3~~ Xuất hiện~~
Linh Diệp Mai nói ba ngày để chuẩn bị, Lâm Hạ Vũ và Tống Liên chỉ trong một ngày đã ghi nhớ hết những gì cần thiết, tập luyện hết những cử chỉ điệu bộ của Kiều Vũ, bởi lần này Hạ Vũ vô cùng để tâm, y muốn nhanh chóng tìm ra nguyên nhân Kiều Vũ mất tích. Và cũng có một phần y để tâm đến lời hứa hẹn của Linh Diệp Mai, bà sẽ không ép buộc, can dự cuộc sống của y nữa.
Lâm Hạ Vũ uể oải vươn vai:~"Xong rồi chứ? Con gái thật là rắc rối mà, chú ý bao nhiêu thứ. Mệt chết tôi rồi."
Tống Liên vẫn chưa hề thả lỏng, cặp mày cô vẫn co lại với nhau, cô đương suy nghĩ. Hạ Vũ đưa tay vỗ nhẹ vai cô:~" Tống Liên, chị còn nghĩ gì vậy, con người tôi quá xuất sắc rồi, chị không cần lo."
~" Bạch Linh Chi đó rất đáng ngại. Cô bé rất thân với Kiều Vũ, có rất nhiều chuyện giữa hai người tôi hoàn toàn không biết. Cậu sẽ rất có thể bị lộ." Tống Liên đáp.
Lâm Hạ Vũ thì nghĩ, tiểu bạch thỏ này sẽ có ích, từ cô chắc chắn có nhiều thông tin. Còn việc lo ngại, y hoàn toàn tự tin vào khả năng ứng biến của mình, đến mức tự luyến.
* *
*
Sáng hôm sau, thật ra là lúc trời chưa sáng, Tống Liên đã lôi Lâm Hạ Vũ ra khỏi giường, dẫn đến một nhà tạo mẫu, nối tóc, tạo mẫu, trang điểm cho y, giúp y mặc y phục. Trời sáng tỏ, Tống Liên đứng chiêm ngưỡng vẻ đẹp của Lâm Hạ Vũ, y không kìm được mà cảm khái:~" Ây da, cậu chủ Lâm quả là xinh đẹp a".
Lâm Hạ Vũ chẳng còn tâm trạng, y đương đau lòng vừa bị người tạo mẫu tẩy hết lông chân, y bực mình vì không quen cái thứ đồ sộ trước ngực. Gương mặt y giận mà trông lại đáng yêu. Gương mặt toàn mĩ của Hạ Vũ hoàn toàn không cần trang điểm nhiều, chỉ điểm vài nét để bớt sự cứng rắn.
Lâm Hạ Vũ chợt thấy lạ:~"Ểy, Tống Liên, sao chị lại mặc đồng phục giống tôi vậy?"
~"Còn không phải tại cậu sao? Linh phu nhân sợ cậu không ứng phó được nên kêu tôi theo cậu đến trường. "_ Tống Liên đáp.
Lâm Hạ Vũ nghe vậy thì không nói gì. Gương mặt y thoáng chốc nghiêm túc, không hiểu được y. Nhưng rồi lại quay sang cười với Tống Liên:~"Chị là đang muốn hồi xuân hả." Dứt lời, y được ăn một trưởng của bà chị xinh đẹp, quả cũng đáng.
* *
*
Sớm mai, nhưng ánh mặt trời đã chói chang. Xe của Lâm gia dừng trước cửa trường học, thu hút mọi sự chú ý. Từ trên xe, hai con người bước xuống, một là con gái Lâm thị, người kia là một mĩ nhân xa lạ. Ánh nắng đã chói chang, 'hai người con gái' còn chói chang hơn . Lâm Hạ Vũ hít sâu một cái, rồi y bắt đầu bước đi một cách uyển chuyển như đã tập hôm qua. Quay sang nhìn Tống Liên, y giật mình. Tống Liên lấy tay đỡ trán:~"Này, Lâm Hạ Vũ, mau bình thường lại, cậu lại làm lố quá rồi.". Lâm Hạ Vũ đỏ bừng mặt, y ho một tiếng, chỉnh lại phong thái của mình. ~" Tôi thật sai lầm khi tin tưởng cậu mà"_Tống Liên vừa đi vừa lẩm bẩm. Lâm Hạ Vũ xấu hổ, liếc nhìn xung quanh.
Thật ra mọi ánh nhìn lúc này không đặt lên người Hạ Vũ, mà là Tống Liên. Cô cố ý không trang điểm để không quá nổi bật, nhưng gương mặt mộc của cô lại quá toàn mĩ, cô mang vẻ đẹp mộc mạc, thu hút, lại có phần gai góc. Còn về phần Lâm Kiều Vũ, y giống như một tiểu thư, xinh đẹp, yểu điệu, thướt tha. Hình tượng này đã trở nên quen thuộc. Tống Liên xuất hiện, lạ lẫm, khiến người ta thấy thú vị. Điều này cũng giúp ích nhiều cho Lâm Hạ Vũ.
Tống Liên vào vai chị họ của Kiều Vũ, do bị bệnh nên xin nghỉ học một năm, nay quay lại học cùng Kiều Vũ. Một cô gái từ xa bước đến, thấy Hạ Vũ, mỉm cười lại bắt chuyện. Hạ Vũ đã kịp nhận ra, y là bạn cùng lớp với Lâm Kiều Vũ, một người bạn không thân, gia cảnh cũng không tầm thường. Y nhanh nhẹn lại bắt chyện, ánh mắt liếc nhìn đánh giá Tống Liên từ trên xuống dưới:~"Kiều Vũ, cậu khỏe lại rồi hả. Đây là ai vậy?" Lâm Hạ Vũ mỉm cười:~" Ừm, đây là chị họ của mình, tên Tống Liên.". Cô bạn thắc mắc:~" Nhà họ Tống với Lâm gia cậu có quan hệ sao?". Tống Liên nghe vậy thì lòng như lửa đốt, y chưa nghĩ đến việc thay tên đổi họ. Giờ lỡ vậy rồi thì biết phải giải thích thế nào, chỉ tại tên trời đánh Lâm Hạ Vũ không suy tính trước. Lâm Hạ Vũ thì vẫn thản nhiên như không, vừa cười vừa nói:~" Tống gia và Linh gia liên hôn, Tống gia cũng có thể gọi là họ ngoại mình". Cô bạn nghĩ một lát, chợt như nhớ lại điều gì:~"A, đây chính là cháu gái của *Tống lão gia. Thật thất lễ rồi".(*một nhân vật được mọi người kính nể, rất có quyền lực trong giới kinh doanh, chính trị, con gái của ông kết hôn với Linh Từ_ cha của Linh Diệp Mai).
Lâm Hạ Vũ cười, rồi cùng Tống liên đi tiếp. Thật ra gia cảnh của Tống Liên rất bình thường, chỉ là trùng hợp chung họ với Tống lão gia, hoàn toàn không huyết thống. Xem như Lâm Hạ Vũ nhanh nhạy. Y vừa cười vừa hất tay Tống Liên:~"Chị xem, tôi có phải rất thông minh không?". Tống Liên:~" Không phải chỉ là trùng hợp sao. Bên ngoại của cậu thế lực lớn đến thế mà."
Lâm Hạ Vũ không phục, y vẫn tranh cãi với Tống Liên, nói qua rồi nói lại. Chợt một cô gái từ xa chạy tới, ôm chầm lấy y.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro