Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

CHƯƠNG 2 (H)

Cuộc tranh cãi nảy lửa đã khiến trò chơi mất đi mục đích thúc đẩy mối quan hệ, Jang Se Mi suy nghĩ một lúc rồi gửi tin nhắn cho Baek Do Yi, bảo rằng mình không khỏe nên phải về sớm và cô cũng nghĩ rằng người ấy sẽ không bao giờ có ý định giữ cô lại ...

【Buzz——】

Một âm thanh rung lên giữa căn phòng tĩnh mịch, trong khi Baek Do Yi như muốn chết đứng tại chỗ thì không gian tối tăm bỗng dưng bừng sáng, hơi lạnh ùa vào bên trong  ...

Đó là Jang Se Mi vừa mở cửa tủ.

Jang Se Mi phát hiện người ngồi trong góc đang ngẩng đầu nhìn mình, lòng bàn tay nhỏ nhắn còn siết chặt chiếc điện thoại báo tin nhắn đến. Hoá ra, Baek Do Yi trước mặt lại không hề bình tĩnh như lúc nãy ở bàn ăn.

Một đôi má hơi phồng cùng mái tóc xoăn màu nâu hạt dẻ đang xõa trên nền vải cashmere trắng sữa, "mềm mại" là tính từ duy nhất có thể phản hồi lại dây thần kinh thị giác lúc này. Từ góc độ của Jang Se Mi, cô còn nhìn thấy vài đường nét ẩn hiện ngoài phạm vi của cổ chữ V ...

"À.. Chuyện đó..."

Baek Do Yi mắt môi run lên nhưng lại không phát ra được âm thanh nào, giọng điệu lắp bắp.

"Xem ra thái độ của mẹ đối với trò chơi này thực sự rất nghiêm túc."

Sau khi nhìn thấy Baek Do Yi vẫn bất động, cơ mặt của Jang Se Mi mới giãn ra, vì thế cô quyết định tiếp tục cuộc chơi.

Jang Se Mi cẩn thận bước vào, tấm ván gỗ phát ra vài tiếng cọt kẹt trước khi cô quay người và đóng cửa tủ lại. Bóng tối tiếp tục bao trùm, chỉ để lại một dải ánh sáng màu cam lờ mờ trên nóc.

Giờ đây Baek Do Yi mới nhận ra lựa chọn trốn trong chiếc tủ này không hề sáng suốt như bà nghĩ, cự ly gần như vậy khiến bà có chút không thoải mái. Jang Se Mi rất cao, khi đứng thẳng, thanh treo quần áo lại thấp hơn đỉnh đầu nên cô chỉ còn cách cúi xuống.

Chà, thật khó có thể bỏ qua làn da mềm mại ấy ...



"Ta không cố ý nghe lén hai đứa."

Im lặng một hồi lâu, Baek Do Yi cảm thấy mình nên lên tiếng trước.

"Tất nhiên rồi."

Tông giọng của Jang Se Mi khi nói chuyện với bà gần đây rất dịu dàng, hoàn toàn khác với trận chiến vừa rồi với Dan Chi Gang. Điều này khiến Baek Do Yi phải liếc nhìn đối phương một cái rồi hướng mắt theo góc độ của cô, trong một giây, Baek Do Yi nhận ra có điều gì đó không đúng  ...

Baek Do Yi nhanh chóng túm cổ áo mình lại khiến người kia không khỏi bật cười. Lúc này, Baek Do Yi cảm thấy hơi thở của cô như phả vào mặt mình.

Điều này có nghĩa là gì ? Cứ như thể chính bà mới là người đã thốt ra những lời xúc phạm và hành động quá đáng, Baek Do Yi ngẩng đầu lên nói với cô:

"Nghe ta nói này, chắc chắn con đang bị hoang tưởng. Hoặc con đang nhầm lẫn giữa ảo giác do bệnh tâm lý gây ra với những cảm xúc kỳ lạ ..."

"Có phải là ảo giác hay không, không phải mẹ biết rõ hơn con ư?"

"Sao con có thể chống lại ta hơn 20 năm rồi đột nhiên ..."

"Không phải đột ngột như vậy đâu, mẹ cũng nhớ về trò chơi cá mòi nhiều năm trước mà."

"Ta không nhớ!"

Baek Do Yi lập tức gạt đi, tuy nhiên sự phủ nhận quá nhanh này như thể đang che giấu điều gì đó. Bỗng Baek Do Yi ngẩng lên lần nữa với vẻ bàng hoàng: "Con ... !"

Việc Baek Do Yi liên tục ngước nhìn khiến đốt sống cổ của Jang Se Mi có chút đau nhức, không gian bên trong khá rộng rãi nên cô quyết định ngồi xuống. Trong nháy mắt, cả hai đã ở rất gần nhau, Baek Do Yi còn ngửi thấy một hương thơm quen thuộc, đó mùi nước hoa mà cô thường xuyên sử dụng.

"Dù sao thì con vẫn hiểu rõ suy nghĩ của mình."

Jang Se Mi nhếch môi và hồi tưởng lại câu chuyện xưa cũ bằng cách khép hờ đôi mắt.

Khi đó cả nhà buộc phải chen chúc vào một phòng tắm đứng, hơi thở của cô liên tục phả vào gáy và tai Baek Do Yi, làm lay động mái tóc nhung cũng như gây ra sự hỗn loạn cho người đứng trước. Có thể lúc đầu là vô tình, nhưng khi Jang Se Mi để ý thấy cổ và tai người ấy đỏ lên bừng bừng, theo sau là những nhịp thở mất kiểm soát ....

Cậu con út với bản tính ồn ào đang quấy rầy anh trai và chị dâu bằng cách bàn chuyện bữa tối ở câu lạc bộ, tuy không ai để ý nhưng Baek Do Yi cũng không còn chỗ nào trốn ngoài đứng sau tầm vóc cao lớn của Dan Chi Gam.

Dưới ánh mắt của Jang Se Mi, màu đỏ trên người Baek Do Yi dần dần lan ra như sơn trộn với nước. Mỗi nhịp thở cũng không đều đặn, cổ họng thi thoảng thực hiện vài động tác nuốt nước bọt, ngay cả vai và cánh tay cũng run rẩy.

Jang Se Mi chắc chắn đó là một số tín hiệu "đặc biệt" nhưng điều này khiến cô chưa thể tin vào mắt mình. Cô liều lĩnh cúi xuống nói nhỏ vào tai Baek Do Yi, giả vờ như thần không biết quỷ không hay:

"Người mẹ hơi run, mẹ ổn chứ?"

Bờ môi đầy đặn ma sát với vành tai hồng hào tạo nên một sự tiếp xúc mơ hồ nào đó, từng hơi thở do giọng nói trầm khàn phát ra như truyền sâu vào từng tế bào.

Jang Se Mi nhìn thấy người đằng trước đột nhiên cúi gằm xuống, vài sợi tóc còn vương trên má cũng không thể che giấu được hình ảnh Baek Do Yi đang cắn môi dưới, điều này đã để lại ấn tượng sâu sắc trong cô đến tận bây giờ.

Mãi đến khi Deung Myung tìm đến nơi, Baek Do Yi mới nóng lòng muốn chạy trốn. Vừa bước ra khỏi phòng tắm, chân bà loạng choạng đến mức suýt ngã nhào xuống sàn. Dan Chi Gang hỏi tại sao mặt mẹ mình lại đỏ như vậy, Baek Do Yi chỉ giải thích là do bên trong phòng tắm quá ngộp.


_


Mặc dù trong tủ này chỉ có hai người bọn họ nhưng Baek Do Yi vẫn cảm thấy có chút ngột ngạt. Đây là lần đầu tiên bà nhận ra đã có người chú ý đến sự hớ hênh lố bịch của mình, đặc biệt là Jang Se Mi.

Bầu không khí càng ngày càng khó chịu, Baek Do Yi muốn che đậy nội tâm xấu hổ bèn hắn giọng:

"Nơi này chật quá, bọn trẻ khi tìm đến đây thì con sẽ không còn chỗ đứng, mau ra ngoài đi !"

Baek Do Yi đang định mở cửa tủ thì bị giữ lại trong lòng bàn tay của ai đó, tay của Jang Se Mi lạnh đến mức toàn thân bà run rẩy và quay đầu nhìn Jang Se Mi.

"Mẹ định phá vỡ luật chơi à?"

Jang Se Mi dùng ngón cái vuốt ve đồng thời tiến lại gần, Baek Do Yi theo bản năng lùi lại cho đến khi lưng bị áp vào vách ngăn của tủ quần áo.

"Con đang làm gì thế ?? Buông ra, đừng nhìn ta như vậy ..."

Baek Do Yi cau mày mắng mỏ khi bắt gặp đôi mắt ướt át như đang thiêu đốt từng lỗ chân lông trên cơ thể.

"Có vẻ như người không tin, vậy nên tôi sẽ chứng minh cho người thấy !" Jang Se Mi cắt ngang lời của Baek Do Yi.

Nếu có người phát hiện thì coi như xong, những tiếng mắng chửi và động tác vùng vẫy đột nhiên dừng lại, Baek Do Yi liều mạng chớp mắt ra hiệu cho Jang Se Mi buông mình ra, trong mắt tràn đầy sự van xin yếu đuối.

Người ta nói đôi mắt là cơ quan sở hữu hàm lượng nước cao nhất trong cơ thể - Jang Se Mi đã từng nghe qua câu nói đó trước đây, nhưng chỉ đến lúc này cô mới hiểu được ý nghĩa.

Một cặp mắt đang run lên với vẻ hoảng sợ, dải ánh sáng mờ bên trong tủ quần áo tạo thành một điểm sáng nhỏ trên con ngươi đen láy, nhìn thoáng qua trông hơi giống nước mắt, điều này khiến bộ dạng của Baek Do Yi trông có vẻ suy sụp.

Baek Do Yi hình như rất sợ phát ra âm thanh, trong tình huống này không biết phải làm gì ngoài nhíu mày và cắn chặt môi. Bên cạnh đó thì dấu vết răng còn tạo thành một vết lõm nhỏ dưới đôi môi đang mím lại, nhìn rất thích hợp để hôn ~

Những cảnh tượng trong trí nhớ của Jang Se Mi bắt đầu chồng chéo lên nhau, bây giờ không có lý do gì để ngăn cản cô thực hiện điều đó.

Áp lực đột ngột và gấp gáp khiến Baek Do Yi theo bản năng cảm thấy một tia nguy hiểm, bà vô thức muốn lùi lại nhưng phía sau lại không còn chỗ để lui.

Đôi má xinh đẹp đột nhiên áp sát vào môi bà, trên môi còn có chút gì đó ẩm ướt. Baek Do Yi trợn tròn mắt, một tay ấn lên vai cô muốn đẩy ra nhưng cũng không dám tát hay dùng nhiều sức lực vì sợ phát ra âm thanh.

Baek Do Yi cứng đờ, đầu tựa chặt vào tấm gỗ đàn hương chỉ có thể để mặc Jang Se Mi làm điều mình muốn. Khuôn mặt vốn không có chút cảm xúc nhanh chóng bị Jang Se Mi làm cho đỏ lên, hơi thở cũng trở nên hỗn loạn.

Sự tiếp xúc của môi khiến cơn ngứa ngáy bùng phát, hơi thở được tạo ra ở khoảng cách gần. Kẻ xâm lược lại mạnh dạn muốn đưa lưỡi vào, Baek Do Yi ngượng ngùng nghiến răng nghiến lợi nhưng lại bị Jang Se Mi cắn mạnh vào môi.

Cuộc đột kích bất ngờ đã khiến Baek Do Yi gần như không thể chịu nổi, bà bắt đầu khó thở và nới lỏng răng, lúc đó Jang Se Mi nhân cơ hội mà xông thẳng vào.

Đôi môi của phụ nữ khác với môi của đàn ông, chúng mềm mại và ngọt ngào nhưng cũng đầy nhẹ nhàng và cảm xúc - chính điều này đã khơi dậy ham muốn của Jang Se Mi trong tích tắc.

Baek Do Yi cảm nhận rõ những khuấy động nơi đầu lưỡi, từ phía sau gáy cũng xuất hiện một cảm giác tê dại, Baek Do Yi vô thức muốn cử động nhưng Jang Se Mi nghĩ rằng đây là sự đáp lại nên càng quấn chặt lấy bà hơn.



Trong lúc Baek Do Yi còn đang ngơ ngác thì Jang Se Mi đã luồn tay vào trong chiếc áo cashmere, Baek Do Yi đột nhiên cảm thấy ớn lạnh vì tay của ai đó vừa nắm chặt lấy eo mình.

Những nơi ít chạm vào thường sẽ rất nhạy cảm, Baek Do Yi hít một hơi thật sâu để kiềm chế âm thanh nhưng dường như Jang Se Mi không muốn dừng lại ở đó. Vòng eo của Baek Do Yi tuy không quá nhỏ nhưng cũng không có mỡ thừa, nó đủ mềm mại để khiến người ta muốn nhào nặn.

Đầu ngón tay hư hỏng tiếp tục vuốt ve chiếc eo và từng đốt sống lưng, Jang Se Mi cho tay trượt lên nắm lấy khóa của chiếc áo ngực và cởi ra một cách dễ dàng. Khi sự kiềm chế vừa được nới lỏng, Baek Do Yi mới nhận thức được mà ấn chặt cơ thể vào vách tủ, khiến bàn tay đang giữ nội y bị kẹp giữa lưng mình và tấm gỗ đàn hương.

Ngay lúc tưởng chừng như sắp chết ngạt thì nụ hôn cuối cùng cũng kết thúc, Baek Do Yi ngẩng đầu lên hít một hơi thật sâu, nhịp tim trong cơ thể đập nhanh đến mức tưởng như người ở ngoài cũng có thể nghe thấy.

"Hình như không có ở đây..." Một người nào đó lẩm bẩm khi đi về phía bên kia của căn phòng.

Jang Se Mi đương nhiên không hài lòng chỉ với một nụ hôn, cô tiếp tục áp môi mình vào môi đối phương rồi hôn một cách mãnh liệt. Baek Do Yi bị môi người kia bao phủ, theo bản năng nâng cằm lên để lộ chiếc cổ trắng ngần cho Jang Se Mi mặc sức khám phá.

Đầu lưỡi để lại một vài vệt ướt át trên làn da mềm mại của Baek Do Yi, Jang Se Mi cảm thấy cơ thể người thương đang run rẩy trước hành động của mình nên ngày càng tự mãn.

Jang Se Mi duỗi thẳng nửa thân trên và thay đổi thành tư thế quỳ trước mặt Baek Do Yi, điều này đã làm cho mọi hành động của cô vô cùng thuận tiện nhưng cũng không kém phần phi đạo đức. Jang Se Mi luồn hai tay dọc theo mép của chiếc váy, rồi bắt đầu lần mò từ bắp chân đến điểm chạm giữa đùi và mông, đồng thời Baek Do Yi cũng nâng người về phía Jang Se Mi, ép chặt cơ thể mình vào cô.

Thật ra Jang Se Mi không thích ý tưởng "thừa nước đục thả câu", mà nên gọi là "nắm bắt cơ hội". Và tất nhiên thứ cô nắm bắt không đơn giản chỉ có cơ hội, mà còn là những điều thiết thực hơn.

Mông bị khống chế, bụng dưới co rút liên hồi, Baek Do Yi rùng mình như bị điện giật vì có dự cảm không lành, chẳng lẽ cô ta ...

Chiếc áo cashmere cổ chữ V đã mang đến sự tiện lợi vô cùng cho Jang Se Mi. Dọc theo đường gân ở một bên cổ, những nụ hôn kèm theo vài cú mút dần dần rơi xuống xương đòn và nửa thân trên, thậm chí hương thơm thoang thoảng của nước hoa còn đọng lại trên chóp mũi của Jang Se Mi.

"Ừm..."

Bên ngoài hình như có người đang bước vào, Baek Do Yi đanh định phát ra âm thanh thì vội vã đưa tay lên che miệng. Bà sợ hãi đến mức kẹp chặt hai chân mình quanh eo cô, làm cho Se Mi cũng tạm dừng mọi động tác và áp mặt vào khuôn ngực mềm mại để chịu đựng.

Baek Do Yi cẩn thận hít một hơi, lúc bị hôn bà cảm thấy toàn thân khó chịu, nhưng nếu bây giờ dừng lại bà càng cảm thấy khó chịu hơn ...


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro