3. Đốn củi vô tình cứu sản phu
Tác giả: JennyS
——————————
✨ Rừng rú, có mây mưa.
- Có ai không...cứu, cứu với...hức...cứu tôi với...hu..hu...
Kiến Văn đang đốn củi bỗng nghe văng vẳng bên tai tiếng khóc yếu ớt cầu cứu. Gã tìm kiếm hồi lâu mới thấy một thiếu niên nằm trên sườn đồi, quần áo xộc xệch lắm lem bùn đất.
- Cậu bị ngã à? Đau chỗ nào? Sao chỉ có một mình?
- Hức.. giúp tôi với... tôi lỡ sẩy chân, bụng đau quá..hu hu...
Ban nãy bụi cỏ che lấp nên Kiến Văn không để ý, giờ gã đỡ thiếu niên dậy mới thấy bụng người này phình to.
- Đây là...?!
- Tôi...tôi mang thai..hơn tám tháng rồi..ư...
Trời lúc này đã nhập nhoạng tối, xuống núi sẽ không kịp, đi lang thang giữa rừng rất nguy hiểm, cũng may Kiến Văn quen thuộc địa hình nơi đây, gã vội đỡ thiếu niên, phụ cậu nâng bụng trú tạm trong một hang động gần đó.
- Ngồi đây nghỉ ngơi, tôi đi múc nước với kiếm chút thức ăn.
Hơn 20 phút sau, Kiến Văn trở lại, gánh trên lưng nhiều cành khô, bình nước hứng đầy giắt bên hông, một tay bưng phiến lá rộng chứa quả dại, tay kia giữ chặt hai con cá.
Lúc gã gần tới hang, đã nghe tiếng rên trầm thấp mơ hồ vọng ra. Thiếu niên nằm dài trên đất, ngực phập phồng thở hổn hển, bụng cũng nhấp nhô theo.
Kiến Văn thành thạo nhóm củi, dựng một giá đỡ đơn giản để nướng cá rồi mới xem xét tình hình thiếu niên.
- Cậu sao rồi? Đỡ hơn chưa?
- Ư...tôi..không ổn..hức.. bên dưới... giúp tôi... nhìn bên dưới...
Gã chần chừ vài giây rồi cởi bỏ quần thiếu niên, lót nó dưới mông cậu. Nương theo ánh lửa bập bùng, Kiến Văn thấy lỗ đít ươn ướt mấp máy hé mở.
- Nở 1 phân rồi. Cậu sắp sinh sao?
Kiến Văn ngây ngốc hỏi, gã chưa từng tiếp xúc ai mang thai, huống chi việc chuyển dạ sinh con, gã hoàn toàn mù tịt, chỉ biết nó rất đau đớn, kéo dài càng lâu càng bất lợi.
Thiếu niên há miệng tính trả lời thì một cơn co rút ập tới làm cậu nín bặt, tay vịn bụng, tay cào đất. Kiến Văn sợ móng cậu gãy, bèn nắm bàn tay mềm mại đó nói,
- Nếu đau thì bấu vào đây.
- Aa... cảm..cảm ơn...
Cơn đau vừa lui, thiến niên tranh thủ nhờ Kiến Văn giúp mình gom thật nhiều lá cây và nước, chỉ sợ đêm nay cậu sẽ sinh con tại đây mất.
Gã tiều phu tìm được vài vỏ dừa rỗng đổ đầy nước sông mang về, lại tất bật nhặt nhạnh lá khô lót ổ đẻ cho thiếu niên. Chuẩn bị xong thì cá cũng chín tới, mùi thơm ngào ngạt làm bụng cả hai sôi ùng ục. Kiến Văn đỡ thiếu niên ngồi dựa vào gã, dùng tay gỡ xương cá, đút miếng thịt trắng bóc ưu tiên sản phu trước. Hai con cá mập mạp nhanh chóng bị xử lí sạch sẽ.
- Miếng cuối nhường cậu, ăn cho có sức.
Mẩu thịt hơi nhỏ, khi đút vô tình chen cả ngón tay vào, đúng lúc bụng thiếu niên quặn đau, cậu bất giác bặm môi, ngậm luôn ngón tay tiều phu. Đầu lưỡi mềm mại nóng ẩm quẹt tay gã, xúc cảm thật tốt, gã lợi dụng lúc cậu đang phân tâm mà kẹp lấy cái lưỡi đùa nghịch.
- Ưmm...tôi..xin lỗi...có, có cắn đau anh không?
- Da thịt tôi dày, chút này nhằm nhò gì. Hơn cả tiếng rồi, để tôi kiểm tra lỗ đít có nở ra chưa.
Kiến Văn đỡ cậu dựa vào vách hang, còn gã vòng xuống chân, tách nó ra quan sát nơi tư mật, ý nghĩ xấu xa nhen nhóm trong đầu.
- Không có tiến triển, hay là tôi giúp cậu khuếch trương? Kéo dài nguy hiểm lắm.
- Thật, thật sao?
- Ừ, tôi sẽ nhẹ tay, không đau đâu.
Thiếu niên do dự chốc lát rồi gật đầu, lập tức cảm nhận được một ngón tay thô ráp len vào lỗ đít mình. Miệng nhỏ vì chuyển dạ mà mềm xốp hơn bình thường, dễ dàng ăn thêm ngón nữa. Bên trong chật chội ẩm thấp, Kiến Văn quét một vòng tìm kiếm, lại đút sâu hơn lung tung mò mẫm, cuối cùng như ý nguyện đụng được nơi mẫn cảm kia.
Khoái cảm vừa xa lạ lại quen thuộc nhắc nhở thiếu niên về lần đầu tiên, đêm ấy cậu bị người ta chuốc say, còn thêm ít thuốc, đến lúc tỉnh dậy ngoại trừ đau nhức rã rời, còn lại không nhớ gì rõ ràng. Sau đó vài tháng, cậu thấy cơ thể mình dường như khang khác, ngực nở nang hơn dù cậu không tập luyện, đặc biệt là vòng bụng ngày càng lớn.
Ngón tay lại chạm điểm dâm, cắt đứt dòng hồi tưởng, cậu mất kiềm chế khẽ rên lên, lần này vì sướng chứ chẳng phải do đau. Kiến Văn cũng nhận ra điều này, bởi âm thanh ngọt lịm khoan khoái kèm theo vách thịt co bóp tiết ít nước dâm, nhưng gã vẫn cố tình hỏi, còn liên tục đè ấn điểm nhạy cảm,
- Tôi làm cậu đau à?
- À..không, không đau... ư...
- Ở đây chỉ có tôi, cậu đừng ngại, cảm thấy như thế nào cứ nói.
- Thật...ư.. là do..thoải.. thoải mái...a...
Dưới sự nhiệt tình thọc ngoáy của Kiến Văn, lỗ đít mềm xốp dần nới rộng ra, túi ối chưa vỡ nhưng nước dâm tràn trề ướt tay gã. Từng đợt khoái cảm xoa dịu cơn đau đẻ, giúp cậu thả lỏng tinh thần lẫn thể xác.
- Còn chật lắm, chưa đủ để sinh.
- Nhưng...mà...a... bụng đau lắm...tôi chịu không nổi... ưm...muốn đẻ lẹ lẹ...hức...
- Vậy tôi dùng vật lớn hơn khuếch trương giúp cậu nhé?
Kiến Văn cởi quần, lôi côn thịt to béo gân guốc, hẩy hông lắc lư qua lại trước mặt sản phu. Cậu đỏ bừng mặt, cả người nóng ran, lỗ đít thành thực mấp máy gấp gáp phun nước dâm. Thấy cậu lặng thinh ngầm đồng ý, gã thô lỗ đâm lút cán. Thiếu niên trợn tròn mắt thừa nhận dị vật khổng lồ xâm nhập nộn huyệt, rên một tiếng thảm thiết, côn thịt nhỏ ngay lập tức bắn ra.
Đúng như gã nghĩ, bên trong lỗ nhỏ vừa ấm vừa mềm, co bóp mát xa côn thịt rất sướng, mỗi lần gã nắc mạnh thúc đầu khất đè điểm mẫn cảm, lỗ đít lại ứa nước dâm.
Hai chân thiếu niên thon dài gác lên vai kẹp cổ Kiến Văn, ngón chân không ngừng cuộn tròn rồi duỗi thẳng lặp đi lặp lại, khoái cảm dạt dào tuôn trào từ nơi hai người gắn kết.
- Aaa... sướng.. sướng quá... ưm... muốn bắn... ư... lại bắn... hức... còn muốn...a... chỗ đó... đúng rồi.... ưm..giỏi, giỏi quá...
Kiến Văn làm sao chịu nổi tiếng rên damdang như vậy, gã thích đỏ cả mắt, hung hăng đâm thọc, không màng cái bụng bầu to tướng sắp sinh, hai ba động tác lột áo thiếu niên.
Trong hang động tăm tối, chỉ có ánh lửa gần đó soi sáng, cơ thể sản phu đẫy đà nửa rõ nửa mờ càng thêm kích thích người nhìn. Đầu ti tròn trĩnh như trái sơ ri rung rinh theo nhịp nắc, Kiến Văn vồ vập ngậm vào mút chùn chụt. Quá trình chuyển dạ không những gây cơn gò ở bụng mà còn thúc ngực tiết sữa non, bầu vú ứ sữa nãy giờ trướng đau, bị Kiến Văn đối xử mạnh bạo như vậy, thiếu niên nức nở uốn éo né tránh,
- Ư...đau quá... đừng mút nữa... hức... đừng, đừng nhéo...hức...aa...vú đau lắm... hức...
Kiến Văn hoàn toàn phớt lờ, thiếu niên giãy giụa, đấm vào người gã hệt như kiến cắn. Vài phút sau, đầu vú co giật, đỉnh núm hé mở phun một tia sữa trắng đục thơm ngọt. Kiến Văn không ngờ nhận được kinh hỉ lớn như thế, gã nhiệt tình uống hết, chép môi chưa đã thèm. Bên vú không được bú mà bị gã xoa bóp ngắt nhéo cũng tiết sữa, chảy đầy người thiếu niên được Kiến Văn liếm láp sạch sẽ.
Nhờ gã mà bầu vú hết trướng đau, lúc mút chỉ còn tê dại sảng khoái, thiếu niên lúc này mới thôi giãy giụa, chủ động ưỡn ngực dúi vào miệng gã, trong cơn phát nứng quên mất mình sắp đẻ.
Nửa tiếng sau, lỗ đít phì phò trào dịch trắng, cái động nhỏ giờ đã mở rộng hơn 5 phân không khép lại nữa. Cơn gò xuất hiện đều đặn hơn, cứ 10 phút thì có 3 cơn, thiếu niên ôm bụng, mắt nhắm chặt, khẽ rên hừ hừ chịu đựng. Kiến Văn xoa bóp vùng hông giúp sản phu, chốc chốc đút quả mộng cho cậu ăn lấy sức. Gã ráng lục lọi kí ức tìm xem có cách gì hữu dụng không, chứ để cậu nỉ non rên rỉ thế này, côn thịt gã cứng phát hỏng mất.
- Cậu đứng dậy đi dạo đi, tôi nhớ từng nghe ai nói làm vậy dễ đẻ.
- A..không được...ư... đau lắm... tôi không nổi... ưm...
- Tôi đỡ cậu, nhanh lên, kéo dài nguy hiểm lắm.
Kiến Văn nắm tay thiếu niên khoác lên vai gã, xốc cậu đứng lên. Cái bụng trĩu nặng như hình giọt nước kẹt giữa bắp đùi buộc cậu dạng chân đi hai hàng, Kiến Văn đỡ bụng và thắt lưng sản phu, hai người chậm chạp men theo vách hang. Thiếu niên thở hổn hển, thân hình nặng nề còn đau đớn, nhiều lần chân mềm nhũn suýt ngã đều được Kiến Văn kịp thời vớt lên.
- Không nổi nữa...ư... chết mất...hức...
- Không đi cũng được, nhưng cậu phải đứng, em bé lọt xuống dễ hơn.
Thế là sản phu chống hai tay lên vách hang, Kiến Văn ôm cậu từ phía sau. Ban đầu gã đàng hoàng giữ hông sản phu, chưa tới một phút đã táy máy tay chân. Kiến Văn tò mò mân mê bụng bầu, cảm nhận từng đợt co cứng rồi mềm mại, thỉnh thoảng em bé còn đá đạp lung tung.
Hai người đứng rất sát, gã nghe rõ ràng hơi thở nặng nhọc, tiếng rên khe khẽ của sản phu, côn thịt cứng ngắt liền chen vào khe mông, nhẹ nhàng ma sát.
- Không...đừng chịch ...ư... sắp sinh rồi...hức...
- Tôi chỉ cọ bên ngoài.
Mông thiếu niên rất nở nang nên dù đứng dạng chân thì hai má mông vẫn kẹp côn thịt sung sướng. Tay trái Kiến Văn vân vê chiếc rốn lồi hệt như tay phải đang se đầu ti bên trên. Dư vị hoan ái vẫn còn vương vấn tâm trí thiếu niên, lúc không bị cơn gò dày vò, khoái cảm từ nơi đụng chạm thân mật với Kiến Văn làm cậu phát nứng, bất tri bất giác lắc lắc mông cầu hoan.
Kiến Văn tham lam muốn nhiều hơn, thấy thiếu niên như thế, gã không khách sáo thọc côn thịt vào. Lỗ đít dù nở rộng, không co bóp như ban nãy nhưng vẫn sướng hơn khe mông nhiều, gã nắc liên tục làm sản phu không kịp phản đối, căng người chịu đựng va đập mạnh mẽ từ phía sau.
Do cọ khe mông từ trước nên lần này côn thịt không đâm thọc quá lâu, chưa đến trăm cái đã bắn. Cùng lúc đó, sâu trong nộn huyệt "phốc" một tiếng, dòng nước hơi tanh ọc ra như suối.
- A...vỡ..ối..ưm... ối vỡ rồi...ư...
Kiến Văn lật đật bế sản phu nằm vào ổ đẻ, vừa đặt xuống đã nghe cậu than,
- Mắc..rặn...ưm... mắc rặn quá... hức...
- Đủ 10 phân rồi, đẻ đi.
Cơn đau lên đến đỉnh điểm, nương theo cảm giác buồn đẻ mãnh liệt, sản phu hít sâu lấy hơi rặn xuống.
- Ưmmmm...aaa... phù phù...
Mỗi lần cậu dùng sức, đầu ngón chân co quắp, chống gót trên nền đất, tay bấu bắp đùi in vết sâu hoắm.
Hơn 20 phút sau, chỏm đầu thưa thớt tóc thập thò miệng huyệt, thiếu niên lúc này đã đuối sức, dù buồn đẻ cũng không rặn nổi nữa, há miệng thở hồng hộc như cá mắc cạn. Co rút ở bụng vẫn chưa ngừng, thiếu niên thút thít khóc,
- Đau..đau quá...hức... không đẻ nữa... hức...ư... ƯMMM...
Kiến Văn bất ngờ bịt miệng cậu, bầu không khí chợt căng thẳng. Với kinh nghiệm đi rừng lâu năm và thính giác nhạy bén, gã nghe văng vẳng tiếng sói hú. Cách đây vài tuần, nơi này xảy ra núi lở, một tảng đá lớn lăn xuống che lấp cửa hang, chỉ chừa khe hẹp đủ một người lách vào nên gã mới yên tâm trú tạm trong đây. Nhưng gã vẫn phòng hờ lũ sói, trầm giọng thì thào vào tai sản phu,
- Có thú dữ, đừng lớn tiếng.
Mắt thiếu niên ầng ậng nước, đau như thế mà không thể la lớn giải toả thật hành hạ cậu mà. Kiến Văn chưa yên tâm, gã xé vạt áo, xếp thành mẩu nhỏ, nhét vào miệng thiếu niên.
Gã vòng qua sau lưng đỡ cậu nửa nằm nửa ngồi trong ngực. Chân Kiến Văn đặt giữa háng sản phu, đè lên đùi cậu, ép cậu cùng gã banh rộng về hai bên. Tư thế này tạo độ dốc cho em bé chui ra dễ dàng hơn. Sản phu nghỉ ngơi một chút, liền bắt đầu rặn, hàm răng cắn chặt miếng vải cố không phát âm thanh. Lỗ đít nóng rát căng dãn như sắp rách, thiếu niên chỉ có thể dựa vào bản năng mà rặn, đầu óc hoàn toàn trống rỗng, vài lần Kiến Văn phải nhắc cậu thở.
Ngoài hang mưa rơi rả rít, gã thầm cảm tạ trời đất, mưa không chỉ lấn át động tĩnh hai người mà còn che giấu mùi hương, tránh thú dữ đánh hơi bọn họ. Không khí mát mẻ ẩm thấp là điều sản phu rất cần vì bên dưới lỗ đít nóng bức như lò thiêu.
Đầu em bé đã chui ra ngoài, nước ối sắp cạn làm cậu không có nhiều thời gian nghỉ ngơi.
Lần này, sản phu ôm hai chân co lên, gối gần sắp chạm vai, Kiến Văn rảnh rỗi bóp vú cậu, xoa nắn tới biến dạng, gã để ý làm vậy sẽ thúc giục cơn gò mạnh hơn. Thiếu niên rặn mãi chưa xong, cơ mà đầu ti bị chơi đến chảy sữa, tuy lượng ít hơn ban nãy, nhưng đủ ướt tay Kiến Văn, bầu không khí quanh hai người bốc mùi thơm nhàn nhạt.
- Nếm thử sữa của mình đi.
Gã lấy miếng vải, thay bằng mấy đầu ngón tay dính sữa đút vào miệng sản phu, rồi để nguyên cho cậu ngậm.
Vai em bé rộng hơn phần đầu, thiếu niên cố hết sức mà không hề xê dịch, cậu dường như tuyệt vọng, bất lực muốn buông xuôi, nước mắt lã chả trên khuôn mặt nhỏ nhắn.
- Giúp tôi với...ư... hức... đẻ không ra... hức... em bé bị kẹt rồi...ư... aa... cứu tôi với...a...
Kiến Văn xốc nách thiếu niên để cậu dựa ngực gã, dùng tư thế quỳ gối đẻ. Thiếu niên ngửa cổ ra sau gác lên vai Kiến Văn, bám cánh tay gã ra sức rặn mạnh. Kiến Văn cũng không nhàn hạ, gã vừa đỡ sản phu, vừa ấn bụng phụ đẩy em bé, lúc sản phu nghỉ lấy sức, gã vẫn đè ngăn bé thụt ngược vào trong.
Hai người phối hợp ăn ý, tầm mười phút sau, giữa tiếng sấm chớp đì đùng, hang động vang lên âm thanh "oe oe" báo hiệu sinh linh mới chào đời.
Kiến Văn hơ nóng dao găm cắt dây rốn, mấy trái dừa đựng nước đặt gần đống lửa từ lâu cũng đã nhiễm hơi ấm, giờ được trưng dụng lau người em bé.
May mắn thiếu niên không mất nhiều máu, nhưng vẫn suy yếu nằm xụi lơ, trần truồng ôm đứa trẻ đỏ hỏn.
Mùi sữa thoang thoảng đầu vú chưa tan, em bé theo bản năng rướn người về phía đó đòi bú. Bé mút một hồi vẫn không có gì, ấm ức bật khóc, thiếu niên phải vừa dỗ vừa xoa ngực kích thích tiết sữa, ném cho Kiến Văn ánh mắt lên án.
Nhưng khoé mi thiếu niên ướt át, ửng đỏ do khóc nhiều, hệt như thỏ nhỏ xù lông. Mà chú thỏ đó một tay dịu dàng vỗ lưng an ủi con mình, một tay xoa bóp bầu vú, chỉ khiến côn thịt Kiến Văn hưng phấn ngóc dậy.
Chân thiếu niên banh rộng quá lâu, nên giờ tê rần chưa khép lại nổi, nơi tư mật lồ lộ bày ra. Lỗ đít mới đẻ vô cùng mềm xốp, miệng huyệt mở rộng mơ hồ thấy được vách thịt bên trong.
Lúc thiếu niên phát giác thì đầu khất tròn lẳng đã chống lỗ đít cậu, đâm thẳng một đường lút cán. Cả hai cùng rên lên sung sướng. Lỗ đít rất có thiên phú hầu hạ đàn ông, gã vừa đút vào, động nhỏ rộng thênh thang nhanh chóng co rút, càng thọc càng siết chặt côn thịt.
- A...sướng quá...ưm...nhanh, nhanh lên...ư...thích lắm...a...
Lần trước bị chịch cũng sướng nhưng vì đau bụng và sợ ảnh hưởng em bé mà cậu chưa tận hứng, giờ không còn kiêng kị, cậu sảng khoái hùa theo Kiến Văn. Bé con nằm trên ngực bị xóc nảy đánh thức, may mắn vú cậu đã ứa sữa nên bé ngoan ngoãn bú, đợi uống cạn thì thiếu niên bế bé đổi sang bên còn lại.
Đầu ti bị mút sưng to bóng loáng nước, Kiến Văn lập tức thế chỗ ngậm vào. Một lớn một nhỏ chia nhau bú hai bên núm vú, em bé nhẹ nhàng bao nhiêu thì Kiến Văn thô bạo bấy nhiêu, hết liếm, mút rồi cắn khiến thiếu niên rên ư ử xin tha.
- A...hỏng đầu vú mất...ưm...nhẹ...nhẹ thôi...hức... xấu xa... ư... cắn muốn rớt ti người ta...ưm...
Em bé no nê ngủ say nằm cạnh thiếu niên. Kiến Văn đã có thể nắc mạnh nhưng gã lại đong đưa chậm rãi mài huyệt, cố ý né tránh điểm dâm. Thiếu niên quen bị chịch tần suất cao, lỗ đít ngứa ngáy phát hoảng, chân quấn hông Kiến Văn, ngọ nguậy thân dưới đòi hỏi. Gã nhướng mày,
- Muốn gì?
Thiếu niên đỏ mặt, xấu hổ lí nhí,
- Chịch nhanh hơn đi, bên trong ngứa lắm, chịu không nổi...
- Còn yêu cầu gì nữa không?
- Ưm...còn có, muốn anh đỉnh vào chỗ đó... ừmmm.. núm vú cũng thèm được mút...
Kiến Văn đạt được mục đích liền không bỏ phí thêm giây nào, gã hung hăng đâm thọc, vừa nhanh vừa mạnh, lại chính xác đỉnh vào điểm dâm như yêu cầu. Khoái cảm mãnh liệt bất ngờ đánh úp, thiếu niên căng người bắn tinh, vách thịt co rút kịch liệt siết chặt côn thịt, nước dâm ồ ạt ứa ra. Kiến Văn nâng mông thiếu niên lên cao cho tiện chịch, tay hắn chai sạn to lớn không ngừng nắn bóp hai má mông thịt, túi tinh đập vào lỗ đít bình bịch, nơi va chạm nhóp nhép nước nhiễu xuống mặt đất.
Thiếu niên sướng đến từng tế bào, tự tay bao trọn chân ngực đẩy lên, Kiến Văn chọn một bên ngậm vào liếm láp, đầu vú sưng to lúc được mút thì đau xót lẫn tê dại lan toả khắp người, thiếu niên không biết đã bắn mấy lần, côn thịt nhỏ bị kích thích mãi rốt cuộc giần giật dựng đứng không tiết thêm được gì.
Cậu phát nứng thật nhưng sau cuộc sinh, sức lực hao mòn nhiều, chẳng mấy chốc liền nức nở xin tha. Kiến Văn cũng thấm mệt, nằm xuống bên còn lại của thiếu niên, côn thịt vẫn chôn trong nộn huyệt, dùng tư thế úp thìa tiếp tục cày cấy.
Trước lúc thiếu niên ngất xỉu, cậu mơ hồ cảm thấy gậy nóng vẫn kiên trì cắm trong người mình.
HOÀN.
———————————
JennyS: dạo này ghiền sản phu 😂 bỏ bê edit truyện luôn. 😭😭😭
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro