Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 8: Trong nhà tắm (H nhẹ)

"Nếu có thể chỉ cho tôi cách dự đoán hành vi của lũ quái vật, tôi hứa chúng tôi sẽ thả cô ngay lập tức. Tôi đảm bảo cô cũng sẽ được thưởng xứng đáng. Không, nếu muốn, tôi thậm chí có thể để cô làm việc trong văn phòng chiến lược của Albraca."

"... Văn phòng chiến lược?"

"Đúng. Nếu cô chia sẻ những kiến thức cô biết với văn phòng chiến lược, thiệt hại và rủi ro mà các hiệp sĩ phải đối mặt sẽ giảm đi rất nhiều ".

"Thiệt hại, giảm bớt... .Vậy, Raphlet... Ngài đang nói Raphlet sẽ ít bị thương hơn..."

Yuriel phản ứng.

"Đúng rồi. Vì vậy, hãy nói cho tôi biết chính xác những gì cô muốn "Helio trả lời, cẩn thận không để lòng bàn tay chạm vào da của Yuriel.

"Tôi muốn ở bên cạnh Raphlet"

"... Đó là tất cả những gì cô muốn?"

"Đúng."

Cô ấy đã cố chấp im lặng trong suốt thời gian qua, vì vậy Helio cảm thấy bối rối khi nghe rằng một yêu cầu vô lý như vậy sẽ khiến cô ấy cuối cùng bắt đầu nói chuyện.

Helio tháo găng tay và đặt chúng lên bàn làm việc. Anh ấy đã đeo găng tay vào với vẻ e ngại, nhưng giờ thì không cần chúng nữa.

"Tôi sẽ cho cô những gì cô muốn. Vậy sẽ hài lòng nếu chúng tôi cho phép cô làm việc trong văn phòng chiến lược và cũng để cô làm người giúp việc riêng cho Raphlet chứ?"

"Vâng, điều đó rất tốt."

Helio lướt ngón tay qua mái tóc, quét lên. Anh cảm thấy hơi thất vọng. Giá như anh ấy biết sớm hơn rằng họ có thể đi đến thỏa thuận dễ dàng như vậy, thì họ đã có thể tránh trải qua tất cả những rắc rối này bằng cách trao đổi với nhau những gì họ muốn.

Giải phóng cơ thể của Yuriel khỏi ghế, anh hỏi, "Tôi có thể hỏi tại sao cô đột nhiên thay đổi quyết định không? Trước đây cô tránh trả lời tôi, vậy tại sao bây giờ lại đột nhiên nói rằng cô sẽ trả lời? "

"Bởi vì ngái đã nói tôi có thể làm việc trong văn phòng chiến lược..." Yuriel bắt đầu, một nếp nhăn hình thành trên trán, mồ hôi lạnh toát ra. Cô ấy không thể phát âm các từ của mình một cách chính xác vì lưỡi của cô ấy bị xoắn lại trong cơn đau do bị nhai trong những cú Sốc.

"Nếu điều đó có nghĩa là Raphlet có thể an toàn, tôi không quan tâm liệu nó có nguy hiểm cho tôi hay không."

"Anh ấy hiếm khi bị thương trong các cuộc khuất phục. Những vết thương lớn hơn của anh ấy không phải do bị khuất phục, mà là... .Nhưng chờ đã, ý cô là gì? Không có vấn đề gì nếu bạn gặp nguy hiểm? " Helio cau mày hỏi trong khi nâng cơ thể đang loạng choạng của Yuriel.

Có vẻ như cô ấy có thể ngất đi trước khi anh ấy kịp lấy thông tin về cô ấy nên anh ấy quyết định đưa cô ấy đến bệnh xá.

Yuriel, người đã có thể đứng dậy với sự giúp đỡ của anh ấy, nói chậm rãi, "Tôi chỉ có thể thấy trước sự di chuyển của quái vật khi tôi gặp nguy hiểm. Nếu tôi ngủ ở một nơi nguy hiểm, tôi sẽ có một giấc mơ tiên tri ".

"Ồ, vâng ... Một giấc mơ tiên tri." Helio đáp lại một cách chua chát.

"Tôi đang nói sự thật. Khi chúng tôi ở trên tàu, tôi mơ rằng nó sẽ trật bánh vì một cuộc phục kích. Nếu chúng tôi không dừng tàu, hầu hết các hành khách đã chết. Tất nhiên, tôi cũng sẽ bị thương nặng. "

Nhìn thấy đôi lông mày đang nhíu lại của anh, Yuriel cố gắng bật ra một tiếng cười yếu ớt với cơ thể yếu ớt của mình.

"Nó đã như vậy kể từ khi tôi sống ở Đại công quốc Mogris. Tôi đã thấy trước mỗi ngày chúng tôi có một cuộc xâm lược của quái vật, "cô nói, cơ thể cô liên tục rũ xuống mỗi khi Helio giúp cô trở lại.

"Vậy thì có vẻ như sẽ khó đoán khi nào một con quái vật sẽ xuất hiện trước mặt người khác. Nếu cô thực sự có thể thấy trước khi nào và ở đâu những con quái vật xuất hiện trong giấc mơ của cô, thì đó chính là điều đó."

"Vâng," Yuriel đáp trong khi rên lên một tiếng đau đón.

". Thứ lỗi cho tôi một chút."

Thấy Yuriel đi chậm lại và không thể đi được nữa, Helio thở dài một hơi và nhấc bổng cô ấy lên.

Yuriel, bây giờ được ôm trong vòng tay của Helio, thở dài thoáng qua, như thể cô ấy cảm thấy thoải mái và cuối cùng cũng có thể thư giãn. Mặc dù được ôm trong vòng tay của kẻ đã tra tấn cô vừa rồi, cô không hề tỏ ra sợ hãi.

"Cảm ơn ngài."

"Không, tôi là người đã làm cho cô như thế này."

"Ồ, có lý."

Yuriel và Helio đều nhìn nhau ngượng ngùng trước khi Helio hắng giọng.

"Vậy thì liệu có thể dự đoán được những nguy hiểm khác không? Ví dụ, những cuộc tấn công khủng bố thì sao?"

"À, không, tôi không thể. Tôi chỉ có thể thấy trước những nguy hiểm liên quan đến quái vật....."

"...Gì cơ?"

Yuriel ngượng ngùng nắm hai tay - vẫn còn đang run rẩy vì hậu quả của cơn đau - lại với nhau và nhếch môi, như thể muốn giải thích thêm về năng lực nhận thức của mình, nhưng cô không thể nói hết lời.

Đó là bởi vì cuối cùng cô ấy đã ngất xỉu mà không có bất kỳ dấu hiệu báo trước.

Không khí ẩm ướt ngột ngạt.

Yuriel từ từ mở mắt ra và thấy mình đang ở trong một phòng tắm khổng lồ.

Cô ấy là người duy nhất trong bồn tắm lớn. Yuriel có cảm giác như cả cơ thể mình đang tan chảy trong làn nước nóng đến tận ngực.

Cô cảm thấy mình như một tảng băng nổi trên mặt nước nóng.

Tầm nhìn của cô cũng mờ ảo, khiến cô có cảm giác như đang ở trong một giấc mơ. Yuriel, người đang tận hưởng sự sang trọng khi sử dụng một mình trong phòng tắm đầy hơi sương mù, lắc đầu.

Tôi đang ở đâu?

Yuriel chưa bao giờ nhìn thấy cảnh tượng như vậy trong đời. Rõ ràng rằng đây rất có thể là một giấc mơ tiên tri vì cô ấy không nhận ra vị trí, nhưng những con quái vật thường đe dọa cô ấy không ở đâu trong tầm nhìn.

Thu hết sức lực trong cơ thể đang thả lỏng, Yuriel từ từ đứng dậy.

Cô ấy hoàn toàn khỏa thân. Quay lại, cô thấy một chiếc khăn tắm lớn và đồ uống đã chuẩn bị sẵn ở gần phía sau bồn tắm. Yuriel chống tay vào tường và thận trọng bước ra sau khi quấn chiếc khăn quanh người.

"Tôi cần biết mình đang ở đâu."

Cho đến nay, ước mơ của Yuriel chỉ bắt đầu ở hai nơi, Đại công quốc Mogris và xe lửa.

Yuriel đã sống ở lãnh thổ Mogris gần như cả cuộc đời, vì vậy cô ấy luôn có thể phân biệt được nơi mà sự việc sẽ xảy ra ngay khi cô ấy tỉnh dậy. Điều này cũng đúng với xe lửa.

Cô tự tin về nơi những con quái vật sẽ xuất hiện. Cô ấy sẽ đi lang thang khắp nơi trong giấc mơ của mình như thể nó là thực tế và xác nhận cách tiếp cận của con quái vật.

Và những giấc mơ luôn kết thúc theo cùng một cách: với cái chết của cô ấy.

Tất nhiên, cách cô ấy chết mỗi lần khác nhau. Một con quái vật đang há hốc mồm tiến đến gần cô, những móng vuốt cứng rắn đâm xuyên qua cơ thể cô, bàn chân khổng lồ giẫm lên hình dạng đã ngã của cô, nghiền nát cô thành nhiều mảnh...

Nhớ lại những cảm giác này khiến cơ thể cô căng thẳng.

Có vẻ như cô ấy sẽ phải trải qua cái chết một lần nữa để giấc mơ hiện tại này kết thúc.

"Ta chắc chắn rằng ta đã nói với em rằng hãy ở trong bồn để giữ ấm."

Một cái bóng dài đổ xuống Yuriel, người đang dò dẫm các bức tường, không thể tìm thấy lối ra từ phòng tắm lớn. Cái bóng của người đàn ông, có khung đủ lớn để bao phủ toàn bộ cơ thể của Yuriel và hơn thế nữa, kéo dài ra.

Yuriel ngay lập tức cứng người, hoàn toàn nhận thức được rằng cô ấy không mặc gì dưới khăn tắm.

"Ơ - Là ai"

Trước khi cô có thể hỏi danh tính, người đàn ông đã lột khăn tắm của cô.

Yuriel nhanh chóng dùng tay che phần ngực lộ ra ngoài và cố gắng cúi xuống để che ít nhất một phần cơ thể.

Nhưng vô ích khi người đàn ông sau lưng cô nhanh hơn. Anh vòng tay qua eo cô và nhẹ nhàng nâng cô lên.

Yuriel giật mình đến nỗi cô ấy thậm chí không thể hét lên, và cơ thể cô ấy bắt đầu run lên.

M-mơ. Đây không phải là một giấc mơ tiên tri sao? Hay đó chỉ là một giấc mơ? Đây có thể chỉ là một giấc mơ thông thường thay vì một giấc mơ tiên tri....

Yuriel chưa bao giờ có một giấc mơ bình thường trước đây, nhưng không có lời giải thích nào khác cho tình huống hiện tại.

"Sao em lại ra đây khi em đang run như thế này? Em lạnh hết cả rồi ".

"Chúng ta, ưm, qu-quái vật... Tôi đã lo lắng rằng chúng sẽ đến"

Yuriel lắp bắp quay lại. Giọng người đàn ông nghe quen thuộc. Cô muốn kiểm tra sắc mặt của anh, nhưng trong đầu lại chứa đầy những suy nghĩ phức tạp, vì vậy cô chỉ ngồi yên trong vòng tay anh, để cơ thể mình ngâm mình trong làn nước ấm một lần nữa.

Yuriel vẫn tiếp tục vòng tay quanh người cô, nhưng người đàn ông phía sau cô từ từ gỡ từng bàn tay ra khỏi vai cô và đặt chúng xuống nước.

Đường cong mềm mại của bộ ngực nhợt nhạt lộ ra khiến Yuriel phải nín thở.

Tim cô đập mạnh đến mức cô nghĩ mình có thể nhìn thấy nó trên da thịt.

Người đàn ông đã hạ tay Yuriel giờ đang liên tục múc nước bằng đôi bàn tay to lớn của mình và nhẹ nhàng đổ lên vai cô.

"Từ giờ em không cần phải lo lắng về việc dự đoán sự tiếp cận của lũ quái vật nữa."

Anh vuốt tay xuống tấm lưng căng thẳng của cô và tiếp tục.

"Không ai có thể buộc em làm điều đó."

Phong thái của anh ta khiến dường như anh ta biết về việc Yuriel trải qua một cái chết kinh hoàng mỗi khi cô ấy có một giấc mơ tiên tri. Đôi tay anh đang xoa vai cô ngừng di chuyển.

Một tay ôm lấy bờ vai mảnh mai của cô, anh chậm rãi cúi đầu xuống.

Anh vén mái tóc dài của cô sang một bên và cẩn thận hôn lên phần cổ lộ ra của cô. Đôi môi hơi mát chạm vào gáy cô, nơi đã được sưởi ấm bởi hơi nóng của bồn tăm.

Ngay khi Yuriel nao núng và cứng người, bàn tay của người đàn ông từ từ đưa xuống. Nó di chuyển từ vai xuống cẳng tay rồi nhẹ nhàng sượt qua cổ tay ngập nước của cô. Anh nắm lấy bàn tay nóng bỏng của cô một lúc rồi mới buông ra.

"Wa, đợi đã. Chờ đã, có...!"

Người đàn ông thậm chí còn chưa xắn tay áo đã đưa tay lên ngực Yuriel. Anh nhẹ nhàng vuốt ve bên dưới đôi gò bồng đảo của cô và ấn đỉnh hoa trước khi nắm lấy hoàn toàn bằng bàn tay to lớn của mình.

"Aah, đợi đã-"

"Ta sẽ không làm tới cùng. Chỉ cần... để tôi chạm vào chúng một chút. "

Yuriel rơi vào trạng thái hoàn toàn bối rối.

Ngực? Bộ ngực của tôi? Này? Anh muốn tôi để cho anh chạm vào chúng?

Đó là lần đầu tiên ai đó hỏi cô rằng liệu cô có thể để họ chạm vào ngực mình không.

Yuriel nhìn chằm chằm vào bàn tay của người đàn ông khi anh ta mơn trớn đôi gò bồng đảo của cô. Không
hiểu sao lớp da đồng trông quen quen.

Tay áo ướt và cổ tay dày. Bàn tay to ấm áp và sạch sẽ.

Người đàn ông dịu dàng ấn và bóp vú cô, giống như anh ta đang xoa bóp cho cô. Đó là một cái chạm tay ấm áp khiến cô cảm thấy dễ chịu. Khi cô cảm thấy anh véo, ngắt, vò đỉnh cao chót vót của cô vào giữa những ngón tay của anh, cô nhắm mắt và ngửa đầu ra sau, bật ra một tiếng rên nhẹ.

"Ngh..."

Đó là một âm thanh phát ra một cách tự nhiên.

Khi cô ngửa đầu ra sau, người đàn ông sau lưng cô hơi cúi xuống để đầu cô tựa vào vai anh ta.

Yuriel từ từ mở mắt. Cô tò mò về danh tính của người đàn ông đang làm điều này với cô.

Ngay cả khi đó là một giấc mơ, tôi muốn ...

"Kyaaak! "

Yuriel cắt ngang dòng suy nghĩ của chính mình, thoát ra khỏi trạng thái uể oải, và hét lên một tiếng khi nhận
ra khuôn mặt của người đàn ông.

"Wa, cchủ nhân! T-tôi với chủ nhận, tôi đã dám, giấc mơ độc ác này...! "

Raphlet, người đã giữ chặt Yuriel khi cô đột ngột đứng dậy, vội vàng nói, "Bình tĩnh, Yuriel. Em sẽ ngã- "

Nhưng Yuriel đã không thể bình tĩnh và cuối cùng chân cô ấy trượt dài trong bồn tắm. Thấy cô ngã về phía sau, Raphlet ôm lấy cơ thể cô và cùng cô ngã trong bồn tắm.

Nước chảy tràn bồn tắm lớn tràn ra ngoài khi hai người ngã xuống. Nước đổ xuống sàn khô với một tia nước lớn.

Mặc cho tiếng ồn ào, giấc mơ của Yuriel vẫn tiếp tục.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro