OBSESSED
Tác giả: 爱姐是我的宿命我懂
Rating: 𝟐𝟎+++
Lượt đọc: 32 789
Cảnh báo: CAO H - OOC
Truyện được đăng tải trên Siêu Thoại vào ngày 11.08.2023
_
"Omoni định ra ngoài ạ ?"
"Sao con đến đây, lại còn sớm thế này ?"
"Con mang sữa gạo đến cho omoni."
"Bây giờ ta không muốn uống."
"Omoni định đi đâu vậy ?"
"Ta làm gì cũng phải báo cáo với con sao ?"
"Thôi được rồi ..."
"..."
"Con đã cất công đến đây, omoni uống sữa gạo rồi hãy đi nhé."
"Không uống."
"Là con dậy sớm từ sáng để nấu đó, giờ vẫn còn nóng, omoni uống lúc này là ngon nhất."
Se Mi vừa nói vừa kéo mẹ chồng ngồi xuống, bảo người giúp việc mang cho Do Yi một cốc sữa gạo ngọt.
Đôi lúc, Do Yi thật sự thấy phiền lòng với cô con dâu bất bình thường này, nhưng những lời từ chối của nàng dường như chẳng hề có tác dụng. Nếu đã không thể từ chối bằng lời, tại sao không dùng hành động nhỉ ? Tuy nhiên, Do Yi nghĩ rằng cũng chẳng cần thiết phải làm thế.
Người làm mang ra một cốc sữa gạo. Do Yi nhìn cô con dâu đang cười toe toét bằng ánh mắt không hài lòng, nhưng vẫn cầm ly lên uống cạn, dù sao nàng cũng đang gấp để đi gặp ai đó.
"Được rồi, con về đi, mẹ phải ra ngoài đây."
Se Mi không trả lời, vẫn nhìn nàng với ánh mắt trìu mến.
Thấy cô không động tĩnh, Do Yi cũng không quan tâm, nhanh chóng tiến về phía cửa lớn.
Hừm ... sao đầu cứ lâng lâng thế này ?
Không ổn rồi, hai chân cứ mềm nhũn ra.
Do Yi cố gắng bước tiếp, nhưng cảnh vật trước mắt dường như xoay tròn. Ý thức dần trở nên mơ hồ, cơ thể bắt đầu chao đảo.
Thấy vậy, Se Mi chạy đến đỡ lấy cơ thể đang đứng không vững kia.
"Omoni làm sao vậy ? Có khó chịu ở đâu không ? Để con đưa người đến bệnh viện nhé."
Lúc này, Do Yi cảm thấy giọng nói của cô lúc gần lúc xa, đồng thời cảm nhận được mình đang được ôm trong một vòng tay ấm áp - nàng biết đó là Jang Se Mi.
Cố gắng đẩy cô ấy ra, nhưng mọi nỗ lực dường như vô nghĩa. Cơ thể nàng lúc này mềm nhũn đến kỳ lạ, mọi sự phản kháng chẳng khác nào một lời mời gọi.
Do Yi đành để mặc Se Mi vừa ôm vừa kéo mình vào xe. Trong trạng thái mơ hồ, nàng thấy Se Mi đang cẩn thận thắt dây an toàn như ngày nàng xuất viện, rồi đóng sầm cửa xe lại.
Dưới tác dụng của thuốc, Baek Do Yi hoàn toàn mất ý thức.
Qua gương chiếu hậu, trông thấy người kia đã không còn động thái, Se Mi nở một nụ cười quỷ dị, tốc độ xe ngày càng nhanh.
_
Rõ ràng đây không phải đường đến bệnh viện, mà là một biệt thự sâu hun hút.
Sau khi đỗ xe vào gara, Se Mi bước xuống mở cửa xe, tháo dây an toàn cho Do Yi, dịu dàng ôm nàng xuống, đóng cửa gara lại.
Vì Do Yi không thể tự bước đi nên Se Mi phải bế nàng lên như công chúa. Cô cao hơn nàng một cái đầu, vì vậy việc này không quá khó khăn đối với cô.
Người cô yêu vốn không nặng. Quãng thời gian 20 năm sống trong xiềng xích, Se Mi đã không ngừng tập luyện thể thao. Cô phải làm vậy để tách mình khỏi những cảm xúc dành cho mẹ chồng, kết quả bây giờ thể lực cô rất tốt.
Đường đến phòng ngủ khá gần, sau khi đặt Do Yi lên giường, cô cúi xuống cởi giày cho nàng.
Ngón chân ngọc ngà sơn màu rất hợp, Se Mi không nhịn được lại khen ngợi đáng yêu, giống như cái đêm cô massage cho nàng ở bệnh viện.
Làm xong mọi thứ, cô leo lên giường nằm bên cạnh Do Yi. Ngón tay khẽ vuốt ve khuôn mặt không còn trẻ trung nhưng vẫn rất cuốn hút.
"Omoni thật sự rất quyến rũ."
Cô thì thầm, tiến lại gần, ngửi thấy mùi nước hoa khác lạ trên người nàng.
"Còn đổi cả nước hoa nữa, hấp dẫn quá đi mất."
Hôm nay Do Yi mặc một chiếc váy liền thân màu xanh, trông rất hợp với vóc dáng. Ít nhất trong mắt Se Mi, Baek Do Yi chính là "đại nữ hoàng".
"Omoni vốn dĩ xinh đẹp, nên mặc gì cũng đẹp ~"
Nói xong, cô rời khỏi giường bước về phía tủ quần áo.
Cánh tủ mở ra, bên trong không phải là những trang phục thường ngày mà là ... đủ loại đồ lót gợi cảm pha trộn với một số bộ cosplay.
Suy nghĩ một lúc, cuối cùng cô chọn ra một bộ, phấn khích bước về phía người đang nằm trên giường.
Cô không thể kiềm chế được khao khát muốn nhìn Do Yi trong bộ váy này. Dù đã tưởng tượng rất nhiều lần, và cuối cùng sắp được tận mắt chiêm ngưỡng.
Thế nên khi cởi váy cho Do Yi, cô không còn dịu dàng như mọi khi ...
Đó là một chiếc váy màu đen tương tự như sườn xám kiểu Trung Quốc. Mặc dù trong tủ không thiếu những trang phục QQNY, nhưng bộ đồ này là đập vào mắt cô đầu tiên. Thật ra các mẫu còn lại cũng rất đẹp, nhưng cô thấy bộ này hợp nhất.
Khác với những chiếc sườn xám thông thường, bộ trang phục thiếu rất nhiều vải. Phần lưng hoàn toàn để trần, chỉ có một dải dây giống như loại khuy cài của áo ngực để giữ chiếc váy trên người. Ở mặt trước, từ ngực đến bụng đều được cắt xẻ táo bạo.
Cô cởi bỏ tấm váy xanh ra, chỉ chừa lại mỗi cái quần lót mỏng manh, giúp nàng mặc lên mình chiếc váy ren gợi cảm. Một đầu dây buộc vắt qua cổ, để lộ trọn vẹn vùng đồi núi trắng nõn. Thậm chí, cô còn tỉ mỉ cài từng khuy áo Trung Hoa vào.
Bầu ngực do thiếu sự nâng đỡ của bra, giờ đây nhờ việc cài khuy mà trở nên thẳng đứng. Đôi gò bồng trắng muốt bị ép chặt với nhau, tạo nên những đường cong tuyệt mỹ.
Se Mi bắt đầu nuốt khan, tiếp tục cài hết cúc ở cổ áo vô. Lúc này, cặp ngực vốn đã "không-hề-nhỏ" càng trở nên căng tràn, như muốn vỡ tung khỏi chiếc váy.
Thay xong bộ đồ, Se Mi toát hết mồ hôi. Nhan sắc kinh diễm chỉ cần ngắm nhìn cũng đủ để ngày đêm thao thức, toàn thân như bốc cháy. Đúng là dù có mộng tưởng hàng vạn lần, cũng không thể nào sánh được với cú sốc được nhìn thấy tận mắt.
Quá hợp rồi, quả thực là quá hợp !
Do Yi rất hợp với màu đen, chiếc sườn xám càng tôn lên vẻ đẹp mê người của nàng.
Se Mi ngập ngừng một chút, ánh mắt lướt về phía tủ đầu giường. Cuối cùng, cô quyết định mở ngăn kéo lấy ra một đạo cụ.
Đó là một vật dụng màu đen có 4 lỗ nhỏ. Thực chất là một chiếc dây đeo bằng vải có công dụng trói tay và chân, kèm theo một dây quàng cổ để cố định hai tay với nhau.
Se Mi chỉ đeo vào tay Do Yi, không đeo vào chân vì nàng đang ngủ, sẽ rất khó chịu.
Làm xong tất cả, quan sát con mồi đang nằm trước mắt, Se Mi thực sự sắp không kiềm chế nổi. Cô điều chỉnh nhịp thở, bước xuống giường rót cho mình một cốc nước đá và uống cạn.
'Omoni thực sự là người phụ nữ gợi cảm nhất trong lòng con.'
Uống nước đá thậm chí còn không có tác dụng, cô cảm thấy phần dưới của mình đang hót líu lo ...
Thật là điên rồ !
Ngay cả khi mẹ chồng không làm gì cả, chỉ nằm đó thôi, cũng đủ để khiến cô có những cảm giác lạ lùng. Giờ đây, nàng ta lại mặc một bộ đồ gợi cảm như vậy mà ngoan ngoãn nằm yên một chỗ, chẳng khác nào đang khiêu khích trái tim đang bốc cháy của cô.
Những cảm xúc dành cho nàng đang trở nên mãnh liệt hơn, trong đó có cả phản ứng sinh lý.
Cô đặt chiếc cốc xuống, nhanh chóng bước vào phòng tắm, lúc này cô rất cần tắm.
Tắm xong, thay bộ đồ ngủ, Se Mi cảm thấy khá hơn nhiều, có lẽ là vì khi tắm cô đã tự mình "giải quyết" một chút khi nghĩ về Baek Do Yi. Bây giờ thậm chí cô có thể ngồi ung dung trên ghế chiếc sofa bên cạnh, đọc sách chờ nàng tỉnh dậy.
Đúng vậy, cô muốn nàng tự thức giấc. Bởi vì làm chuyện đó khi Do Yi đang hôn mê thì rất nhàm chán.
Lần đầu tiên nung nấu ý đồ xấu xa nên cô chưa có kinh nghiệm, cho thuốc hơi quá tay, đến khi hoàng hôn buông xuống người trên giường mới tỉnh dậy.
_
Đầu óc còn hơi choáng váng, Do Yi từ từ mở mắt ra, nơi đây là một không gian xa lạ và hơi tối tăm, căn phòng thậm chí còn không bật đèn.
Trợn tròn mắt, Do Yi bật dậy khỏi chiếc giường, ngẩng đầu lên thì nhìn thấy một bóng người. Dù ánh sáng mờ tối nhưng nàng vẫn nhận ra, không ai khác ngoài Se Mi đang ngồi khoanh chân trên ghế, cơ thể chỉ khoác mỗi bộ đồ ngủ.
"Se Mi, cô đã làm gì tôi rồi ?!"
Nghe vậy, cô ngẩng đầu lên bước về phía chiếc giường.
"Cuối cùng thì người đã tỉnh."
Cô ngồi xuống trước mặt Do Yi, đôi mắt sáng lấp lánh trong đêm tối.
"Người có đói không ?"
"Tôi hỏi cô đã làm gì tôi ?!"
Do Yi giơ tay định chỉ vào người kia thì mới nhận ra hai tay mình đã bị trói, trang phục hiện tại cũng được thay đổi. Gương mặt vốn đã nhiều năm không ửng hồng nay đỏ bừng như quả cà chua chín.
"Se Mi, cô ... cô!"
Do Yi nhất thời bị tình huống hiện tại làm cho sững sờ; xấu hổ - tức giận - ngạc nhiên cùng lúc ập đến.
"Dễ thương quá."
Se Mi tiến lại gần hơn. Không, cô trực tiếp ngồi lên đùi Do Yi, vòng tay nâng cổ nàng lên.
"Người không đói sao ? Nhưng tôi đã rất đói rồi, omoni yêu dấu."
Đôi mắt vẫn sáng lấp lánh như vậy.
Hai gương mặt đối diện nhau quá gần, đến mức có thể nhìn thấy những sợi lông tơ trên làn da cùng hơi thở nồng nàn của cô.
Nàng không khỏi lùi về sau, cố gắng tạo khoảng cách. Nhưng càng lùi thì Se Mi càng tiến lên, đến khi lưng của Do Yi chạm vào đầu giường. Khoảng cách giữa hai người càng thu hẹp lại, mũi chạm mũi.
Do Yi cảm thấy mình sắp không thở nổi, cố gắng dùng hai tay bị trói nhưng vẫn có thể hoạt động trong phạm vi hạn chế đẩy Se Mi ra.
Một cú đẩy mạnh khiến Se Mi ngã nhào, mắt cô tối sầm lại.
"Omoni, người hư lắm."
Dứt câu, cô đè Do Yi xuống dùng dây trói kéo hai tay nàng lên, quấn quanh cái gối, không cho nhúc nhích.
Do Yi tức giận nhìn tên ác ma trên người mình, còn Se Mi ngạo nghễ nhìn ngắm đoá hoa tuyệt sắc nhất đêm nay.
"Tôi đã bảo buông tôi ra !"
"Se Mi ... cô có ý thức được hành động của mình không ... ưm !"
Se Mi không nói gì, chèn một chân vào giữa hai chân Do Yi, cúi người bịt cái miệng đang la hét.
Đôi môi cô rất mềm, Do Yi không tin được mở to đôi mắt nhìn Se Mi đang nhắm mắt, bị bịt miệng nhưng vẫn muốn mở miệng giáo huấn cô.
Kết quả trong khoảnh khắc mở miệng đó, đầu lưỡi nhân cơ hội xâm nhập vào, thăm thú từng ngóc ngách bên trong.
Lần đầu tiên bị phụ nữ hôn khiến Do Yi tức giận nhưng cũng thấy kỳ lạ, cảm giác được chạm vào thật tuyệt vời.
Lúc này nàng mới phát hiện ra so với râu cằm của đàn ông, thì dù có cạo kỹ đến đâu vẫn còn hơi lởm chởm; khó mà sánh được với khuôn mặt mịn màng của phụ nữ.
Do Yi bất chợt nhớ về những hình ảnh mơ hồ trong đầu khi say rượu, Se Mi đã ở lại chăm sóc nàng và đi tắm. Do Yi từng mơ tưởng về những cái hôn của Se Mi, nhưng nàng không dám nghĩ sâu hơn sau khi đuổi cô về.
Hóa ra, khi được Se Mi hôn thì cảm giác là như vậy ?
Nàng không hiểu được chính mình, những tưởng tượng trong đầu đã trở thành hiện thực ...
Dù không đáp nhưng Do Yi vẫn nhắm mắt, cảm nhận đôi môi ẩm ướt, cổ họng phát ra những tiếng kêu khe khẽ. Cho đến khi bị hôn đến mức hoa mắt chóng mặt, lý trí sắp mất, Se Mi mới chịu buông.
"Do Yi, môi của người ngọt quá."
Câu nói này khiến mặt nàng nóng bừng lên.
"Nhưng tôi vẫn còn đói lắm."
Đôi mắt nhuốm màu dục vọng đậm đặc, nhìn vào khuôn mặt ửng hồng của Do Yi, Se Mi cúi xuống hôn lên cằm, cổ, xương quai xanh và cả khe ngực đang phập phồng vì khó thở.
Một tay cô bao quanh bầu ngực nhào nặn. Mặt thì chuyển sang một bên khác, há miệng cắn qua lớp vải, nhả ra, mân mê qua lại một cách thích thú.
Đã bao lâu rồi, Do Yi không có được cảm giác này ?
Trái tim vốn đã nhạy cảm với lời tỏ tình nay càng trở nên cháy bỏng trước những lời khiêu khích trắng trợn ấy. Thậm chí, cơ thể còn phản ứng chân thật hơn cả trái tim.
Chỉ vài cái chạm thôi nàng đã không thể kiềm được mà đầu hàng trước những hành động của cô ấy. Se Mi phát hiện một điểm nhỏ nhô lên hơn trước qua lớp vải trên ngực, nở một nụ cười mãn nguyện.
"Omoni, có vẻ như người đang nóng lòng muốn được Se Mi 'thu hoạch', phải không ?"
Cô vừa nói vừa từ tốn cởi khuy của chiếc váy.
Từ cổ xuống ngực, Se Mi không vội mà rất chậm rãi. Làn da của những ngón tay như vô tình chạm vào làn da trần của Do Yi, khiến nàng nhạy cảm hơn rất nhiều so với việc được chạm vào trực tiếp.
Cùng với việc cởi cúc áo, Do Yi cảm thấy ngực mình như được giải phóng, một luồng gió mát lướt qua, nàng nổi da gà. Bao gồm đầu ngực vừa tách khỏi cái miệng ấm áp, sự chênh lệch nhiệt độ làm miếng vải dính ướt trở nên lạnh lẽo hơn.
Cảm giác này thật khó chịu, nàng khẽ vặn mình, muốn tự kéo tấm vải ướt trên ngực ra.
Se Mi dường như biết thuật đọc tâm, cũng không cố ý trêu chọc nữa. Cô điên cuồng hất tung mặt trên của chiếc sườn xám, lộ ra quả ngọt chín mọng đang ẩn mình.
"Cảm ơn omoni, cuộc vui bắt đầu."
Se Mi đối xử với quả dâu tây đó như một món đồ quý giá. Đầu tiên là nhẹ nhàng hôn lên, dùng đầu lưỡi liếm lấy, mút lấy, cứ thế lặp lại như ăn kem.
Do Yi đã hơn 10 năm không gần gũi ai, thậm chí người chồng đã khuất cũng chưa bao giờ tỉ mỉ như cô. Chuyện chăn gối ngày xưa giống như một quy trình sinh con đẻ cái, thật ra Do Yi chưa từng hiểu được cảm giác tuyệt vời mà nhân gian thường ngợi khen.
Còn bây giờ, chỉ với màn dạo đầu thôi mà nàng đã rên rỉ, hạ thân nóng bừng, dòng chất lỏng đã lâu không xuất hiện liên tục trào ra.
Do Yi cố gắng đấu tranh tư tưởng, nhưng nàng lại muốn nhiều hơn nữa.
Se Mi không chỉ chăm sóc một bên mà còn chia đều "sự quan tâm". Nghe thấy tiếng âm thanh triền miên dưới sự khiêu khích, thế là cô chuyển sang bên kia, vừa mút vừa dùng lưỡi cọ xát nhẹ.
Quá đỗi ngây ngất, Do Yi ú ớ to hơn, chân cũng cong lên và mở rộng. Se Mi leo lên người nàng, chèn một chân vào giữa hai chân Do Yi, cảm nhận rõ sự ướt át bên ngoài mặt quần lót.
Se Mi nhìn người phụ nữ mình yêu trong cơn ý loạn tình mê:
"Cuối cùng người cũng đói rồi. Do Yi à, tôi sẽ cho người ăn thật no."
Nghe xong lời này, tai và má Do Yi đỏ bừng bừng. Dù đã bị cô chinh phục, nhưng vẫn giữ lại chút kiêu hãnh, không chịu đáp lời.
Dù sao điều này không quan trọng, cô biết sự im lặng của Do Yi chính là đồng ý.
Lưỡi và môi liên tục trượt dọc xuống cơ thể, qua đường nét rốn, bụng, eo, thẳng đến nơi bồng lai tiên cảnh. Tay cô lần mò đến hai đầu quần lót, kéo ra. Khi chiếc quần rơi xuống mép giường, Do Yi khẽ cong người lên.
Se Mi hưng phấn ôm lấy đôi chân kia, thuần thục chôn mình vào những cánh hoa run rẩy. Sau một hồi liếm láp, đầu lưỡi men theo khe hở đẩy thẳng vào.
"Ưmm~" Do Yi nhịn không được, siết chặt mười ngón tay bị trói trên đỉnh đầu.
Những tiếng rên rỉ mà trước đây Do Yi cố gắng kìm nén dần trở nên mãnh liệt hơn dưới sự khiêu khích. Cuối cùng, nàng đành từ bỏ sự kháng cự và thả lỏng cơ thể.
Cái lưỡi linh hoạt bây giờ tập trung vào hạt đậu nhỏ. Cảm giác tê dại lan rộng khắp cơ thể, nàng thậm chí còn hòa chung nhịp điệu với Se Mi.
Khoái cảm ập đến như vũ bão, chất lỏng từ cánh hoa đỏ thẫm tràn ra ngày một tăng. Đúng lúc nàng muốn nhiều hơn, thì Se Mi quyết định dừng lại.
Cảm giác này thật khó tả, một cảm giác trống rỗng mãnh liệt ...
Nàng liều mạng mở mắt, nhìn thấy Se Mi đang tiến lại gần, đôi môi ướt át của người đó khiến nàng mê mẩn.
"Do Yi yêu dấu, hãy nếm thử đi."
Không để người kia kịp phản ứng, Se Mi nhanh chóng khóa môi nàng. Cái lưỡi tinh nghịch lần nữa xâm nhập vào khoang miệng, Do Yi cuối cùng đã nếm được vị mặn.
Một tay Se Mi chống trên giường, nâng khuôn mặt kia ngang tầm với lưỡi và hơi ấm của cô. Đồng thời hai chân giữ chặt một bên đùi Do Yi, tay còn lại không ngừng vuốt ve nơi ẩm ướt, trực tiếp xâm nhập vào.
Vùng đất trống rỗng đột nhiên bị lấp đầy, Do Yi không ngừng rên rỉ vì sung sướng.
Ngón tay di chuyển chậm rãi bên trong, cuối cùng Do Yi cũng chủ động. Nàng nhắm mắt, dùng môi lưỡi đáp lại nụ hôn đó, thậm chí còn nồng nhiệt hơn cả cô.
Se Mi cảm nhận được những thay đổi ở nàng, cổ họng phát ra những tiếng kêu nho nhỏ khi bị tình đơn phương hôn. Cô hoàn toàn đắm chìm trong dục vọng, hai ngón tay ra vào cũng không kìm được mà nhanh hơn.
"Do Yi ... em yêu người ..."
Lời tỏ tình truyền vào tai nàng qua làn môi.
Nụ hôn khó rời cuối cùng cũng tách ra, cả hai đều thở hổn hển, trên trán Se Mi đã lấm tấm mồ hôi, khuôn mặt trắng nõn đã đỏ bừng.
Se Mi lẳng lặng quan sát người dưới thân, một tay cô chống trên giường lấy lực, đảm bảo tay còn lại vẫn có thể hoạt động mạnh mẽ. Đôi mắt mẹ chồng giờ đã mất đi vẻ uy nghiêm thường ngày, thay vào đó là dục vọng đen tối, trong đó chỉ có mỗi hình bóng Se Mi.
Và thực tế Do Yi đã nghĩ, người con dâu bất thường này thật sự rất xinh đẹp.
【Buzz——】
Một tiếng chuông điện thoại vang lên inh ỏi, phá vỡ bầu không khí đầy tuyệt vời.
Là điện thoại của Do Yi reo, ban đầu Se Mi vốn định bỏ qua.
Nhưng điện thoại cứ reo mãi, sắc mặt của Do Yi cũng xám xịt. Vì vậy cô dừng động tác, rút ngón tay ra, muốn với lấy chiếc điện thoại đang reo liên tục.
"Không ... đừng ... !"
"Mẹ à, người kia cứ gọi mãi, lỡ có chuyện gấp thì sao ?"
ID người gọi tên Huyn Joo.
"Là người bạn của mẹ mà con không biết gọi đến đấy !" Cô thắc mắc.
"Đừng nghe ... đừng quan tâm đến anh ta ..."
"Tại sao không ?"
Nhanh hơn một bước, Se Mi đã ấn nút nhận cuộc gọi và bật loa ngoài. Điều tệ hơn là cô còn dùng khăn giấy lau tay, tiếp tục ra vào cơ thể theo từng nhịp.
Trong điện thoại truyền đến một giọng nam.
"Alo ... anh đã do dự rất lâu, xin lỗi vì cuối cùng vẫn không nhịn được mà gọi cho em. Chúng ta đã hẹn nhau hôm nay đăng ký kết hôn mà, nhưng em không đến nên anh muốn biết lý do."
"A~"
Nghe đến bốn chữ "đăng ký kết hôn", Se Mi bỗng gia tăng sức mạnh tay gấp mười, rút ra, đâm vào nơi sâu nhất. Đòn tấn công này không hề dễ chịu, khiến nàng đau đớn đến mức không kiềm chế được mà hét lên, nước mắt từng giọt rơi xuống.
"Alo ? Em sao vậy ? Đã xảy ra chuyện gì ?"
Nhìn thấy khuôn mặt Se Mi lạnh như đá trong tủ đông, đôi mắt thậm chí còn hơi đỏ lên, ngân ngấn những giọt nước. Do Yi chưa bao giờ cảm thấy trái tim mình hoang mang như lúc này, nàng muốn Se Mi cúp máy ngay lập tức, nhưng rõ ràng cô ấy sẽ không làm vậy.
Thật sự nàng muốn tự tay tắt máy, nhưng nàng không thể làm được, đành cố gắng giữ bình tĩnh, điều chỉnh cảm xúc và bắt đầu nói:
"Alo...!"
Ngay khi vừa lên tiếng, Se Mi đã thô bạo kéo nàng dậy, tay vẫn ra vào nơi ướt át, tay còn lại thì vòng qua ôm lấy lưng nàng.
Se Mi cưỡng ép nàng ngồi trên đùi mình, để Do Yi nhìn thấy đôi mắt đỏ hoe đầy nỗi buồn và tức giận của cô. Do Yi không dám đối diện quá lâu, nhanh chóng quay mặt đi.
"Nghe tôi nói này, tôi và anh không hợp nhau đâu. Anh còn quá trẻ, còn tôi đã bảy mươi rồi, đừng gọi nữa, cúp máy đi !"
Do Yi nói vội, cố gắng chấm dứt cuộc nói chuyện nhưng Joo Nam không chịu dừng lại.
"Anh không quan tâm, anh đã nói rồi. Dù hơn 4 tuổi hay 40 tuổi, anh vẫn yêu em. Anh yêu em từ cái nhìn đầu tiên."
Nghe thấy từ "yêu", hai ngón tay Se Mi trở nên tàn độc hơn. Từng sợi gân xanh nổi rõ rệt trên mu bàn tay như một bản giao hưởng câm lặng, thể hiện rõ sự tức giận đang bùng cháy bên trong. Cô hung hăng cắn vào xương quai xanh Do Yi.
"A ... a! ... Ssss!"
Cú thúc quá bất ngờ và dữ dội !
Hơi thở vừa mới điều chỉnh được mấy phút lần nữa bị phân tán. Âm thanh rên rỉ cùng tiếng nước và tiếng va chạm "bôm bốp" từ ngón tay Se Mi vang vọng trong không gian. Tất nhiên, Joo Nam cũng nghe thấy.
Do Yi nhất thời xấu hổ, lòng vừa nóng vừa bực, nước mắt sắp rơi. Không thể chịu đựng thêm, nàng quyết định dứt khoát:
"Nghe này ... A .. Ưm ~ Nghe rõ chưa ? Tôi đang làm tình đấy ! Sao anh khờ quá vậy, nhất định phải để tôi nói ra mới chịu tin à ? Mới gặp nhau vài lần đã tin tôi muốn kết hôn với anh ? Anh ngây thơ như vậy mà sống được đến bây giờ cũng hay đó ! Cúp máy đi, đừng làm phiền tôi nữa !"
Khi nàng nói ra những lời cuối cùng không liền mạch, đầu dây bên kia im lặng khoảng vài giây.
"Đồ đàn bà thối tha, cô đáng nguyền rủa !"
Tút tút tút ...
Là âm thanh báo cuộc gọi đã kết thúc.
Thật ra Do Yi cũng chẳng còn tâm trí để bận tâm đến những lời cay nghiệt của Joo Nam, bởi lẽ Se Mi lúc này như phát điên.
Sau khi cắn vào xương quai xanh, dường như cô ấy vẫn chưa thỏa mãn, liên tục mút liếm da thịt một cách tàn nhẫn.
Do Yi không cần soi gương, cũng có thể tưởng tượng ra những vết hằn đỏ trên cổ mình, và có vẻ như Se Mi đang muốn phủ kín những dấu vết ấy lên khắp cơ thể nàng.
"Se Mi ... dừng lại đi ... có được không ?"
Không những không dừng lại mà còn đưa thêm ngón tay thứ ba vào, Do Yi cảm thấy cơ thể mình sắp vỡ nát.
"A! Không ... không nên đâu ... căng quá!"
Nàng cố gắng lùi về sau để thoát khỏi ngón tay của Se Mi, nhưng chỉ thành công trong chốc lát. Bởi vì ngay sau đó, Se Mi ấn nàng xuống giường, lưng va đập vào thành giường tạo nên một tiếng "bụp" đầy đau đớn.
Những ngón tay không còn sự dịu dàng như xưa, bất chấp sự từ chối của người dưới thân, mạnh mẽ xâm nhập.
Trông thấy đôi mày thanh tú của Do Yi cau lại, hốc mắt trào ra những giọt nước trong suốt. Hiện tại, trong tay cô là một Baek Do Yi đang trở nên yếu mềm và đáng thương. Nếu là trước đây, Se Mi sẽ sớm nâng niu khuôn mặt kia, dịu dàng hôn đi những giọt nước mắt ấy. Nhưng bây giờ ... sự tức giận đã chiếm trọn lý trí cô.
Cô thừa biết Do Yi gần đây qua lại với người đàn ông mới, nếu không thì cũng không có kế hoạch ngày hôm nay !
Nhưng cô không thể ngờ rằng, người phụ nữ mà cô yêu thương, giữ gìn trong lòng suốt 25 năm có thể đến mức bàn tính chuyện kết hôn với một người chỉ mới quen biết chưa đầy vài ngày.
Đây là cái gì vậy chứ ?
Người phụ nữ mà cô tôn thờ tựa như ánh trăng cao quý mà từng ngước nhìn, lại dễ dàng bị hái xuống bởi một người đàn ông ?
Baek Do Yi mà cô yêu thương, cuối cùng lại rẻ mạt đến thế sao ?
Cô luôn coi trọng Do Yi, nhưng Do Yi lại tự hạ thấp giá trị của chính mình ?
Trên thực tế, Se Mi chưa từng nghĩ đến việc Do Yi và người đàn ông kia đã tiến triển đến mức nào. Đó là vì cô luôn tin tưởng Do Yi, nghĩ rằng nàng sẽ có tầm nhìn, không dễ dãi đến mức đó.
Nhưng bây giờ, cô mới nhận ra mình chưa từng hiểu rõ về người phụ nữ này. Baek Do Yi mà cô biết - thực chất chỉ là một hình ảnh mà cô tự tạo ra trong trí tưởng tượng. Còn Do Yi ngoài đời lại là một người hoàn toàn khác, chỉ mang cùng dáng vẻ, khuôn mặt và cái tên.
Dưới sự xâm nhập mạnh mẽ, Do Yi theo bản năng đạt đến cao trào. Cơ thể nàng hút chặt ngón tay bên trong, đôi chân vô thức khép lại, mười đầu ngón chân cũng cong lên.
Mặc dù biết vậy nhưng Se Mi không có ý định buông tha. Cô chỉ dừng một chút rồi tiếp tục giao hợp, mặc kệ thân thể đã nhạy cảm vì cực khoái, không còn chịu được thêm bất kỳ sự va chạm nào.
"A ... đừng mà ... không muốn đâu ... xin em hãy dừng lại !"
Nước mắt Do Yi tuôn trào nhiều hơn, giọng nói đầy nức nở.
Se Mi vẫn không bận tâm đến việc người kia vừa đạt đỉnh, mà ra vô bất chấp.
Cuối cùng, cơn khoái cảm một lần nữa lại đến, quét qua khắp não bộ Do Yi. Nàng thấy mình sắp không thở nổi, tầm nhìn ngày càng mờ và bỗng chốc tối sầm lại ... Do Yi mất ý thức.
Thấy người trước mặt đột nhiên gục ngã, lúc này Se Mi mới rút tay ra. Dù Do Yi đã ngất lịm nhưng chất lỏng vẫn không ngừng chảy, thấm ướt một mảng lớn ga giường.
Chăm chú nhìn ngón tay mình, da đã hơi nhăn nheo, như thể nhắc nhở rằng cuộc vui đi quá xa rồi.
Cô nằm bên cạnh nhìn Do Yi, trầm mặc hồi lâu.
_
Khi Do Yi tỉnh dậy thì đã là nửa đêm. Bộ đồ ướt đẫm mồ hôi và chất lỏng đã được thay bằng một chiếc váy ngủ sạch sẽ, thoải mái khác.
Nàng cảm thấy mệt mỏi, khát khô cả họng. Chầm chậm ngồi dậy, mò mẫm tìm công tắc đèn, nhìn thấy chai nước đã được đặt sẵn trên tủ đầu giường. Se Mi luôn chu đáo như vậy, nàng nghĩ thầm.
Nhưng mà, Se Mi đâu rồi?
Lần này không nghe thấy tiếng nước chảy từ phòng tắm, nhưng vẫn đi đến để kiểm tra, không hiểu sao Do Yi cảm thấy cô sẽ ở trong đó.
Không có ai.
Do Yi mở cửa phòng ngủ bước ra ngoài, đêm đã khuya khiến xung quanh vô cùng yên tĩnh.
Lúc này nàng mới biết đây là một biệt thự xa lạ, hoàn toàn không có bất kỳ ấn tượng nào về nơi đây, nó không thuộc về bất kỳ khu vực nào trong thành phố.
Se Mi đã mua căn nhà này từ khi nào mà không nói với ai ?
Se Mi đâu rồi ? Cô ấy đi rồi ư ? Cô ấy đi thật rồi sao ?
Ngôi biệt thự vắng vẻ chỉ còn mỗi mình Baek Do Yi. Từ sau khi ăn sáng đến lúc uống cốc sữa gạo thì nàng chưa ăn thêm bất cứ thứ gì. Tiếng phản đối từ bụng phát ra, Do Yi cảm thấy đói hơn bao giờ hết, vì vậy nàng đi vào bếp.
Quả nhiên, trên bàn đã bày biện sẵn các món ăn được đậy kín cẩn thận.
'Đúng là Se Mi, cô ấy lúc nào cũng chu đáo' Nàng lại lẩm bẩm.
Do Yi mở nắp thức ăn ra và nhìn thấy một tờ giấy đặt trên bàn.
"Mẹ tỉnh rồi thì hâm nóng những món ăn này đi nhé.
Mẹ có biết người đàn ông mà mẹ hẹn để đăng ký kết hôn hôm nay là ai không ? Anh ta là em họ con, cậu ruột Deung Myung, không phải Huyn Joo mà là Joo Nam.
Mẹ à, con luôn nghĩ rằng con yêu mẹ và hoàn toàn hiểu mẹ, nhưng sự thật là con đã sai, con đã quá kiêu ngạo. Có lẽ những ảo tưởng về hình ảnh hoàn hảo của mẹ đã khiến con lầm tưởng như vậy. Con luôn nghĩ mẹ là người như thế, nhưng thật ra không phải vậy.
Con không bao giờ ngờ rằng mẹ có thể bước vào cuộc hôn nhân chỉ sau vài ngày quen biết một người đàn ông. Baek Do Yi - người mà con trân trọng và ngưỡng mộ, sao có thể dễ dãi đến vậy ? Ánh trăng cao quý mà con luôn tôn thờ, giờ lại dễ dàng rơi vào vòng tay kẻ khác.
Con thật sự thất vọng ... Không biết mẹ đã thay đổi từ lúc nào, hay tất cả chỉ là hình ảnh lý tưởng mà con tự tạo ra cho mình thôi ?
Nhưng phải cảm ơn mẹ, chính mẹ đã tự tay phá vỡ ảo ảnh đẹp đẽ của con, buộc con phải đối diện với thực tế: rằng người mẹ chồng mà con luôn yêu thương thực chất chỉ tồn tại trong tưởng tượng.
Nhưng điều con căm ghét nhất chính là bản thân mình. Dù đã biết được sự thật, nhưng con vẫn không thể nào ngừng yêu mẹ. Không phải vì con muốn, mà bởi vì tình yêu con dành cho mẹ đã ngấm sâu vào xương tủy suốt 25 lăm năm đầy đau khổ và giằng xé. Từng ngóc ngách trong cơ thể con đều tràn đầy tình yêu dành cho mẹ.
Đây là căn bệnh mãn tính, vô phương cứu chữa. Có lẽ Baek Do Yi mà con yêu đã chết từ lâu rồi, con vẫn luôn tin rằng một ngày nào đó mẹ sẽ hiểu con, giờ nghĩ lại thật nực cười và vô nghĩa.
Đến đây là nhé mẹ à, để con có thể chấm dứt tình yêu này, con sẽ rời khỏi nhà họ Dan.
Chúc mẹ mọi điều tốt đẹp."
Đây là bức thư từ biệt của Se Mi, viết về lý do cô rời đi.
Việc biết Joo Nam chính là em họ của con dâu, vẫn không sốc bằng việc Se Mi đã từ bỏ tình yêu của mình.
Khi đọc hết bức thư này, Do Yi cảm giác trong cơ thể mình vừa mất đi thứ gì đó. Thậm chí nàng không cảm thấy đói nữa, chỉ đờ đẫn nhìn vào những dòng chữ trên tay.
Se Mi sẽ không quấn lấy nàng nữa, đây chẳng phải điều nàng muốn sao, không phải nên vui mừng sao ? Vậy sao nàng lại có cảm giác này, chẳng thấy vui vẻ gì cả ?
Không còn tâm trạng để ăn uống, Do Yi quay về phòng ngủ tìm điện thoại. Ngón tay nàng lướt nhanh trên màn hình, tìm đến số của Se Mi và gọi đi.
Sau vài tiếng bíp, một giọng nữ máy móc vang lên.
【 Số máy quý khách vừa gọi hiện đang bận, xin quý khách vui lòng gọi lại sau 】
Do Yi thử gọi lại nhiều lần nhưng đều nhận được câu trả lời như một.
3 giờ sáng rồi, Se Mi còn có thể nói chuyện với ai ?
Điện thoại của Do Yi tuột khỏi tay rơi xuống đất, nàng hiểu rằng Se Mi đã chặn số của mình.
_
Sáng hôm sau Do Yi trở về nhà, phát hiện con trai lớn đang ngồi trên ghế sofa với vẻ mặt đầy lo lắng.
Khi trông thấy mẹ, anh liền than thở, nói rằng Se Mi như phát điên, khăng khăng đòi ly hôn với anh. Anh chưa từng thấy Se Mi như thế bao giờ.
"Thế Se Mi đâu ?"
"Cô ấy đã thu dọn hành lý và rời khỏi nhà. Con không biết cô ấy đi đâu, cũng không đi theo cô ấy."
"Vậy tại sao không giữ con bé lại ? Sao không chạy theo vợ mình ?"
"Mẹ nghĩ con có thể ngăn cô ấy sao ?"
Do Yi không nói nên lời.
Se Mi, sao em có thể ... làm thế với tôi, rồi chỉ đơn giản bỏ đi ?
Se Mi, em... !
Phản ứng của Do Yi còn gay gắt hơn cả con trai. Những cảm xúc phức tạp liên tục dâng trào, trộn lẫn và giằng xé.
Chắc chắn Do Yi sẽ không bao giờ thừa nhận rằng chính mình đã từng bước giết chết Jang Se Mi - người từng dõng dạc thề chỉ cần Do Yi không bỏ rơi cô, cô sẽ không đi đâu hết.
Ngay cả khi bây giờ, Se Mi cũng phải ép bản thân rời xa nàng, tất cả đều là do nàng tự chuốc lấy.
Giờ đây, Baek Do Yi đã mất đi người yêu thương và trân trọng mình nhất trên thế gian. Có lẽ đây là nghiệp báo cho những lỗi lầm từ kiếp trước mà Do Yi phải gánh chịu trong kiếp này.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro