Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Phần 1: Giám đốc (1)

Series NTR - Nơi mình edit những phần H văn ngắn của nhiều tác giả khác nhau.

Sơ lược: Truyện chủ yếu là H, công ngoại tình với tiểu tam thụ. Thụ là mỹ nhân dâm đãng, (ngẫu nhiên sẽ có song tính thụ và loạn luân). Chính thất chỉ là nhân vật phụ nên có thể bị ngược.

Truyện NTR đương nhiên nhân vật chính sẽ chẳng thể nào tốt đẹp, bạn chấp nhận đọc thể loại này rồi còn bình luận chửi bới nhân vật này nọ thì nghe chối tai thật sự. Nếu tốt đẹp thì làm gì có vụ NTR để đọc, những cmt như thế mình sẽ xóa hết và block nhé.
.

.

.

.

.

.

.

.

Thuộc bộ (tên gốc): Bối hậu đích cố sự ( công xuất quỹ ) 2
Tác giả: Phóng Phi Đích Miêu

*****

Gần đây Lưu Việt khá bực bội.

Cậu ta và chồng Tần Thừa Ân kết hôn đã năm năm nhưng bụng vẫn không có động tĩnh gì, mấy năm trước cậu ta còn cho là không sao vì họ hàng nhà chồng không hề thúc giục, chồng cậu ta còn nói cứ để thuận theo tự nhiên thôi.

Thực ra cậu ta là người song tính, mà người song tính bình thường rất dễ mang thai cho nên lúc đầu cậu ta thật sự không lo lắng chút nào, thậm chí ngây thơ cho rằng mang thai chỉ là chuyện dễ như ăn cháo.

Mãi cho đến hai năm trước mẹ vợ mời cậu ta đi uống trà, cố tình nói rằng mình hy vọng có một đứa cháu trai thì cậu ta mới bắt đầu để ý đến chuyện này. Dù ngoài mặt nói không quan tâm nhưng trong lòng ít nhiều vẫn có chút nghi ngờ, bởi vì cậu ta và chồng chưa từng sử dụng biện pháp tránh thai kể từ khi kết hôn.

Lưu Việt xem báo cáo phụ khoa của mình, tất cả mọi thứ đều bình thường và bác sĩ còn nói cậu ta có thể mang thai bất cứ lúc nào, nhưng vấn đề là đợi mãi vẫn chưa thấy có thai!

Lưu Việt thở dài, hai tháng trước cậu ta và chồng có cãi nhau một trận. Nguyên do chỉ vì cậu ta kêu đối phương đi bệnh viện kiểm tra sức khỏe nhưng hắn lại lấy lý do bận công việc để từ chối, lúc đó cậu ta tức giận đến mức chửi hắn ngay tại chỗ.

"Tần Thừa Ân, anh chê tôi già rồi nên không muốn có con với tôi nữa chứ gì? Anh định tìm những người phụ nữ trẻ đẹp khác sinh con cho anh hả?"

Lưu Việt nghĩ như vậy bởi vì năm nay cậu ta đã ngoài ba mươi. Dù không muốn thừa nhận nhưng so với gái đôi mươi thì chắc chắn vẫn có sự khác biệt lớn, mấy năm gần đây cậu ta càng ngày càng lo sợ chồng mình sẽ bị những con hồ ly tinh khác dụ dỗ.

"Sao em lại nghĩ vậy? Em là vợ anh, anh không sinh con với em thì sinh con với ai đây?" Người đàn ông không ngờ vợ mình lại có suy nghĩ vớ vẩn như vậy, hắn ra sức an ủi: "Em suy nghĩ nhiều quá, anh có người khác hay không em còn không biết sao, suốt ngày tra hỏi không biết bao nhiêu lần..."

"Vậy tại sao anh không chịu đi kiểm tra?"

"Gần đây anh đang làm một số dự án quan trọng, anh đã nói mình không có thời gian rảnh rồi mà?" Tần Thừa Ân vừa nói vừa lấy điện thoại ra, "Nếu em không tin thì cứ đi hỏi anh họ của anh, anh ấy ở cùng anh suốt."

Nếu hắn đã nói như thế mà Lưu Việt còn tiếp tục cãi nữa sẽ giống như cậu ta đang kiếm chuyện gây rối. Thực lòng cậu ta không phải không muốn tin tưởng chồng mình, mà là vì chờ mãi vẫn không thể sinh con khiến cậu ta vô cùng bồn chồn và bất an.

Theo ý của mẹ chồng có lẽ chuyện ăn uống của hai người có vấn đề, vì vậy Lưu Việt cố tình mời chuyên gia dinh dưỡng cao cấp tới nhà chuẩn bị ba bữa ăn. Do chồng thường xuyên bận rộn ở công ty, cho nên cậu ta hay nhờ quản gia đúng giờ mang đồ ăn đến công ty.

Dạo này cậu ta đang định ra nước ngoài thư giãn, có câu nói rất hay là càng muốn càng không có được, cho nên cứ để bản thân thoải mái đi.

Hai tháng sau, Lưu Việt vốn cho rằng mình đã khôi phục lại trạng thái tốt nên quyết dịch về nước. Đúng lúc cần phải đến giải quyết một số việc ở công ty vì thế cậu ta xách theo cơm trưa của chuyên gia dinh dưỡng đến, thuận tiện hỏi chồng khi nào rảnh rỗi đi bệnh viện kiểm tra, dù sao cũng đã hai tháng trôi qua chắc dự án kia cũng đã làm gần xong.

Đến cửa phòng tổng giám đốc, Lưu Việt chào hỏi thư ký sau đó mở cửa phòng nhưng vừa định đi vào lại đụng phải một người đang đi ra.

"Ầm!"

Hai người đồng thời ngã xuống đất, Lưu Việt đứng dậy liếc mắt nhìn người đối diện đang quỳ trên mặt đất vội vàng thu dọn tài liệu bị rơi.

"Vợ, sao em lại tới đây?" Tần Thừa Ân vội vàng đứng dậy đi tới đón vợ.

"Không phải kêu em tới ký tên sao? Nhân tiện em mang cơm trưa cho anh, nhưng vừa rồi bị rơi xuống đất nên chắc đồ ăn bị xáo trộn lên hết rồi." Lưu Việt đặt hộp cơm lên bàn.

"Vẫn ăn được, anh không ngại đâu, cảm ơn vợ." Người đàn ông nhân cơ hội ôm vợ vào lòng.

Lưu Việt lơ đãng vì ánh mắt vẫn dừng trên người của thiếu niên, lúc này thiếu niên đã sắp xếp xong tài liệu chuẩn bị đi ra ngoài.

"Chờ một chút." Lưu Việt ngăn đối phương lại, "Cậu là người mới tới à?" Cậu ta chưa từng gặp qua người này, nhìn qua còn rất trẻ, khuôn mặt thanh tú trắng nõn nhưng dáng người lả lướt rất hấp dẫn, đại khái khoảng hai mươi tuổi. Nhìn vào dáng vẻ hoảng sợ hiện tại của thiếu niên, trông chẳng khác nào một đóa bạch liên hoa.

"Chú... chú..." Thiếu niên không trả lời câu hỏi của Lưu Việt mà nhìn người đàn ông bên cạnh Lưu Việt, trong mắt lộ rõ ​​vẻ xin cầu cứu.

"Em đi ra ngoài trước đi, Nhân Nhân."

"Dạ chú." Sau khi nhận lệnh, Đồ Nhân Nhân lập tức xoay người rời đi.

"Tần Thừa Ân, anh có ý gì?!" Lưu Việt trợn to hai mắt, tiểu bạch hoa phớt lờ câu hỏi của cậu ta cũng không sao nhưng vì sao chồng lại chủ đỡ giúp đỡ đối phương cơ chứ?

Mới xa cách hai tháng mà đã thay đổi rồi sao?

"Đó là con trai nhà họ Đồ, không phải thư ký mới." Tần Thừa Ân bình tĩnh kéo vợ về chỗ ngồi, "Đồ thị là đối tác chính của chúng ta trong dự án này, họ đã cử người nhà đến bàn bạc."

"Vì sao lại cử một người trẻ tuổi như vậy tới chứ?"

"Em ấy hình như mới ra ngoài xã hội không lâu, ý định của họ là muốn em ấy qua đây học hỏi nhiều kinh nghiệm hơn."

Sau khi nghe chồng giải thích, trong lòng Lưu Việt đã cảm thấy dễ chịu hơn rất nhiều, nhưng cậu ta vẫn không thích thiếu niên đó chút nào.

"Chồng à, em không thích người đó lắm nên anh bớt liên lạc với nó được không?" Có lẽ là do giác quan thứ sáu phát huy tác dụng, Lưu Việt cảm thấy ánh mắt của thiếu niên khi nhìn chồng mình toát lên tình cảm rất mờ ám.

"À... Lúc bàn về dự án cũng đâu thể..." Tần Thừa Ân thấy vợ tức giận trừng mắt nhìn mình đành phải chuyển chủ đề khác, "Rồi rồi, ngoại trừ công việc anh sẽ không nói thêm một câu nào hết. Mà vợ à, em ấy vẫn còn là đứa trẻ con, sao có thể thích một ông chú sắp bốn mươi tuổi như anh chứ!"

"Nói lời hứa hẹn thì giỏi lắm." Lưu Việt lườm người đàn ông một cái. Hiện tại sở thích của người trẻ tuổi phải nói là cực kỳ đa dạng, cậu ta không phải chưa từng gặp những cặp đôi lệch nhiều tuổi.

Huống chi, chồng cậu ta cũng chẳng thuộc dạng tồi tàn. Dù đã ở tuổi trung niên nhưng vẫn tràn đầy sức quyến rũ, hơn nữa đàn ông đều thích giữ dáng và chăm chút vẻ ngoài nên dáng người còn cường tráng hơn một số thanh niên, không có một chút mỡ thừa nào. Nếu chỉ nhìn vào vẻ bề ngoài, nói hắn hai mươi ba mươi chắc vẫn có người tin.

Điều quan trọng nhất là người đàn ông có một dương vật khủng có thể làm điên đảo tất cả những người khác phái và song tính, dương vật không chỉ thô tráng mà còn có sức bền bỉ hạng nhất, mỗi lần cậu ta đạt cực khoái thì hắn còn chưa xuất tinh.

Cũng chính vì vậy mà Lưu Việt giữ chồng rất chặt, lo sợ mình không thỏa mãn được hắn mà lại chậm chạp không có con sẽ khiến người đàn ông đến bên người khác.

Cho nên dù sao đi chăng nữa cậu ta cũng phải có thai càng sớm càng tốt.

"Chồng à, khi nào thì anh rảnh? Đã hai tháng rồi đó."

Tần Thừa Ân biết vợ muốn mình đến bệnh viện kiểm tra, thật lòng hắn không muốn đi bởi vì đây là chuyện liên quan đến lòng tự trọng của đàn ông. Có thể kéo dài được bao lâu thì cứ kéo dài đi.

Nhưng bây giờ xem ra hắn không thể bắt vợ chờ lâu hơn nữa, dù sao thì hắn cũng không muốn chọc giận đối phương lần nữa.

"Ừ... Hai tuần nữa, em hẹn lịch trước đi."

"Dạ rồi, không có gì nữa nên em đi trước, yêu chồng của em." Lưu Việt vui vẻ hôn lên mặt hắn một cái mặt sau khi nhận được câu trả lời rõ ràng, mãn nguyện ra về.

Một lúc sau, có tiếng gõ cửa văn phòng rất nhẹ và chậm vang lên, có thể nhận ra người gõ cửa rất thận trọng.

"Vào đi."

Người ngoài cửa dừng vài giây mới mở cửa đi vào, chính là Đồ Nhân Nhân.

"Chú, em..."

"Khóa cửa."

Lời nói của người đàn ông khiến cơ thể cậu run lên theo bản năng, ngoan ngoãn khóa cửa lại sau đó đứng trước mặt hắn, ở giữa họ là một chiếc bàn làm việc lớn.

"Đến bên cạnh chú, Nhân Nhân."

"..." Đồ Nhân Nhân do dự một chút nhưng rồi vẫn ngoan ngoãn đi tới bên người đàn ông, vừa mới đứng lại liền bị hắn kéo vào trong ngực, "Chú, chú..."

"Làm sao vậy? Bình thường đều chạy tới."

"Bởi vì... Vợ của chú không thích Nhân Nhân, nên Nhân Nhân chỉ có thể nói chuyện công việc với chú..."

"Vậy là em đã nghe hết rồi?" Hắn nhẹ nhàng xoa đầu cậu.

"Bởi vì cửa không đóng..." Cảm nhận được sự dịu dàng của người đàn ông, Đồ Nhân Nhân vô thức bĩu môi.

"Chú nói vậy là để đối phó với hắn thôi, nếu không hắn sẽ đến kiếm chuyện với em." Người đàn ông nâng chiếc cằm thanh tú của cậu lên, "Bé ngoan tưởng là thật sao?"

"Ai kêu chú nói Nhân Nhân là trẻ con, còn nói sẽ không thích chú..." Đồ Nhân Nhân rưng rưng nước mắt nhìn chăm chú vào hắn, vẻ mặt tràn đầy tủi thân.

"Sao nào, Nhân Nhân thích chú thật sao?"

"Thích! Nhân Nhân thích chú nhất!" Thiếu niên vừa nói vừa hôn nhẹ lên khóe môi của hắn một cái, "Ở trong mắt Nhân Nhân chú không già chút nào, ngược lại còn là người đàn ông đẹp trai nhất!"

"Bé ngoan của chú thật đáng yêu." Người đàn ông mạnh bạo ngậm lấy đôi môi hồng, cánh môi của cậu vừa mềm vừa hồng còn thoang thoảng mùi hoa quế thơm ngọt khiến hắn không kiềm lòng được cạy hàm răng trắng nõn của cậu ra, chiếc lưỡi to nhanh chóng tiến vào trong khoang miệng gấp gáp mút lấy chiếc lưỡi nhỏ của cậu.

Đồng thời hắn vươn bàn tay to đến trước ngực cậu, xuyên qua lớp áo sơ mi trắng xoa nắn bộ ngực đầy đặn, "Hừm... Ngực của bé ngoan lại lớn rồi..." Hắn nhanh chóng cởi cúc áo sơ mi và kéo chiếc áo ngực lên làm bộ ngực to trắng như tuyết bật ra ngay lập tức.

"Ừ... Do chú xoa... Ưm..." Đồ Nhân Nhân mơ hồ đáp lại, đầu lưỡi bị người đàn ông liếm mút làm nước miếng không kịp nuốt xuống chảy ra từ khóe miệng. Cậu bị hôn đến rên rỉ không ngừng, đùi bắt đầu không nhịn được khép lại cọ xát vào nhau.

"Thế à, xem ra chú phải xoa nhiều hơn để ngực của bé ngoan càng lớn..." Người đàn ông dùng lực nhào nặn bộ ngực mềm mại non nớt, xoa nắn xong một bên lại chuyển qua xoa nắn bên kia, thỉnh thoảng lại dùng đầu ngón tay nhẹ nhàng kéo đầu vú, một lúc sau núm vú hồng hào mềm mại dưới sự trêu chọc của hắn cũng cương lớn hơn.

"Không... Ngực của Nhân Nhân đã đủ lớn rồi... Nếu nó lớn hơn sẽ rất xấu... Hưm... Nhân Nhân nghĩ vợ của chú là tốt nhất..."

"Vớ vẩn... Dáng người gầy gò của hắn sao bằng bé cưng được... Chú thích bộ ngực lớn của em..." Người đàn ông hôn lên cái miệng nhỏ nhắn của cậu, kế đó vừa hôn vừa liếm lên lên khắp khuôn mặt và cổ của cậu.

"Thật sao..."

"Đương nhiên... Cục cưng của chú... ừm..."

Người đàn ông đang sờ soạng người đẹp trong văn phòng lúc này chính là Tần Thừa Ân, cũng là người vừa hứa với vợ mình sẽ không tiếp xúc với thiếu niên nữa. Chỉ sau vài giây hắn đã quên mất lời hứa, tệ hơn là hắn không những tiếp xúc mà còn dan díu với cậu suốt hai tháng trời rồi.

Lần đầu tiên Đồ Nhân Nhân tới đây bàn bạc chuyện hợp tác dự án, Tần Thừa Ân cũng chỉ coi cậu là hậu bối mà thôi. Đại khái là bởi vì vừa bước chân vào xã hội không lâu nên trên khuôn mặt trắng nõn sạch sẽ vẫn toát ra vẻ trẻ con, nhưng đồng thời lại tràn đầy sức sống khiến hắn không khỏi cảm thấy mình già rồi, thầm nghĩ nếu mình có con thì bây giờ chắc cũng sẽ giống như cậu hiện tại.

Vào một lần tham dự tiệc, Đồ Nhân Nhân say khướt trốn trong một góc khóc thút thít. Tần Thừa Ân phát hiện ra nên hỏi cậu bị gì vậy, sau đó thiếu niên vừa khóc vừa ôm hắn nói rằng mình thực sự phải chịu rất nhiều áp lực. Nếu dự án này không hoàn thành tốt thì bố sẽ ép cậu đi xem mắt, còn nói thêm bố mẹ đã ly hôn từ khi còn nhỏ nên cậu luôn phải ở nhà một mình. Có một lần cậu suýt nữa bị bắt cóc, cậu rất sợ hãi nên muốn ở cùng với bố, nhưng bố không chỉ mắng cậu chuyện bé xé ra to mà còn hoàn toàn làm ngơ cậu.

Đồ Nhân Nhân khóc rất thảm thiết, khuôn mặt đẫm nước mắt trông thật đáng thương giống như một con mèo nhỏ bị người khác vứt bỏ. Người đàn ông ngày thường nổi tiếng là tàn nhẫn trong giới kinh doanh cũng cảm thấy đau lòng không sao giải thích được, hắn không kìm được ôm cậu vào lòng vỗ về.

Kết quả cậu càng khóc to hơn, không còn cách nào khác để tránh thu hút sự chú ý của người khác nên Tần Thừa Ân đành phải bế cậu vào một căn phòng. Ngay lúc hắn định rời đi, đối phương bất ngờ ôm chặt rồi hôn hắn.

"Chú, chú muốn em đi được không..."

Thiếu niên kề sát vào môi hắn mà thì thầm, ánh mắt cầu xin khiến Tần Thừa Ân nhất thời quên cả tránh né. Sau một lúc người đàn ông chậm rãi cất giọng nói khàn khàn, "... Em chắc chứ? Em sẽ không hối hận?"

"Dạ, không hối hận."

Vì thế trong phòng dần dần vang lên tiếng rên rỉ yêu kiều của thiếu niên cùng với tiếng thở hổn hển của người đàn ông, đêm hôm đó hai người điên cuồng quấn quýt bên nhau.

Sau này Tần Thừa Ân biết Đồ Nhân Nhân trao cho mình lần đầu tiên nên càng thương tiếc không thôi, trong khoảng thời gian vợ hắn ra nước ngoài nghỉ dưỡng hai người gần như ở bên nhau cả ngày, thậm chí còn coi văn phòng là nơi để yêu đương vụng trộm.

Tần Thừa Ân có được khoái cảm chưa từng có từ Đồ Nhân Nhân, còn cậu thì ngày càng rạng rỡ sáng rọi từ lúc được hắn khai trai, giống như một nụ hoa mới chớm nở đã biến thành một bông hồng kiều diễm và quyến rũ dưới sự chăm sóc cẩn thận của hắn.

Hắn cảm thấy vừa thỏa mãn vừa hưng phấn, mặc dù không biết tình cảm của mình đối với thiếu niên là gì nhưng hắn biết rõ rằng mình đã hoàn toàn ngoại tình, lừa dối người vợ muốn mang thai và sinh con cho hắn.

Nhưng... Vậy thì sao?

Hắn không cảm thấy áy náy, dù sao loại đàn ông giàu có như bọn họ ai mà không có nhân tình. Huống hồ hắn cũng đã biết kiềm chế lắm rồi, từ khi kết hôn đến nay mới là lần đầu tiên ngoại tình. Đâu giống thằng em họ dan díu với người khác vào ngay ngày kết hôn, vậy mà lúc trước còn dám tự tin tuyên bố em vợ là tình yêu đích thực, đúng là chuyện cười.

Đương nhiên nếu Tần Thừa Ân nói mình không hề có tình cảm với người vợ đã kết hôn năm năm thì đó chắc chắn là nói dối, nhưng quan trọng hơn là gia cảnh nhà vợ cũng hiển hách và hai nhà cũng có không ít hợp tác. Khi xảy ra mâu thuẫn sẽ rất rối ren, nếu không hắn cũng đã không răm rắp nghe theo lời vợ.

Hiện tại vợ hắn chưa thể mang thai nên tính tình ngày càng ngang ngược và nhạy cảm, xem ra sau này hắn phải cẩn thận hơn mới được, ví dụ như giảm bớt số lần gặp gỡ cậu...

"Chú, chú nhìn Nhân Nhân đi."

Tiếng gọi nũng nịu của cậu cắt ngang dòng suy nghĩ của Tần Thừa Ân, hắn ngẩng đầu lên chỉ thấy đối phương không biết từ lúc nào đã ngồi lên trên bàn làm việc. Hai cặp đùi của cậu mở rộng ra, một tay chống về phía sau, một tay khác cởi đôi tất đen để lộ ra một chiếc quần lót lọt khe. Gọi là quần áo nhưng lại trông giống một thứ được nối bởi nhiều sợi dây nên không thể che đậy nổi những nơi riêng tư nhất, dễ dàng bị người đàn ông nhìn thấy hết toàn bộ.

Tần Thừa Ân vô thức nuốt nước bọt khi mãi nhìn chăm chú vào giữa hai chân của cậu, dưới dương vật nhỏ nhắn màu hồng nhạt chính là hoa huyệt trắng nõn không tì vết đã sớm ướt đẫm, hai mép thịt mỏng manh dính một lớp chất lỏng trong suốt, ở giữa có một khe hở đang co rút và liên tục phun ra nước dâm.

Mặc dù đã nhìn thấy nhiều lần nhưng đây là lần đầu tiên cậu mặc quần lót khiêu gợi giữa ban ngày như vậy, người đàn ông nhìn mà dục vọng tăng vọt, dương vật phía dưới sưng tấy đau nhức nhưng hắn biết bây giờ chưa phải lúc.

Hắn trầm giọng nói: "Ăn mặc dâm như vậy có phải muốn quyến rũ chú không?

"..."

"Dạ... Hôm nay Nhân Nhân cố tình mặc cho chú xem đó... Chú có thích Nhân Nhân như vậy không..."

"Thích chết đi được, thích đến mức muốn nuốt chửng đứa dâm đãng như em vào bụng!" Người đàn ông lại gần mở miệng ngậm lấy hoa huyệt múp míp, nhanh chóng tìm ra âm vật rồi di chuyển đầu lưỡi thật nhanh. Chẳng mấy chốc thiếu niên đã không nhịn được phun ra nước dâm bắn tung tóe vào trong miệng hắn.

"Ha... Sướng quá... Chú liếm giỏi lắm... A a đừng... Mút mạnh quá... Chịu không nổi ah a a..." Đồ Nhân Nhân vặn vẹo cặp mông căng tròn của mình, rên rỉ nói mình không thể chịu đựng được nhưng cơ thể lại thành thật nghiêng về phía trước gấp gáp muốn người đàn ông liếm mút hoa huyệt của mình.

"Hoa huyệt sao mà nhạy cảm quá, nước dâm vừa ngọt vừa thơm... Uống bao nhiêu cũng không chán... rất ngon... Cục cưng chảy nhiều nước hơn nữa đi." Tần Thừa Ân chụt chụt liếm mút nước dâm, đồng thời ngậm âm vật vào trong miệng mà tùy ý liếm láp cho đến khi âm vật sưng to hơn mới đút lưỡi vào trong hoa huyệt.

"Không... Đầu lưỡi của chú giỏi quá... A a... Nhẹ chút..." Hoa huyệt mẫn cảm bị người đàn ông tùy ý trêu chọc, khiến cả người cậu run lên vì hưng phấn.

Yết hầu của Tần Thừa Ân lăn qua lăn lại trong khi vùi cả khuôn mặt vào giữa hai chân của cậu, hắn vươn lưỡi đút thẳng vào hoa huyệt chọc ngoáy một cách thô bạo, sau đó lặng lẽ cầm dương vật nhỏ của cậu vuốt lên vuốt xuống để kích thích khoái cảm của cậu và lẩm nhẩm trong miệng: "Thế nào... Chú liếm hoa huyệt có sướng không..."

"Sướng... Sướng quá... Ưm hưm... Nhân Nhân thực sự tôi không chịu nổi... Hoa huyệt sắp bị đầu lưỡi của chú liếm lên đỉnh..."

"Thật à, vậy chú sẽ cho em lên đỉnh ngay..." Người đàn ông nói xong lập tức rút lưỡi ra, ngay sau đó đầu lưỡi lại liếm từ gốc dương vật đến tận cùng hậu huyệt, từ trên xuống dưới rồi từ dưới lên trên, liếm qua liếm lại liên tục và thỉnh thoảng đầu lưỡi còn chọc vào hai cái huyệt.

Đồ Nhân Nhân bị liếm đến sướng ngất ngây, khoái cảm ập đến dồn dập khiến cậu không khỏi hét lên, "A ha... Hậu huyệt cũng bị... Không... Em lên đỉnh... Á ưm ư..." Cậu ngồi thẳng lưng, cặp mông tròn trịa liên tục run rẩy trong khi những làn nước dâm nóng ấm phun ra, trực tiếp bắn đến trên mặt người đàn ông.

Tần Thừa Ân lau mặt sau đó mút thật mạnh một nước dâm tiến lên hôn lên cái miệng nhỏ nhắn của cậu rồi đút ngụm nước dâm kia vào, "Hừ... Em nếm thử xem nước dâm của em có ngon không..."

"Ngon quá... Chú đút là sẽ ngon... Hừ..."

"Ôi... Bé ngoan gợi cảm quá... Dâm thế này ai mà chịu nổi..." Người đàn ông nghiến chặt răng nhanh chóng cởi khóa quần ra, đồng thời giải phóng dương vật đã cương cứng từ lâu. Lúc này dương vật đang hưng phấn nảy lên, các đường gân trên thân nhô ra trong khi quy đầu chảy ra vài giọt dịch tuyến tiền liệt.

Hắn nhanh chóng nhấp dương vật khổng lồ vào hoa huyệt đang co rút vì cực khoái. Bên trong hoa huyệt ẩm ướt mà trơn trượt, giúp người đàn ông dễ dàng thâm nhập đến tận cùng.

"Haiz... Rốt cục nhấp vào... Chặt quá, hoa huyệt vừa mới lên đỉnh thật chặt... Sắp thít gãy dương vật của chú." Tần Thừa Ân ngẩng đầu nhắm mắt lại, dương vật bị hoa huyệt khít khao bao bọc chặt chẽ, tuy đã làm nhiều lần nhưng lần nào cũng khiến da đầu hắn tê tái vì phấn khích.

Hắn chậm rãi rút dương vật ra làm hoa huyệt lập tức bám víu lấy thân dương vật, dường như không muốn hắn rời đi. Hắn chỉ rút ra một nửa liền dùng sức nhấp trở lại, sau đó đè cơ thể của mình lên cơ thể của cậu, phần hông rắn rỏi của hắn đong đưa dữ dội như gắn động cơ điện.

"Đúng là một hoa huyệt cực phẩm, cho dù đụ thế nào cũng không lỏng... Bé ngoan đúng là bảo vật, chú địt có sướng không, có muốn mạnh hơn không?"

"Sướng quá... Dương vật to địt vào hoa huyệt sướng quá... Chú địt sâu hơn... Ahhh đúng rồi... Sướng quá... Hoa huyệt sắp bị chơi hỏng rồi..."

Đồ Nhân Nhân rên rỉ cực kỳ dâm loạn, cậu nằm ngửa trên bàn làm việc, theo từng cú nhấp của người đàn ông mà cơ thể từ từ di chuyển về phía trước. Ngay khi phần thân trên của cậu sắp bị đẩy xuống bàn, người đàn ông nắm lấy eo của cậu và túm trở lại một cách mạnh mẽ, lật người cậu lại làm dương vật đang đút vào hoa huyệt cũng bị xoay 360 độ.

Người đàn ông xoa nắn cặp mông tròn trịa của cậu, tư thế này giúp hắn đụ sâu hơn. Hắn nắm lấy chiếc eo thon của cậu và bắt đầu đong đưa mông vào một cách cuồng nhiệt không chút do dự, hai hòn bi bên dưới cũng dập vào mông cậu phát ra tiếng phụt phụt.

"Đừng mà... Thế này sâu quá... Chậm lại đi chú... Nhân Nhân chịu không nổi... Ưm... Chú, chú ơi?!" Cơ thể Đồ Nhân Nhân đột nhiên rời khỏi bàn làm việc, cậu bị người đàn ông nhấc bổng lên không trung trong tư thế xi tiểu cho trẻ con, trong khi ấy dương vật vẫn chưa từng rời khỏi hoa huyệt.

Bởi vì mất đi chỗ dựa nên thiếu niên hoảng sợ đưa tay trái khoác lên cổ hắn, quay đầu nhìn hắn nhẹ giọng nói: "Chú, chú định làm gì... Cứ như vậy... Hưm... Lạ quá..."

"Bé ngoan đừng sợ, cưng sẽ thích lắm..." Người đàn ông hôn lên má của cậu sau đó nhấc mông của cậu lên làm dương vật lớn bị rút ra khỏi hoa huyệt, nhưng khi cả người cậu rơi xuống thì dương vật lại một lần nữa lấp đầy hoa huyệt.

Hắn liên tục va chạm lên xuống, Đồ Nhân Nhân bị đâm đến mức phát ra tiếng rên rỉ đứt quãng. Đây là lần đầu tiên cậu thử tư thế này, nhưng tư thế này còn sướng hơn doggy vì thâm nhập rất sâu, dương vật gần như đâm vào tử cung khiến cậu cảm thấy vừa sung sướng vừa kích thích chảy ra nước dâm lênh láng.

"Ưh... Kích thích quá... Dương vật của chú đâm thật sâu... Sắp đâm thủng tử cung của Nhân Nhân..."

"Bé ngoan ngon quá, không sao đâu... Hoa huyệt chặt muốn chết... Bé cưng xem ra rất thích tư thế này, hoa huyệt thít chặt đến mức dương vật sướng tê tái..."

Người đàn ông bắt đầu vừa đi vừa địt, dương vật khổng lồ cũng liên tục cọ xát vào bên trong hoa huyệt. Hắn cứ đi vòng quanh văn phòng như không biết mệt mỏi, chỗ kết hợp của hai người không ngừng chảy ra nước dâm nhiễu giọt khắp sàn nhà.

Cuối cùng, hắn dừng lại trước một chiếc gương soi toàn thân mà vợ hắn đã mua. Bởi vì vợ rất thích soi gương nên đã đặt một chiếc trong văn phòng của hắn, cũng thuận tiện khi vợ đến đây có nhu cầu muốn chụp ảnh.

Nhưng bây giờ chiếc gương đã trở thành một trong những đạo cụ để kích thích khoái cảm, hắn đứng trước gương ôm một thiếu niên mặc quần áo xộc xệch, từ trong gương có thể nhìn thấy rõ ràng dương vật khổng lồ đang kịch liệt ra vào hoa huyệt ướt đẫm. Bộ ngực to đầy đặn của cậu không ngừng rung lắc dưới những cú nhấp điên cuồng, lắc lư những làn sóng đầy khiêu gợi.

Tần Thừa Ân bỗng nảy sinh ý nghĩ xấu xa, quay đầu lại phả hơi nóng vào tai cậu sau đó kề sát bên tai cậu nhỏ nhẹ thì thầm: "Nào, bé cưng chơi ngực của mình đi! Chú muốn xem em xoa ngực..."

"Nhân Nhân không... Ưm..." Hai mắt Đồ Nhân Nhân đã trở nên mê ly, nhìn mình trong gương đang bị một người đàn ông cao lớn ôm trong ngực, hoa huyệt sưng đỏ bị dương vật màu tím đen thô bạo nắc liên hồi, còn dương vật nhỏ của cậu thì lắc lên lắc xuống, toàn cảnh trông cực kỳ dâm loạn không chịu nổi.

"Em sẽ làm mà bé cưng. Nhớ lại lúc trước chú xoa nắn như thế nào..."

Dưới sự tác động của hắn thì bộ ngực của cậu cũng có cảm giác ngứa ngáy khó tả, cậu đặt hai tay nhẹ nhàng đặt ở trên ngực rồi cố nhớ lại những hành động trước đây của hắn, mân mê bầu ngực mềm mại làm hai núm vú dần cương lên và đỏ hơn.

Tần Thừa Ân nhìn mà hai mắt đỏ rực, thở hồng hộc, thân dưới va chạm càng lúc càng nhanh làm dương vật to lớn cứng rắn lần lượt thúc vào hoa huyệt.

"Bé dâm xoa mạnh lên...Ừ, nắm đầu vú đi...Nhanh lên...Thế còn, tự chơi ngực có sướng không ... "

"Tuyệt quá... Chú đụ nhanh lên... Ưm hư... Nhân Nhân sắp lên đỉnh..." Đồ Nhân Nhân hét lên, ngoan ngoãn chơi đùa hăng say với bộ ngực, nắm lấy hai núm vú kiều diễm xoa và kéo chúng thật mạnh, từng đợt khoái cảm ập đến khiến cậu hoàn toàn đạt đến cực khoái sau cú nhấp cuối cùng.

"Thật là dâm đãng...Chịu không nổi... Đụ chết em, đụ hoa huyệt của em... Chú ra..."

Bản edit chỉ đăng tải duy nhất tại Wattpad - WordPress @Jouriee65. Không reup và chuyển ver.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro