Merry Christmas
You have my heart inside of your hand.
——Rolling in the deep
Lông mày thanh mảnh, phấn mắt đánh phớt nhẹ nhàng, lông mi giả được uốn cong và son môi màu vỏ quýt, phấn má hồng cam họa thêm vài đốm giả tàn nhang trắng, tự như những vì tinh tú điểm xuyết trên bầu trời cao.
Tại sao lại là nữ nhân?
Cao Khanh Trần vòng tay ôm lấy cổ người trước mắt, trên người hắn nồng nặc toàn là mùi nước hoa nữ nhân, nói không chừng chỗ nào đó trên thân thể còn có thể lưu lại dấu son môi cũng nên.
Lễ Giáng Sinh hiển nhiên là dịp tốt để đám hồ bằng cẩu hữu tụ tập ăn uống trụy lạc, Doãn Hạo Vũ tất nhiên cũng được mời tham gia vào những buổi yến tiệc đó. Cao Khanh Trần nhìn cà vạt bị rách của người vừa xin được về sớm kia, cảm thấy vừa tức giận cũng vừa buồn cười.
Mấy ngày nay, Doãn Hạo Vũ thật sự sinh hoạt giống như dân Âu Mỹ vậy, nhiệt tình phóng khoáng, qua lại hết tiệc này tiệc kia. Ban đầu Cao Khanh Trần còn cảm thấy lạ lẫm chưa quen lắm, nhưng mái tóc hơi xoăn nhẹ và đường nét khuôn mặt lai Tây kia lại gợi cho anh nhớ đến sinh gốc của Doãn Hạo Vũ vốn là ở nước Đức. Hoặc có lẽ cũng là vì gần đến lễ Giáng Sinh rồi, Cao Khanh Trần liền có hứng muốn yêu đương theo kiểu phương Tây với hắn. Hai người nghe nhau nói chuyện cũng đã quen, thi thoảng sẽ dùng tiếng Anh thay vì tiếng Thái.
"Hate your smell."
<Ghét mùi của em>
Cao Khanh Trần nói Tiếng Anh nghe rất nhẹ nhàng, lại mang theo chút khẩu âm nhấn nhá, giống như lông vũ mềm mại vờn qua trái tim hắn, khiến người ta tham lam chẳng muốn rời xa.
Ít nhất Doãn Hạo Vũ đã nghĩ như vậy đấy. Vốn dĩ thứ âm nhạc khô khan và những buổi trò chuyện xã giao kia đã làm hắn chán ghét đến cực hạn, chỉ có thể tranh thủ lúc ra ngoài hít thở một chút quay trở về tìm người yêu hắn.
"Then cover it."
<Vậy thì anh che đi.> <Ý PaiPai là che đi thì sẽ không ngửi thấy nữa.>
Bộ âu phục dáng dài màu cà phê vừa cởi ra, cùng với cặp kính gọng vàng được hắn đặt với nhau cạnh gương trang điểm. Trong phòng chỉ có chiếc đèn Giáng Sinh nhiều màu kia là nguồn sáng duy nhất, phản chiếu qua tấm gương, nhè nhẹ hắt lên gương mặt gần kề của hai người họ.
Tiếng Trung của Doãn Hạo Vũ giống như vĩ cầm, từ tính và cuốn hút, khiến cho người ta không khỏi tê dại mê say. Cao Khanh Trần đi tới, làm theo ý cậu che đi mà hôn lên chỗ có mùi nước hoa nồng đậm nhất, còn cố ý mút sâu phần da thịt lộ ra ngoài cổ áo, để lại một dấu hickey. Lý trí của Doãn Hạo Vũ triệt để bị tiếng hôn ướt át kia ăn mòn.
Không bao lâu nữa, Doãn Hạo Vũ lại phải tiếp tục buổi xã giao thứ hai trong ngày. Nhưng hắn không thể kiềm chế bàn tay hư hỏng của mình luồn xuống vạt áo của Cao Khanh Trần mà tham lam ve vuốt. Hắn biết, khi những ngón tay lạnh buốt lướt qua da thịt mềm mại mà kích thích, người kia sẽ càn rỡ tràn ra tiếng thở dốc.
Muốn làm người yêu theo kiểu Âu Mỹ sao, vậy thì bọn họ phải càng táo bạo phóng túng mới được.
Cao Khanh Trần lùi dần về phía sau, thân thể liền ngã lên tấm ga trải giường trắng muốt, trước đó còn không quên kéo theo chiếc cà vạt đã xộc xệch của Doãn Hạo Vũ. Hai người đè nhau trên giường quấn quýt hôn môi. Anh vén vạt áo từng chút hôn xuống cơ bụng hắn, ánh mắt còn tràn ra ý cười khi ngắm nhìn thân thể người yêu.
Thời gian vẫn đang không ngừng trôi qua. Chỉ có Doãn Hạo Vũ biết, mỗi lần anh dừng lại như thế chẳng khác nào đang tra tấn cơ thể rạo rực của hắn. Hắn nóng lòng muốn cắn lên vành tai Cao Khanh Trần, tại nơi mượt mà ấy lưu lại dấu răng nhàn nhạt, hơi thở nóng rực không ngừng trườn xuống, tại khóe môi và xương quai xanh cắn mút... Đốt cháy ham muốn thân mật giữa hai người. Cảm giác bên dưới rạo rực xung đột, cứng rắn lại khô nóng cọ xát vào nhau.
Giữa lúc này, chuông điện thoại phiền phức vang lên. Ánh mắt Cao Khanh Trần biểu hiện rõ ràng không muốn Doãn Hạo Vũ nghe máy, liền ghé vào tai hắn trêu chọc.
"... Đừng đi có được không..."
Nhiệt độ căn phòng giống như đột ngột tăng lên khiến người ta khó lòng nhịn được một tiếng thở dốc. Doãn Hạo Vũ vốn như đang ngồi bên miệng núi lửa, sớm đã chẳng còn kiểm soát được tia lý trí, bực bội quét luôn điện thoại văng xuống đất. Hắn đè Cao Khanh Trần xuống, cách một lớp quần áo anh bắt đầu sờ phóng túng hành sự.
Màn hình điện thoại lại lần nữa sáng lên, giống như âm thầm thúc giục Doãn Hạo Vũ mau đi xã giao tăng hai.
Trên đầu Cao Khanh Trần truyền đến một tiếng chửi trầm thấp. Anh vậy mà lại thấy thích bộ dáng của Doãn Hạo Vũ khi yêu mình thế này, lơ đãng đưa tay quẹt đi vết son môi trên xương hàm hắn, tại mái tóc xoăn nhẹ của thiếu niên hít một hơi thật sâu nói muốn hắn đi xã giao.
Doãn Hạo Vũ nhướn mày, nhìn chằm chằm như để xác nhận cảm xúc thật sự trong mắt anh. Nói đoạn hắn xoay người, từ trong ngăn kéo trước gương lấy ra vài thứ đạo cụ đưa đến, tháo cà vạt chế ngự cổ tay mảnh khảnh của Cao Khanh Trần lên đầu giường. Doãn Hạo Vũ để trứng rung và gậy mát xa ở một bên mà anh không thể với tới, thoát y để anh khỏa thân trong không khí, trong khi hắn ngồi dậy mặc lại quần áo chỉnh tề.
Khoái cảm ban nãy trào lên, lúc này dần dần rút khỏi cơ thể...
Cao Khanh Trần cắn môi đợi Doãn Hạo Vũ mặc lại quần áo cho tử tế, lúc này mới nải nỉ cầu xin hắn thêm một nụ hôn sâu.
"...No women..."
"No one."
Cánh cửa lần nữa được đóng lại, trong căn phòng ấm áp chỉ còn lại mình Cao Khanh Trần đang bị trói bởi chiếc cà vạt còn lưu lại mùi hương của Doãn Hạo Vũ. Anh lặng lẽ nhìn qua mấy món đồ chơi đặt trên giường, lại ngẩng đầu tự đối diện với mình trong gương. Sau khi anh tẩy trang, có chút cảm thấy mặt mộc đơn thuần* của mình dường như không xứng với bữa tiệc xa hoa trụy lạc kia của Doãn Hạo Vũ.
Kỳ thật, Doãn Hạo Vũ cũng không quá tàn nhẫn với Cao Khanh Trần, anh chỉ cần giãy giụa một chút liền có thể thoát ra khỏi nút trói. Cao Khanh Trần cũng biết, người tình Âu Mỹ của anh thật sự muốn anh làm điều gì.
Cao Khanh Trần đem cà vạt quấn hờ quanh cổ, ngồi trước gương trang điểm lấy ra túi mỹ phẩm, nhưng chỉ đánh nhiều son bóng một chút lên cánh môi đã bị hôn đến bong tróc, sau đó dùng màu cam vỏ quýt tô chồng lên một cách nhẹ nhàng. Anh còn nhớ rằng mình đã từng mua một đôi tất đen và váy ngắn, nhưng vẫn chưa từng mặc qua trước mặt Doãn Hạo Vũ, thay vào đó, anh lại dành không biết bao nhiêu ngày trong phòng tập gym chỉ để tự thẩm ý tưởng điên rồ này.
Nghĩ nhiều như vậy còn không phải là vì Doãn Hạo Vũ sao. Cơ mà người yêu anh lúc này có lẽ đang tham gia bữa tiệc xã giao kia rồi, chỉ có lửa tình trong người Cao Khanh Trần là không cách nào biến mất, phản chiếu rõ mồn một qua tấm gương.
Cao Khanh Trần đứng dậy, ngồi bên giường nhìn mấy món đồ chơi tình thú kia.
Đặt nó ở nơi anh có thể tự kích thích bản thân.
Ngay khi thứ kia về tiếp xúc với cơ thể, anh ngẩng cổ lên giống như bị điện giật, cơ thể vô thức ưỡn cao vì khoái cảm khiến chiếc cà vạt theo chuyển động mà trượt xuống làn trơn láng. Cao Khanh Trần nhặt nó lên, đưa đến mũi hít sâu một ngụm, cảm nhận mùi hương của Doãn Hạo Vũ vẫn còn phảng phất. Mới nấc đầu tiên của mấy món đồ chơi này đã đủ khiến anh chịu không nổi, anh bắt đầu thấy nhớ người yêu mình rồi.
Trứng rung dán trước ngực ong ong luận động, khoái cảm truyền đến từ đỉnh ngực khiến Cao Khanh Trần cuối cùng không cách nào quỳ gối được nữa đành bất đắc dĩ dùng tay mình đảo trứng rung qua bên kia, lại lấy ra gậy mát xa đặt đến tính khí đã ngẩng cao đầu từ lâu. Chỗ đó rất nhanh liền ướt, chảy ra thứ chất lỏng trong suốt làm ướt nhẹp ga giường. Cao Khanh Trần cảm thấy hậu huyệt cũng bị kích thích đến rỉ nước, nhưng dường như thế vẫn chưa đủ để gậy rung có thể tiến vào thuận lợi.
Nghĩ lại trong lúc tạm nghỉ một chút, tiếng thở dốc của chính mình liên tục dội vào bên tai khiến Cao Khanh Trần không khỏi đỏ mặt xấu hổ. Anh yếu ớt mở ngăn kéo đầu giường lấy ra dịch bôi trơn, hướng tới hậu huyệt và trứng rung mà bôi lên. Thứ đồ chơi kia như thể thật sự có sinh khí vậy, sau khi được bôi thêm chất nhầy lại càng ra sức rung lên mãnh liệt. Thanh âm ong ong truyền đến bên tai, Cao Khanh Trần lại có ảo giác như người yêu anh đang thực sự gọi mình.
Một tiếng "Nine" chậm rãi, xen lẫn sự thèm khát mờ mịt.
"A...ah..."
Cao Khanh Trần khẽ rên lên khi trứng rung vừa chạm đến cửa hậu huyệt ướt át. Thứ kia chỉ mới vào được một chút đã kịch kiệt rung lên bần bật. Khoái cảm đột ngột xông đến khiến da đầu anh cũng trở nên tê dại, càng kích thích đẩy nó vào sâu bên trong.
Rõ ràng đã sung sướng đến độ ngây ngất, chút khí lực cuối cùng lại dùng để ưỡn cong eo nhỏ, ham muốn đưa gậy rung tiến lại càng gần. Bộ vị mẫn cảm lần nữa dán lên món đồ chơi đang rung đến lợi hại, nhưng phân thân muốn phát tiết lại không có cách nào bắn ra, chỉ có hậu huyệt non mềm là ngày càng nhiều nước, co rút mãnh liệt đem trứng rung nuốt vào càng sâu. Cảm giác khó chịu hành hạ Cao Khanh Trần đến rã rời, thân thể trắng nõn ngã xuống phủ phục trên giường, trong mắt bao phủ một tầng sương.
Rất mệt a... Nhưng vẫn chưa đủ.
...
Doãn Hạo Vũ tâm phiền ý loạn tiến vào phòng riêng tổ chức tiệc, bên trong ngoại trừ vài tên bạn cũ của hắn còn có mấy mỹ nữ vận đồ Giáng Sinh nóng bỏng. Không biết là tên nào tri kỷ phần Doãn Hạo Vũ một "tay vịn" chất lượng, khi thấy hắn đến còn chủ động sáp đến đặt tay lên vai hắn. Doãn Hạo Vũ rất tự nhiên né đi, nét mặt không mặn không nhạt nâng ly rượu vang đỏ trên bàn một hơi uống cạn. Mỹ nữ bên cạnh vẫn không bỏ cuộc, yểu điệu thân mật tỏ ý muốn thêm rượu cho hắn, đáp lại cô ta chỉ là ánh mắt băng lãnh còn lạnh hơn cả bầu trời ngoài kia.
...Thẳng đến khi Doãn Hạo Vũ nhận được một cuộc điện thoại, một tia vui mừng khó nén được lóe lên trong ánh mắt.
"Patrick..."
Thanh âm nghẹn ngào của Cao Khanh Trần từ đầu dây bên kia truyền đến, còn cơ hồ có thể nghe được tiếng rung vù vù của thứ đồ chơi kia. Hắn kêu anh mở video lên, con ngươi tận lực bình tĩnh quan sát trong ánh đèn Giáng Sinh yếu ớt mờ ảo, cuối cùng nhìn thấy thân thể câu nhân của người yêu hắn từ lúc nào đã đổi sang tất đen và váy ngắn, yếu ớt kéo lấy tấm chăn nhung che lại bộ dạng tự thẩm đến thảm thương của mình.
Tiếng gọi tên hắn từ người kia chỉ còn là tiếng thở dốc dứt quãng. Doãn Hạo Vũ vô thức liếm liếm đôi môi khô khốc, trái táo Adam được dịp cuộn lên mấy lần. Sau đó, không đến vài giây để hắn khách khí nói lời xin lỗi với đám hồ bằng cẩu hữu kia, vén màn lập tức rời khỏi.
...
Sau khi cúp điện thoại, Cao Khanh Trần mới lòng vén chăn ra, để lộ gậy mát xa đang cắm thật sâu trong hoa huyệt ướt át. Gậy rung ở mức cao nhất kịch liệt đâm đến tận gốc rễ nhạy cảm, khiến dâu nhỏ nhịn không được tự mò đến chơi đùa hai điểm nhỏ đã sưng đỏ trước ngực mình. Đầu ngón tay hư hỏng tận lực nhào nặn cấu véo. Phân thân chưa phát tiết nhịn không được cọ xát vào mép váy đen hòng đạt được một chút khoái cảm. Cao Khanh Trần lúc này đã không còn lại bao nhiêu sức lực, sốt ruột níu chặt tấm ga trải giường mà nhớ nhung người yêu mình, nhớ em trai nhỏ của mình, nhớ cả bộ dáng thiếu niên thô bạo đè anh xuống mà phóng túng thảo phạt.
Khi Doãn Hạo Vũ vừa bước vào cửa, thân thể nhanh hơn lý trí nháy mắt liền có phản ứng. Hắn nhìn người nọ như một lễ vật trong đêm Giáng Sinh, và chiếc cà vạt thắt nơ quanh cổ càng khiến anh giống như một món quà được gói ghém cẩn thận.
Bị thiếu niên giày Tây đứng bên giường chăm chú nhìn xuống, Cao Khanh Trần có chút giật mình mà hơi co người lại, nhưng rất nhanh liền dọc theo nếp ga trải giường bò qua, hôn lên đũng quần căng phồng nóng rực của hắn, còn không để ý nơi hạ bộ vẫn còn cắm gậy mát xa đang rung lên kịch liệt.
"Gimme more."
<Cho anh nhiều hơn nữa.>
Người nọ đã mẫn cảm đến cực hạn, ngậm cà vạt trong miệng mà thành khẩn dâng cho Doãn Hạo Vũ. Hắn lập tức dùng nó bịt kín mắt anh, cầm gậy rung dưới hạ bộ khuấy động một trận làm anh thiếu chút nữa lên đỉnh.
Khoảng trống đó ngay lập tức được Doãn Hạo Vũ chăm sóc đầu vú đền bù. Hắn liếm láp một vòng quanh mép vú sưng đỏ rồi mới ngậm lấy hạt châu kia mút vào. Cao Khanh Trần lập tức ôm lấy cổ hắn, dụ dỗ hắn lưu lại từng chỗ trên cơ thể anh thật nhiều dấu hôn, đẩy hắn ngồi bên cạnh giường, đem hoa huyệt ướt át kia cọ xát với hạ bộ căng phồng của hắn.
Khi tầm mắt bị che khuất, mọi xúc cảm trên da thịt càng trở nên rõ ràng.
Doãn Hạo Vũ cởi thắt lưng, tùy tiện giật hàng cúc trên áo sơ mi, không hiểu ý gì lại che vào thân thể hút mắt cao Cao Khanh Trần, nhưng rất nhanh đã không thương tiếc cầm gậy rung đâm mạnh vào hoa huyệt nóng bỏng của người dưới. Dịch nước chảy ra dính lên ngón tay Doãn Hạo Vũ, hắn liền đưa đến bờ môi phấn nộn của Cao Khanh Trần để anh liếm láp sạch sẽ, muốn đem tiếng rên rỉ của anh nghiền nát.
Hạ bộ Cao Khanh Trần đột ngột xông đến một cỗ nhiệt độ, cách một lớp vải vẫn cảm nhận được độ ấm từ cự vật cương lên của Doãn Hạo Vũ, Cao Khanh Trần cảm thấy có chút khẩn trương sợ hãi. Nhưng cho dù bên dưới đã bị gậy rung dày vò đến ướt nhẹp một vũng không ra hình dáng, anh vẫn khát cầu quấn lấy eo hắn cọ cọ hai chân, muốn đem quần Tây của hắn cởi ra, dùng ngón chân câu dẫn phân thân bên trong mau động tình.
"Hừm..."
Anh nghe âm thanh trầm khàn khó kìm chế của Doãn Hạo Vũ, sau đó vành tai mẫn cảm được hắn ngậm lấy liếm qua. Hắn nhẫn nại cởi chiếc váy ngắn bấy giờ vẫn treo bên hông của anh, để lộ ra cái eo nhỏ trắng nõn uyển chuyển. Cao Khanh Trần được như ý nguyện liền hôn cắn lên yết hầu hắn lấy lòng, thẳng đến khi Doãn Hạo Vũ không nhịn được nữa rút ra gậy rung dưới hạ thân cho anh, ở phần bụng dưới anh mà hôn hít vài cái. Gậy thịt to lớn chống đỡ trước cửa huyệt ẩn nhẫn cọ xát, hai chân Cao Khanh Trần triệt để bủn rủn.
"Merry Christmas..."
Cự vật cứng rắn nóng bỏng trực tiếp đâm mạnh vào hoa huyệt mềm mại. Đôi chân thanh mảnh được bao bọc trong tất đen gác lên vai Doãn Hạo Vũ, mu bàn chân thoải mái đến mức duỗi thẳng, khoái cảm lan tràn từ trong hoa huyệt như nuốt lấy hơi thở của Cao Khanh Trần.
Anh ngẩng đầu, khuôn miệng hé mở để lộ ra đầu lưỡi đỏ tươi, cuối cùng phóng thích toàn bộ chất lỏng trắng đục kia lên khuôn ngực phập phồng của hắn. Phân thân sau lần xuất ra vừa mới rủ xuống, Doãn Hạo Vũ liền lập tức tăng tốc, đem dâm dịch đặc sệt kia hòa lại với chỗ giao hợp của hai người, lại dùng tay vừa an ủi lẫn kích thích lên xuống khiến anh chưa qua bao lâu đã lại cứng lên.
Doãn Hạo Vũ dường như rất quen thuộc với cơ thể Cao Khanh Trần, mỗi lần thúc đều có thể thể lực sung mãn mà đâm đến nơi sâu nhất chỉ thuộc về hắn, giống như muốn đem chỗ đó triệt để nghiền nát. Không biết qua bao lâu, Cao Khanh Trần đã mệt đến kiệt sức, chỉ còn biết nắm chặt ga giường để hắn tùy ý lật người anh lại đổi góc độ mà mạnh mẽ thảo phạt, đổi lấy những tiếng rên rỉ nức nở đến khàn giọng từ anh.
"Ư ưm, Pat... đừng mà... Hức, ưm....!"
Khi hắn chuyển qua tư thế quỳ, gậy thịt dường như tiến vào càng sâu, đâm tận đến nơi mà gậy rung còn chưa khai phá. Mỗi cú nhấp là một lần xương hông đánh vào cánh mông vang lên giòn giã, Cao Khanh Trần khó mà kiềm chế cảm giác dịch ruột từ huyệt đạo tràn ra, nương theo khe mông mà chảy xuống ga giường. Khi nghe anh không kìm nổi nghẹn ngào hai tiếng, Doãn Hạo Vũ dường như ngầm hiểu liền cởi bỏ cà vạt che trước mắt anh. Đèn màu lờ mờ chiếu đến hàng mi, đôi mắt mông lung mờ sương như càng trở nên kiều diễm. Anh nhìn chăm chăm vào một khoảng không, chới với tuyệt vọng khi bị tình dục nhấn chìm, lần nữa xuất ra dâm dịch nóng hổi. Cùng lúc ấy, hậu huyệt co rút hai cái bọc lấy tính khí hung hăng của Doãn Hạo Vũ, lập tức đã bị nhồi vào, tràn ngập thứ chất lỏng sánh đặc ấm nóng kia.
Sau khi xuất ra bên trong, Doãn Hạo Vũ cúi xuống cắn lên vai để an ủi thân thể đã bị làm đến mềm nhũn của Cao Khanh Trần. Nhưng dường như vẫn chưa thỏa mãn, cự vật chưa rút ra lại ở chỗ sâu nhất đỉnh chọc thêm hai cái. Hắn lần nữa nhào tới, bắt lấy đầu lưỡi đang đưa ra của Cao Khanh Trần mà hôn mút, lôi kéo hai tay anh về phía sau, muốn anh một lần nữa ngồi ở trên đùi hắn.
"One more time?"
Accent Âu Mỹ của người yêu khiến anh cũng phải đứng tim. Khi hắn cọ vào vành tai anh, tóc mai hai người chạm vào nhau, cảm giác se sắt đầy từ tính cứ văng vẳng bên tai.
Cao Khanh Trần khẽ nheo mắt nhìn kim đồng hồ trên tường vừa qua 12 giờ đêm, nhẹ nhàng đưa tay vuốt ve đường nét gương mặt Doãn Hạo Vũ.
"Qua sáng hôm sau rồi a~."
Câu này chuyển qua nói bằng tiếng Trung, nhưng vô luận thế nào bọn họ đều có thể hiểu được. Doãn Hạo Vũ vùi mái tóc xoăn nhẹ có phần hơi rối của mình vào cổ Cao Khanh Trần, ở đó cọ cọ một chút, sau đó lại hạnh phúc hôn lên.
------
"Push up to my body, sink your teeth into my flesh" _ Flesh.
<Đâm vào cơ thể anh thật mạnh mẽ, để dấu răng của em hằn sâu lên da thịt anh.>
-------
[Tác giả dùng từ gốc là "Tố nhan". "Nhan" nghĩa là nhan sắc, còn "Tố" có nghĩa cao khiết, mộc mạc không lòe loẹt, phô trương, thường dùng để nói đến ngoại hình có làn da trắng nõn, mộc mạc, bình dị và hiền lành.
ð Mặt mộc của Cao Tiểu Cửu siêu đẹp, siêu câu nhân luôn chứ không phải đơn bạc tầm thường đâu nha mọi người. Mình nghĩ ở đây ý là Tiểu Cửu thấy mình đơn thuần giản dị quá không hợp với Doãn Hạo Vũ vốn đang tham gia những bữa tiệc xa hoa lộng lẫy ý.
Thứ lỗi cho truyện mình chỉ là edit lại thôi, chứ mình không biết tiếng Trung nên hành văn không được thoát ý, phải giải thích cho mọi người như vầy. Mong mọi người chiếu cố nhé :>]
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro