
Chương 14: Kho hàng = phòng thí nghiệm
Chương 14: Kho hàng = phòng thí nghiệm
Edit/Beta: Phong Lãnh
***
Khi Lý Tuy Biện tỉnh lại, bên cạnh đã không còn ai. Cố Thị đã rời đi từ lâu.
Cô xoa mái tóc rối bời, dỡ eo, chậm rãi đi về phía phòng tắm. Tiểu huyệt hơi mở, không khép chặt, biểu hiện rõ ràng việc tối qua bị làm quá mức. Cô bất đắc dĩ thở dài.
Một tuần không được ở cạnh nhau, nếu không cho anh tận hứng, sợ là anh sẽ trốn quay về mất.
"Đinh tinh tinh!"
"Số 66 Lý Tuy Biện mời tiếp nhận nhiệm vụ mới: [Đi tới kho hàng cách căn cứ 500m tìm kiếm vật tư]. Đội viên phối hợp được phân tới ngẫu nhiên sẽ đuổi tới cửa căn cứ sau mười phút. Xin vui lòng nhanh chóng tập hợp cùng mọi người. Chúc cô thuận lợi hoàn thành nhiệm vụ."
Màn hình di động do căn cứ phát cô sau khi thông báo nhiệm vụ đã tối đen.
Lý Tuy Biện nhanh chóng rửa mặt, cầm điện thoại cất vào trong túi, sau đó chạy thẳng tới cửa căn cứ. May mắn là hiện giờ thể lực của cô tăng lên rất nhiều, nếu không thì ngày hôm qua chiến đấu hăng say đến vậy mà hôm nay lại bắt buộc phải ra ngoài làm nhiệm vụ thì có khả năng cô sẽ không chịu nổi mất.
"Xin chào, tôi tên Lộ Vi."
"Tôi tên Lữ Tân."
"Tôi tên Lý Tuy Biện, chào mọi người."
Ba người giới thiệu đơn giản về bản thân rồi nhanh chóng chạy đến đích. Nhiệm vụ được giao quá đột ngột, nếu không hành động nhanh chóng, đến lúc trời tối sẽ gặp phải không ít phiền toái.
Chiếc xe bắt đầu tăng tốc, tiếng ù ù của động cơ, khi thì trầm thấp, khi thì cao vắt như những tiếng rên rỉ kéo dài, liên tục mãi không ngừng.
Dù vậy bên trong xe lại yên tĩnh hơn rất nhiều, bởi vì mọi người không quen biết nhau nên mỗi người đều chăm chú hoặc là lau chùi vũ khí trong tay mình, hoặc là kiểm tra lại vũ khí, không ai lên tiếng nói chuyện.
Đại khái chắc mọi người đều có chung suy nghĩ muốn hoàn thành sớm nhiệm vụ để được trở về sớm hơn chút.
Rất nhanh đã đến kho hàng, cửa nhà kho đóng chặt, xung quanh không hề có tang thi nào lảng vảng, im lặng quỷ dị khiến ba người cảnh giác giơ súng lên, thỉnh thoảng quan sát xung quanh, đề phòng có tang thi nào đột nhiên xông ra.
Ngoài dự đoán, mãi cho đến khi ba người mở cửa kho hàng vẫn không hề có nguy hiểm gì. Điều này ngược lại khiến bọn họ càng thêm cảnh giác.
Trong điều kiện tối tăm, chỉ có hai hoặc ba bàn, trên bàn chất đầy chai lọ và thiết bị cần thiết cho thí nghiệm. Gần bức tường là một thùng thủy tinh lớn, bên trong chứa các bộ phận cơ thể người.
Có người đang làm thí nghiệm ở đây!
Biểu tình trên mặt Lộ Vi trở nên nghiêm túc, trong tay hắn là báo cáo thí nghiệm, càng xem sắc mặt càng tối đi vài phần. Hắn đột nhiên gấp lại phần báo cáo thí nghiệm, biểu tình rất khó coi.
"Chúng ta nhất định phải tìm được người đang thực hiện thí nghiệm ở nơi này!"
Lộ Vi gõ điện thoại vài lần, sau đó nhặt súng lên và bắt đầu tìm kiếm. Lữ Tân cũng ý thức được sự nghiêm trọng của sự việc, hắn nhìn về phía Lý Tuy Biện gật đầu, ba người bắt đầu chia nhau tìm kiếm.
Kho hàng cũng không lớn lắm, chẳng bao lâu bọn họ tìm được một người đàn ông đang ôm đống đồ thủy tinh say sưa ngủ.
Trên người hắn mặc chiếc áo blouse, cũng chính bởi vậy nên ba người mới xác định được đây là người mà mình muốn tìm. Người đàn ông đột nhiên cau mày, Lý Tuy Biện nhanh chóng đập vào gáy hắn ta một cái.
"Mau mang đi!"
Lộ Vi và Lữ Tân khiêng người đàn ông lên, Lý Tuy Biện nhanh chóng thu dọn đống tư liệu và báo cáo thí nghiệm mang theo. Trước khi lên xe, cô còn cẩn thận đóng cửa kho hàng lại, sau khi xác định nếu không dùng đến ngoại lực tác động vào thì cửa sẽ không mở ra mới yên tâm rời đi.
Trước khi căn cứ phái người tới, cô muốn đảm bảo đám xác sống kia sẽ không đi vào bên trong và phá tan mọi thứ.
"Thùng thùng!"
"Mời vào!"
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro