Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

chap 22: Dạy cách tự thân thoả mình (H)

Anh đứng dựa vách tường, bên tai truyền đến tiếng thở kiều mị của cô

T/b: Em... mặc... một cái áo sơ mi trắng... của anh

Anh giữ di động, chậm rãi dùng thanh âm thuần hậu tiếp tục câu dẫn cô

NJ: Có thích không?

T/b: Rất thích!

NJ: Vải áo thế nào?

T/b khẩn trương túm góc áo, tự giác lấy ngón tay vuốt ve vải áo, chỉ cảm thấy vải trở nên càng trong, mỏng làm cho người ta khó nhịn, tinh tế nói

T/b: vải... khá mỏng, lại rất mềm.

NJ: Có phải...đã cọ đầu ngực của em dựng đứng lên hay không?

Cô lập tức cảm thấy đầu ngực theo ngôn ngữ của anh, không nghe lời lập tức đứng thẳng lên, ngoan ngoãn chờ mong chỉ thị tiếp theo.

T/b: rất cứng... đã lộ ra bên ngoài.

Anh phát ra mệnh lệnh kế tiếp

NJ:Dùng tay ấn xuống, sau đó tự mình xoa

T/b nằm trên ghế, giống như bị ma lực khống chế, cắn môi, cực kỳ thong thả tự cầm hai núm nhỏ đáng thương. Sau đó nhẹ nhàng xoa từng chút, một cỗ khoái cảm kỳ quái lập tức rơi vào đại não. Cảm giác vừa ngứa vừa mềm lập tức làm cho T/b diễm tình "a" một tiếng

Anh không buông tha, nghe tiếng cô càng thấy hài lòng, cơ thể cũng dần dần nóng lên

NJ: ngón trỏ của em, niết chúng đi!

Nhịp thở của cô càng ngày càng gấp gáp, vô thức làm theo lời anh, càng thêm dùng sức cầm núm nhỏ đã lặng lẽ đỏ lên, chà xát qua lại, thậm chí vô sự tự thông, thử kéo núm vú, nhẹ nhàng lôi ra bên ngoài, cảm giác vừa ngứa vừa đau vừa thoải mái, là hận anh không thể lập tức xuất hiện trước mặt cô, hung hăng cắn, trêu đùa đầu ngực mình. 

Môi anh gợn lên một độ cong nhẹ, thanh âm mang theo khích lệ cùng khiêu khích, mệnh lệnh kế tiếp càng làm cho người ta thẹn thùng, anh giống như đang dạy cô cách tự thỏa bản thân đúng cách khi không có anh bên cạnh vậy

NJ: một bàn tay xoa xoa ngực của em, nhớ không, giống như anh thường hay làm cho em... Tay còn lại... duỗi xuống dưới...

Ánh mắt T/b mang theo sương mù, ý thức được mình dâm đãng, liên tục cầu xin

T/b: Thầy...không cần... em... em không thể... như vậy sẽ tự làm bản thân muốn anh nhiều hơn.

 Namjoon nhắm mắt lại, không cường ngạnh mà dùng một loại ngữ khí ôn nhu, tiếp tục mê hoặc

NJ: Tưởng tượng có anh đang ở trên em...tay em chính là tay anh... nhẹ nhàng vuốt ve chỗ đó của em.. 

Cô không thể kháng cự mê hoặc đến từ anh, khát vọng trong lòng khiến cô tiếp tục nghe theo lời anh nói, một bàn tay đã từ ngực chuyển xuống dưới, lặng lẽ chui vào quần lót màu trắng mỏng manh, vươn một ngón tay thon dài mảnh khảnh, tự đè ấn lên âm thần, khe khẽ vuốt ve qua lại, kỳ thực vừa rồi cô đã động tình, nhận ra nơi riêng tư chảy ra dâm thủy chậm rãi làm ướt đầu ngón tay.

NJ: Có thoải mái không?

T/b: Ưm... ưm!

NJ: Tự mình cởi quần lót, tách rộng hai chân, tay niết mạnh hơn một chút.

Cô lặng yên cởi quần lót dâm mỹ ẩm ướt, vắt trên một bên đùi nõn nà, ngón tay vuốt ve như tò mò lặng lẽ xoa hạch thịt, trong non huyệt lập tức phun ra một chút dâm thủy. Trực tiếp xoa khiến cảm giác quá mức mãnh liệt, thắt lưng cô lập tức cong lên. Kiều mị rên rỉ.

NJ: Xoa nhanh hơn một chút.. sau đó chuyển xuống huyệt nhỏ.. tự thân đẩy vào... giống như... anh đang ở trong em... cật lực thao em

T/b lý trí bằng không, bị giọng nói mê hoặc đó dẫn dắt bản thân hư hỏng khiêu gợi. Ngón tay tìm tới lỗ huyệt, chậm chạp đẩy vào

T/b: Ưm... thầy...

NJ: Thế nào mèo hoang nhỏ? Nào... nhanh hơn một chút.

T/b: Thầy... T/b nhớ anh... Ah~ ưm...

Nghe tiếng rên kiều mị, thêm âm thanh ướt át, anh cũng không chịu nổi nữa, hơi thở trở nên gấp gáp, tay tự khắc di chuyển vào trong quần âu phục. Bộ dáng bình thường lãnh đạm sắc bén hoàn toàn không còn, khẽ nhíu mày, hơi cắn môi, sắc môi bình thường nhàn nhạt hơi đỏ lên, cổ ngửa ra sau ghế, có vẻ càng thêm dã. Động tác trong tay từ chậm đến nhanh, dần dần phát ra tiếng nước dính ngấy. Tiếp tục nói những lời thương nhớ vật nhỏ.

NJ: T/b... em có nhớ anh không?

Trong lời nói hiện ra vài phần cường ngạnh, trong cường ngạnh là yếu ớt chưa bao cho ai thấy.

T/b cam chịu kêu ra tiếng

T/b: Nhớ... Nhớ không chịu nổi... A... rất ... rất nhớ thầy... Muốn thầy...muốn thầy trở về trêu đùa em...làm em đến ngất ah~...

Giọng anh càng thấp, giống như từ trong mũi thở ra, động tác trên tay càng kịch liệt

NJ: Hah~ tiểu dâm loạn...

T/b: thầy... em muốn anh..

NJ: T/b.. thật muốn trở về, lập tức hung hăng mà làm em...ah~

Cách xa nhau ngàn dặm, hai người cứ như vậy tự an ủi lẫn nhau, dựa vào tín hiệu điện thoại truyền đến tình cảm cho nhau.

----->>><<<-------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro