
hạ
ta nhận ra hạ đã rời xa trong một chiều chớm thu tắt nắng. hạ đi, để lại tiếng ve lặng dần trên những dàn phượng vĩ dọc đường. hà nội buồn. tôi cũng buồn.
cuối chiều, trên sân thượng mây che phủ bóng, gió lùa tóc em bay. vạt áo ngắn năm nào giờ đã là tà áo dài phất phơ trong gió ngàn.
___________________
viết cho hà nội những ngày buồn.
viết cho tình ta lắng xuống.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro