Hạ
- Này ! Em muốn đi đâu ?
.Tử Vu tay vẫn cầm con dao đang rỏ máu, liếm môi, sắc mặt điềm tĩnh đến lạ lùng.
- Em không muốn thấy anh như vậy -Hàn Phi run rẩy trả lời.
.Tử Vu cắm phập con dao vào cái xác của Hà Thiên rồi tiến đến ôm lấy Hàn Phi nhẹ nhàng hỏi :
- Em sợ tôi lắm sao?
.Hàn Phi bật khóc :
-Em ghét và rất sợ anh trong bộ dạng này.*Rồi vùng bỏ chạy *
.Hắn không đuổi theo chỉ đứng đó trong màn đêm âm u pha chút ánh sáng trăng rằm ,miệng đầy máu, áo cũng loang lỗ máu .Hắn đứng đó mỉm cười :
- Bất cứ ai muốn mang em ra khỏi cuộc đời tôi thì tôi sẽ nếm mùi máu của kẻ đó.*Rồi bật cười thật lớn, tiếng cười quỷ dị Vâng vọng trong đêm*
CHƯƠNG 1: Dòng máu sát nhân.
.Trong căn phòng đầy khói thuốc, người đàn ông đứng tuổi trong bộ vest đen ,tay cầm ly rượu đỏ tươi đứng hướng ra cửa sổ rộng lớn nhìn xa xăm, nhưng nét mặt luôn đầy xảo trá , có tiếng gõ cửa:
-Cộc Cộc Cộc .*không khí vẫn im lặng *
Vài giây sau, "cạch" cửa phòng mở ,là người đàn bà đứng tuổi nhưng vẫn xinh đẹp sang trọng, dắt theo đứa bé 6tuổi nhưng khuôn mặt lạnh lùng đi vào ,khép cửa lại, không khí vẫn im lặng ,người đàn bà lên tiếng :
- Giờ ông có thể buông tha cho mẹ con tôi được không, hãy để chúng tôi rời khỏi đây.*giọng rõ vẻ sợ sệt,run rẩy*
Người đàn ông nghe xong mĩm cười, lão ta từ tốn hỏi :
- Bà thực sự muốn đi ? *Giọng khàn khàn chậm rãi *
Người đàn bà đáp :
- Vâng. * Ánh mắt khẩn cầu*
- "ĐOÀNG" *tiếng súng chát chúa vang lên*
.Người đàn bà gục xuống, tay buông khỏi đứa bé ,từ giữa trán bà máu chảy dần ra, lan ra khắp nền nhà. Điều kì lạ là đứa bé vẫn không thay đổi sắc mặt, dù tiếng súng nổ, hay là cảnh người đàn bà gục xuống, đẫm máu.Đứa bé điềm nhiên ngồi xuống :
- Mẹ *Tiếng gọi rất nhỏ*
.Bỗng đứa bé lấy tay quệt lấy máu trên mặt người đàn bà cho vào miệng, bất giác mĩm cười kì lạ, nụ cười thật hiếm ,bí hiểm, không lo sợ, không khóc, chỉ im lặng.Bỗng có tên cao to vest đen toàn thân đi vào ,cuối đầu với người đàn ông đang lau khẩu súng bé nhỏ, rồi bế xốc đứa bé lên,bước ra .
.Đứa bé khi bị đưa đi mặt mũi nhem nhuốc máu của mẹ nó, ánh mắt sắt lẹm bình tĩnh, hướng thẳng người đàn ông đó, làm ông ta bỗng sợ hãi nhưng cảm giác đó nhanh biến mất ,lão ta bật cười :
- Hahaha,con trai ta,con rất giống một con quỷ như ta .*Vẻ mặt hung ác, cười to*
.Nhưng lão sẽ không ngờ rằng ánh mắt kia rồi sẽ khiến lão phải chết một cách đau đớn, và hắn sẽ nếm mùi vị máu của lão.
10 Năm sau...
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro