chap 40: Hứa hẹn cùng nhau, mưu đồ độc ác của kẻ quyền thế (H+)
Bà Lee Min Hwa đứng trước tủ kính chứa tro cốt, ánh mắt nhìn vào di ảnh hai người quá cố mà không khỏi đau lòng, thời gian đó bà bị khủng hoảng tâm lý vì chồng mình cũng vắng số, đột ngột bị tai nạn nà qua đời nên không biết đến chuyện bố mẹ T/b cũng vậy.
"Yeonji, JaeSuk, xin lỗi vì đến giờ mới biết chuyện, tôi vô tâm quá. Hai người biết không, T/b rất xinh đẹp, hai người thật khéo sinh, tôi hứa, sẽ chăm sóc con bé thật tốt giúp hai người"
Nói xong, bà Min Hwa mỉm cười, quay về phía T/b, nằm bàn tay nhỏ còn đang run rẩy, không phải vì sợ mà lần đầu tiên ra mắt người nhà với tư cách người yêu của anh, trong tâm vẫn còn chút lo sợ.
MH: Sau khi học xong, con sẽ là con dâu của mẹ. T/b à, thời gian qua con vất vả rồi.
T/b thấy được sự chân thành trong mắt bà, cũng bớt đi cảm giác lo sợ, nắm thật chặt tay mẹ anh, nói từng lời nhỏ nhẹ
T/b: Lúc trước... cuộc sống của con chỉ có sự cô đơn, mỗi ngày đều tẻ nhạt, nhưng từ ngày gặp anh ấy, mọi thứ xung quanh đều thay đổi. Con nghĩ, mình đã quá may mắn, mới có thể gặp và được một người như anh ấy để mắt đến.
Namjoon ôm lấy 2 người, hướng mắt về ảnh của bố mẹ T/b, từng câu từng chữ phát ra từ miệng anh khiến người nghe cảm thấy ấm áp trong lòng.
NJ: Con sẽ chăm sóc cho hai người thật tốt, nhất là người phụ nữ nhỏ bé này.
Nói xong liền hôn lên đỉnh đầu T/b cái nhẹ. Họ cùng nhau đi đến những nơi khác, cùng nhau ăn một bữa tối thân mật ở một nơi sang trọng. Cô gái nhỏ Kim T/b bây giờ không còn là một đứa trẻ con mới lớn, tư tưởng nhờ có được tình cảm của anh mà đã trưởng thành hơn rất nhiều, những gì trải qua trước mắt, người đàn ông vẻ ngoài lịch lãm, lãnh đạm lại vô cùng hoàn mỹ trước mặt, thật khiến T/b cảm thấy cuộc đời cô chắc chắn sẽ có một tương lai tràn ngập màu hồng.
--------
Tối hôm đó, tại nhà riêng của anh, trong phòng ngủ cùng ánh đèn mờ nhạt, cô gái nhỏ ở tư thế ngồi trên đùi, cơ thể trần trụi mặc cho người đàn ông yêu thương. Cơ thể kiều nhỏ của cô gái này đối với anh có sức hút thật sự lớn, mềm mại đáng yêu, mỗi lần đều không thể kiềm chế nổi.
T/b tay ôm cổ anh, Namjoon một tay trực tiếp đùa bỡn ngực lớn, một tay cố định thắt lưng để cô không ngã. Mỗi cái động chạm đều khiến T/b trân người, đầu vai cùng xương quai xanh mảnh khảnh co rúm lại một chút, ngực bị anh đùa giỡn càng bị sưng lớn lên không ít. Tay anh hơi thô bạo mà dâm tà, đầu ngực đỏ bừng được đầu ngón tay anh vuốt ve càng kiêu diễm cứng lên. Cơ thể T/b nhộn nhạo như kiến bò, anh luôn đùa cô đến mức khó chịu như thế.
Tiếng thở dốc, tiếng kêu nhỏ không ngừng phát ra, anh càng muốn bắt nạt cô, rê lưỡi lên cái cổ cao nhỏ trắng trẻo, cắn lên đó một cái nhẹ, làm cô không nhịn được kêu lên một tiếng "A" lớn.
T/b: Thầy...
NJ: Hưm? Có phải muốn anh cho vào?
Anh vừa nói vừa ngẩng mặt nhìn cô, tay vươn xuống nơi tư mật liền cảm thấy ướt át vô cùng, T/b nhìn vào ánh mắt anh một hồi lâu, anh không nhịn được vẻ mặt này cuat cô, liền áp môi lên cánh môi nhỏ đang run rẩy, vươn đầu lưỡi tinh tế miêu tả đường môi. Cô yếu ớt nức nở từng tiếng, hơi hơi hé miệng, tiếp nhận đầu lưỡi anh ôn nhu an ủi.
Phía trên dây dưa càng ôn nhu, phía dưới đùa bỡn lại càng là xấu hổ. Động tác vuốt ve đùa cợt phía dưới trở nên càng kịch liệt, thậm chí tàn nhẫn nắm âm đế, dùng ngón tay thô ráp liền tục hung hăng ấn, mỗi một lần ấn, dâm thủy lại chảy càng nhiều, thậm chí phun từng ngụm ra bên ngoài.
T/b giống như một con cá thiếu nước, không thể khống chế âm thanh trong cổ họng, lúc này muốn tránh né khoái cảm đáng sợ quá đáng anh ban cho
T/b: Không được... đừng làm thế.. em thật sự không chịu nổi
NJ: Chỉ mới đoạn đầu thôi, vậy.. anh dừng lại nhé?
Ô... cái con người này, thật sự quá đáng, lần nào cũng khiến cô xấu hổ không chịu được.
Đột nhiên, động tác lôi kéo chuyển thành hai ngón tay chọc vào tiểu huyệt, ngón tay thon dài thô trực tiếp cắm vào tiểu huyệt đỏ bừng, mỗi một lần đều chọc sâu hết cỡ, hung ác giống như muốn chọc phá hỏng tiểu huyệt, ngón tay linh hoạt lại sờ soạng, câu lên vách tường mẫn cảm bên trong, mỗi một lần đều vừa nhanh vừa chuẩn.
T/b ngẩng đầu lên, cơ hồ sắp sụp đổ, dâm thủy từ tiểu huyệt phun ra, cùng với nước tiểu, lực mạnh đến mức bắn lên người anh, sau đó tí tách rơi xuống sàn nhà mát lạnh.
T/b lúc này, hoàn toàn xụi lơ,úo mặt vào lồng ngực anh, không còn khí lực, nửa khép nhãn tình thở dốc.
Đầu ngón tay Namjoon dính đầy dịch trắng trong suốt của cô, ngắm nhìn một giây, sau liền cho ngón tay vào miệng
NJ: Thật ngọt...
Âm thanh đó truyền qua tai, T/b ngẩng đầu nhìn động tác này cực độ thúc tình, T/b cảm giác tiểu huyệt mình tựa hồ bởi vì động tác này kích thích, d*m thủy không ngừng chảy tí tách xuống sàn.
Anh miễn cưỡng cười, kéo cô ngồi thẳng đối diện mình
NJ: Em cũng thử xem...
Tiếp theo một câu, ngón tay cắm vào miệng cô, cầm đầu lưỡi cô đùa bỡn, để cho cô liếm láp ngón tay dính đầy d*m thủy của mình. T/b nức nở ngoan ngoãn ngậm ngón tay anh, nhấm nháp hương vị dâm đãng đó.
Gậy th*t của anh đã trướng lớn đến đáng sợ. Anh thích tiền diễn thật lâu, khai quật hết điểm mẫn cảm của cô, mãi cho đến lúc đùa bỡn cô đến ẩm ướt xấu hổ, mới chậm rãi hưởng thụ bữa ăn chính. Đây đối với anh mà nói, như là một loại độc ác thú vị.
Cô nhận thấy vật cứng rắn đã muốn chọc lên miệng tiểu huyệt, nhìn bộ dáng anh những lúc như thế này, thật không thể tin được người lúc sáng với anh là cùng một người.
Anh hơi thô lỗ nâng hông cô đem cự vật thâm nhập tận gốc. Trên gậy thịt to lớn gân xanh bạo khởi, bị vách tường ấm áp chật hẹp kẹp lấy, lỗ nhỏ trên quy đầu đỏ tươi thậm chí đã hơi hơi mở ra, chảy dâm dịch. Mỗi một lần hạ thắt lưng T/b xuống, đều khiến nó có thể tràn ra không ít, huyệt thịt đỏ tươi bị làm hơi hơi nhảy ra, động tác lên xuống càng mạnh mẽ, cô phản ứng càng kịch liệt.
NJ: T/b... cưỡi anh!
Mắt anh mang theo ý cười, mồ hôi trên trán chứng minh ái tình kịch liệt thế nào. T/b không thể kháng cự mệnh lệnh của anh, bị anh làm đến hai mắt đẫm lệ mông lung, hoàn toàn dựa vào lực xóc nảy trên dưới của anh, tựa như đi thuyền trong biển lớn.
Một lúc sau, cô bị anh nâng hông chọc mạnh đến nới sâu thẳm nhất. Cô cảm giác tinh dịch hoàn toàn đổ đầy tiểu huyệt, cơ hồ tràn ra, ngậm cũng không được. Thân thể hoàn toàn nhũn xuống.
Giờ khắc này, ôm ấp có vẻ ôn nhu mà thỏa mãn, thanh âm từ miệng anh trầm thấp truyền đến
NJ: T/b...
T/b: Vâng!
NJ: Sinh con cho anh~
T/b thật sự chẳng còn chút sức nào, nghe anh nói xong, dù ngạc nhiên cũng không thể hiện nổi, chỉ nhỏ giọng hỏi.
T/b: Sao lại muốn em sinh con?
NJ: Vì có con rồi, em mới sẽ không thể rời bỏ anh.
T/b: Hiện tại không phải em vẫn ở bên cạnh anh hay sao?
NJ: Không thể nói trước. Anh hiện tại không hiểu bản thân vì sao không thể rời xa em.
T/b: Dù thế nào đi nữa, em đã là của anh, mãi mãi là như thế.
Gió đêm thổi qua cửa sổ buông rèm, ánh sáng đèn đường nhu hòa xuyên qua cửa sổ chiếu vào. Trời đã về khuya.
-------
Tại biệt thự Kim Hwang Ihn
"Tại sao con bé đó còn sống? Đúng là sơ hở, thằng bé kia còn mang nó về đây, không thể để nó bước vào căn nhà này, nếu không sớm muộn gì bí mật cũng sẽ bị bại lộ, những thứ mình cố giành lấy sẽ mất hết, làm sao trừ khử con bé đó khi cái thằng trời đánh kia kè kè bên cạnh đây?"
---------
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro