Chương 20: Nguỵ huynh đệ + đái xè xè vô mặt (1)
Warning: Nguỵ huynh đệ, niên hạ, đái xè xè vô mặt, địt lén lút trước mặt bố mẹ, play gương.
Có tình tiết Shu đi gaybar kiếm bạn tìnk nhưng đã bị Hirata tóm trước khi chiện đó xảy ga, nên cả hai đều song khiết và là lần đầu của nhau nhó.
Giữa đêm đen, trong căn phòng mờ ảo, hai thân thể trần truồng đang điên cuồng giao hợp không ngừng. Chàng thiếu niên cao to ép người đàn ông trắng trẻo lên tường, eo chó đực nắc liên tục vào mông anh khiến nó phát ra âm thanh bạch bạch dâm đãng.
''A....Sâu quá...ư ưm....chậm chậm lại...''
Người phía trên vừa địt lút cán sâu vào trong huyệt đĩ, vừa thọc hai ngón tay vào miệng người đàn ông, ra ra vào vào như động tác làm tình rồi thả hơi thở nóng bừng vào tai anh.
''Suỵt...anh nhỏ giọng thôi...bố mẹ vẫn còn đang ngủ đấy...''
Nhắc đến vế sau, Hirata liền cảm thấy hưng phấn tột độ, con cặc theo đó mà phình lên, khiến lỗ nhỏ của Shunichi trướng đến khó chịu. Trái ngược với em trai mình, lúc này đây lòng Shunichi chực trào dâng lên cảm giác tội lỗi.
''Ưm...Hirata à...em dừng lại đi...đây là l...loạn luân...aaaa..'
Vì bị kích thích mà cửa động đỏ ửng liền co rút không ngừng, thít chặt đến nỗi Hirata nghiến răng. Hắn đánh mạnh vào mông anh trai mình, khiến anh xấu hổ đến mức đỏ bừng mắt, run run rơi lệ quay lại nhìn.
Thật là xinh đẹp, ngay từ lúc chào đời nhìn thấy người này, Hirata đã nghĩ như thế. Càng lớn, hắn càng muốn nhốt anh lại, để bông hoa xinh đẹp này chỉ có thể để mình hắn ngắm.
Đi đến ngày hôm này quả là không hề dễ dàng, ánh mắt Hirata bỗng loé lên tia u ám. Dương cụ thô to đột nhiên đâm nhanh đến điểm nứng khiến Shunichi không kịp phòng bị, chỉ có thể hét lên. Nước sướng từ hậu huyệt bắn ra tung toé, chảy từ chân anh xuống ga giường, khiến nó trở nên ẩm ướt vô cùng.
''Loạn luân à? Đúng rồi, đây là loạn luân. Lỗ dâm của anh còn đang thít chặt cặc em đến thế mà.''
Shunichi không biết em trai mình lại đang phát điên cái gì, chỉ có thể khóc hức hức trông vô cùng đáng thương. Chàng trai phía sau liếm lên từng giọt nước mắt mặn chát của anh, vừa hồi tưởng lại quá khứ.
''Không phải ban đầu cũng là anh có ý với em trước sao? Hai ta đều không vô tội gì đâu nha.''
Phải, ban đầu là anh sai trước, Shunichi nghĩ. Nếu như lúc đó anh kịp giấu đi tình cảm trong lòng mình, hai người đã chẳng biến thành bộ dạng như thế này.
Shunichi là con nuôi trong gia đình họ Jo. Vì bị hiếm muộn, bố mẹ Jo quyết định đến cô nhi viện lớn nhất Tokyo để nhận một đứa về nuôi. Với vẻ ngoài ngoan ngoãn, yên tĩnh đến lạ, bố mẹ Jo liền lập tức có cảm tình với Shunichi.
Cuộc sống của anh cứ thế mà yên bình qua đi, mãi đến ba năm sau đó, bố mẹ Jo liền hạ sinh một đứa con trai, đặt tên là Hirata. Dẫu thế, hai người họ vẫn đối xử với Shunichi rất tốt, không hề phân biệt con nuôi hay con ruột.
Shunichi 10 tuổi nhìn chăm chú đứa bé xinh xắn nằm trong nôi, lòng thầm kiên định chắc chắn sẽ chăm sóc em ấy thật tốt.
Hai anh em cứ thế mà cùng nhau lớn lên, bé Hirata vô cùng dính người, triệt để trở thành cái đuôi nhỏ của anh trai mình. Hai người có lẽ sẽ mãi là đôi anh em thân thiết như thế, nếu như, nếu như chính Shunichi không nảy lòng tham..
Năm 17 tuổi, Shunichi đã xác định được tính hướng của mình, anh không hề có tí cảm xúc nào với phụ nữ. Song anh không để tâm lắm, vì anh cũng chưa có ý định kiếm người yêu. Đến tận năm 27 tuổi, khi sự nghiệp đã ổn định, Shunichi vẫn chưa vừa ý được ai. Bây giờ nghĩ lại, có lẽ là do anh đã quan tâm thái quá đến em trai mình, không còn thời gian dành cho người khác nữa.
Cũng chính vào năm đó, tình cảm của Shunichi dành cho em trai xảy ra chút biển đổi. Từ khi thành niên, Hirata đã vô cùng cao ráo và đẹp trai, khác hắn với dáng vẻ nhỏ nhắn của anh. Tuy nhiên, thiếu niên 17 tuổi đó vẫn giữ mãi thói quen quất quýt anh trai mình không hề chịu thay đổi.
Mãi đến một hôm, Shunichi tan làm liền trở về nhà, bố mẹ đi công tác nên nhà chỉ còn anh và Hirata. Thấy căn nhà không có ai, anh liền rất lấy làm lạ.
Đương lúc Shunichi đi tìm em trai khắp nơi, thì cả thân thể anh bỗng rơi thẳng vào một vòng tay ấm nóng.
''Anh! Anh về rồi!''
Anh nhân viên văn phòng xoay người lại phía sau, liền gặp một cảnh tượng khiến anh xém xịt máu mũi. Hirata vậy mà đang trần truồng, có vẻ như hắn vừa mới tắm xong, để lộ cơ bụng vô cùng săn chắc, hơn nữa....
Vật...vật đó, dương vật của hắn sao lại to như vậy...
Shunichi đỏ bừng mặt, anh đẩy Hirata ra rồi quay mặt đi chỗ khác:
''Thằng nhóc này! Em bao nhiêu tuổi rồi biết không! Sao không quấn khăn hoặc mặc quần áo rồi mới ra ngoài hả?''
Hirata thấy bộ dạng của anh liền cảm thấy vô cùng đáng yêu, hắn quay lại nhìn về phía thân mình thì mới biết bản thân đang không mặc gì. Nhưng hắn không hề cảm thấy xấu hổ, chỉ bật cười nói.
''Em quên mất. Nhưng chúng ta đều là đàn ông mà, anh ngại gì chứ.''
''Thật không hiểu nổi em!''
Anh trai của hắn xù lông lên, vội chạy vô phòng, không thèm nhìn mặt hắn nữa.
Chuyện sẽ không có gì xảy ra nếu đêm hôm đó, Shunichi không mơ thấy mình đang dang rộng chân nằm trên giường, bày ra vẻ mặt dâm đãng:
''Địt...địt tôi đi...mạnh vào...''
Người phía trên nở nụ cười trầm thấp, từ từ đẩy quy đầu vào lỗ nhỏ, sau đó liền thúc cả cây cặc vào. Shunichi trong mơ lần đầu trải qua cảm giác này, chỉ biết sợ hãi đón nhận cơn đau cùng khoái cảm đang cùng ập đến. Không biết từ khi nào, anh đã mở rộng chân hơn để người ở trên tiện chơi mình hơn.
Cây gậy thịt nong rộng lỗ nhỏ ra, bình tĩnh biến hoá nó theo hình dáng của mình. Dù chỉ mới là lần đầu, lỗ dâm này đã vô cùng ướt át, bú mút lấy dương cụ không ngừng, như đang cầu xin cây cặc hãy dập mạnh hơn đến khi cái động này trở thành một bãi nước. Quả là thân thể trời sinh để đàn ông đụ địt.
''Đĩ quá, mấy năm qua chắc thèm cặc lắm rồi, giờ mới được ăn vào đây mà.''
Shunichi ngẩng đầu, anh cảm thấy giọng nói này hơi quen quen. Chỉ giây sau, người đàn ông liền chết trân, kẻ đang đè anh đụ không ngừng...thế mà lại là em trai yêu dấu của anh!
Vì quá kinh hãi, Shunichi liền tỉnh giấc với chiếc trán đẫm mồ hôi. Anh lật chăn ra, nhìn xuống dưới liền thấy một mảng ướt đẫm.
Lần đầu tiên trong cuộc đời, Shunichi cảm thấy căng thẳng tột độ, vậy mà anh lại mộng tinh mơ thấy em trai mình. Đúng là đáng chết! Phải chăng mình đã nhịn quá lâu rồi?
Tự nhủ thầm trong đầu, có lẽ đây chỉ là phản ứng sinh lý thôi, nên Shunichi ráng chờ sự kiện này qua đi. Ấy thế mà, không biết nguyên nhân do đâu, từ dạo ấy Shunichi luôn thầm để ý tới Hirata nhiều đến mức biến thái.
Em trai anh hệt như một ánh mặt trời, luôn toả sáng ở bất cứ đâu. Hắn giỏi giang trong mọi phương diện, từ học tập đến thể thao luôn khiến thầy cô, bố mẹ lẫn bạn bè vô cùng ngưỡng mộ và tự hào.
Shunichi có thời gian rảnh đều luôn tới trường xem em trai mình, đa số đều không phải để gặp hắn, mà chỉ đơn giản là ngắm nhìn hắn từ đằng xa rồi chụp ảnh. Hormone nam tính nồng nặc toả ra từ người em trai ngày càng khiến Shunichi điên cuồng, rơi vào vực sâu không thấy đáy. Anh đã hoàn toàn trở thành một tên biến thái chỉ biết ý dâm em mình, đem ảnh của em ấy lưu đầy trong điện thoại. Đêm nào anh cũng phải vừa thủ dâm, vừa nhớ tới thân hình hoàn mỹ đó.
Ban ngày, anh vẫn là một người anh trai mẫu mực điển hình, luôn săn sóc đứa em kém mình 10 tuổi. Ban đêm, anh lại mơ thấy đứa bé kia đè mình một cách thô bạo trên giường, dùng con cặc bự giã nát anh, đến khi cái bụng của anh ngập ngụa trong tinh dịch của em nhỏ.
Ảo tưởng ấy như một nỗi giày vò ngày càng ăn mòn Shunichi. Đến một hôm, anh không nhịn nổi nữa, liền quyết định đi tìm phương hướng giải toả bằng việc đến gaybar.
Đứng giữa dàn nhạc sập xình cùng ánh đèn mờ ảo, Shunichi cảm thấy hơi mơ hồ, mình làm thế này liệu có đúng không?
Không, nhưng dù thế nào đi nữa thì việc mơ tưởng mãi đến em trai mình cũng là điều không tốt.
Nghĩ thế, Shunichi liền tới quầy bar, gọi hẳn một ly cocktail có nồng độ cao. Nhưng có lẽ chính anh cũng không ngờ được tửu lượng mình lại thấp đến vậy, đôi mắt trong trẻo cứ thế mờ dần đi.
Trước khi gục hẳn, Shunichi lờ mờ thấy được có một người đàn ông đang ngồi bên cạnh mình, quơ quơ tay đánh thức anh dậy.
Ưm...nhưng mà mệt quá...hãy để anh ngủ một chút đi.
Tại một khách sạn cao cấp gần đó.
Trong căn phòng xa hoa, người đàn ông nhỏ nhắn bị đè xuống như một con chó cái, cong mông lên cho người phía sau đụ vào. Chẳng biết họ đã làm tình bao lâu mà cả người đàn ông lúc này đã đẫm tinh dịch trong suốt, hệt như một búp bê tình dục bị chơi nát.
Shunichi lờ mờ tỉnh lại, đầu anh đau đến tột cùng, chẳng rõ đây là nơi nào.
Cảm nhận được lỗ huyệt bị ma sát đến sưng tấy, anh mới nhận ra mình đang bị chơi một cách tàn nhẫn. Dương vật giận dữ không ngừng trừng phạt huyệt đĩ, rong ruổi trong trực tràng khiến bụng trên của anh bị phình lên, hằn rõ hình dáng một cây cặc thô to đang chinh chiến.
Tâm trạng Shunichi hơi trùng xuống, đúng là anh định kiếm bạn tình để giải toả nỗi lòng, nhưng trong tình huống đột ngột bị xâm phạm thế này, anh chẳng thể khoan khoái nổi.
''Nghĩ gì thế? Anh đang mong chờ thằng nào đến địt anh vậy, anh trai?''
Một giọng nói quen thuộc vang lên khiến Shunichi bừng tỉnh, rồi lại rơi vào vòng xoáy hoài nghi nhân sinh. Đây lại là một giấc mơ nữa ư? Hirata đang đụ mình trong mơ ư?
Chắc chắn là thế rồi, nếu không thì sao có chuyện em ấy lại làm tình với mình được.
Shunichi đinh ninh là vậy, liền thả lỏng tâm lý hơn. Anh cũng vốn không phải người trong sáng gì, hơn nữa kẻ đang đè mình lại là người mình đã nhớ nhung bao lâu, vậy nên Shunichi liền đung đưa cái mông to đầy thịt, ra sức câu dẫn người phía sau.
Cảnh này rơi vào mắt Hirata lại là anh mình đang chủ động cầu nam nhân thối đụ, vì thế hắn rất tức giận, đôi mắt loé lên tia ghen ghét tột cùng.
''Không ngờ anh của em lại là một con điếm, hằng ngày vẫn đi làm bồn chứa tinh cho đàn ông thế này. Vậy anh hãy hoàn thành trách nhiệm của một người anh trai, giải toả cho người em bị nghẹn khuất lâu năm này đi.''
Dứt lời, Hirata liền dập mạnh như đóng cọc. Hắn dường như đã không thể nhìn ra người dưới thân là anh trai yêu dấu của mình, đây rõ ràng là thân thể của một tên trai bao đứng đường! Vì thế hắn không còn dịu dàng nữa, ra sức hôn cắn thân thể anh như muốn trút giận. Con quái thú bên dưới như muốn tàn sát tất cả, nó ngoáy mạnh bên trong tràng ruột, khiến nước dâm chảy ra tí tách. Lỗ đĩ bị cây cặc to giã nát, đã sớm muốn đầu hàng.
Shunichi dần dà nhận ra điều không ổn, nhưng anh vẫn ngây thơ nghĩ rằng đây là tình thú, liền thoải mái kêu giường:
''Aaa...đúng thế...anh là một con đĩ...xin em hãy trừng phạt anh đi...anh muốn uống sạch tinh dịch của em...Ưm..Hirata ơi...''
Mắt của Hirata đỏ lên, đã dám cả gan đến quán bar tìm trai, giờ lại còn giở bộ dạng này, thật đúng là tức chết hắn!
Cây cặc tím đen bất thình lình rút ra, khiến Shunichi cảm thấy vô cùng trống rỗng, hậu huyệt của anh co rút không ngừng, như đang cầu xin thứ gì đó khổng lồ đâm vào.
Ấy thế Hirata lại không chiều theo yêu cầu của anh, hắn xoay người Shunichi lại, đè mạnh anh xuống giường.
Hirata thế này trông lạ quá, thật hung dữ nhưng..cũng thật điển trai, quả nhiên là em trai mình lúc nào cũng hoàn hảo như vậy.
Ngay khi Shunichi còn đang thẫn thờ, cây dương cụ kia đã xuất hiện chình ình ngay trước miệng anh. Hirata đanh mặt, hệt như một vị vua ngồi ở trên cao, ra lệnh một cách lạnh lùng.
''Bú đi, xem kỹ thuật của anh thế nào.''
Shunichi nhìn em trai mình một lúc lâu, sau đó mới từ từ mở miệng, đầu lưỡi đỏ au liếm từ lỗ chuông xuống dưới, sau đó liền ngậm cây gậy thịt vào.
Phê quá....anh hắn quả nhiên là kĩ nam trời sinh, miệng trên lẫn miệng dưới đều khiến người ta dục tiên dục tử như vậy.
''Đừng dùng răng, mẹ nó, sao kĩ thuật của anh lại kém như thế? Là lần đầu bú cặc sao?''
Miệng của Shunichi phồng lên, anh bị nghẹn đến đỏ cả mắt, nghe được lời này liền cảm thấy hơi tức giận, đang lúc định phản kháng thì Hirata liền kéo mạnh đầu anh đâm sâu vào.
''Ưm...ưm....''
Mặc kệ tiếng kêu rên thảm thiết của anh trai, Hirata thở hổn hển thúc cặc sâu đến tận trong cổ họng anh. Bàn tay rắn chắc nổi lên cả gân vì sướng, hắn giữ chặt đầu anh trai, rồi xuất một dòng tinh vào.
Con cháu của em trai cứ thế mà trôi tuột xuống cổ họng Shunichi, cuối cùng anh cũng thoát được khỏi bàn tay đó, mặt đỏ bừng vì thiếu khí mà thở hổn hển. Giấc mơ này chân thật quá, tinh dịch của Hirata hoá ra lại nồng như vậy, chốc lát anh liền cảm thấy miệng của mình chỉ toàn một mùi tanh tưởi.
Nhưng màn trừng phạt ác liệt này nào dừng lại ở đó, Hirata nhân lúc Shunichi không để ý, tiếp tục cầm cây dương vật mà tuốt tuốt. Chỉ vài giây sau, hắn liền đái thẳng lên mặt anh. Dòng nước tiểu vàng khè bắn ra như vòi sen, chốc lát đã làm người Shunichi ướt đẫm.
Shunichi cảm nhận dòng nước ấm nóng từ đâu bỗng phun lên đầy mặt mình hệt như đang tắm, anh ngây người nhìn từng giọt nước vàng khè đang từ mặt, tử cổ mình chảy xuống, dần dần mới hiểu ra chuyện gì.
Điều này là quá giới hạn với Shunichi, Hirata trong giấc mơ này sao lại đáng ghét đến vậy! Nhưng hiện giờ anh đã bị chịch đến cạn cả sức lực, chỉ có thể liếc mắt giận dữ nhìn hung thủ.
Lòng chiếm hữu của Hirata ở giây phút này liền được thoả mãn, từ lâu hắn đã như một con chó điên, hận không thể xé nát ai dám nhào vô lãnh thổ của mình. Hành động này cũng bộc lộ rõ ràng ý nghĩ điên rồ ấy, hắn như trở thành một con chó đực thực thụ, đái xè xè lên con cái của mình để đánh dấu.
Trận đụ địt điên khùng không dừng lại ở đó, Hirata ra vẻ dịu dàng mà dỗ dành Shunichi rồi bế anh vào phòng tắm, nhưng tên cầm thú ấy lại đè anh trong bể nước, tiếp tục nhồi sâu con quái vật kia vô huyệt nhỏ của anh.
Shunichi lại bất tỉnh thêm một lần, không biết tên này đã làm bao nhiêu hiệp, sáng hôm sau khi tỉnh dậy anh liền cảm thấy mình như người bệnh bị liệt hết cả người, hoàn toàn không thể cử động nổi.
Ánh sáng chói mắt chiếu vào căn phòng, Shunichi giờ đây mới tỉnh táo hoàn toàn. Anh vẫn nhớ rõ chuyện hôm qua mình đi bar rồi xỉu luôn ở đó, không phải là...anh đã qua đêm với tên lạ mặt nào rồi tưởng tượng thành Hirata đó chứ?
Nếu là đối tượng trước thì đúng là sợ thật, đối tượng sau thì càng không dám nghĩ.
Nhưng trời nào chiều theo ý anh, khi Shunichi lật chăn ra, nhìn dáng vẻ mơ màng của người bên cạnh, anh liền cảm thấy mình hoàn toàn chết lâm sàng thật.
Anh anh anh.....vậy mà anh thực sự xảy ra tình một đêm với em trai của mình! Mẹ kiếp, đây là chuyện gì thế này!
Người bên gối từ từ mở mắt, chăm chú quan sát dáng vẻ lúng túng của Shunichi, hồi lâu sau, hắn mới bật cười tựa như ác quỷ chui lên từ dưới địa ngục:
''Anh trai, hôm qua em phục vụ anh tốt chứ? Có hơn mấy tên ở gaybar kia không? Đêm qua anh rên đĩ thoã thế kia mà, thậm chí còn ôm cả một bụng tinh lẫn nước đái của em mà thiếp đi.''
Mặt Shunichi đỏ lựng, lại thêm một quả bom khác dáng xuống. Vậy mà chuyện đêm qua lại không phải là mơ! Thảo nào anh lại thấy mọi thứ chân thật như vậy...
Hirata ôm người anh trai ngơ ngác của mình vào lòng, hôn chụt chụt lên mái tóc tổ quạ của anh:
''Em đã thấy đống ảnh của em trong máy anh rồi, anh trai. Anh định giải thích với em thế nào đây? Không ngờ anh lại biến thái như thế đó nha.''
Người Shunichi lạnh ngắt, anh cảm thấy như hồn mình đã lìa khỏi xác. Ngược lại với anh, Hirata lại khá vui vẻ, hệt như một đứa trẻ đã sở hữu được món đồ chơi mà nó yêu thích.
''Chắc anh không muốn em nói chuyện này cho bố mẹ biết đâu nhỉ?''
End P1
__________________________
Có niên thượng gòi thì có niên hạ nhe =))) pần sau Hirata chơi tró doạ snh anh trai Shunichi phải nge theo lời th chả =)))
Tuần này maybe tui hơi bận nên lịch ra chương hông rõ, tuy nhiên sẽ vẫn cố cống hàng cho bà konn=))) plot sau tui chưa qđịnh là plot nào nữa, các bà comment đi nào đông người ủng hộ thì tui triển =))
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro