Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

8

Lúc ba người về đến nhà trời cũng đã sẫm tối, Lư Tiểu Mễ bị Phó Thanh Hiên đè ra đụ không biết bao nhiêu lần đến ngất đi được hắn bế vào nhà. Phó trạch vẫn như mọi ngày, ồn ào không dứt. Nhưng hôm nay truyền ra không phải là tiếng rên rỉ mị hoặc mà là một tràng những tiếng mắng chửi. Phó Thanh Hiên nhíu mày tăng nhanh tốc độ bước vào nhà. Hắn nhẹ nhàng đặt Lư Tiểu Mễ lên ghế sofa rồi thả nhẹ động tác bước vào phòng bếp, nơi phát ra tiếng ồn.

Dương Minh bị vật lộn một buổi chiều cũng đã thấm mệt, anh không rảnh để ý đến chuyện khác nên liền đỡ lưng, đi một đường lên lầu tìm bảo bảo nhỏ của mình. Hai bầu vú căng sữa trướng phát điên, anh phải mau chóng cho con bú mới được.

...

"Sao? Tôi nói không đúng?". Tiếng mắng chửi là của Thẩm Bình, y ôm bụng bầu to tròn của bản thân lớn giọng mắng chửi Thẩm An.

Mà Thẩm An thì trái ngược với vẻ tràn đầy sức sống của anh trai. Cậu ghé nửa người trên vào bồn rửa tay, nôn thốc nôn tháo. Phó Thanh Hiên nhìn thấy bảo bối của mình nôn đến nỗi tái xanh mặt mày thì vô cùng lo lắng. Hắn không thèm để ý đến Thẩm Bình đang thở phì phò bên cạnh, chỉ chăm chăm chạy đến đỡ lấy Thẩm An đang sắp ngất. Thẩm Bình nhìn thấy Phó Thanh Hiên đột nhiên về nhà thì hết cả hồn, tiếng mắng chửi cũng lập tức im bặt.

Phó Thanh Hiên nhanh như chớp ôm lấy Thẩm An vào lòng, vừa xoa lưng, vừa vuốt ngực, cả khuôn mặt toàn là vẻ lo lắng. Sau khi Thẩm An không còn nôn được thứ gì nữa, hắn mới bế cậu lên mà chậm rãi bước đến phòng khách. 

"Lấy nước". Hai tiếng này là quát vào mặt Thẩm Bình vẫn đang ngơ ngác vì sự xuất hiện bất ngờ của hắn, tiếng quát lớn đến nỗi Lư Tiểu Mễ đang ngủ bên cạnh cũng phải giật mình thức giấc, chỉ có Thẩm An là không biết sợ, càng lúc càng rúc sâu vào người chồng, ư a làm nũng.

"Thanh Hiên, anh...". Thẩm Bình sau khi lấy lại tinh thần liền bắt đầu cứu vãn tình thế, y giở giọng nũng nịu, hai tay đỡ bụng lớn ra vẻ khó nhọc chậm chạp bước lại gần Phó Thanh Hiên.

"Câm miệng". Nhưng Thẩm Bình chưa nói hết câu đã bị Phó Thanh Hiên quát cho im bặt, động tác bước lại gần hắn cũng đình chỉ, y chỉ biết đứng tại chỗ nắm chặt hai tay. Trong lòng vừa tức vừa lo sợ.

Có lẽ vì tiếng quát của Phó Thanh Hiên quá to, Thẩm An xụi lơ trong ngực hắn cứ ngọ nguậy không yên. Phó Thanh Hiên nhìn bảo bối trong lòng gương mặt xanh xao, cả người yếu ớt thì đau lòng không thôi, động tác xoa lưng cậu càng lúc càng dịu dàng hơn khiến người khác nhìn vào mà không thể không ghen tị. Phó Thanh Hiên không thèm để ý đến Thẩm Bình đứng bên kia cắn môi khó chịu, chỉ chăm chăm nhìn Thẩm An, đút cho cậu từng ngụm nước nhỏ.

"Gọi Dương Minh xuống đây". Lời này là Phó Thanh Hiên nói với Lư Tiểu Mễ vẫn còn ngây ngốc chưa hiểu chuyện gì bên cạnh. Phó Thanh Hiên không phải là người giận cá chép thớt vì vậy hắn không quát Lư Tiểu Mễ, nhưng nhìn ánh mắt lạnh lẽo của hắn cũng đủ khiến em không rét mà run. Ông bầu nhỏ lập tức quên mất cảm giác trướng đau giữa hai chân, đỡ bụng bước nhanh lên lầu tìm Dương Minh.

Phó Thanh Hiên lại liếc nhìn Thẩm Bình, trong mắt toàn là vẻ tức giận khiến y sợ đến mức nhũn cả chân, hai tay bấu chặt bụng bầu muốn lợi dụng bảo bảo nhỏ làm hắn nguôi giận.

"Chồng ơi...". Nhưng Phó Thanh Hiên vẫn chưa kịp giáo huấn Thẩm Bình đã bị Thẩm An cắt ngang. Cậu nhỏ giọng gọi một tiếng, giọng nói mang chút giọng mũi nhẹ nhàng lại hơi có ý làm nũng khiến Phó Thanh Hiên nhũn hết cả tim. Hắn không nói đến Thẩm Bình nữa mà ôm lấy Thẩm An, đặt lên trán cậu một nụ hôn. Lời nói ra cực kì dịu dàng: "Chúng ta đi bệnh viện nhé". Thẩm An dựa vào ngực chồng không có tí sức lực nào mà nhẹ nhàng gật gật đầu.

Sáng hôm nay Thẩm An vừa thức giấc đã cảm thấy cả người mệt mỏi khó chịu nhưng vì không muốn Phó Thanh Hiên lo lắng nên cố tỏ vẻ bình thường để hắn yên tâm đi làm. Sau đó vừa ngửi thấy mùi thức ăn sống liền cảm thấy từng đợt khó chịu không ngừng cuộn lên từ bụng dưới. Cứ như vậy Thẩm An ôm lấy nhà vệ sinh, cả ngày chỉ biết nôn ói, nôn đến nỗi trời đất quay cuồng không còn biết gì. Không ngờ con trai của Thẩm Bình lại tự mình nghịch ngợm, té trầy cả tay chân, y vốn không vừa mắt Thẩm An được Phó Thanh Hiên cưng chiều nên lập tức nắm lấy điểm này mà bắt nạt cậu. Thẩm Bình còn định đợi Phó Thanh Hiên trực đêm về sẽ mách lẽo, không ngờ đêm nay hắn lại không trực còn về đúng lúc Thẩm An đang vừa nôn xanh mặt vừa bị mắng. Thẩm Bình nhìn vẻ tức giận của Phó Thanh Hiên liền biết lần này bản thân xong đời rồi.

...

"Aaaaaa". Sau khi Phó Thanh Hiên bế Thẩm An đi bệnh viện, Thẩm Bình liền như kẻ điên mất khống chế mà không ngừng quăng ném đồ đạc. Bụng bầu to tướng treo trước người theo động tác của y mà không ngừng lay động hết lắc bên này lại ngã sang bên kia. Lồng ngực vì tức giận mà không ngừng phập phồng lên xuống khiến hai bầu vú mẩy như muốn rơi ra khỏi váy ngủ mỏng manh.

Lư Tiểu Mễ đứng ở chân cầu thanh nhìn bụng bầu to tròn của Thẩm Bình vì y tức giận mà chịu không ít khổ, em sợ y xảy ra chuyện nên muốn lên tiếng nhắc nhở. Nhưng nhìn vào ánh mắt đỏ au của Thẩm Bình, bao nhiêu lời muốn nói đều bị Lư Tiểu Mễ nuốt xuống bụng, em run rẩy đỡ bụng bước lên lầu, đóng cửa. Ông bầu nhỏ cùng hai đứa nhỏ ôm lấy nhau chìm vào giấc ngủ, bỏ mặc Thẩm Bình vẫn đang la hét như điên bên ngoài.

Thẩm Bình sau khi đập phá đã tay thì cũng mất thăng bằng mà ngã phịch xuống ghế sofa. Bụng bầu sắp sinh theo từng nhịp thở nặng nề của y mà không ngừng phập phồng xao động. Bảo bảo nhỏ bên trong có lẽ cũng cảm nhận được cảm xúc bất ổn của baba nên vô cùng không yên ổn. Tay nhỏ chân nhỏ hết đá bên này lại đạp bên kia khiến vùng da bụng mỏng manh bị đá cho mất hết hình dạng.

"Ưm...". Thẩm Bình nằm trên ghế sofa há to miệng thở dốc, sau khi bình tĩnh lại một chút y mới cảm nhận được sự bất an của bảo bảo nhỏ. Bé con chạy loạn bên trong khiến y ăn không ít đau đớn, lúc này y mới nhớ đến bản thân đang mang bầu. Hai bàn tay vẫn đang run rẩy vì tức giận áp lên vùng bụng phồng to, nhẹ nhàng vuốt ve rồi thiếp đi lúc nào không biết. 

"A...đừng đá..". Thẩm Bình nằm trên sofa ngủ mê man một giấc thì bị bảo bảo nghịch ngợm trong bụng đánh thức. Y hơi trở người, theo bản năng ôm lấy bụng bầu mà xoa nắn. Hai chân ông bầu dạng rộng chừa không gian cho bụng bầu to tướng, tiểu dương vật giữa hai chân không biết vì sao lại tiến vào trạng thái bán cương, ngẩng đầu giữa hai chân. Hai lỗ dâm bị bỏ rơi cả ngày, trong lúc không thích hợp này mà vẫn phát dâm. Hai lỗ nhỏ ướt át hồng hồng nộn nộn nấp sau tiểu dương vật bán cương, xuân sắc dâm mĩ cực kì mê người.

"Ư..đau..". Nhưng Thẩm Bình không có thời gian để ý đến hạ thân dâm đãng đang phát nứng của bản thân, bảo bảo nhỏ hôm nay có vẻ như cực kì nghịch ngợm. Không biết có phải vì cơn tức giận mất kiểm soát của y lúc chiều ảnh hưởng hay không mà chân nhỏ cứ không ngừng quẩy đạp bên trong khiến ông bầu ăn không ít đau đớn.

"Trướng quá". Hai bầu vú tròn mẩy trước ngực dường như cũng tranh thủ lúc Thẩm Bình khó khăn mà bắt nạt y, hai quầng vún mềm mại trướng căng đầy sữa vô cùng đau nhức. Một hai giọt sữa non đọng lại trên đầu vú đỏ au, có lẽ chỉ cần bóp nhẹ cũng có thể khiến sữa ào ạt chảy ra ngoài.

"A....hư...phù...phù...". Thẩm Bình đỡ bụng bầu khó nhọc đứng dậy muốn tìm bảo bảo cho con bú để giảm bớt chút khó chịu do hai bầu vú trướng sữa mang lại. Nhưng y vừa đứng dậy liền bị bụng bầu to tròn khiến cho ngã ngược trở lại ghế sofa. ông bầu ôm lấy bụng lớn há to miệng thở hồng hộc. Thẩm Bình dùng tay xoa nắn bụng thai to tròn, lúc này y mới cảm nhận được sự việc hình như có chút nghiêm trọng. Vùng bụng vốn nên mềm mại bây giờ đột nhiên lại trở nên căng cứng, lúc nãy khi y muốn đứng dậy dường như còn trĩu xuống rất thấp. Thẩm Bình nhắm mắt ngã về phía sau, không nhịn được mà run rẩy trong lòng. Với kinh nghiệm của một bác sĩ sản khoa, y biết bản thân sắp sinh rồi.

Dù gì cũng có kinh nghiệm sinh một lần rồi, bản thân lại là bác sĩ nên Thẩm Bình lấy lại bình tĩnh rất nhanh. Y nằm lại sofa nhắm mắt dưỡng thần, điều chỉnh hơi thở một lúc đến khi bảo bảo nhỏ không còn quấy nữa mới nặng nề đứng dậy tìm điện thoại liên lạc với Phó Thanh Hiên. Sau đó liền nằm mẹp trên ghế sofa, nhắm mắt nghỉ ngơi chịu đựng từng đợt, từng đợt co tiền sản. Bụng bầu căng cứng không ngừng xao động, bảo bảo nhỏ dường như vô cùng phấn khích vì sắp được ra ngoài ở trong bụng baba không ngừng đá loạn, khiến bụng bầu động đến lợi hại.
--------------------------------------------------

24/06/2022
Tiểu nữ cuồng 'dam'
KiHa ❤️

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro