Chương 70
Đoạn Thanh Sơn hôn lên cổ Trình Án Thước, hai tay lướt tới hông cậu, ôm thật chặt, từng ngón tay của hắn luồn vào chiếc quần đen, tựa dục vọng của Đoạn Thanh Sơn muốn cắm vào trong cơ thể Trình Án Thước.
"Tất nhiên là tôi muốn xem rồi, Thước Nhi... Thưởng cho tôi xem một cái, liếm một chút nhé?"
Trình Án Thước giữ chặt tay Đoạn Thanh Sơn, cách quần sờ dương vật cương cứng của hắn: "Chờ tay của anh khỏi rồi, em sẽ cho anh xem."
"Tại sao?"
"Chúng ta về nhà xem." Thân thể Trình Án Thước run rẩy dưới sự đụng chạm của Đoạn Thanh Sơn, cậu áp sát xuống mặt Đoạn Thanh Sơn, háo hức chờ đợi nụ hôn, "Đoạn Thanh Sơn, từ nay trở đi, đầu anh mỗi ngày đều sẽ nghĩ tới chuyện này, con cặc của anh sẽ cứng lên mỗi ngày, khi nào tay anh khỏi hẳn, em sẽ cho anh xem."
"Phương pháp cưỡng chế dưỡng thương của em rất tốt, tôi thích."
Đoạn Thanh Sơn nhẹ nhàng cúi đầu hôn một cái, Trình Án Thước không có được hôn sâu như ý muốn. Đoạn Thanh Sơn rời môi đi, cậu còn luyến tiếc liếm môi hắn, nắm lấy Đoạn Thanh Sơn tay, cách quần sờ giúp hắn. Cậu nhìn Đoạn Thanh Sơn, cố ý rên rỉ cho hắn nghe thấy.
Phòng khách tối om, ánh sáng vàng ấm áp ẩn mình khỏi quái thú và chiếu sáng riêng mình ở trung tâm, trong khi một mảng màu trắng khác dính vào màu đen, hưởng chút màu vàng, trở thành một ánh sáng trắng tuyệt đẹp khác trong căn phòng này.
Đoạn Thanh Sơn cởi quần của Trình Án Thước, không khỏi cúi đầu nhìn bụng cậu. Cậu cầm chiếc cà vạt màu đen lên che khuất tầm mắt của hắn, giống ngày trước Đoạn Thanh Sơn làm với cậu, buộc lại phía sau đầu. Sau đó cậu lấy chiếc cà vạt xanh lam đậm trói chặt tay hắn lại.
"Em đang làm gì vậy?" Đoạn Thanh Sơn mỉm cười, tựa đầu vào ngực Trình Án Thước liếm một cái, "Thước Nhi, tôi muốn nhìn em."
Trình Án Thước sờ sờ khuôn mặt Đoạn Thanh Sơn, hôn cằm hắn: "Em biết anh sẽ không nghe lời, quà là để làm người ta ngon miệng, anh không được phép chơi xấu."
"Thật dữ mà," Đoạn Thanh Sơn ngậm núm vú của Trình Án Thước vào miệng, hớp một ngụm lớn, ngẩng đầu về phía Trình Án Thước đang vô hình, "Đã như vậy, mau cho tôi vào, được không?"
Trình Án Thước sờ vào cơ bụng của Đoạn Thanh Sơn, luồn tay vào trong quần của hắn, móc con cặc màu đỏ ra. Lúc hắn đang định đứng dậy thì tay Trình Án Thước đã ấn vào đùi hắn. Cậu quỳ ở giữa hai chân Đoạn Thanh Sơn, nghiêng người về phía gậy thịt sưng tấy, nhẹ nhàng thổi vào nó. Đầu óc Đoạn Thanh Sơn trống rỗng trong giây lát, lời giãy giụa từ chối bị nuốt lại vào cổ họng.
"Thanh Sơn..." Trình Án Thước dọc theo gốc dương vật liếm một đường, hơi thở ấm áp khiến máu trong người Đoạn Thanh Sơn rần rần, "Anh không nỡ cho em làm cái này, nhưng anh lại muốn, có đúng không?"
Nhịp tim của Đoạn Thanh Sơn đập nhanh, Trình Án Thước nói đúng, hắn không đành lòng để Trình Án Thước hạ thấp thân thể như vậy. Cậu có thể được nuông chiều cao ngạo vĩnh viễn, nhưng đây cũng là một cách cậu thành tâm với hắn.
wattpad ppunrpale0102
Đoạn Thanh Sơn thẳng thắn trả lời: "Đúng vậy, Trình Án Thước, tôi muốn."
Trình Án Thước ngậm lấy quy đầu của Đoạn Thanh Sơn, dùng đầu lưỡi trêu chọc nó: "Em sẽ cho anh, Đoạn Thanh Sơn, anh muốn cái gì em đều cho anh."
Đoạn Thanh Sơn không thấy được, dục căn của hắn cọ xát trong miệng Trình Án Thước, tiếng chụt chụt của Trình Án Thước càng làm cho cặc hắn cương cứng. Cậu cố gắng mở to miệng, mở hờ mắt với ánh mắt mê ly. Mùi hương trên cơ thể Đoạn Thanh Sơn khiến cậu mê mẩn, khuôn mặt đỏ bừng vô cùng hấp dẫn.
Đoạn Thanh Sơn không thể nhìn được, tất cả những gì hắn có thể nghĩ đến chỉ là khuôn mặt lạnh lùng và quyến rũ của Trình Án Thước, đôi môi đỏ mọng, ngón tay trắng nõn và cái lỗ hồng hồng. Không thể nghĩ được hết một Trình Án Thước hoàn chỉnh, mọi chỗ của cậu đều được phóng đại. Một nốt ruồi đen nông đến mức khó phát hiện trên người Trình Án Thước cũng có thể là động cơ để Đoạn Thanh Sơn phạm tội.
"Đoạn Thanh Sơn..." Vòng eo của Trình Án Thước hơi sa xuống, cậu vẫn quấn lấy dương vật của Đoạn Thanh Sơn, nuốt không hết nguyên cây, cậu ngậm một nửa rồi lại nhổ ra. Miệng cậu quá đau xót, nhưng Đoạn Thanh Sơn vẫn không xuất tinh, thở dốc hổn hển khá to và cặc không mềm đi chút nào. Cậu tựa vào chân Đoạn Thanh Sơn, nhét ngón tay vào cái lỗ bí mật sau lưng mình, mở rộng ra: "Anh không bắn, là muốn em biết... em làm tệ quá sao?"
Đoạn Thanh Sơn nâng bàn tay đang bị Trình Án Thước trói lại, ra hiệu cho Trình Án Thước áp mặt mình đến. Cậu ngoan ngoãn cúi xuống hôn lên môi hắn: "Muốn bắn, cho tôi nhìn em đi, Thước Nhi."
Trình Án Thước đưa tay mở nút thắt, chiếc cà vạt rơi ra từ khe hở giữa môi họ, Đoạn Thanh Sơn ấn cổ Trình Án Thước xuống, ép cậu vào giữa hai chân hắn, thấp giọng nói: "Liếm nữa đi."
Trình Án Thước nhìn Đoạn Thanh Sơn, há miệng ngậm lấy đầu cặc màu đỏ, dùng chiếc lưỡi mềm mại liếm nó, ánh mắt của Đoạn Thanh Sơn đảo từ mặt Trình Án Thước ra sau lưng, đến ngón tay đang ra vào lỗ của chính mình.
"Thước Nhi, sâu vào một chút, nâng mông lên, tôi muốn xem."
Vòng eo của Trình Án Thước càng tụt xuống, mông cậu nhô lên cao, con cặc trong miệng cậu lại cắm vào, ngón tay của chính cậu cũng bị chặn lại, nhưng vẫn chưa đủ, không đủ.
Những đường gân xanh trên cặc trong miệng lại phồng lên, như đang đập trong miệng cậu. Đoạn Thanh Sơn duỗi thẳng eo, đưa đẩy vào trong miệng Trình Án Thước vài lần, trước khi cậu kịp rút lui, trong miệng đã bị bắn đầy. Tinh dịch từ môi chảy xuống, cậu há miệng khiến chúng tí tách nhỏ xuống.
"Ngồi dậy để tôi địt, tôi thề sẽ không nhìn chim nhỏ của em." Đoạn Thanh Sơn tựa lưng vào ghế sofa, lười biếng duỗi chân, đôi mắt đen tràn đầy dục vọng sâu không thấy đáy.
Trình Án Thước rút ngón tay ra, đứng dậy bò lên trên người Đoạn Thanh Sơn, ôm lấy mặt hắn hôn lên. Đoạn Thanh Sơn lần này thỏa mãn cậu, dùng lưỡi quấn thật chặt không cho cậu trốn thoát. Trình Án Thước cọ mông mình lên cây gậy thịt đỏ tím bị cậu liếm ướt dầm dề, còn vương tinh dịch. Động thịt hồng nhạt căng thẳng co rụt lại, chẳng qua cọ qua cọ lại như vậy sớm đã ướt sũng.
"Sao tôi lại không biết em giỏi dụ dỗ người khác như vậy nhỉ?" Đoạn Thanh Sơn liếm môi Trình Án Thước hỏi.
Trình Án Thước sờ con cặc dưới mong cậu, bẻ mông mình ra, mời Đoạn Thanh Sơn: "Từ từ anh sẽ biết, chỉ có anh biết, Đoạn Thanh Sơn... Vào đi."
Đoạn Thanh Sơn duỗi thẳng eo, đút toàn bộ con cặc vào trong, phản ứng đầu tiên của Trình Án Thước là đứng dậy rút lui một chút. Đoạn Thanh Sơn đột nhiên giơ tay kéo Trình Án Thước vào trong ngực, đè cậu xuống không cho cử động, tựa như trừng phạt cậu, hắn liên tục nện mạnh vào trong: "Em định trốn đi đâu? Kẹp chặt vào, bé cưng Thước Nhi."
"Quá gần... quá chặt... sâu... a..."
Đoạn Thanh Sơn thoát khỏi ràng buộc cà vạt hoàn toàn, giữ thật chặt eo Trình Án Thước, hôn lên đôi môi đỏ mọng: "Em thật quyến rũ, Thước Nhi, đừng nói nữa, tôi muốn hôn chết em."
Con cặc của Đoạn Thanh Sơn cắm vào quá sâu, lỗ nhỏ của Trình Án Thước kẹp chặt lấy hắn. Đoạn Thanh Sơn cảm thán không biết bao nhiêu lần, cái lỗ chật hẹp của Trình Án Thước thật sự khiến hắn sướng đến chết.
Trình Án Thước rên rỉ ngày càng càng nhiều, tựa vào vai Đoạn Thanh Sơn, để hắn tùy ý lưu lại dấu vết trên người cậu. Hắn nhắm vào ngực của cậu, cúi đầu mút lấy núm vú thật mạnh.
Người chờ Đoạn Thanh Sơn ở cửa không thể đợi được nữa nên gõ cửa, nhưng bên trong không có người trả lời.
Không phải là về nhà rồi đấy chứ?
Y nắm lấy tay nắm cửa và mở cửa ra.
Đoạn Thanh Sơn nghe thấy thanh âm, cầm chiếc áo khoác bên cạnh lên, che lại cặp mông trắng nõn mềm mại của Trình Án Thước.
"Đoạn Thanh Sơn... Có ở đó không?"
Người đàn ông nhìn thấy hai người đang làm tình, sững sờ một lúc lâu rồi mở miệng.
Đoạn Thanh Sơn không nói gì, tiếng nước liếm vào núm vú của Trình Án Thước càng lúc càng lớn, cường độ chịch Trình Án Thước càng ngày càng mạnh. Đoạn Thanh Sơn chậm rãi quay đầu lại, trong mắt nóng rực dục vọng, môi mỏng đỏ bừng hơi hé ra: "Đang chịch, bận, lăn đi."
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro