trưa hạ và mảnh tình bỏ ngỏ
đất hà thành người qua kẻ lại, thành phố lớn đẩy đưa đời người. giữa trưa hạ mà anh lạnh quá. tình ta bỏ ngỏ, chẳng bóng em thấp thoáng như xưa. mây trời lững lờ trôi, dáng hình em từ đó cũng trôi mất. hà nội cuốn em đến từng góc phố sầm uất nhất, nổi bật và luôn sáng đèn. em đã từ bỏ chốn bình yên để sáng vai cùng con đường thành thị với ai đó mất rồi. em đi, tình anh chỉ còn một mảnh vỡ nát. trưa hạ bóng cây phủ mát cả sân nhà, còn em phủ bóng tình anh, lạnh.
chỉ mong sao người sớm quay về từ chốn phồn hoa phố thị, sưởi ấm lại mảnh tình xưa.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro