Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

(3)Huyệt hồng (hoa hồng đỏ) (16+)


*hoa hồng đỏ tượng trưng cho tình yêu, sự lãng mạn, vẻ đẹp và sự hoàn hảo

_______________________________________________________________

Thể loại: ngọt ngào, nhẹ nhàng, kết ngọt, ghen tuông, ngại ngùng, mới lớn.

Cảnh báo: y/n ngây thơ, Norman ss2 (cả hai 18 tuổi)

Norman hơi biến thái (dựa trên ngoại truyện chính của tác giả gốc)

_______________________________________________________________

       Kể từ hôm ấy, bạn và Norman đã ngủ chung giường với nhau. Ấn tượng đầu về căn phòng của các cậu con trai trong suy nghĩ của bạn là khá bừa bộn và ẩm ướt nhưng phòng của Norman lại khác, căn bản là nó trông gọn gàng mà lại bám nhiều bụi. Hình như cậu ấy không thường xuyên ở trong phòng lắm nên mới có nhiều bụi như thế này! Có một điều mà bạn khá thắc mắc. Căn phòng gỗ to lớn với chiếc giường mềm mại rộng rãi, nó êm và ấm hơn chiếc giường của bạn. Mùi hương ly thoáng lờn vờn trong không trung dịu ảo. Bàn làm việc trong phòng không chất đống giấy tờ nào, chỉ có một lọ hoa nhỏ và vài cuốn sách. Thú thật thì một cô gái tò mò không hề tốt chút nào nhưng nếu không tìm hiểu về thứ mình tò mò thì tâm thức của bản thân sẽ gào thét lên từng cơn. Thế nên, đây chỉ là bản năng. Là bản năng. Bạn với tay mở mấy cuốn sách trên bàn ra để giết thời gian trong lúc Norman đang xử lý những công việc cuối ngày. Chiếc bìa da cứng cáp bao chọn lấy những trang sách cũ kỹ. Nhan đề "mối quan hệ của con người và chuỗi thức ăn" được tô nhũ màu bạch kim óng ánh trên nền da màu xanh thẫm tạo nên nét huyền bí kiêu hãnh của tri thức(ừ thì lũ quỷ tự xưng mình là con người). Vài chương đầu là các loài sinh vật như chim, ngựa... Nội dung khái quát là loài tổ tiên, cấu tạo, chức năng sinh tồn, chức năng sinh sản và tri óc của nó. Tưởng chừng như cuốn sách nhàm chán này sẽ chẳng có gì hút mắt cho đến độ chương Gia súc bậc cao (con người). Hình ảnh mô phỏng cơ thể của giống đực và giống cái vô cùng rõ ràng từ nội tạng đến những bộ phận bên ngoài kèm theo là những chức năng cụ thể, nó khiến bạn phát hoảng vì nhận ra ở hạ thân nhỏ nhắn kia không chỉ có thể dùng để bài tiết mà nó còn phục vụ cho mục đích sinh sản. Những khám phá mới mẻ liên quan đến cơ thể của bản thân dường như đã kích thích trí tò mò của một đứa trẻ mới vị thành niên.

"Quá trình sinh sản còn được biết đến là sinh sản hữu tính dẫn đến quá trình thụ tinh của con người. Nó thường được biết đến là hoạt động tình dục giữa một đực và một cái, khi dương vật của giống đực bắt đầu đưa vào âm hộ của giống cái, một chất nhầy màu trắng đục sẽ được tạo ra từ trứng dái được gọi là tinh trùng. Dương vật có nhiệm vụ đưa tình trùng vào tử cung của giống cái từ đó các tinh tử sẽ lần theo cổ tử cung mà đi đến trứng, quá trình này được gọi là thụ tinh. Khi tinh tử tìm được đến trứng và thành công chui vào trứng, trứng di chuyển dần xuống thành tử cung và bám vào thành công sẽ được gọi là quá trình thụ thai..."

         Bạn dường như chết đứng tại chỗ với thông tin này. Đó giờ bạn chỉ nghĩ, mama không cho nam và nữ gần gũi quá mức với nhau là lo sợ cả hai sẽ yêu đương vượt ngưỡng anh chị em chớ chẳng ngờ là nó còn một nguyên nhân kiểu này. Bạn không hiểu tình dục là gì! Nhưng ít nhất bây giờ bạn biết rằng Nếu bạn và Norman ngủ cùng nhau như thế liệu cậu ấy có thể khiến bạn có thai không? Bạn không muốn có thai nhưng bạn đã hứa với nam nhân kia sẽ chăm sóc và ở bên cạnh cậu ấy, bạn không thể nuốt lời. Norman tốt bụng và luôn đặt chữ "tín" lên hàng đầu với lời hứa hôm trước chắc cậu ấy sẽ không phá vỡ. Sẽ không muốn mối quan hệ của cả hai sụp đổ đâu?!

*cạch*

- Xin lỗi cậu, hôm nay có vài số liệu về lương thực bị sai nên tớ..._Norman bước vào, nụ cười tươi tắn va phải ánh mắt hốt hoảng cùng gương mặt đã tái đi nhiều của bạn làm chàng trai kia phải vội xem xét tình hình.

- Y/n... Cuốn sách đó... Cậu đọc tới đâu rồi?_Hơi thở ngắt quãng, ngữ khí giảm rõ rệt trước sức nóng bức ép của căn phòng. Hai người đã rơi vào một vũng lặng lớn. Ánh mắt lo sợ của thiếu niên kia chỉ càng tăng thêm sự tồi tệ cho tình hình. Bạn vội đóng cuốn sách, đưa nó về vị trí cũ. Nhanh chóng bỏ chạy nhưng bị đôi tay của Norman giữ lại. Hai tay cậu ta ghìm chặt vai nhỏ xuống giường. Norman sợ bạn ghê tởm cậu ta vì trên bàn của cậu có loại sách như vậy. Thanh danh mười mấy năm gìn giữ cẩn trọng, từng điệu cười ánh mắt không cái gì là không tính toán thế mà lại mắc phải sai lầm quá lớn như này.

- Tớ thật sự chỉ mới mở ra xem thôi!_Bạn nói, thanh âm nhỏ nhắn run rẩy, bạn không chỉ sợ ánh mắt của chàng thiếu niên to lớn hiện tại mà còn có chút ngượng ngùng khi cả hai đang trong tư thế thiếu đứng đắn. Phải thừa nhận, bạn có chút ảnh hưởng từ cuốn sách, bạn sợ mình nếu gần gũi với Norman vượt chuẩn mực thì sẽ mang thai. Bạn còn rất nhỏ kia mà!!! Bạn cũng chẳng chắc là mình có gì đó quá đặc biệt với Norman. Cảm giác khoảng cách của cả hai tựa đầu tiên hạ huyệt. Một người là boss, là vị chúa bao người yêu quý mang xứ mệnh cứu rỗi những đứa trẻ "gia súc" tội nghiệp. Còn bạn? Một cái bóng tầm thường đeo bám chúa. Như một linh hồn, bạn gắn với Norman tựa vật trang trí đầy lời nguyền, suốt đời núp sau cái bóng hào quang của bạn mình. Vốn không cần cô, Norman có Vincent là đủ rồi... Bạn THẬT THỪA THÃI! Bạn luôn mặc cảm về điều đó và chính nó cũng là lí do bạn không muốn ở gần với Norman.

- Nếu mới mở ra, sao mặt cậu lại xanh xao quá vậy!_ Norman thu lại ánh mắt ngọt ngào ngày thường, mang trên đôi ngươi nét lạnh lẽo. Đưa bàn tay vuốt nhẹ má non mềm. Ngắm nhìn đôi mắt trong veo của nữ niên nhân. Norman luôn biết được bạn nghĩ gì, bạn quá đơn thuần, không có chút gì phòng bị với cậu. Bức tường xuân hồng không chút rào chắn, liệu người có trèo vào?

- Tớ cảm thấy trong người không khoẻ..._Bạn viện đại lý do nghe thuyết phục nhất có thể để cứu nguy cho bản thân. Tránh xa cục diện gượng gạo đầy ý hoặc, trở về trạng thái thanh bình tĩnh lặng là thời khắc hợp lý để người điều hoà tâm can xáo rỗng.

- Thế lát nữa cậu sẽ quay lại chứ_Nâng tay nhỏ mềm ấm, áp lên môi mỏng, trao một nụ hôn nhẹ chứa đầy sự luyến tiếc của gã nam nhân đang tràn đầy lo lắng, muốn giữ người bên cạnh nhưng e là khó qua ải lớn này. Nam nhân kia nuối tiếc cảnh xuân hoa mộng trước mắt cũng phải thôi! Ngỡ chạm tới hoa xuân thủy, được gần gũi với mộng tình cùng nữ ái thân thương. Nhưng nữ ái kia lại muốn co chân bỏ chạy.

- Tớ ..._ đối diện với ánh mắt mong chờ, sự năn nỉ qua cử chỉ đã khiến tâm khảm nữ tử xao xuyến. Chỉ đành gật đầu như bày tỏ tâm niệm đồng ý

_________________________________________

         Norman quay về bàn làm việc ở văn phòng nhưng tâm người vẫn còn lúng túng pha chút lo lắng, người không thể tưởng tượng được cảnh y bước vào phòng trong trang phục ra sao? Nằm trên giường như nào? Lòng bồn chồn hối thúc Norman hoàn thành công việc thật sớm để được nghỉ ngơi cùng tiểu công chúa.

         Mặt khác, bạn đã tắm rửa và thay cho mình chiếc váy ngủ dài. Lúc đầu bạn chủ yếu mặc pyjama nhưng lại cảm thấy nó không thoải mái, hơi gò bó và nóng nực nên đã hỏi Vincent có thể làm loại đồ ngủ khác cho bạn không. Và anh ấy gật đầu, đưa cho bạn những chiếc váy ngủ này, chất lụa mềm và thoáng nên bạn vô cùng ưng ý. Thường thì khi ngủ bạn sẽ không mặc đồ lót (đứa nào dám mặt đồ lót khi ngủ thì khai) nhưng hôm nay là ngủ cạnh Norman. Trên lý thuyết cả hai đã lớn, đã có những phân hóa giới tính khác biệt nên bạn phải có chút giữ kẻ nhưng bạn quyết định chỉ mặt quần lót, dù sao ngủ cạnh Norman cũng là chuyện lâu dài, Nếu mặc áo lót nhiều có thể gây bệnh nên mặc quần thôi đã đủ rồi. Bạn cũng tin rằng Norman không phải kẻ táy máy tay chân.

         Bạn mang theo chăn gối tiến vào phòng của Norman bằng lối đi riêng. Phòng của bạn và phòng của cậu ấy ở cạnh nhau, trong một lần vô tình bạn đã phát hiện ra có một cánh cửa liên thông giữa hai căn phòng. Nó khá tiện cho việc di chuyển. Không thấy thiếu niên kia đâu nên bạn chỉ đành ngồi trên giường đọc sách chờ đợi.

_________________________________________

           Những tài liệu dày cộp đã được xử lý xong. Norman vươn vai đầy mệt mỏi, cậu trở về phòng, nơi nữ tử đã nằm chờ sẵn. Căn phòng tối được phủ bởi ánh đèn vàng mờ mịt, không gian ấm áp thoang thoáng nhẹ mùi hương nhài phảng phất khắp chốn. Chiếc giường lạnh lẽo thường ngày đã được lấp đầy bởi ái nữ lòng chàng. Bạn bỏ cuốn sách trên tay xuống, nở  một nụ cười rạng rỡ đón nam nhân kia trở về phòng. Norman như chết điếng tại chỗ, tim cậu đập thành từng hồi trống, cảm xúc lâng lâng, lan toả khắp cả cơ thể làm cậu chẳng cử động nổi. Đôi mắt đại dương cứ mãi vấn vương nơi thiếu nữ, gương mặt rạng ngời, nụ cười ngây thơ. Làn da mềm mại ẩn dưới cái váy lụa mỏng manh khiến người ta chỉ muốn xé nát nó, không muốn nó tự cho mình là giỏi giang khi cố che đi cơ thể nhẵn nhụi bên dưới. Tay Norman cứ giật giật, nó như muốn vồ lấy bạn, muốn ôm lấy cơ thể trần trụi mướt mát, muốn vuốt ve gương mặt hớn hở chào đón kia và còn hơn thế nữa. Cậu muốn bạn là của riêng, chỉ một mình gã nam nhân này mới được chạm vào bạn, mới được chiếm bạn làm của riêng. Bạn có thể chê cười, khinh miệt cậu bởi những suy nghĩ ghê tởm lúc này nhưng không sao.  Norman sẽ từ từ thuần hoá bạn, bạn sẽ tin tưởng và yêu thương một mình gã, bạn sẽ không quan tâm ai nữa, Norman sẽ khiến đôi mắt bạn chỉ ở nơi hắn. Không bao giờ tách rời. 

- Norman, cậu mệt à? Sao đứng đó hoài vậy?_Bạn bước khỏi giường, tiến tới chỗ nam thanh niên kia đang đứng. Bạn chỉ vừa tiến lại gần, Norman đã ôm chầm lấy bạn. Gói gọn cơ thể bé nhỏ vào cái vòng tay to lớn  của cậu ta. Norman còn vui đầu vào cổ ban mà thì thào.

- Tớ tưởng cậu không quay lại nữa_Hoá ra là Norman đang mè nheo với bạn. Cậu ta cứ làm bạn bất ngờ suốt, vẻ ngoài thì điềm tĩnh lạnh lùng chớ bản chất cốt lõi vẫn là một đứa trẻ cần được vỗ về thôi. Bởi cái suy nghĩ ấy mà bạn lúc nào cũng bỏ qua những hành vi thiếu chuẩn mực của Norman, dù cậu ấy có ôm bạn hay nắm tay bạn, trong mắt bạn đều hoá thường tình nhưng trông mắt ai kia  thì nó lạ mang ý nghĩa khác

- Tớ đã hứa với cậu rồi mà, được rồi, giờ thì đi tắm nhanh lên_Bạn xoa đầu bạch tuyết cầu nhỏ trong tay. Norman không chút động đậy, vẫn mè nheo bám bạn.

         Thật chất Norman lợi dụng việc mè nheo này để được ôm và được gần gũi với bạn chỉ tiếc là bạn không phòng bị cũng chẳng đa nghi nên côi như bản thân bạn chịu thiệt rồi. Đã dẫn được thỏ vào hang cọp rồi thì phải lợi dụng thời cơ này cho triệt để chứ nhỉ?

- Y/n à, vào tắm cùng tớ đi!?_ Norman nói. Gương mặt bạn cố chút sượng sùng, nó đỏ ửng lên như trái cà chua. Miệng bạn lấp  bấp không thể nói thành lời được. Tắm chung, tức là cả hai không mặc quần áo... và hai bẹn sẽ thấy cơ thể của nhau, như thế thì làm sao mà bạn có thể gả cho ai được nữa, tuy là lòng bạn cũng đã định sẵn sẽ kết hôn với Norman từ lâu như giờ đây bạn không phải người yêu cũng không có mối quan hệ gì rõ ràng...

         Thấy bạn còn đang suy nghĩ và e dè, Norman đã đi trước một bước.

- Không nói gì thì tức là đồng ý nhé! Mau vào thôi_Norman đẩy bạn vào nhà tắm. Cái này không thể trách hắn quá mưu mô, tính toán mà phải trách bạn nhẹ dạ, dễ tin người thôi.

- Khoan đã, tớ vừa tắm rồi nên thôi Norman tắm một mình đi_Chút thông minh cuối cùng đã được bạn vận dụng vào đây nhưng thật sự rất khó cưỡng  trước đôi mắt đại dương đầy vẻ mong cầu và nài nỉ kia. 

- Cậu có thể quấn khăn tắm mà, chỉ cần cậu vào ngâm bồn với tớ là được_Norman vẫn ra sức dùng trí thông minh và cái miệng mật ngọt kia dụ dỗ bạn, tự ngẫm bản thân trước giờ sống cùng Norman đã lâu, chưa một lần cậu ấy làm tổn thương bạn nên trước lời thỉnh cầu này bạn chỉ có thể gật đầu cho qua.

        Norman nhảy cẫng lên vì hạnh phúc, vội vã vào phòng tắm ngoan ngoãn như sắp được thưởng kẹo. Bạn chậm rãi vào sau vì Norman phải tắm xong rồi mới ngâm bồn kia mà. Làn hơi nước ấm lan toả khắp căn phòng bé nhỏ, những giọt nước li ti hạ cánh trên làn da trắng sứ của thiếu nam, không như những nam nhân khác, cậu chàng Norman này từ nhỏ đã có thể chất yếu ớt, nay lớn lên lại vùi đầu vào đèn sách, bệnh tật liên miên, ít ra ngoài hưởng ánh dương hay vui đùa như những người đồng tuổi nên làn da nhợt nhạt cũng từ đó mà ra. Nghĩ lại càng thương, cậu bạn này lớn xác chớ chẳng chịu lớn tính, vẫn cứ thích ôm đồm mọi chuyện chả chịu chia sẻ cho ai, đến bệnh cũng giấu làm lòng bạn chua xót khôn nguôi. Có lẽ đó là nguyên do bạn luôn mềm lòng và gật đầu với những đòi hỏi oái ăm của Norman? Nghĩ nhiêu đó thôi là được rồi, Norman cũng tắm xong, bạn nên vào trong rồi. Quanh người bạn chỉ có mỗi mảnh khăn tắm là thứ lá chắn đang e ấp giấu những phần cơ thể nhạy cảm vào trong, nhưng nó mỏng manh, mỏng đến nỗi mà nhìn xa thôi người ta cũng thấy được rõ những đường con trên cơ thể. Bạn vô cùng ngại ngùng trước tình trạng của bản thân nên đành lấy tay che lại. Bạn nhẹ nhàng bước vào gần chỗ bồn tắm của Norman. Cậu ta sượng sùng, xấu hổ khi thấy cô bạn của mình thật sự đã vào trong phòng tắm với cậu, niềm vui sướng lấn át tâm trí cậu làm khoé miệng lộ nên nụ cười. Cậu nắm nhẹ tay thiếu nữ, dìu bạn đi vào bồn tắm rất cẩn thận, ôn nhu. Ánh mắt kiều mĩ đưa tình khiến làn hơi ấm của phòng bị chèn ép nhường chỗ cho những mùi hương tình ái quấn quýt đâu đây. Bạn ngồi trong lòng của Norman, lưng tựa áp vào ngực cậu chàng, tay vẫn còn giữ lấy chiếc khăn. Nước thấm vào khăn làm khăn nặng trĩu như muốn rớt xuống, ngoài ra nước còn làm chiếc khăn trắng kia như tàn hình mà hoà vào thể xác bạn, bạn chỉ có thể dùng tay che chắn. Norman bật cười khi thấy cảnh tượng ấy, một nụ cười đầy trêu chọc và cũng mang nhiều hàm ý.

- Tớ chờ cậu nãy giờ_Một lời phàn nàn đầy nghịch ngợm của Norman khiến bạn có chút giận dỗi.

- Biết vậy tớ khỏi vào_Bạn ra vẻ mặt hậm hực đầy xấu tính của mình làm Norman không khỏib bật cười vì nét đáng yêu này của bạn. 

- Sao cậu cười?_Bạn càng bày cái mặt khó ở hơn, tên Norman xấu tính  kia phải xin lỗi bạn chứ không phải ngồi đó cười đùa như vậy, nhưng... nụ cười đó làm bạn xao xuyến, đã lâu rồi Norman mới buông lơi phòng bị, mới quay về với cái nụ cười chân thực của cậu ấy, chỉ mới nghĩ thoáng mà khoé môi bạn cong nhẹ lên tựa ý cười trang nhã.

- Cậu cười rồi, thế thì không giận nữa nhé!_Norman bắt trọn từng khoảnh khắc trên đường nét gương mặt có tí bầu bĩnh của bạn, bạn vẫn còn muốn trêu chọc cậu chàng này nên vẫn chối rằng  "bản thân không hề cười". Norman quyết định cù bạn để bạn cười nhưng chỉ vừa chạm tay vào người bạn, bạn đã đỏ mặt mà cúi gầm xuống, không cười cũng chẳng giận nữa. Bầu không khí như chết lặng tại chỗ.

- Cậu ngại sao?_Norman lại chọc bạn.

- Cậu có ý đồ xấu với tớ_Bạn nói lí nhí, mặt vẫn đỏ bừng bừng.

- Có đâu? Người ta chỉ muốn cù cậu thôi, nhưng nếu cậu đã nghĩ tớ là người xấu thì tớ sẽ là người xấu luôn_Vừa dứt câu, Norman đã ôm lấy bạn, đôi tay to lớn vòng qua eo một cách uyển chuyển trực tiếp kéo sát cơ thể bạn lại gần cơ thể cậu ấy. Giờ đây, bức tường duy nhất ngăn "da chạm da" chính là chiếc khăn tắm mỏng manh. Bạn không phản kháng khỏi cái ôm ngọt ngào đó dù chính bạn biết điều đó  là không nên khi bạn và Norman chỉ là bạn bè. Nhưng sức hút từ hơi từ cậu trai này làm bạn không thể thoát được.

         Norman và bạn bắt đầu tiến gần đến trái táo cấm, bạn giờ đây đã hoàn toàn buông lỏng bản thân,  không buồn giữ lấy chút khí tiết thanh cao thường ngày. Norman cũng đã mất đi lí trí của chính mình. Cả hai đều đã được dẫn lối vào con đường ngập  mùi hương sắc dục. Bạn ngoái nhìn Norman, ánh mắt sáng trong màu biển của cậu ấy cũng nhìn bạn với ý thơ đầy cưng chiều, bạn bất giác rướn người lên để chạm nhẹ vào môi cậu ấy. Ánh mắt xanh lại thoáng dao động nhưng điều đó không có nghĩa là cậu chàng chối từ tình ý mà nữ nhân trao. Cậu thuận theo ý bạn mà để bạn thoải mái áp môi với mình. Không để nụ hôn ấy chỉ dừng lại ở dó, bạn đưa nhẹ lưỡi mình vào khoang miệng của Norman. Chiếc lưỡi nhỏ vụng về đã chạm nhẹ vào lưỡi của cậu trai, Norman thiện chí đáp bằng một cái quấn nhẹ quanh đầu lưỡi non nớt  khát khao được yêu chiều, hai chiếc lưỡi cứ quấn quýt lấy nhau, trao cho nhau những mật ngột ấm áp đến nghẹt thở. Những hơi thở vội vã nhanh chóng được tạo ra, trong lúc đó Norman di chuyển đôi tay của cậu quanh thân bạn, đưa tay trái chạm nhẹ vào vòm ngực đang ẩn dưới lớp khăn tắm mềm mại mà vút ve, âu yếm, tay phải như thể mất kiểm soát cứ liên tục sờ soạng đùi bạn. Dường như mọi chuyện sẽ tiếp diễn êm ả cho đến khi Norman kéo chiếc khăn tắm của bạn xuống. Bạn giật bắn mà đứng dậy, chỉnh vội chiếc khăn tắm và nhanh chóng bước ra ngoài. Có lẽ ranh giới lớn nhất không nằm ở chiếc khăn mà nó nằm ở việc "cả hai chỉ là bạn".

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro