Chương 11
Chương 11: Còn có một lựa chọn
Editor: Tứ Phương Team
"Không cần lo lắng, Đề Nhĩ." Đội trưởng lớn tuổi hơn một chút, cũng trải qua nhiều chuyện hơn, tính cách dần trở nên trầm ổn, "Mã Cách Hi Vi không giống như những tiểu cô nương khác. Cũng đừng quên, tháng trước độ chuẩn nàng vứt móc câu còn cao gấp ba lần ngươi."
Nàng quả thực chính là thiên tài săn thú trời sinh, đây là sự thật trong đội công nhận. Mã Cách Hi Vi là cô nương đặc biệt rất hiếm gặp, tuổi còn nhỏ, mọi người luôn che chở nàng giống như bảo bối, nhưng mệnh lệnh đạo sư đã được ban ra, tất cả mọi người đều thấp thỏm lo âu.
"Đó là hắc long a." Đôi mắt Đề Nhĩ bởi vì hơi hơi nheo lại có vẻ càng thêm hẹp dài.
Danh dự của đọa sư ở trong thôn rất cao, bọn họ đều hiểu rõ, mặc dù đối với việc này có oán hận nhưng cũng không giải quyết được vấn đề.
"Nửa đêm hôm nay là phiên trực của ngươi." Đội trưởng vỗ vỗ bờ vai của hắn, ý ngoài lời nói, đó là đáp ứng để Đề Nhĩ trộm giúp đỡ nàng.
Tay thiếu niên hung hăng mà nắm thành quyền.
Đội trưởng mắt thấy hắn ra khỏi phòng, cánh cửa đóng lại tạo thành tiếng vang lớn, ở trong phòng khe khẽ thở dài.
Mã Cách HI Vi không giống như tiểu cô nương khác, hắn biết.
Nàng chính là... "Châu Báu" của hắc long a.
——
Gần hoàng hôn.
Mã Cách Hi Vi cúi đầu, lòng bàn tay nắm chặt, nơi đó đã có năm cái vảy nhan sắc khác nhau.
Hắc ám từ phía cuối rừng rậm thổi đến, không lâu nữa sẽ cắn nuốt ánh chiều tà.
Một khi thái dương xuống núi, khu rừng này sẽ không có địa phương an toàn.
Không có sự cho phép của đạo sư, nàng không thể trở về. Giờ phút này Mã Cách Hi Vi chỉ có hai loại lựa chọn —— tới chỗ long thường xuyên lui tới để săn thú, sau đó nhanh chóng rời khỏi khu rừng đen; hoặc là tìm c một chỗ nơi tương đối an toàn nghỉ ngơi một đêm trước, chờ tới hừng đông lại tiếp tục tìm kiếm hỗn loại long.
Bất luận là lựa chọn nào, nguy hiểm đều đủ để cho nàng sống không quá đêm nay.
Thiếu nữ vốn bước ra nữa bước chân lại chợt thu trở về. Thi thể long bên người còn chưa lạnh hẳn, máu chảy trên mặt đất, trong máu có hương khí ma lực nồng đậm hấp dẫn ma vật phụ cận.
"Còn có một loại lựa chọn..." Đột nhiên bên tai vang lên một thanh âm nam tử, nàng tự nhiên biết là ai "Để ta bảo hộ ngươi."
Tiếng vang sột sột soạt soạt ở sau người vang lên, không phải gió, mà là có cái gì thô bạo mà cứng rắn khai phá các nhánh cây, làm lá cây đè lên nhau vang lên thanh âm. Một trận lạnh lẽo chay dọc theo sống lưng nàng.
Nó vẫn luôn ở cách mình không xa, Mã Cách Hi Vi lại chưa từng nhận thấy được hơi thở của hắc long.
Nhưng nàng thế nhưng... Không phải thực sợ hãi.
"Khắc Lỗ Phỉ Ân Tư..." Nữ hài chuyển phương hướng về phía mặt nó, cây cối trước mắt đều đổ hết, tất cả ánh sáng hoàng hôn đều chiếu vào phía trên vảy đen, lung linh rực rỡ.
Nhưng sao... hình thể của nó so với trước kia nhỏ hơn nhiều như vậy?
(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro