Chương 11: ABO ver + Nữ trang play (2)
Warning: Alpha mùi rượu vang Hirata x Beta không mùi Shunichi, địt khắp nhà, play đồ hầu gái, chân vớ ren, váy cưới.
Đến lúc Shunichi mơ hồ tỉnh lại thì em mới thấy mình đang bị đè sấp, sau lưng là tên Alpha thúi vẫn đang ôm mông em mà địt không ngừng. Người em từ trên xuống dưới toàn là vết hôn lẫn vết cắn, nhìn là biết mới bị đàn ông chơi một cách dữ dội. Em khóc lóc muốn thoát khỏi vòng tay thiếu gia mà bò về phía trước:
"Dừng lại....đủ...đủ rồi....em mệt lắm...anh là trâu à..."
Thế nhưng trong mắt một Alpha đang phát tình, hành động bỏ chạy của bạn đời không khác gì đang khiêu khích trên giới hạn của họ. Hirata chỉ nâng người cái nhẹ liền đã bắt được em rồi đè xuống, cây côn thịt dài như lưỡi kiếm tiếp tục đâm sau vào huyệt thịt nóng như lửa.
"Đủ? Sao mà đủ được? Phải địt tới khi em hóa thành một Omega lúc nào cũng chỉ biết chảy nước mới phải chứ?"
Chuyện này là không thể nào!
Shunichi bị bắt lại, bất lực tới tột cùng, chỉ biết gào khóc và rên rỉ. Song đối với Alpha, tiếng kêu của em như một lời thuốc thúc tình, khiến họ chỉ muốn chơi em mạnh hơn, giày vò em cho đã đời vì đã cả gan quyến rũ họ.
Tới khi Hirata bắn tinh lần nữa, Shunichi lại vì mệt quá độ mà ngất mất. Anh rút con cặc của mình ra ngoài, hôn hôn lên trán em. Cơn phát tình đã dần thuyên giảm, nhưng ắt hẳn sẽ không hết, bởi vì kỳ phát tình của Alpha bình thường sẽ dài đến tối thiểu là 4 ngày.
Beta không có khả năng bị đánh dấu, song họ vẫn có một chiếc tử cung bé xíu ở bên trong, cơ hội có thai là hoàn toàn có thể. Hirata trần truồng ôm người thương trong lòng, cơn chiếm hữu anh giấu kín từ lâu đang bùng phát lên theo từ giây.
Bốn ngày, ít nhất là bốn ngày, cần cho em ấy uống tinh đến mức thụ thai rồi cam tâm tình nguyện sinh con cho mình.
Sau khi đã suy nghĩ thấu đáo, Hirata liền bế thốc Shunichi đi về hướng phòng mình, từng bước đăm đăm thực hiện kế hoạch tà ác.
Tới lúc Shunichi tỉnh lại lần nữa, em đã thấy mình ở trong chiếc phòng khác không phải của mình. Dẫu thế, chính em đã nhiều lần sang đây chơi nên biết rõ đây là phòng của thiếu gia Hirata.
Chẳng biết Hirata lại chạy đâu mất rồi, Shunichi tính toán đứng lên đi tìm thì bỗng mệt tới mức khuỵu xuống. Em...vậy mà đã bị anh trai địt tới mức mềm chân.
Ngay khi nhìn xuống cuối cùng Shunichi cũng phát hiện ra điểm không đúng, trên người em đang mặc một bộ đồ rất kỳ quái....Hừm...có vẻ như...là váy? À đúng rồi, đây hình như là trang phục hầu gái mà mình vẫn thường thấy khi ngang qua các cửa hàng quần áo ở siêu thị.
Nhưng sao nó lại ở trên người mình?
Đang lúc đang thắc mắc thì câu trả lời đã xuất hiện. Hirata với bộ vest đen tuyền đang hiện hữu ngay trước cửa. Nhìn anh trông bảnh bao thật, cứ như...đi cầu hôn hay đi cưới ai ý.
Chàng thiếu niên trong trang phục bảnh bao bước vô phòng, sau khi bước vào, anh liền tự chốt cửa lại.
Shunichi chăm chú nhìn cử động của anh xem anh định làm gì thì anh đã ngồi xuống ghế sô pha như một quý ông, sau đó liền liếc sang em với giọng điệu ra lệnh:
(Ảnh minh hoạ =)) )
"Hầu gái nhỏ, còn không mau bò tới phục vụ cho chủ nhân, muốn bị cắt giảm tiền lương đến vậy sao?"
Em ngơ ngơ ngác ngác nhìn điệu bộ của tên đàn ông trước mặt, cái này....đây là đang gọi em đó hả?
Hirata nhướng mày, trông có vẻ khá mất kiên nhẫn. Em đã quen anh biết bao nhiêu năm, sao có thể không hiểu ánh mắt ra lệnh này.
Em nhấc đôi chân nhỏ lên, định bụng bước tới thì giọng nói của anh đã vang đến:
"Tôi nói em không nghe rõ sao, là bò tới. Không phải đi tới, hiểu chứ?"
Mặt Shunichi ửng lên vài tầng mây hồng, tuy em có chút kém cỏi trong chuyện giới tính thế này, nhưng em vẫn biết rõ việc mình bò tới anh là một chuyện hết sức kỳ lạ.
Chắc thiếu gia Hirata sẽ không làm gì quá quắt đâu, Shunichi thầm an ủi bản thân. Nhưng ngay khi em bò một cách ngại ngùng tới chỗ anh, giọng nói đầy ác ý kia lại một lần nữa vang lên:
"Ngoan quá. Hầu gái thì phải phụ trách làm ấm giường cho chủ nhân chứ nhỉ. Bây giờ cặc chủ nhân khó chịu quá, em nâng cao mông lên rồi banh lỗ dâm ra cho chủ nhân nhìn đi."
"ANH!"
Shunichi cảm thấy hôm nay anh trai thật xấu xa, ra lệnh cho em làm tới làm lui, dẫu em là một người hầu...nhưng nhưng...cái gì cũng vừa phải thôi chứ.
Chẳng qua xác thực cái lỗ nhỏ đằng sau có hơi ngứa thật, không phải là em muốn làm theo lời thiếu gia đâu nha!
Shunichi cúi người xuống, chổng chiếc mộng độn thịt được giấu sau làn váy lên cao. Không biết là vô tình hay cố ý, làn váy trắng không thể che khuất được cặp mông của em. Bất kể là đàn ông, ai thấy cảnh tượng này chắc chắn đều sẽ nứng đến phát đau.
Thiếu niên nhỏ cảm thấy hơi xấu hổ, nhưng yêu cầu của cậu chủ dành cho em lại không chỉ dừng lại ở đó. Em phải dùng cả hai tay ôm lấy chiếc mông mình, banh chiếc huyệt dính đầy nước dâm ra rộng hơn, hệt như bữa ăn ngon đang chờ người ta thưởng thức.
Hirata nhìn cảnh đẹp trước mặt, đây là điều mà anh chỉ dám làm trong mơ, thế mà nay đã trở thành sự thật! Bản thân anh cũng gấp không chịu nổi, liền cởi vội chiếc quần âu ra.
Người đàn ông vest đen mang dáng vẻ vô cùng nhã nhặn thanh lịch, cứ thế dùng con cặc to nhồi đầy huyệt cho em ăn.
"Shit...chặt quá...rõ ràng đã đụ em cả một ngày...sao vẫn chặt như thế hả?"
Hirata vỗ vỗ hai cánh mông của Shunichi để em thả lỏng hơn, nhưng giờ trong cái đầu nhỏ của em chỉ toàn những lời thô tục kia, lỗ dâm cứ thế mà cắn chặt hơn.
Anh bị thành huyệt mút tới đau, liền ra sức địt sâu vào như trả thù. Chỉ trong chốc lát, anh liền dễ dàng tìm thấy điểm dâm của nhóc con, thả sức mài nghiến vô đó.
Shunichi bị con cặc địt tới phê người, em bất lực nằm hẳn xuống, chỉ chừa lại cái mông cùng làn váy đang đong đưa theo nhịp cặc.
Phập...phập...phập....
Con cặc bự chảng cứ thế rong ruổi trong cơ thể em hơn nửa canh giờ, thiếu gia lên giường nói thật nhiều...hừm...đã thế toàn những lời đỏ mặt. Chẳng hạn như bây giờ, Hirata đã xé nát bộ đồ hầu gái của em, hôn từng chút lên cơ thể như kẻ nghiện.
"Đĩ quá, hầu gái nhỏ vậy mà dám quyến rũ chủ nhân! Có phải muốn trộm mang một đứa con rồi bỏ trốn không hả?"
Shunichi cạn lời, ban nãy em còn có hơi sức đáp lại anh, nhưng tên điên này chẳng biết trong đầu nghĩ được cái gì, chỉ toàn thốt ra toàn kịch bản kỳ quái.
Bộ dạng em lúc này vô cùng thảm thương, bên dưới là chiếc cặc nhỏ đã bị lên đỉnh tới hai lần, dịch trắng trong suốt dính đầy trên mảng váy. Em là một cô hầu nhỏ, đang bị chủ nhân địt, cưỡng hiếp ăn tinh đến sưng cả bụng lên.
Sau một hồi giày vò, cuối cùng lưỡi kiếm thô to trong cơ thể mới chịu bắn tới, Shunichi ngậm hết cả tràng tinh trong cơ thể, ngã oặt xuống sàn. Alpha thật là đáng sợ....huhuhu....
Hirata vẫn không vì em mệt mỏi mà dừng lại, anh lại bế thốc em đi tới vị trí khác trong nhà.
"Chưa đủ đâu, bé Shunichi. Alpha tụi anh ý thức lãnh thổ rất cao, có lẽ...phải khiến ngôi nhà này toàn là dấu vết giao hợp của đôi ta thì anh mới thỏa mãn được."
Shunichi sợ tới cứng người, em khóc thút thít trong lòng ngực anh:
"Điên...Hirata Jo...anh điên thật rồi...."
"Ha ha, Alpha trong kỳ phát tình là thế đấy. Em nên hiểu rõ trước khi trêu chọc tôi chứ."
.....
Trên ban công của căn biệt thự, người làm vườn đang huýt sáo ở dưới mà không biết phía trên mình đang diễn ra cảnh tượng vô cùng dâm đãng.
Alpha mặc vest đang ôm Beta bé nhỏ trần như nhộng trong lòng mình, nhấc một chân em lên vai mà chịch mạnh theo tư thế đứng.
Shunichi bị địt sâu đến nước mắt, nước miếng hòa quyện vào nhau, em không còn hơi sức đâu mà chống lại tên thiếu gia này:
"Đừng mà...anh ơi...Đi chỗ khác đi, người ta sẽ nhìn thấy mất.."
"Thế để cho người ta nhìn thấy, một Beta nhỏ nhoi đang đĩ thõa dưới thân Alpha như thế nào. Được không?"
Căn dương vật tím đen vẫn ra sức vồ vập lấy chiếc lỗ nhỏ. Tuy miệng em nói như thế, nhưng lỗ dâm đang bị kích thích mà không ngừng ôm ấp lấy căn cặc lại đang bán đứng em.
"Lỗ dâm của em đang run lên nãy giờ này, thích lắm phải không?"
Hirata ra sức cắn tới cắn lui sau cổ em. Mấy hôm nay, gáy của em đã bị anh cắn đến đỏ bừng, thậm chí còn tím lên như đang thể hiện một khát vọng nào đó. Không sai, Hirata luôn có khao khát đánh dấu em, mãi mãi biến em thành người của mình. Nhưng hiện thực quá tàn khốc, dù có cắn lên vị trí cổ không có tuyến thể này bao nhiêu lần, khi kỳ phát tình kết thúc, mùi hương của anh trên người em sẽ lại dần tan đi. Em lại trở về là một Beta tự do không ai có thể làm gì.
Đúng là khó chịu đến điên mà. Mang trong mình cơn giận, Hirata lại ra sức thúc vào, Shunichi không hiểu mô tê gì liền bị đụ tới bắn tinh thêm lần nữa.
Tới lúc người làm vườn quay lên nhìn, hai thân ảnh của họ đã biến mất. Anh ta cảm thấy khá khó hiểu, nhưng rồi lại không để tâm nữa.
"Lạ vậy nhỉ? Ban nãy mình vừa nghe thấy tiếng gì mà?"
........
Sáng sớm, đến chiều tà rồi lại tối muộn, cho tới lúc bình minh lên.
Cuộc hoan ái cứ như không bao giờ kết thúc, Shunichi hết xỉu rồi lại tỉnh dậy, đập vào mắt em luôn luôn là cảnh cặc của thiếu gia đang tấn công lỗ dâm của mình hoặc miệng trên của em đang phải bú cặc anh.
Người Shunichi đã mỏi nhừ, em không biết mình đã bị địt bao lâu. Chỉ nhớ là anh có đút em một tí cháo, rồi lại quay vào chịch, cũng có khi tắm sơ cho cả hai người, nhưng rồi lại không chịu nổi, đè em trên vách tường nhà tắm rồi phóng tinh dịch đầy người em. Cả cơ thể em như một bể tinh, để anh thỏa sức phóng xuất vào đó.
Shunichi bị ép học những bài học giới tính đến thấm không thể thấm hơn, nhưng Hirata vẫn không tha cho em.
Cả căn biệt thự đã phủ đầy dấu vết của hai người, mùi rượu vang nồng nặc bao vây khắp mọi nơi.
Kỳ phát tình của anh ấy rốt cuộc bao giờ mới kết thúc? Shunichi thầm nghĩ khi đang bị anh địt theo tư thế cưỡi ngựa ở trên sô pha.
Tại chiếc sô pha này, hai người vẫn thường chơi board game, xem phim ở đây. Vậy mà hiện tại cả hai lại diễn một bộ phim người lớn vô cùng sống động, sau này nhìn chỗ này, chỗ kia sao em có thể suy nghĩ bình thường được nữa chứ.
Hirata ôm lấy cặp mông nóng đến đỏ bừng của em, nhanh chóng di chuyển lên xuống:
"Nghĩ gì thế? Đừng lo, quá lắm thì ngày mai là hết rồi."
Họ đã làm tình đến tận năm ngày, Hirata đã tỉnh táo lại hơn rất nhiều, anh cảm thấy có lỗi, nhưng cũng vừa thầm sung sướng trong lòng, đây chắc chắn là kỳ phát tình sung sướng nhất trong đời anh.
Trong lúc Hirata đang chìm đắm trong khoái lạc, bản thân Shunichi lại trầm mặc, em không rõ.....sau kỳ phát tình này cả hai sẽ đối mặt với nhau như thế nào. Trước đó em luôn cho rằng Hirata là một người anh trai tốt...thế nhưng hiện tại...em cũng không rõ cảm xúc trong lòng mình nữa..
Sau khi cả hai lần nữa đạt tới cực khoái, Hirata liền bế em trở về phòng ngủ của mình. Nhìn người đẹp trong lòng đang dần chìm sâu vào cơn mộng mị, Hirata đã đưa ra quyết định.
Sáng hôm sau
Mãi mới có được một giấc ngủ dài như vậy nên Shunichi đánh giấc gần tới tận giữa trưa. Em thấy Hirata đang ngồi bên cạnh mình, chuẩn bị cho em món bánh mochi mà em yêu thích nhất. Đây là...anh đã kết thúc kỳ phát tình rồi sao..? Trong lòng em đột nhiên cảm thấy hơi hụt hẫng.
Sau khi đợi em ăn xong, bấy giờ Hirata mới cất tiếng:
"Hôm nay là ngày cuối cùng trong kỳ phát tình của anh. Trước khi làm..ừm..anh có chuyện muốn nói với em."
Mặt Shunichi hiện lên một loạt dấu chấm hỏi, anh đợi em uống miếng nước rồi lại nói tiếp:
"Mấy hôm nay là anh không tốt, em đừng hiểu nhầm, Alpha trong kỳ phát tình là như thế."
"Chờ đã!"
Shunichi vội cắt ngang lời anh, em chau mày đầy giận dữ như một con nhím xù lông:
"Ý anh là sao? Anh định phủi bỏ trách nhiệm à? Anh lên giường với một người luôn xem anh là anh trai xong anh nói thế mà coi được?"
Hirata thấy em vô cùng bực tức, trong lòng mới hoảng loạn theo:
"Không phải đâu..ý anh là..."
"Chứ ý anh là gì? Anh định cắt đứt quan hệ mà bỏ rơi em à?"
"Không phải, sao anh lại có ý đó được..."
"Chắc chắn là vậy rồi, Alpha đúng là đồ xấu x..."
Shunichi chưa kịp dứt câu, môi em đã bị một cảm giác mềm mại ập tới. Hirata đặt nụ hôn nhẹ lên môi em như chuồn chuồn ướt nước, khác hẳn sự thô bạo trong những ngày phát tình. Sau khi đã khóa miệng em xong, Hirata mới thở dài rồi trả lời:
"Đều không phải. Anh muốn nói là....bấy lâu nay, từ lúc gặp em, anh đã luôn thích em rồi, Shunichi. Là kiểu thích mà muốn mang em về làm vợ, sinh con rồi sống với anh cả đời ấy."
Em nghe được lời này, khuôn mặt nhỏ bừng lên như thiếu nam mới lớn. Hóa ra....bao lâu nay anh tốt với em như vậy
....là vì thích em sao?
"Anh đã thích em từ cái nhìn đầu tiên. Vì thế khi phân hóa, anh luôn mong em có thể trở thành Omega, để anh đánh dấu em cả đời. Cái đó...anh xin lỗi, dục vọng chiếm hữu của anh có hơi đê hèn. Đáng ra phải theo đuổi em trước, nhưng rồi lại tỏ tình với em trong hoàn cảnh thế này."
Chẳng biết Hirata lấy từ đâu ra một hộp nhẫn, rất hiếm khi anh đỏ mặt rồi ngỏ lời:
"Chuyện này có hơi vội nhưng mà...anh muốn cầu hôn em có được không? Sau này, những năm tháng theo đuổi mà anh nợ em, anh sẽ trả lại sau, được không em? Anh đã đợi quá lâu rồi."
Anh cầm ngón tay thon gọn của Shunichi, đặt một nụ hôn đầy trân trọng lên đó. Em rơi vào tình huống bị động, não lẫn tim đều cuống hết cả lên. Một lúc sau, khi đã lấy lại bình tĩnh, em mới đỏ mặt trả lời:
"Hừm...xác thực là có hơi nhanh...nhưng vì là anh Hirata, em mới đồng ý đó...."
Hirata vô cùng ngạc nhiên, bởi anh chưa từng nghĩ người trong lòng thế mà cũng thích mình.
"Thật sao? Shunichi...em đồng ý thật ư? Đây có phải là mơ không?"
Em nghe vậy liền giận dỗi quay mặt đi.
"Chuyện trọng đại thế này mà em đùa anh được à. Dĩ nhiên cảm xúc của em sẽ không thể nồng cháy như của anh, ừm..cơ mà nghĩ tới cảnh nếu anh sánh vai và ở bên kẻ khác cả đời, em liền không chịu được."
Shunichi chưa nói hết lời, đã bị người vui sướng quá mức kia ôm vào lòng. Lần đầu tiên, Hirata bật khóc mà cất tiếng.
"Em đồng ý rồi...thế mà lại có ngày...em sẽ trở thành của anh thật.."
"Nói vớ vẩn gì đấy? Anh cũng là của em rồi đấy nhé! Đừng có mà đi ve vãn lung tung!"
Cả hai người trao đôi nhẫn linh thiêng cho đối phương, cùng chìm đắm trong hạnh phúc mà cọ trán vào nhau.
Đêm đến
"A...tên chết tiệt này...anh cho em mặc cái gì thế?"
Shunichi đang bị bịt mắt, em không thể thấy rõ được mọi thứ xung quanh. Em chỉ rõ một điều, Hirata lại mặc cho em thứ đồ gì kỳ quái rồi, cả chân em cũng bị luồn một thứ khác khiến em vô cùng ngứa ngáy. Mới cầu hôn xong đã gia trưởng như thế rồi sao! Em phải dạy lại tên này thôi!
Sau khi xong xuôi, Hirata mới cởi bịt mắt xuống cho em. Shunichi dần lấy lại được ánh sáng, mới phát hiện mình đang ngồi đối diện một chiếc gương.
Biểu cảm của em hiện tại vô cùng đặc sắc, đi từ xấu hổ tới tức giận. Bởi lẽ, em đang mặc một bộ váy cưới chỉ dành cho cô dâu, bên trong lớp đùi lại là đôi vớ ren trắng vô cùng quyến rũ.
Bản thân Hirata cũng đang mặc một bộ vest trắng dành cho chú rể, anh si mê nhìn cảnh tượng trong gương:
"Nhìn xem, đây là đêm tân hôn của chúng ta."
"Anh bị điên à! Mình mới xong giai đoạn cầu hôn, cưới đâu ra mà cưới? Cởi thứ xấu hổ này ra cho em, sao em lại mặc đồ cô dâu chứ!"
Shunichi vùng vằng muốn cởi chiếc váy cưới xuống, song lại bị chú rể Hirata ngăn lại. Anh thò tay vô chiếc váy cưới, đâm chọc vào lỗ dâm của em.
"Lại không ngoan rồi, cô dâu nhỏ. Trước sau gì em cũng phải cởi nó xuống thôi, nhưng trước tiên, phải cho chồng thưởng thức đã."
Em bị ngoáy huyệt dâm, chỉ trong giây lát liền mất hết sức lực. Tên chú rể xấu xa lại lật váy cưới em liền, liếm đôi vớ ren trên đùi em. Shunichi bị ép nhìn cảnh này trong gương, mặt đã đỏ như quả cà chua chín.
"Cô dâu nhỏ mặc vớ ren chờ chồng địt, đúng là dâm đãng. Chồng yêu sẽ thỏa mãn cưng ngay đây."
Dứt lời, Hirata lại phả một luồng pheromone quanh người em khiến đùi em run rẩy. Anh banh rộng chiếc váy cưới ra, nhìn miệng huyệt đói khát đang mấp máy bên dưới mà thủ thỉ vào tai em:
"Lỗ lồn phía dưới váy có vẻ đói lắm rồi nhỉ. Hôm nay làm lễ mệt như thế, phải thưởng cho nó một cây cặc thôi ha."
Dứt lời, anh cúi xuống bú miệng huyệt dâm một lúc lâu. Lưỡi anh như một con rắn không xương, luồn lách vào từng vách ngăn trong hậu huyệt.
Shunichi bị đầu lưỡi Hirata chơi tới nghiện, em ôm đầu anh đẩy sát vào để anh liếm sâu hơn.
"A....A....Đúng rồi...là chỗ đó....Ha...ư ư...ngứa quá...huyệt dâm ngứa..."
Chỉ một lát sau, lỗ huyệt Shunichi đã bị Hirata chơi bằng lưỡi tới cao trào. Mặt anh bấy giờ dính toàn nước dâm của em vợ nhỏ, anh thè lưỡi liếm từng mảng rồi nuốt xuống, thân thế bé cưng này luôn luôn ngọt ngào như thế.
"Lấy chồng rồi, bây giờ muốn ăn cặc thì phải nói thế nào?"
Shunichi bị anh chồng dâm ức hiếp, em tức đến nỗi muốn chống trả, nhưng vì cơn nứng nên chỉ có thể thuận theo:
"Ưm...chính là.....chồng ơi...địt em với...dùng con cặc bự của anh địt sâu vào...làm ơn.."
Hirata nhìn bé cưng vòi vĩnh trước mặt, đôi mắt dần tối đi, anh đem hai đôi chân đang mặc vớ vòng quanh chiếc eo chó đực, rồi đâm vào:
"Mẹ nó...em còn dâm hơn cả Omega.."
Ôm chiếc đùi trắng trong tay, Hirata liếm lên từng chút càng làm cho Shunichi thêm khó chịu. Đôi vớ ren như muốn đối nghịch với em, càng cọ sát càng làm cơ thể em thêm nhạy cảm.
Côn thịt to của Hirata đâm sâu vào, làm những dòng nước dâm chảy tràn hết cả ra ngoài, thấm ướt hết cả đôi vớ. Thoạt nhìn em bây giờ chỉ có một từ mới có thể tả hết: Bé đĩ thèm cặc.
Nhìn người thương mặc váy cưới mặc sức mình chịch trong lòng, Hirata vẫn nghĩ đây là một giấc mơ. Nếu đã vậy, anh tình nguyện sống trong giấc mơ này cả đời.
Bởi sự kích thích từ trang phục, trận đụ địt của cả hai trở nên dữ dội hơn bao giờ hết. Hai người lao vào nhau như những con thú hoang, có lúc còn cọ rách cả một mảng vớ.
Em ấy giờ đã là cô dâu của mình, sẽ không thể chạy mất nữa. Ham muốn trong lòng Hirata được thỏa mãn, con cặc cứ thế phồng to hơn khiến Shunichi đau điếng.
Anh trai đâm vào với độ sâu chưa từng có, thấm thoát đã đụ tới tử cung nhỏ xíu của Beta.
"A..aaa..a..đừng...đừng đâm vào chỗ đó mà..huhuhuhu.."
Nhận ra đây là gì, Hirata càng hưng phấn hơn. Anh địt liên tiếp vào tử cung bé nhỏ khiến nó như muốn sụp đổ đến nơi, trái lại, Shunichi đã đau đến lệ rơi đầy mặt. Hirata vội vàng hôn lên mặt em.
"Ngoan ngoan..phải địt vào đây, bắn tinh vào thì em mới sinh em bé được..."
"Em...sinh em bé sao?"
"Đúng thế, không phải em thích trẻ con nhất sao."
Lợi dụng sự mềm lòng của bé vợ, Hirata lại thúc sâu vào như muốn thắt nút. Chỉ vài phút sâu, tinh dịch như bị vỡ ối, tràn sâu vào trong cơ thể Shunichi, đi vào tới tử cung nhỏ bé.
Lần đầu trải nghiệm cảm giác này, Shunichi ngơ ngác vô định đến ngốc.
Hirata thấy thế chỉ bật cười, anh hôn hôn lên tóc em:
"Xem ra là bị đụ tới ngốc rồi. Nhưng honey à, đêm còn dài lắm."
Anh lại bắt đầu lao vào hiệp thứ 2. Ở hiệp này, tinh dịch và nước dâm đã vò nát chiếc vớ ren trắng, thân thể Shunichi hoàn toàn trở thành đống bùi nhùi. Không có cách nào, Hirata phải xé tan đôi vớ ren kích tình kia.
Màn đêm đi qua, ánh mặt trời dần ló dạng, chiếu vô căn phòng dâm mỹ.
Dưới sàn nhà là một chiếc váy cưới dính đầy chất dịch không thể nêu rõ tên đã bị xé nát, song song với đó là những chiếc bao cao su đã bị rách giữa chừng, làn tịn dịch đã đi đâu thì chẳng ai hay biết.
Trên giường, đôi tình nhân trẻ mệt mỏi ôm lấy nhau sau cơn hoan ái. Cuối cùng sau 5 ngày, kỳ phát tình của Hirata đã kết thúc hoàn toàn.
Bẵng đi mấy năm sau đó, kỳ phát tình hoang đường kia đã làm thay đổi hoàn toàn cuộc sống của họ. Shunichi bị Alpha thụ tinh liên hoàn, không nghi ngờ gì mà đã có thai. Lúc biết tin này, Hirata đã bị bố mẹ anh đánh một trận bán sống bán chết.
Ấy thế mọi chuyện lại đâu vào đó, sau khi sinh ra một thằng nhóc bụ bẫm và làm một đám cưới trang hoàng với người mình yêu, Shunichi mới bắt đầu đi học lại. Cuộc sống của em, niềm vui của em dường như mới bắt đầu.
Có lẽ rằng bánh xe số phận đã thầm chuyển đổi từ hôm em bước vào nhà Hirata, đụng mặt thiếu niên lạnh lùng với đôi mắt sắc bén không dành cho trẻ con đó.
End
__________________________________________
Lại là một chương dài zl =)) nhưng mà hay phải không bà kon =)) hãy bình chọn cho tui đê =))) hai đứa nhỏ chương này sòt tới điên lun =)))
Vì khá dài nên maybe có thể đêm nay không có chương mới đâu 😥 tui có thể sẽ sang kia vít á, để xem đã =)))
Không liên quan nhưng....
Hirata ở fic này: 😘🤩🥰😊❣️🥵
Hirata bên TCCNVT: 🥱😈☠️😏🕷🍵🌚
Bên này ảnh là bạch nguyệt quang nhưng bên kia là hắc nguyệt quang á =))) bnq bên kia là người khác but chưa (hoặc đã) xuất hiện?
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro