Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 23

Tiếng thở dốc xin tha dính nhớp và điệp khúc tình ca cùng nhau đến hồi cao trào.

"Trình... Dã... Dã..."

Dù đã bị đè chịch nhiều lần nhưng Ôn Tử Thanh vẫn không thể kiềm chế như trước, cả người thoát lực nhưng vẫn vòng tay ôm lấy cổ Trình Dã, tiếp tục làm sâu nụ hôn triền miên nồng nhiệt.

Trình Dã luôn thiên vị với Ôn Tử Thanh, anh tựa như trả thù việc hắn mút đầu lưỡi anh tê dại, Ôn Tử Thanh ngậm môi trên của hắn, lại liếm đến môi dưới, đi xuống mút vào hầu kết của hắn, để lại một dấu răng nhợt nhạt ở trên đó.

Trình Dã vuốt ve xương sườn nổi rõ bên người Ôn Tử Thanh, tâm thần nhộn nhạo, "Thanh Thanh, đã bao nhiêu năm rồi, khung xương và túi da này vẫn như vậy, em thích lắm."

Hắn cúi đầu hôn chụt một cái lên má Ôn Tử Thanh, thẳng người rời khỏi anh, nhét dương vật còn nửa cương vào lại trong quần, lấy khăn giấy ra giúp Ôn Tử Thanh xử lý sự lầy lội dưới thân.

Tứ chi Ôn Tử Thanh mềm nhũn, đôi chân thon dài gác lên Trình Dã, đầu ngón chân căng thẳng co rụt lại.

Hành vi ấu trĩ này có thể làm anh rất vui sướng.

Trình Dã bất đắc dĩ, tóm lấy chân Ôn Tử Thanh, lấy ra quần lót mới mặc vào cho anh, nhặt lại cái quần rơi rớt ở dưới cho anh mặc vào rồi nói, "Trừ em ra, anh không tìm được người nào tốt như vậy được đâu."

"Anh biết."

Ôn Tử Thanh mặc lại quần áo, gãi gãi mái tóc loạn xì ngầu của mình, mở cửa sổ ra, mùi tanh nồng trong xe bay tản đi. Anh lấy một điếu thuốc ngậm bên miệng, sắc hồng trên mặt rút đi, tính tình trẻ con giờ đây đã biến mất, thay thế nó là dáng vẻ gợi cảm thành thục.

Anh hút một hơi sâu, thổi một vòng khói vào Trình Dã, "Trừ em ra, anh cũng không cho ai khác chạm vào, anh biết em muốn hỏi cái gì." Anh đè thấp đầu của Trình Dã xuống, khiến tầm mắt hai người nhìn thẳng nhau, hành động này từ trước tới giờ Ôn Tử Thanh còn không dám tưởng tượng, càng đừng nói là làm.

Quá gần nhau, mùi thuốc lá quanh quẩn cạnh hai người. Ôn Tử Thanh đưa điếu thuốc vào trong miệng Trình Dã, hôn lên khóe miệng hắn, "Anh yêu em, trung thành vô hạn."

Trình Dã dùng đầu ngón tay kẹp điếu thuốc, sờ lên cánh môi đỏ tươi của Ôn Tử Thanh, nhẹ giọng cười, "Em không muốn hỏi, em biết, thân thể của anh so với anh càng thành thật hơn, không phải sao?"

Ôn Tử Thanh nói, "Không phải em chờ một câu yêu này của anh sao, cũng không sợ anh thật sự lên giường cùng người khác, chạy mất à."

"Em cho anh toàn bộ mùa hạ." Trình Dã hút một ngụm thật sâu, đặt tay lên lưng ghế, tùy ý nói một câu khiến Ôn Tử Thanh xoay mặt lại, hắn nghiêng đầu, cười tà tứ, "Cho anh toàn bộ sự khô nóng mùa hạ, sự nóng ướt nhất, tình ái vui sướng tràn trề nhất, sao anh lại chạy được? Nơi nào cũng có mùa hạ, bất luận anh chạy đến thành phố nào, ngày hạ vẫn sẽ luôn nhắc nhở anh nhớ tới em, muốn em... yêu."

Sau mỗi một câu nói, Trình Dã lại tiến gần tới Ôn Tử Thanh một chút. Vốn dĩ hai người không cách nhau quá xa, một chút xê dịch, một chút tới gần, tình yêu trong mắt Trình Dã chậm rãi hiển lộ. Cả người Ôn Tử Thanh đều bị ngọn lửa này thiêu cháy.

"Em yêu anh, vĩnh viễn yêu anh." Trình Dã hôn hôn chóp mũi Ôn Tử Thanh, qua cánh tay nhìn hàng xe chật như nêm cối như cũ, tắt điếu thuốc bỏ vào thùng rác, ôm Ôn Tử Thanh vào lòng rồi xòe ngón tay ra đếm, "Năm thứ nhất anh đi, em ở đại học A nỗ lực đọc sách, năm một đã được học bổng; năm thứ hai em tìm việc làm thêm, ngoại trừ đi học ra còn đi làm, tiền lương đều dành lại giúp anh báo thù; năm thứ ba em sáng tạo xây dựng sự nghiệp, hạng mục được người ta nhìn trúng, bọn họ muốn dùng một số tiền lớn chiêu mộ em, nhưng em không đồng ý, bởi vì họ muốn em xuất ngoại; năm thứ tư..."

"Năm thứ nhất rời xa Trình Dã, nhớ Trình Dã; năm thứ hai, nhớ Trình Dã; năm thứ ba, nhớ Trình Dã... năm thứ tư năm thứ năm năm thứ sáu đến khi anh chết." Ôn Tử Thanh nói, "Muốn Trình Dã dùng những gì đã đánh mất trong 6 năm, để anh bồi thường cho khoảng thời gian ấy, có được không?"

"Được." Trình Dã dịu dàng nhìn người ngắt ngang lời mình rất hợp tình hợp lý, "Bồi thường gấp đôi."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #hvan