Chương 65: Liếm
Phương Đường bị Lục Nham lăn qua lộn lại thao làm cả đêm, tắm rửa xong bị ôm lên giường, còn bị Lục Nham liếm từ đầu đến chân.
Đầu lưỡi nóng bỏng của anh tiến vào huyệt khẩu của cô, ngậm lấy viên thịt đỏ bừng của cô, vừa mút vừa cắn.
Khoái cảm liên tục tăng lên, Phương Đường bị liếm đến xương cốt đều mềm nhũn, trên mặt tất cả đều là nước mắt sinh lý bị khoái cảm bức ra, ngón tay cô nắm lấy ga giường dưới thân, thân thể trắng nõn cong lên một độ cong xinh đẹp.
Mũi răng Lục Nham nhẹ nhàng cọ xát, cô tựa như một con cá bị ném lên bờ, chỉ còn lại hơi thở hổn hển.
"Lục Nham..." Cô cầu xin tha thứ gọi anh, một tiếng lại một tiếng, rất đáng thương, "Lục Nham..."
Lục Nham há miệng bao lấy toàn bộ âm hộ của cô, nuốt từng ngụm nước dâm do cô chảy ra, ngón cái đặt lên hạt thịt đỏ bừng của cô nhanh chóng quét qua, mu bàn chân Phương Đường căng thẳng, nức nở kêu dài một tiếng, bụng kịch liệt run rẩy vài cái, lại một đợt dâm thủy phun ra, phun thẳng lên mặt Lục Nham.
Ngón tay Lục Nham cọ cọ trên mặt, nghiêng đầu ngậm ngón tay mút, Phương Đường bị một màn khiêu dâm này kích thích đến hạ thân không ngừng tiết ra dâm thủy.
Cô kẹp chặt hai chân, lại bị Lục Nham cúi người dùng mũi răng cắn vào chỗ thịt mềm trong đùi, cô đau đớn buông ra, chỉ trong giây khắc đó, ngón tay Lục Nham đã thăm dò vào huyệt khẩu của cô.
Cô nức nở một tiếng, cả người ưỡn thẳng.
Bàn tay nóng bỏng của Lục Nham đè lên bụng cô, tay kia tiến vào tiểu huyệt nóng ẩm của cô thọc vào rút ra, anh tìm được miếng thịt nửa mềm, động tác đâm chọc càng nhanh, tay kia cũng dùng sức đè lên bụng Phương Đường không cho cô lộn xộn.
"Lục Nham. A... Đừng làm thế... Hức a... Muốn tè..." Phương Đường khóc dài một tiếng, sau đó thân thể kịch liệt run rẩy vài cái, một đợt dâm thủy phun ra.
Muốn tè..." Phương Đường khóc dài một tiếng, sau đó thân thể kịch liệt run rẩy vài cái, một đợt dâm thủy phun ra.
Nước mắt cô chảy đầy mặt, thân thể còn đang vô thức run rẩy, Lục Nham phủ tới hôn lên môi cô, thanh âm khàn khàn nói một câu gì đó, Phương Đường không nghe rõ, cô còn bị mắc kẹt trong cực hạn cao trào, tâm thần đều là mê loạn.
Thẳng đến khi thân thể bị kéo lên, bên môi dán vào vật thể nóng bỏng, cô mới hoàn hồn, liếc mắt một cái nhìn thấy chính là quy đầu to lớn đỏ bừng.
Côn thịt của Lục Nham thẳng tắp thô dài, thân gậy phủ đầy gân mạch dữ tợn, mã mắt còn đang tiết ra chất nhầy trong suốt, cô còn nhớ rõ hình ảnh lần trước bị vật khổng lồ này đâm vào trong miệng, đối với cây gậy thịt này vừa thích vừa sợ.
Nhưng cô vẫn thử mở miệng nuốt vào, cô muốn cho Lục Nham thoải mái.
"Duỗi lưỡi ra liếm trước." Giọng Lục Nham vô cùng khàn, một tay anh nâng cằm Phương Đường, ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve vài cái, giống như đang vuốt ve một con mèo.
Phương Đường run rẩy vươn đầu lưỡi ra liếm, cô nghe được hơi thở của Lục Nham trở nên nặng nề, biết anh thoải mái, liền ra sức liếm liếm, từ mã mắt liếm đến thân gậy, lại liếm trở về.
"Ăn vào đi." Lục Nham sờ sờ cằm cô, giọng nói khàn khàn hướng dẫn cô, "Đừng để răng chạm vào."
Phương Đường nghe lời há miệng ngậm lấy, nhưng gậy thịt quá lớn, cô căn bản ăn không vô, vừa mới ăn một nửa, cô liền có chút khó chịu muốn nôn.
Một tay Lục Nham đặt sau gáy cô, thẳng tắp đưa vào khoang miệng cô.
Phương Đường bị đâm vào cổ họng, cô nức nở một tiếng, nước mắt lập tức chảy ra, Lục Nham lui về phía sau, nhưng không có toàn bộ đi ra, đi ra được một nửa, lại đâm vào.
Mặt mày anh đỏ lên, ngón tay nắm cằm Phương Đường, nhìn chằm chằm mặt cô một lúc, bỗng nhiên tăng nhanh tốc độ cắm vào rút ra trong miệng cô.
Phương Đường bị đâm đến không chịu nổi, ô ô vỗ vào bụng anh.
Răng cô không cẩn thận chạm vào côn thịt, Lục Nham khẽ rên một tiếng, không kịp rút ra, tinh dịch nóng bỏng liền bắn vào miệng cô.
Phương Đường bị nóng đến run rẩy kêu lên, đôi mắt hạnh đỏ bừng lại ủy khuất nhìn Lục Nham, tinh dịch trong miệng theo cằm trượt xuống, một đường trượt đến cổ và ngực.
Ngay cả đầu vú phấn nộn kia cũng dính một chút.
Hình ảnh dâm mỹ đến cực điểm, Lục Nham chỉ nhìn thoáng qua, tính khí vừa bắn xong lại run rẩy ngẩng đầu lên.
Phương Đường trợn tròn hai mắt, cổ họng khàn khàn nói, "Em, chị họ em nói, người trẻ tuổi phải biết tiết chế, không thể... Làm quá nhiều."
Cổ họng Lục Nham tràn ra một tiếng cười, tiếng cười trầm thấp, rất dễ nghe.
Anh mở ba lô cô mang theo, từ bên trong lấy ra một chuỗi bao cao su đủ loại hương vị, giọng khàn khàn hỏi, "Vậy tại sao em lại mang theo nhiều bao như vậy?"
Phương Đường: "..."
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro