💫Chương 9💫
Lần này Chu Cẩm Trình đến rất sớm, cơm trưa còn chưa ăn xong đã đến chờ cô, nói là muốn mang cô ra ngoài ăn cơm. Nhà họ Triệu chỉ có mỗi Triệu phu nhân ở nhà, đối với việc cô ra ngoài cũng không can thiệp.
Nơi mà họ đến là một nhà hàng nổi tiếng với ẩm thực bốn mùa. Nguyên liệu nấu ăn được nhập trực tiếp từ nông thôn, hoàn toàn thiên nhiên và không bị mất vệ sinh an toàn thực phẩm. Các món ăn được phục vụ cũng không theo sự lựa chọn của khách hàng mà phải theo mùa.
Nhà hàng chỉ có bốn phòng, mỗi ngày chỉ phục vụ mười bàn ăn. Nhà hàng này tuy nhìn không có gì đặc biệt ở bên ngoài, nhưng trang trí bên trong lại thật sự rất đẹp, tất cả các món đồ trang trí và vật phẩm trang sức đều là hàng xa xỉ.
Nhân viên phục vụ có dáng người thon thả, là một cô gái có vẻ ngoài xuất chúng, dẫn bọn họ vào phòng thuê đã đặt trước.
Chu Cẩm Trình giới thiệu nhà hàng này: "Ở thành phố S có rất nhiều nhà hàng tư nhân cao cấp như thế này, nơi này còn chưa tính là cái gì, chẳng qua là địa điểm rất thích hợp để ghé thăm khi không biết ăn cái gì."
Nhân viên phục vụ đứng trong góc đang đun trà.
"Tôi lại cho rằng anh sẽ đưa tôi đến quán bar một lần nữa."
Nam nhân lắc đầu, rót một chén trà cho cô, phất tay làm người phục vụ lui xuống: "Mỗi ngày đến nơi như vậy cũng chán ngấy, thỉnh thoảng đến nơi như này cũng tốt."
Thịnh An cười cười: "Chu Nhị thiếu cũng có thời điểm nghỉ ngơi sao?"
"Đương nhiên, tôi của trước đây cũng không có đào hoa như bây giờ." Mùi trà tỏa ra bốn phía, anh nhấp nhẹ một ngụm trà, thở dài nói: "Em bây giờ thấy tôi đào hoa như vậy nhưng tôi cũng từng có thời điểm rất ngây thơ."
"Hửm?"
Giọng cô hơi cao lên.
"Khi tôi học năm hai trung học, học không nổi nữa nên cha tôi đưa tôi đến New York. Tôi cũng có anh họ đang học đại học ở New York. Vào cuối tuần, anh ta mang tôi đến chung cư để tổ chức tiệc, anh ta mang theo ba nữ sinh."
"Sự kiện này đối khiến tôi có ấn tượng rất sâu, bởi vì trong đó có một người đến từ California, đặc biệt nóng bỏng, hơn nữa bọn tôi tổng cộng ba nam bốn nữ."
Cô cúi đầu hơi mỉm cười, cầm ấm trà lên rót cho anh thêm một chén trà nóng: "Sau đó thì sao?"
"Bọn họ chơi đến điên cuồng, đem chung cư làm đến lung tung rối loạn, một đám đều uống đến bất tỉnh nhân sự cứ như vậy mà trực tiếp ngủ ở trên mặt đất." Nam nhân thích thú nhớ lại: "Nửa đêm tôi tỉnh dậy, muốn đi đến nhà vệ sinh. Phát hiện bên cạnh tôi có động tĩnh."
Anh tiến lại gần, hạ giọng nói: "Em hiểu không, chính là kiểu hoạt động đó giữa nam và nữ."
Sau đó lại đem thân thể duỗi ra: "Lúc ấy tuổi của tôi không lớn, lần đầu tiên trải qua loại tình cảnh này, hoàn toàn bị dọa sợ. Cũng không dám cử động, liền nằm im. Có một nữ sinh sờ đùi tôi, tôi lập tức giả bộ ngủ rồi lăn qua một bên."
"Một lát sau, bọn họ càng bạo, sáu người trực tiếp chơi gang-bang."
Nói đến đây, Chu Cẩm Trình bật cười: "Rất khó tưởng tượng tôi còn có thời điểm ngây thơ như vậy. Đó là lần đầu tiên tôi tiếp xúc với gang-bang, vài ngày sau đó tôi cũng không dám gặp mặt anh họ mình."
Thịnh An cũng cười đáp lại: "Nghe thật thú vị."
"Đương nhiên."
Sau khi ăn xong Chu Cẩm Trình đưa Thịnh An đến một quán bar khác ở thành phố S để chơi, sau đó muốn Thịnh An xếp hạng những quán bar mà họ đã đi.
Nhưng cô lại không nghĩ tới khi cô đang rửa tay ở nhà vệ sinh thì gặp một người phụ nữ trang điểm đến gần.
Nói quen biết thì cũng không quen biết, nói không quen thì cũng đã từng gặp qua rồi.
Thường Dao.
Nàng tựa hồ có vẻ gầy hơn nhiều so với lần trước Thịnh An nhìn thấy nàng ở cửa quán bar, mái tóc dài giờ đã bị cắt đến vai, mặc một chiếc váy đen vô cùng gợi cảm, tóc thả xuống, đem ngũ quan lộ dưới ánh đèn mờ nhạt.
Thịnh An cũng không định chào hỏi nàng, nhưng không nghĩ tới nàng lại chủ động gọi cô.
"Cô hẳn là thật vui vẻ đi, có thể cùng hắn ta ở bên nhau." Nữ nhân chậm rãi ngẩng đầu, những giọt nước mắt trong suốt chảy trên mặt: "Hắn tuy rằng hoa tâm, nhưng lại rất ôn nhu chăm sóc phụ nữ."
Thịnh An nghĩ đến việc trước đây cô nói muốn về nhà, Chu Cẩm Trình lập tức đồng ý.
Cũng tạm, nhưng cũng chỉ có thế.
"Tôi ở bên hắn ba tháng, mọi người đều cảm thấy tên lãng tử này sẽ khuất phục ở trong tay tôi, rốt cuộc thì chưa từng có nữ nhân nào ở bên hắn lâu như vậy."
"Tôi khinh thường sự theo đuổi của hắn, bởi vì hắn trăng hoa lại đa tình, tự cho mình có khả năng nắm được hắn trong lòng bàn tay......"
Thịnh An lẽ ra có thể bỏ đi, nhưng cô lại chọn ở lại để nghe Thường Dao kể.
"Tôi nhìn cô và hắn ở bên nhau uống rượu rồi nói chuyện phiếm, nói nói cười cười."
"Cô cùng hắn ở bên nhau." Nữ nhân ngẩng đầu, khuôn mặt ướt dầm dề vì nước mắt, đối với Thịnh An tràn ngập oán khí "Hắn tại sao lại ở bên cạnh cô? Cô cũng không ——"
Nàng vốn định nói đối phương cũng không đẹp, nhưng khi ngẩn đầu nhìn thấy đôi mắt của Thịnh An thì những lời muốn nói đều kẹt ở cổ họng.
Cô nhìn cô gái với gương mặt đầy nước mặt đứng trước mắt mình, bước về phía trước một bước. Với lợi thế chiều cao, sự hiện diện của cô khiến đối phương cảm thấy có chút áp lực.
Cô đứng lại, dừng trước mặt nàng, giọng nói trong trẻo: "Em là một cô gái ngoan."
"Em không nên dính dáng tới loại người này."
Sau đó cô đưa cho Thường Dao một tờ khăn giấy ướt.
---------------------------------------------------------------------------------------------
Truyện đc đăng tải trên nền tảng:
Wordpress: moonvoyage28
Wattpad: MoonVoyage_28
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro