Chương 1
Những năm học cấp 3, có lẽ là một điều rất đặc biệt nhưng cũng rất xa lạ. Đó là dấu chân đầu tiên để tiến đến một quãng đường dài của sau này, cũng là một điều đáng nhớ nhất của thời học sinh.
Thời học sinh sẽ đầy rẫy những khó khăn, áp lực nhưng cũng sẽ đầy ắp kỷ niệm khó quên.
****************
Hôm ấy là ngày khai giảng đầu tiên của của năm cấp ba, ngày khởi động hành trình ấy.
Cô gái mang đầy trên mình tràn ngập vẻ tươi mới, trong sáng mang bộ đồng phục của một ngôi trường mà cô sẽ gắn bó trong ba năm tiếp theo. 'Trường THPT Lam Sơn.'
"Tuyệt thật, trời xanh mây trắng nắng vàng."
"Nói gì vậy?" Hân nghe được câu nói không đầu không đuôi của Linh khó hiểu.
"Chỉ là mình cảm giác thiên nhiên đang rất phối hợp với tụi mình. Cậu không thấy sao?" Linh đi nhanh hơn hai bước quay người nhìn Hân đi phía sau, nghiêng đầu hỏi.
"Có sao? Mình không để ý thời tiết lắm đâu." Hân chán nản đáp lại Linh lấy lệ bởi cô đang bận nhìn xung quanh khuông viên trường mới.
"Mình thấy dự báo thời tiết nói trưa nay có thể rất nóng đó. Không khí nóng mùa hè vẫn còn." Linh nhìn lên trời bước chân bay bỗng tiến lên phía trước.
"Nhìn bên kia kìa."Hân không mấy quan tâm đến vấn đề này như Linh, phát hiện được thú vui khác liền kéo tay Linh chỉ qua phía kia.
"Hả?" Linh bị kéo tay thì cũng giật mình nhìn qua.
"Đó là Dương đó."
"Dương là ai?" Linh nhíu mày đang cố nhớ xem đó là ai, và Hân có kể với mình trước đây hay chưa.
"Hứa Minh Dương, mình nghe nói cậu ấy học bơi từ nhỏ cũng có tham gia rất nhiều giải thi đấu lớn nữa." Hân trừng mắt nhìn Linh.
"....."
"Đừng ráng nhớ nữa, mình chưa kể cho cậu về cậu ấy đâu." Hân thấy Linh vẫn còn đang trầm ngâm thì lên tiếng.
"Vậy sao?" Linh cũng không mấy quan tâm đến những vấn đề mà bản thân cảm thấy không cần thiết.
"Nghe bảo cậu ấy học cũng khá tốt."
"Thật hả?" Nghe đến truyện thành tích Linh liền cảm thấy có hứng thú hơn.
"......" Hân hiểu rõ Linh sẽ phản ứng như vậy liền cảm thấy hết thú vị.
Kết thúc câu chuyện hai người tiếp tục đi khám phá ngôi trường mới đầy xa lạ này. Khoác tay nhau, cùng nhau tiến về phía trước.
"Đúng là trường top có khác khuông viên trường đẹp thật." Linh vui vẻ khoác tay Hân. Hai người bước đi tiến về phía trước với trên người bộ đồng phục. Bộ trang phục quý giá nhất của một người học sinh.
Linh cứ thế đi mãi, đi mãi. Làn gió nhẹ lướt ngang qua khiến mái tóc buộc đuôi ngựa bay bổng trong gió.
"Hân đợi chút đã. Sao cậu đột nhiên đi nhanh vậy." Thấy Hân đột nhiên tăng tốc độ đi hơn Linh liền đuổi theo.
"Nhanh lên chút đi bọn mình sắp trễ học rồi đó. Mới bữa đầu đi học đã đi trễ." Hân quay lại nói to với Linh. Mái tóc ngắn ngang vai cũng vì thế mà đung đưa theo.
Vào ngày đầu tiên đi học cô mãi nhìn ngắm trường mà quên giờ giấc hại cả Hân đi trễ cùng mình. Cả hai cùng lấy hết sức bình sinh để chạy đến lớp.
"Thưa thầy em vào lớp!!" Cả hai đồng thanh nói cùng một lúc.
"Hai em vào đi. Tiện thể giới hiệu về bản thân một chút nhé. Mọi người đều đã giới thiệu xong rồi."
"Dạ. Mình tên Ngô Mai Hân. Cấp hai học tại THCS Lam Sơn. Sở thích của mình là chơi bóng chuyền."
"Còn mình là Đoàn Ngọc Linh. Đến từ trường cấp hai Lam Sơn."
"Được rồi. Hai em tìm chỗ ngồi đi."
Hai người cùng đi vào tìm một chỗ trống trong lớp để ngồi. Lúc này trong lớp chỉ còn lại một bàn trống. Bàn gần cuối phía trong cùng của lớp, bên cạnh cửa sổ.
"Haiz...May là vừa kịp lúc." Hân vừa ngồi xuống thở nhẹ ra.
"Ừm"Linh còn đang bận lấy lại hơi thở của mình.
"Năm nay tất cả các em đều lên cấp 3 rồi. Sẽ có rất nhiều điều không thể giống với trước đây nữa. Nên các em hãy cố gắng làm quen dần với môi trường mới."Thầy chủ nhiệm đứng trên bục giảng nói với cả lớp.
"Còn nữa về phần chỗ ngồi thì thầy sẽ để các em tự do lựa chọn.
Sau khi chọn xong nếu chưa hợp lý thầy sẽ điều chỉnh lại."
Nói xong cả lớp đều đứng lên chọn chỗ của mình.
Cả hai cùng thống nhất vẫn sẽ ngồi vị trí hiện tại không cần đổi.
Cô vốn là một người rất ít nói. Cũng ít khi nói chuyện với người khác đặc biệt là người mình không quen biết. Ai mới gặp cô lần đầu cũng sẽ cảm thấy cô rất kiêu căng, khó gần.
Vì vậy bên cạnh cô chỉ có vài người bạn. Và người cô thân nhất vẫn là Mai Hân.
........
Sau lưng Linh từ nãy giờ đều có một bóng người ngồi dựa lưng vào ghế, lười biếng ngã người nằm dài trên ghế chỉ thiếu điều nằm luôn ra ghế. Gương mặt đờ đững, mắt nhắm hờ.
"Cho mình hỏi. Chỗ này đã có ai ngồi chưa vậy?" Một cô bạn gái đi xuống chỗ cuối lớp hỏi cậu.
Bị gọi cậu liền mở mắt ra nhìn lên. "Xin lỗi. Đã có người ngồi rồi."
Cô bạn kia mặt thất vọng đi lên chỗ đám bạn của mình "Tao đã nói là không được rồi."
"THƯA THẦY! Em vào lớp."
Cả lớp đang ồn ào thì có một giọng nói to từ ngoài cửa lớp vang lên.
"Em tên là...?"
"Dạ em tên là Đặng Phúc Khang ạ!"
"À! Được rồi em vào lớp chọn chỗ cho mình luôn đi."
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro