Chương 3
"Địt mẹ, nói lắm thế, bố đây còn chưa chơi thử bao giờ!" Lương Bưu cục súc, tách hai chân Khương Bằng ra, lộ ra cái mông săn chắc của thằng sinh viên bóng rổ, rồi sờ soạng một chút, giật mình, "Đụ, chó Bằng, lỗ đít mày mềm vãi!"
"Xàm lồn! Địt mẹ mày, lỗ đít mày không mềm à!" Khương Bằng bị ngón tay mềm mại của Lương Bưu ấn vào, một luồng điện chạy khắp người, "Đừng có sờ lung tung, muốn chọc thì chọc vào luôn đi!"
Lương Bưu cũng chẳng ỡm ờ, lúc này hắn đã đến giới hạn rồi, lại thêm tò mò về những gì Khương Bằng kể, hắn liền chọc thẳng vào lỗ đít Khương Bằng.
"Chặt vãi! Địt mẹ! Đâm không lọt!" Lương Bưu chửi một câu. Nhớ lại cách làm tình với con gái, hắn liếm ướt ngón tay, từ từ cắm vào lỗ đít Khương Bằng.
"A..." Khương Bằng rên, hai chân banh rộng ra để Lương Bưu cắm sâu hơn.
Lương Bưu vừa mới cắm vào hai đốt ngón tay, đã cảm nhận được lỗ đít hẹp bé ấy ẩm ướt ấm áp, còn nhớp nháp nữa.
"Địt, chó Bằng, mày còn nói lỗ đít Nghiêm Lực ra nhiều nước, mày cũng không ít đâu!"
Do dự một chút, Lương Bưu cúi xuống, thè lưỡi liếm vào cái lỗ nhỏ đó.
"A! Sướng!" Khương Bằng rên rỉ một tiếng, nâng mông lên một chút, đáp lại đầu lưỡi của Lương Bưu, hai chân quấn lên cơ lưng dày rộng của Lương Bưu.
Lương Bưu vốn tưởng mùi lỗ đít Khương Bằng sẽ rất kinh khủng, nhưng lại chẳng cảm thấy gì, chỉ là mùi của thằng sinh viên thể thao tập luyện xong, cũng chẳng mấy ghê tởm. Đặc biệt là mỗi khi đầu lưỡi hắn liếm láp vào trong, lỗ đít Khương Bằng lại co rút lại một chút, làm hắn đã hơi có hứng thú.
Liếm một lúc, Lương Bưu rút lưỡi ra, nhìn thấy lỗ đít Khương Bằng đã thành một cái lỗ nhỏ, lúc đóng lúc mở, lông đít cũng ướt dính vào khe mông, Lương Bưu nhìn thấy con cặc dưới háng mình càng thêm cương cứng, cũng không nói nhiều, chửi một tiếng "địt", lại cắm ngón tay vào. Lỗ đít Khương Bằng thực ra đã bị Lương Bưu liếm mở, lúc này cơ vòng đang tê dại, Lương Bưu lại chẳng có chừng mực, thọc luôn ba ngón tay vào. May mà hắn chưa quên con cặc đang cương cứng của Khương Bằng, một tay kia vẫn đang từ từ xoa nắn.
"A!" Khương Bằng gầm nhẹ một tiếng, suýt nữa trượt khỏi ghế, không kìm được mà nắm lấy vai Lương Bưu. Lương Bưu cũng không phải dạng vừa, cơ ngực cơ bụng đầy đủ, tảng cơ vai hình tam giác cũng rất vạm vỡ. Lương Bưu chú ý thấy, khi bị hắn thọc ba ngón tay vào, lỗ đít bị ních căng to ra gấp mấy lần, Khương Bằng tuy trong miệng gầm nhẹ, nhưng con cặc lại chẳng hề mềm đi, thậm chí còn nhảy vài cái, như là sắp bắn tinh vậy.
Lương Bưu nảy ra một ý, vừa dùng ba ngón tay từ từ moi lỗ đít của Khương Bằng, vừa hỏi: "Chó Bằng, mày hồi cấp ba có để người khác chơi lỗ đít mày không?"
Khương Bằng đang sướng, thở hồng hộc lắc đầu, nhưng Lương Bưu chú ý thấy hắn có ngập ngừng một chút.
"Thật không?"
"Không, địt, đứa nào dám chơi tao... A!"
Lương Bưu chạm vào tuyến tiền liệt của Khương Bằng, hắn học giải phẫu sinh lý rồi, sờ soạng một lúc đã tìm đúng vị trí. Nhưng hắn không ngờ chỗ này của đàn ông lại nhạy cảm như vậy, chỉ ấn một chút, Khương Bằng đã run bần bật.
Lương Bưu không nói gì, cũng không chơi con cặc nó nữa, chỉ tập trung mò mẫm cái điểm đó, từng chút từng chút, moi cho lỗ đít Khương Bằng ướt sũng, dịch nhầy dính đầy lòng bàn tay hắn.
Khương Bằng mặt đỏ bừng, mấy lần muốn nói lại thôi, Lương Bưu lúc này mới cười gian hỏi: "Sao thế?"
"Địt! Mày...!" Khương Bằng thực sự ngại ngùng, "Chơi mỗi cái lỗ đít, không vuốt cặc cho tao à?"
"Tao thấy mày sướng lắm mà." Lương Bưu cố ý nói, đồng thời ấn mạnh một cái.
Khương Bằng toàn thân chấn động, con cặc lại nảy lên vài cái, chảy ra một dòng nước dâm.
"Xem đi này," Lương Bưu lại móc một cái, Khương Bằng lại run lên, "Sướng lắm đúng không?"
"Ừ! Ừ! Địt!"
Thằng sinh viên bóng rổ cường tráng này banh rộng hai chân, vặn vẹo cái mông đang bị ngón tay của bạn thân chọc, hẩy hẩy vào không khí, bắn đầy nước dâm lên cơ bụng.
"Địt, muốn bắn rồi?" Lương Bưu rút ngón tay ra, ấn chặt hai tay Khương Bằng, "Kể tao nghe đã, lỗ đít mày đã bị ai chơi chưa?"
Khương Bằng đang sướng, bị hắn rút ngón tay ra, lỗ đít "phụt" một tiếng trống rỗng, lập tức cảm giác thiếu thứ gì đó, muốn tự sướng, nhưng tay lại bị Lương Bưu giữ chặt, nửa ngày sau mới càu nhàu: "Địt, tao nói mày nghe là được chứ gì?"
Lương Bưu hài lòng buông tay, thằng này dùng lực, bóp đỏ cả cổ tay Khương Bằng, nhưng dù vậy, cũng không thể khống chế được thằng sinh viên bóng rổ cường tráng y như hắn.
"Bố mày nhìn phát biết ngay, nói đi, ai chơi?"
"Mẹ kiếp, còn đứa nào nữa?" Khương Bằng bĩu môi, "Vẫn thằng Nghiêm Lực đó thôi!"
"Haha, hai đứa bọn mày, mày địt nó, nó địt lại mày?"
"Mày cười nữa thì bố khỏi kể!" Khương Bằng trừng mắt.
"Được được được, mày kể đi, kể đi."
"Hôm đó không phải anh em trong đội đều địt nó rồi à? Kết quả đám mặt lồn đó muốn chơi thêm một lần, thằng Nghiêm Lực cũng chẳng ngại, bảo để nó địt tao trước là được. Tao nghĩ cũng công bằng, dù sao tao cũng địt nó trước rồi, đồng ý luôn."
"Mày bị nó đâm?"
"Chứ còn gì? Nhưng thằng đó đểu như chó, bảo anh em trong đội bóng rổ tụi tao đến hết, nó địt tao trước, địt xong rồi để bọn kia chơi sao thì chơi. Anh em trong đội nghe xong thì ầm ĩ lên, chưa kịp tắm rửa, địt mẹ một thân mồ hôi mồ kê chạy đến hóng chuyện!"
"Đến hóng?"
"Thằng nhãi kia một bụng dao găm, địt mẹ nó muốn chơi trong kí túc xá nam! Tao là đội trưởng đội bóng rổ, kí túc xá thì đông người, tao bảo đéo có cửa đâu, thằng khốn này liền vênh cái mặt lên, bảo không cho địt! Đội tao không chịu, cả đám ồn ào, lôi cổ tao vào nhà vệ sinh ở tầng một tòa kí túc nam!"
"Mày không phải đội trưởng à? Bọn nó dám úp sọt mày?"
"Địt mẹ, toàn là đàn ông con trai chơi thể thao, nứng lên cản thế đéo nào được!"
"Lôi mày vào nhà vệ sinh làm gì? Không phải bảo đến phòng ngủ mà chơi à?"
"Súc ruột! Địt mẹ, đám chó đó. Chúng nó đè tay chân tao ra, để Nghiêm Lực nhét ống nước vào lỗ đít tao, còn mở to hết cỡ nữa, lúc đó tao suýt nữa phải gào lên!"
Lương Bưu vừa nghe, vừa cắm ngón tay vào lại lỗ đít Khương Bằng, nhẹ nhàng móc ngoáy, Khương Bằng hoàn toàn không phát hiện, chỉ là thở gấp một chút, vẫn tiếp tục kể.
"Haha, mày có bị phọt cứt ra không?"
"Cút mẹ mày! Tao không phải dân điền kinh, nhưng cơ bắp nửa thân dưới cũng không tệ, sao mà phọt ra được!" Khương Bằng khinh thường nói, "Anh em trong đội bóng rổ, bơm nước vào tao đến nỗi bụng căng phồng, thằng Nghiêm Lực ôm tao đứng trên miệng cống, bảo nếu tao không chịu bị địt trong phòng ngủ, nó sẽ chơi tao ngay chỗ đấy! Địt, ai mà chịu được? Nhà vệ sinh đó bình thường anh em đá bóng xong còn không thèm đi tiểu ở đó. Con mẹ nó, tường toàn là nước tiểu, bồn cầu đầy cứt, sàn nhà lênh láng nước bẩn, dơ đéo tả được!"
Lương Bưu cười: "Mày chấp nhận bị phá trinh trong phòng ngủ à?"
"Là mày mày có đồng ý không?" Khương Bằng ngại ngùng, vỗ cái bộp lên vai Lương Bưu, "Nó giữ tao một lúc. Địt mẹ tao bị bơm đầy bụng nước lạnh, là người ai cũng không chịu nổi, muốn đi ị, nó bảo cứ ị như thế!"
"Cứ thế nào?"
"Nó ôm tao, bẻ hai chân ra, giống như con nít tè dầm ấy. Mấy thằng trong đội đéo giúp thì chớ, còn hùa theo. Mày đếch biết đâu, một bụng nước nghẹn lâu như vậy, khó chịu vãi cứt!"
Lương Bưu tưởng tượng cảnh tượng thằng đội trưởng bóng rổ trường cấp ba cường tráng này bị bơm đầy bụng nước, 8 múi bụng căng phồng, sắp không chịu nổi, lại còn bị thằng học sinh điền kinh ôm đi ị, không khỏi xoa xoa con cặc cứng nóng dưới háng, cũng không hỏi tên kia cuối cùng vãi cứt như thế nào.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro