Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 63

Quần áo của Tống Quyển bị Đoạn Thanh Sơn lột sạch, Trình Án Thước nhìn quần áo bị nhét vào tay, lại nhìn người đang run bần bật trên đất, nói, "Nếu bị lộ tẩy, có phải anh sẽ chết không?"

"Trình Án Thước, tôi có chết cũng phải chết dưới thân em, Đoạn Thanh Sơn này chết trong tay người khác thì có ý nghĩa gì chứ?"

Trình Án Thước nắm tay Đoàn Thanh Sơn, bắt đầu tự mình cởi quần áo.

Những chiếc lá tre ngoài cửa sổ mảnh mai xanh tươi, người đứng trong phòng gầy gò trắng nõn. Đoàn Thanh Sơn bị cảnh tượng này mê hoặc, cơ thể thon gầy và trắng trẻo của cậu được hắn ôm vào lòng, đi về phía giường.

"Quên đi, đừng mặc vào, sớm muộn gì cũng phải cởi ra."

Đoạn Thanh Sơn ôm eo Trình Án Thước, cúi người hôn lên cái bụng mềm mại, liếm láp dọc theo xương sườn của cậu.

Mỗi người đều được tạo thành từ khung xương, nhưng Trình Án Thước thì khác. Cậu là một người được nuôi dưỡng từ vẻ đẹp trong xương cốt của mình.

"Đừng cắn... Em đã nói bao nhiêu lần rồi... ưm..." Trình Án Thước không thể túm được mái tóc ngắn của Đoạn Thanh Sơn, chưa kịp tách hắn ra khỏi núm vú của mình, Đoạn Thanh Sơn đã thả lỏng, hôn lên môi cậu.

Đoạn Thanh Sơn thích hôn Trình Án Thước không khép được miệng, chịch đến không khép được chân, đầu lưỡi và dương vật của hắn sẽ lấy lòng Trình Án Thước, khiến cậu chỉ có thể thở dồn dập, mở miệng ra, để đầu lưỡi của hắn diễu võ giương oai.

Đoạn Thanh Sơn hôn đủ rồi, cùng lúc tay buông núm vú của Trình Án Thước, giơ tay lên liếm ngón tay vừa nhéo vú cậu, nói: "Đầu vú của em ngọt quá, em cũng thử đi."

Trình Án Thước gác một chân lên vai Đoạn Thanh Sơn, nhìn người hôn bé chim của mình, nhắc nhở: "Anh nói lớn như vậy, sợ Tống Hà không nghe thấy anh làm tình với người khác sao?"

"Em không phải người khác, tôi chỉ làm tình với em." Đoạn Thanh Sơn liếm túi trứng của Trình Án Thước đến ướt đẫm, hôn lên khe hở dưới quả bóng, dùng lưỡi chạm vào, Trình Án Thước kẹp chặt lấy hắn, Đoạn Thanh Sơn cầm chiếc chăn bông mỏng màu xanh lam đưa cho Trình Án Thước, nói: "Trình Án Thước, nhấc mông lên, tôi liếm ướt cho em."

Trình Án Thước hiểu ý, nhặt chăn lên che mặt, nhưng khi nghe được nửa câu sau của Đoạn Thanh Sơn, cậu đạp lên vai Đoạn Thanh Sơn, ngăn cản hắn động đậy.

"Không được... Đoạn Thanh Sơn..." Trình Án Thước lật chăn màu xanh lên, hơi đứng dậy, từ trong chăn nhìn Đoạn Thanh Sơn, từ chối hắn.

Hết lần này đến lần khác đặt mình xuống, Đoạn Thanh Sơn không hề cảm thấy có lỗi với chính mình, Trình Án Thước cũng bắt đầu cảm thấy khó chịu thay hắn.

Dưới tấm chăn màu xanh là một con chim trắng xinh đẹp. Đoạn Thanh Sơn chợt nhận ra mình đã sai, Trình Án Thước thích hợp với mọi màu sắc, tươi sáng, lạnh lùng, lòe loẹt và kiềm chế, dù thế nào đi nữa cũng sẽ làm hắn say mê.

Đoạn Thanh Sơn ôm lấy mắt cá chân của Trình Án Thước, hôn dọc bắp chân trắng nõn của cậu, Trình Án Thước thấy hắn im lặng, liền lùi lại một bước. Nhưng hắn kéo chân cậu lại áp vào người mình. Đoạn Thanh Sơn chui vào giữa hai chân cậu, hôn cái lỗ màu hồng nhạt, nói: "Em xấu hổ cái gì? Trình Án Thước, cho tôi liếm được không? Em chỗ nào cũng xinh đẹp, nơi nào cũng ngọt ngào, hửm?"

Đó là một câu hỏi, nhưng Trình Án Thước còn chưa kịp mở miệng, Đoạn Thanh Sơn đã dang rộng mông cậu ra, hướng về phía cái lỗ đang đỏ bừng như khuôn mặt của Trình Án Thước.

Cảm giác không giống nhau. Rõ ràng là mềm mại và ngắn ngủn, không chạm tới nơi nhạy cảm, nhưng Trình Án Thước lại cảm giác được từng bộ phận trên cơ thể mình có thể chảy nước đều ướt đẫm, tựa trời sắp mưa to.

Với sự khuấy động nóng bỏng và hỗn loạn, Trình Án Thước cắn chặt chăn, chôn những tiếng rên rỉ nhớp nháp đó vào chăn, nặng nề ấn vào người đang say sưa làm những việc dâm dật.

"Đoạn Thanh Sơn...!" Trình Án Thước hét lên một tiếng, hai chân Đoạn Thanh Sơn ôm lấy kịch liệt run rẩy.

Tinh dịch Trình Án Thước xuất ra từ từ rơi xuống phần bụng dưới mềm mại của cậu, người đàn ông bị chôn vùi giữa hai chân cuối cùng cũng ngẩng đầu đưa ngón tay vào trong động dâm của cậu, chất lỏng ẩm ướt chảy ra, lấy nó đưa cho Trình Án Thước xem.

"Đoạn Thanh Sơn..." Trình Án Thước thở hổn hển, hốc mắt đỏ hoe, "Muốn hôn."

Trong tư thế này, Đoạn Thanh Sơn tiến lên, nhét con cặc cứng rắn của mình vào trong cơ thể Trình Án Thước. Hắn đặt tay dưới đầu cậu, luồn vào trong tóc của Trình Án Thước, khiến cậu dính chặt vào người hắn, không có bất kỳ khoảng trống nào.

Những dấu hôn trên cổ Trình Án Thước còn chưa hoàn toàn biến mất, Đoạn Thanh Sơn lại đang gặm nhấm những dấu hôn mới, giống như một chiếc vòng cổ khóa chặt Trình Án Thước vào trong cái lồng mới của Đoạn Thanh Sơn.

"Thước Nhi... Sợ sao?"

Ở cùng với tôi, sợ sao.

Núm vú của Trình Án Thước lại bị Đoạn Thanh Sơn bóp, dùng sức mút vào. Trình Án Thước ôm đầu Đoạn Thanh Sơn, nâng bộ ngực cong cong của cậu lên, tiếng rên rỉ nhợt nhạt thúc giục Đoạn Thanh Sơn nện càng lúc càng sâu, càng đỉnh càng nặng.

"..." Trình Án Thước giơ tay lên chạm vào mặt Đoạn Thanh Sơn, dọc xuống theo ngực hắn, nghiêm túc nói: "Không sợ."

Trước đây cậu từng sợ hãi, nhưng bây giờ cậu sẽ thích ứng với nơi này, sẽ giơ súng vì Đoạn Thanh Sơn.

Cũng giống như lúc này.

Tống Quyển ở bên giường không biết lúc nào đã thoát khỏi sợi dây, khẩu súng mà anh ta không biết lấy từ đâu đó chĩa vào người đang đè Trình Án Thước ra ra vào vào.

Trình Án Thước đi trước anh ta một bước, trong tay nắm lấy khẩu súng bên giường, tay còn lại ôm chặt Đoạn Thanh Sơn. Hắn đè trên người cậu, nghe được nhịp tim cuồng loạn của Trình Án Thước.

Cách bắn do Đoạn Thanh Sơn dạy đương nhiên là nhanh và chính xác. Giữa trán Tống Quyển nở một bông hoa, ngã xuống đất, máu từ từ chảy ra khắp mặt đất.

"Đoạn Thanh Sơn..." Trình Án Thước bị Đoạn Thanh Sơn chịch như muốn rời ra thành từng mảnh, hai chân buông khỏi Đoạn Thanh Sơn rồi lại quấn lên, siết chặt vòng eo căng chặt, nhẹ giọng nói: "Nếu anh không bắn, Tống Hà sẽ tới mất."

"Đây là chuyện lớn à?" Đoạn Thanh Sơn nghiêng người hôn lên đôi mắt lạnh lùng của Trình Án Thước, đặt tay lên bàn tay vẫn đang run rẩy của cậu, dùng ngón tay đan vào nhau: "Chúng ta làm tình là quan trọng nhất."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #hvan