Chương 23: Tội phạm x Cảnh sát (2)
Warning: pắn nước tỉu, tội pạm x cảnh sát, có chơi ma tóe và miệng Hirata hơi dăm hơi hỗn, play mông dính tường =)))
Hirata để lại Shunichi đang bàng hoàng trên giường, thân ảnh cao lớn săn chắc đi đến chiếc ghế sô pha bên cạnh. Hắn để mặc con cặc đang cương to dính đầy dâm dịch bên dưới, ánh mắt lóe lên tia thâm ý nhìn về phía cảnh sát trẻ tuổi.
Shunichi thở hổn hển, đầu óc cậu như đang dần quay cuồng, đôi mắt đỏ lên, thân thể nhỏ nhắn như bị cơn hưng phấn xâm lấn. Thèm quá, cậu đang cần một thứ gì đó.
Đúng...đúng... là thuốc, cậu cần thuốc, chỉ cần có thuốc thì cậu có thể thoát khỏi tình trạng đói khát này.
Cảnh sát trẻ đưa đôi mắt đẫm nước nhìn về người đàn ông trần truồng trên sô pha, bởi vì đây là người duy nhất có thể giúp được cậu trong lúc này. Nhưng Hirata vô cùng dửng dưng, hắn liếm môi, vừa tuốt dương cụ tím đen vừa ra lệnh cho cậu:
"Thèm thuốc sao? Tốt nhất cậu nên làm theo lời tớ nói. Đừng quên bây giờ cậu là con tin trong tay tớ."
Shunichi cắn môi, bản năng của một cảnh quan không cho phép cậu đi theo lời chỉ dẫn sai lầm của tội phạm, nên cậu vẫn cứ ngoan cố đến cùng.
Thanh niên trẻ tuổi không thèm nhìn người đàn ông kia nữa, cậu cúi xuống quan sát cơ thể mình. Lỗ nhỏ bị địt chán chê giờ đây đang co rút tột độ, như đang cầu thứ gì đó to lớn lấp đầy nó.
Trống vắng quá, thêm cả cơ thể đang hứng lên tột độ này.
Tên tội phạm thâm trầm nhìn cảnh sát trẻ trên giường một tay đưa xuống miệng lỗ, tay khác thì đang tự vuốt ve cơ thể mình. Bàn tay tuốt cặc của hắn đang dần di chuyển nhanh hơn, đúng là quá kinh diễm, cậu thanh niên ấy vẫn mang dáng vẻ vừa ngây thơ vừa đĩ thõa như vậy, vẫn là bộ dạng tới làm quen hắn như lúc còn nhỏ.
Shunichi vừa dùng tay thọc vô động dâm, vừa tự miết núm vú của mình.
"Aa..a....ưm..."
Ngón tay của cậu chậm chạp khuấy đảo trong động nhỏ, lôi ra từng mảng tinh dịch mà Hirata đã bắn vào lẫn nước đĩ đang rỉ ra từng giọt. Vị cảnh sát dâm loàn ấy tự chơi cơ thể mình đến nóng bừng lên, nhưng vẫn không cảm thấy thỏa mãn, cơn nghiện đang dần lấn át hết ý thức của cậu cộng thêm cái miệng bên dưới đang thét gào rằng không thể đủ.
Thủ dâm một hồi, tình trạng này vẫn không thuyên giảm mà đang ngày một trầm trọng hơn. Shunichi dần dà quên béng đi việc mình là một cảnh sát chính trực đang bị nhốt trong hang ổ tội phạm, trong đầu cậu giờ đây chỉ còn lại yêu cầu quá quắt vô độ của Hirata.
Chàng trai trẻ từ từ cúi người xuống chiếc giường, chĩa cặp mông nõn nà về phía tên tội phạm đang ngồi sục cặc trên ghế, cậu banh hai trái đào của mình ra thật rộng, để lộ huyệt dâm đang chảy nước. Thấy chưa đủ, Shunichi còn nhẹ nhàng lắc lắc mông mời gọi, bật ra tiếng rên rỉ:
"Đ...đụ tội đi...xin hãy thỏa mãn tôi...cho tôi thuốc...."
"Địt mẹ!"
Hirata thấy cảnh này, cơn dục vọng trong lòng hắn thoáng chốc liền phát nổ, hắn lao đến thân ảnh gợi tình trên giường kia, đút hẳn con cu đang sắp xuất tinh vào cái động ham ăn ấy.
Phập...phập....
Người đàn ông tức tối dập mạnh như đóng cọc, hắn nắm lấy vòng eo nhỏ bé kia trong tay rồi quất mạnh lên chiếc mông đĩ thõa không ngừng quyến rũ mình.
"Cho cậu nứng! Cho cậu lên cơn đĩ này!!! Con chó cái này!"
Con cu béo ngậy xộc thẳng vào trong cái lỗ đĩ đượi, giã không ngừng vào điểm nứng. Shunichi sướng đến điên, cậu lè lưỡi ra như con chó mẹ đang đón nhận khoái cảm. Có lúc, cây gậy ấy đâm thẳng đến trực tràng, người cảnh sát trẻ đã bị nắc đến mềm nhũn, cậu run run với tay ra phía sau chạm vào bờ vai bị thương của Hirata, đấm vào đó nhẹ như bông mong hắn chậm lại.
Miệng vết thương vẫn chưa lành hoàn toàn nên khi bị chạm liền rỉ ra mảng máu thấm vào băng gạc, tên biến thái kia không vì vậy mà nghe lời cậu, càng ra sức địt mạnh hơn. Dương vật thô một đường phá vỡ thành trì của Shunichi, khiến cậu hoàn toàn trở thành một con đĩ dưới thân hắn.
Một phát chịch vào lút cán, Hirata giữ chặt người của Shunichi, hắn nhắm mắt cảm nhận cơn phê pha đến từ cái động ướt át chảy nước đầm đìa kìa, xuất tinh thẳng vào sâu bên trong.
"Ha...."
Kẻ tội đồ thở dài thỏa mãn sau cơn sung sướng, hắn nhìn đôi môi căng mong của người bên dưới, với tay lấy vài viên thuốc trên tủ rồi đút vào miệng. Giây sau, hắn liền kéo đầu Shunichi lại, hôn mạnh lên bờ môi đang hé mở ấy.
Môi lưỡi giao nhau một cách triền miên, Hirata đẩy thuốc qua miệng Shunichi, để cậu nuốt xuống. Mãi đến khi hả hê, hắn mới buông người bạn thời thơ ấu ấy ra, ngắm nhìn gương mặt đê mê của cậu.
"Uống đã chưa? Bây giờ cậu nên phục vụ nó cho tử tế."
Tên trùm kéo người cảnh sát đang bần thần xuốbg dưới, dương vật mới xuất tinh nay lại cương lên, hắn dùng nó quất vào hai má của Shunichi, ra lệnh cho cậu ăn nó.
Thanh niên mới bị đụ nhừ tử, lại thêm việc mới bị đút thuốc, cơn phê pha đang dần dâng lên trong người cậu, vì thế cậu liền tuân theo lệnh của người đã giúp mình.
Cái miệng nhỏ từ từ hé ra, thè lưỡi liếm láp lấy quy đầu rồi từ từ đi xuống, cậu bị mùi tanh xoa lẫn vị đắng của nó làm cho khó chịu, song khi ngước lên nhìn đôi mắt áp bức của người bên trên, cảnh sát trẻ chỉ có thể tiếp tục công việc của mình.
Đường đường là một cảnh sát, giờ đây lại ở chỗ này bú cu cho một tên tội phạm, đúng là chuyện quá đỗi hoang đường.
"Shhh...đừng dùng răng...."
Thân cặc dần đi sâu vào trong khoang miệng của cảnh sát trẻ, vì quá dài mà đã đâm đến cổ họng. Hirata nhủ thầm trong lòng, đúng là dâm đãng, cả miệng trên lẫn miệng dưới đều chơi tốt như vậy. Dẫu kỹ thuật mút cặc của cậu ấy có hơi tệ, nhưng độ nóng trong khoang miệng thì không thể nào mô tả được, nó sướng tới điên, sau lỗ đĩ bên dưới, đây ắt hẳn là cái bao đựng cặc được sinh ra dành riêng cho hắn.
Ánh mắt Hirata tối xuống, cái miệng này toàn thốt ra những lời nói không vui làm mất lòng hắn, đúng là chỉ nên dùng để bú cây gậy thịt của đàn ông thôi.
Nghĩ thế, tên tội phạm liền thúc nhanh tới, dương cụ to ra ra vào vào trong miệng cảnh sát trẻ khiến cậu mắc nghẹn, nước mắt sinh lý theo đó liền chảy ra.
Sau một hồi đâm chọc đến khi miệng của thanh niên bên dưới mỏi nhừ, Hirata mới từ từ rút ra, bắn thẳng dòng sữa đặc lên mặt viên cảnh quan. Những giọt sữa ấy dính lên cả mắt cậu, nhưng Shunichi đã chẳng nghĩ thêm được gì nữa, đầu cậu lâng lâng vì cơn nghiện, cậu nhỏ ở dưới cũng oằn mình rỉ ra dịch trong suốt vì không thể bắn thêm.
Bị tội phạm coi thành chó cái mà địt rồi, không biết nếu sở cảnh sát lẫn người dân bên ngoài biết được thì sẽ nghĩ gì về cậu nữa...nhưng mà thôi...cậu đã chẳng còn nghĩ thêm được điều gì.
Thân ảnh của Shunichi từ từ đổ xuống, cậu hoàn toàn ngất đi.
Hirata đặt cậu ngay ngắn trên giường, sau cơn làm tình mãnh liệt, hắn vội lấy trong bao thuốc ra một điếu, châm lửa hút.
Người đàn ông trần truồng phát ra hormone đầy nam tính nhìn về phía khuôn mặt say giấc của người trên giường, vừa nhả khói vừa suy nghĩ điều gì đó.
Điếu thuốc trong tay tên tội phạm rung rinh, rơi vài hạt tàn xuống cơ thể Shunichi khiến cậu hơi khó chịu mà xoay người.
Tên kia thấy thế liền bật cười, hắn cứ thế mà cúi xuống, để đôi môi ngập mùi khói thuốc giao nhau với cái miệng nhỏ chúm chím ấy.
Khuôn miệng thanh niên đang ngủ bị khói thuốc len lỏi vào, cậu liền mơ mơ hồ hồ theo phản xạ mà đẩy người phía trên ra, ho sặc sụa, rồi lại nhanh chóng thiếp đi.
Người bên trên không chọc cậu nữa, chỉ nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc dính đầy mồ hôi của cậu, hôn lên vầng trán nhỏ ấy.
Giữa lúc Shunichi không hay, hắn đã ôm cậu đến nhà tắm tẩy rửa hết thảy.
Quá trình này lặp lại hết từ ngày này đến ngày khác, hết làm tình rồi lại được rửa sạch, Shunichi đã chẳng còn biết bây giờ là ngày tháng năm nào, bên đội cảnh sát của cậu đã ra sao.
Cảnh sát trẻ trần truồng đứng bên cửa sổ đã bị che kín, đưa ánh mắt mệt mỏi về tên tội đồ đang ngồi đọc tạp chí ở gần đó.
Những ngày này, Hirata triệt để coi cậu trở thành chú chim trong lồng, trừ những lúc hắn coi cậu như nô lệ tình dục mà xả tinh hết lần này đến lần khác, không để cậu mặc bộ đồ hẳn hoi, thì cũng coi như đối xử khá nhẹ nhàng với cậu.
Nhưng Shunichi phải thoát khỏi đây, không thể để tình trạng này diễn ra nữa.
Vì thế vào một đêm nọ, nhân lúc Hirata đã ngủ say bên cạnh, Shunichi mặc kệ thân thể đầy dấu vết hôn cắn của mình, mệt mỏi kiếm chìa khóa trên người hắn.
Quả nhiên áo choàng tắm của tên này có chứa chìa khóa.
Bất kể là đó là chìa gì, hy vọng là xài được.
Hy vọng của cảnh sát nhỏ lóe lên khi cái xích trên người của cậu được thả xuống, Shunichi lết thân nhỏ của mình ra phía hai cánh cửa.
Hừm...bình thường thấy Hirata ra vào ở cánh bên phải, chắc hẳn đó là lối ra. Nhưng thật oái ăm, cánh cửa này lại được mã hóa bằng khóa số, cậu không tài nào có thể mở được.
Chỉ còn cánh bên trái, tuy không biết nó dẫn đến đâu nhưng ít ra sẽ còn có cơ hội trốn thoát hơn là cứ ở trong căn phòng này. Shunichi nhìn về phía người đàn ông đang say giấc trên giường lần cuối, cậu dùng chìa còn lại mở cánh cửa kia.
Cạch.
Cánh cửa bên trái đóng lại, Shunichi đã hoàn toàn rời đi.
Trên giường, người đang ngủ kia bỗng mở mắt, vẻ mặt của hắn lúc này trông vô cùng đáng sợ, có tức tối, cũng có hưng phấn.
Hắn từ từ ngồi dậy, mở chiếc tủ đầu giường lấy ra sợi dây chuyền rồi mân mê nó.
Mình đã hy vọng cậu ấy sẽ không rời đi, nhưng...
Bên kia.
Shunichi bước vào một căn phòng nhỏ treo toàn thứ đồ kì quái, hoàn toàn không có thêm cánh cửa nào để thoát ra, chỉ có duy nhất một cái là cửa cậu vừa đi vào.
Tuy nhiên, trên tường lại có một cái lỗ khá lớn, có thể chui qua được, đây ắt hẳn là hy vọng cuối cùng. Không những thế, nhìn ra bên ngoài thì có vẻ là một đồng cỏ xanh ngát, quả nhiên là đường thoát.
Cảnh sát nhỏ không biết cái lỗ này có thể chui qua được không, và tại sao nó lại nằm ở, bên ngoài kia điều gì đang chờ cậu, chính cậu cũng không rõ nữa, nhưng đành phải thử.
Những đồ vật kì lạ kia có vẻ không có cái nào là có thể dùng để đục thêm được, Shunichi đành đánh cược cho số phận.
Thân người nhỏ của viên cảnh sát từ từ chui vào trong chiếc lỗ, cậu đã hoàn toàn thấy được khung cảnh bên ngoài. Bây giờ là tờ mờ sáng, bên ngoài là một cánh đồng tươi mới, mắt Shunichi liền sáng rực.
Nhưng quá xui xẻo, người của cậu vậy mà lại bị kẹt ở phần hông, thanh niên cố gắng nhúc nhích để chui hẳn ra, nhưng hoàn toàn không được.
Đúng là kinh khủng! Phải tìm cách thoát ra, nếu không một là cậu chết vì bị kẹt, hai là tên Hirata kia sẽ nhanh chóng đến đây mất.
"Ái chà, chuyện gì thế này!?"
Giọng nói trầm khàn đầy quyến rũ vang lên ở đằng sau Shunichi. Dẫu không thấy được gì sau lưng, nhưng người cậu liền cứng lại, hắn...hắn vậy mà tỉnh lại rồi.
Hirata từ từ đi đến chỗ con người ngu ngốc kia, dòm cái mông dâm bị kẹt cứng của cậu đang chổng lên, những giọt dịch cứ thế mà rơi tí tách xuống sàn.
"Bị kẹt sao? Cậu định chạy trốn à? Cần tớ giúp không?"
Tuy giọng của hắn không mang theo sự bực tức, nhưng lại làm Shunichi lạnh sống lưng.
Cái đầu nhỏ của cậu bấy giờ mới nhạy bén nhận ra, không lẽ...đây đều là âm mưu của tên này!?
Cổ họng cảnh sát trẻ bật lên vài tiếng không rõ vì đã rên rỉ cả đêm.
"Cậu...nh...đây là kế hoạch của cậu? Cậu cố tình chơi tôi sao?"
"Chậc chậc, sao cậu lại nói thế chứ. Nhưng cậu suy nghĩ ngây thơ thật, sao tớ có thể để chìa khóa trong túi áo để cậu dễ dàng lấy đi được chứ? Sự nhạy bén của cậu để đâu rồi hả cảnh quan?"
Tên trùm chăm chú nhìn cặp mông cùng đôi chân lõa lồ trước mặt, hắn liếm môi, nhét thẳng trứng rung vào đó.
Vì mới bị địt từ vài tiếng trước, lỗ đĩ nhanh chóng nuốt trứng rung vào sâu bên trong. Shunichi trợn mắt, không rõ Hirata đang làm gì.
Khi hắn ta chỉnh mức độ lên cao nhất, người của cảnh sát nhỏ run lên vì cực khoái, cậu mới hiểu hắn đang làm gì.
"Cậu...ưm a....ha....đáng chết...d...a..a...dừng lại ngay...."
Tên biến thái ấy không để tâm, hắn quan sát cặp mông dính trên tường như đang ngắm tác phẩm nghệ thuật, nhìn sóng mông rung rung vì bị trứng rung đụ, nước dâm cứ thế bắn ra lênh láng, dương cụ của hắn dần dần cương lên.
Nhưng hắn không để tâm, thậm chí còn bật cười đắc chí.
"Nứng lắm rồi nhỉ, cậu thật sự không cần tớ giúp à? Hãy cậu muốn để mông dính tường thế này mãi, trở thành bồn vệ sinh lẫn chỗ xả tinh cho toàn bộ căn cứ? Căn phòng này thật ra còn một lối đi khác, chuyên dùng để tra tấn, chơi đùa nạn nhân đấy. Ừm...bọn thuộc hạ của tớ cũng thường hay đến đây lắm, cậu định biến mình thành đồ chơi cho bọn nó đút cặc vào à? Đúng là dâm nhỉ, một mình tớ không thể thỏa mãn cậu sao?"
Mắt của Shunichi hoa lên, quả nhiên cậu đã coi thường thủ đoạn của tên này rồi, bảo sao hắn có thể tránh tai mắt của cảnh sát nhiều năm như vậy.
Vì xấu hổ, vì tôn nghiêm của mình, cậu không hề đáp lại lời Hirata.
Hắn thong dong banh rộng lỗ nhỏ của cậu ra, ấn lên cửa huyệt khiến nó chảy nước nhiều hơn rồi huýt sáo đi xa dần.
"Vậy thì thôi cậu ở đó đi nhé. Nghe bảo trưa nay vài tên thuộc hạ của tớ sẽ đến đây dụng hình với tên nào đó, thấy cảnh này chắc sẽ nứng đến điên. Cậu thèm cu như vậy, có khi tụi nó lại đút vào hai đến ba con cặc đấy, lúc đó cậu có chịu nổi không đây? Ha ha, chắc là chẳng sao đâu, cái mông của cậu là bồn chứa tinh mà."
Hirata liếm môi, nhớ về những đêm mặn nồng của cả hai.
"Bởi vì cậu là cảnh sát, có khi chúng nó còn thích thú hơn, địt tới khi cái lỗ của cậu bầy nhầy luôn ấy chứ. Nhưng mà chắc bọn nó sẽ hơi mạnh bạo đấy, ráng chịu nhé."
Ngay lúc Hirata đẩy cửa định đi ra, hắn liền nghe thấy giọng hét khẩn thiết của Shunichi.
"Đ..đợi đã!!!"
Tiếng bước chân của tên gian xảo kia dừng lại, hắn im lặng nghe cậu nói tiếp.
"C..cứu tôi...cậu có thể phạt tôi thế nào cũng được..."
Giọng nói của Shunichi có chút uất nghẹn, nhưng cậu không còn cách nào khác, so với việc làm đồ chơi trong tay tên này, điều đó vẫn tốt hơn là trở thành mông dính tường, làm bồn chứa tinh cho cả đống tội phạm.
Như trong dự liệu của bản thân, Hirata liền nhếch môi. Hắn cười như ác quỷ bò từ dưới địa ngục lên, chầm chậm quay trở lại chỗ cảnh sát trẻ.
Nhìn cặp mông nứng dính trên tường, tên quỷ ranh mãnh tiếp tục dùng tay đẩy trứng rung vào sâu hơn. Đến một lúc nào đó, dương vật bé nhỏ của Shunichi bị kích thích đến khó nhịn, bắn ra cả tinh dịch lẫn nước tiểu dính đầy trên tường.
"Ha...bị trứng rung đụ đến mức tè cả ra, đúng là cảnh sát có một không hai."
Dứt lời, Hirata liền đẩy mạnh dương vật vào trong tâm lỗ. Hắn nhéo mạnh trái đào của Shunichi, không ngừng thúc tới.
Bên ngoài, mặt cảnh sát nhỏ đỏ bừng vì bị đụ chín, người cậu run run cảm nhận khoái cảm mãnh liệt từ phía sau lưng.
Bạch...bạch...bạch...
Bức tường bị những cái va chạm giữa hai thân thể đánh mạnh, còn may là nó vững chắc.
"Ha...ha...trước khi giải cứu cậu...cậu cần để tớ xả trước đã...hửm? Cậu biết là tớ không hề tốt bụng mà..."
Cây gậy gân guốc di chuyển không ngừng trong cái động nhỏ, cả hai đang chịch mãnh liệt trên tường, lúc này đây nhìn Hirata như đang đụ vào cái bồn vệ sinh ở nơi công cộng vậy.
Shunichi bị giã mạnh, người cậu cứ thế nhích ra ngoài một chút, bây giờ nhìn cậu như cá trên thớt, mặc cho Hirata muốn mổ xẻ thế nào thì mổ.
"Cậu gì đó ơi, sao cậu bị kẹt vậy, có cần tôi giúp không?"
Từ bên trái tầm mắt của Shunichi là một đường mòn, một cô nông dân trẻ đang dần đi tới. Cô phát hiện thấy một cậu thanh niên thân trên đang để trần, bị kẹt người trong một cái lỗ.
Mặt cậu thanh niên đỏ bừng như phát sốt, cố kìm nén tiếng rên của mình.
Hirata đằng sau như đã phát hiện được điều gì, hắn khẽ nở nụ cười rồi cố tình đâm sâu hơn.
Quy đầu địt vào đến điểm dâm làm cơ thể Shunichi run lên, cậu phát ra âm thanh đầy đĩ thỏa.
Cô nông dân thấy vậy bèn sửng sốt.
"Cậu bị đau sao? Để tôi giúp cậu nhé?"
Shunichi cố thốt ra vài tiếng, lắc lắc đầu.
"Đừng...tôi tôi....không..s..sao.."
"Sao lại không sao được, cứ kẹt thế này thì không ổn đâu."
Người con gái bèn kéo tay Shunichi, muốn giúp cậu thoát khỏi cái lỗ trên tường.
Bép...bép...bép....
Hirata cảm thấy vô cùng tức giận, hắn đỏ mắt quất lên mông của Shunichi rồi tăng mức độ trứng rung lên đến cao nhất. Đã trong trạng thái này mà còn dám câu dẫn người khác!
Đầu cặc của hắn đi thẳng vào trong, làm cái bụng nhỏ của cậu to lên, in hằn hình dáng của nó.
Ánh mắt của tên trùm tối xuống, hấp dẫn người con gái khác thì sao? Chẳng phải vẫn đang chổng mông cho hắn địt tới tấp đấy ư?
Bên kia, Shunichi sướng đến độ cong người, chảy đầy nước dãi. Cánh tay vô lực của cậu cứ thể để cho cô nông dân kéo tới kéo lui.
Cô nàng thấy trạng thái của cậu có hơi kì lạ, xong cũng không đề cập đến.
"Thế này không ổn rồi, để tôi gọi người tới giúp nhé."
Nói rồi cô ta liền bỏ đi, cảnh sát nhỏ bấy giờ mới thở phào. Nhưng cậu an lòng chưa bao lâu thì kẻ sau lưng cậu đã rục rịch lên đỉnh.
Hắn tựa như con thú dữ, vội vã phối giống cho cậu rồi tè thẳng vô cái động đĩ đượi.
Hirata từ từ rút cặc ra, ngắm nhìn cặp mông đang chảy đầy tinh dịch lẫn nước tiểu, nó đã hoàn toàn trở thành bồn vệ sinh đúng nghĩa.
Shunichi rên rỉ sau cơn cực khoái khô, sau khi lấy lại bình tĩnh, cậu mới đanh giọng nói:
"Được rồi chứ? Hãy cứu tôi trước khi cô ấy quay lại."
Tên tội đồ kia cũng biết mình chơi quá lố, hắn lôi ra thứ gì đó, dùng nó đục nhẹ trên tường tránh ảnh hưởng đến thân thể mịn màng của Shunichi.
Lúc sau, cảnh sát nhỏ được cứu ra liền ngã nhoài trên thân thể hắn.
Lỗ đít đầy chất dịch dâm loạn liền được tiếp xúc với cây cặc sung sức kia, hai bộ phận này mơ mơ hồ hồ lại nứng lên.
Người bên trên đã không còn sức mắng chửi, chỉ có thể thốt ra vài câu nguyền rủa.
"Tên chết dẫm, biến thái. Tôi cầu cho dương vật của cậu sẽ chẳng cương nổi."
"Thế thì hơi khó đấy, ai bảo cậu quyến rũ quá làm chi."
Hirata bế hai chân cậu lên, lại một lần nữa đụ vào.
Cảnh sát nhỏ cứ thế bị tên cuồng dâm giam giữ trong chiếc lồng vàng, ngày qua ngày bị chịch lên chịch xuống, đến khi cảnh sát tràn vô được căn cứ này đã là chuyện của mấy tháng sau.
Đáng nghi ngờ là hình như Hirata cũng biết được chuyện này, ngày hôm ấy, hắn cho Shunichi ăn mặc vô cùng chỉnh tề, chờ đợi cảnh sát đến.
Thanh niên người đầy dấu hôn nhìn tên tội phạm bị còng tay, nụ cười trên môi hắn vẫn không hề hạ xuống.
Hirata vậy mà lại vô cùng hợp tác, hắn còn giao thêm vô số bằng chứng đen của vô số các tổ chức nổi tiếng khác. Vì sự giúp đỡ của hắn, cảnh sát đã tóm được vô số những tên tội phạm đang lẩn mình trong tối.
Tội của Hirata không nhẹ, nhưng vì sự hợp tác đó mà đã được khoan hồng, hơn nữa hắn cải tạo khá tốt cho trong tù, chỉ gần mười năm sau đã được thả ra.
Ngày hôm đó, bầu trời trong vắt, Shunichi đầy cảm xúc phức tạp nhìn Hirata râu ria xồm xoàm bước ra từ trong trại giam, lần đầu tiên, hắn nở một nụ cười ấm áp.
Vị cảnh sát kia liền ngây người, nụ cười này, cậu đã từng thấy ở người bạn đó.
Hình ảnh cậu bé cô độc ngồi ở căn phòng riêng biệt trong trại buôn người đó cùng với người đàn ông kia như hòa làm một...hóa ra là như thế...
Ngay lúc cậu đang thất thần, người kia đã tiến đến, nắm lấy tay cậu đặt sợi dây chuyền vào.
"Bây giờ tớ không còn gì nữa, không còn tội nghiệt, cũng chẳng còn nhà để về. Tớ có mang vật này đến, cậu chứa chấp tớ được không?"
Nước mắt của Shunichi chảy xuống, cậu ta đã sống cùng bọn buôn người ấy sau khi cậu rời đi, phải khổ cực đến mức vào đường cùng thế này ư?
Cảnh sát trẻ nhìn sợi dây chuyền trong tay, đây là vật trước khi rời đi cậu đã trao nó cho Hirata, bảo rằng khi gặp lại hãy đưa nó lại cho cậu, cậu sẽ nhận ra và giúp đỡ hắn bằng mọi giá.
Chàng trai trẻ mỉm cười.
"Được thôi, về nhà tôi đi."
End
_______________________________
Kết OE =)))) tôi đã trở lại gòi nè =))) bù lại để chương này dài hơn bình xừn một xíu cho mấy bà vui nhaa
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro