Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 62

Trình Án Thước gọi cho Trình Như Tư vài lần, tất cả đều không có người nghe. Cậu có chút lo lắng, nhưng ngày trước Trình Như Tư cũng như vậy. Nếu cậu ta thật sự tức giận với Trình Án Thước, một năm liền cũng có thể không để ý người khác.

Trình Án Thước lại nghĩ tới việc gọi cho cha mẹ mà cậu đã ân đoạn nghĩa tuyệt, nhưng Âu Nguyên đã gọi cho cậu trước một bước.

Âu Nguyên không chờ Trình Án Thước nói chuyện đã nói to, "Anh Chim Nhỏ, Anh Đoạn bị nhốt rồi!"

Trình Án Thước hỏi, "Vì sao?"

"Một chốc cũng không giải thích rõ ràng được, anh Đoạn bảo em gọi cho anh nhanh đến tìm anh ấy, giải vây giúp ảnh."

"Anh... không biết đường." Trình Án Thước moi móc hoa văn trên áo nói.

"Em nói với A Duyệt, A Duyệt sẽ dẫn anh tới."

Lúc Trình Án Thước xuống xe của A Duyệt, chân cũng mềm ra, cậu chống tay lên cửa kính, nói, "Chị thật là thâm tàng bất lộ, tôi còn cho rằng chị chỉ biết nấu cơm."

A Duyệt mặc một bộ đồ đen, cả người toát lên vẻ giỏi giang, cô chuẩn bị súng rồi nói, "Quá khen. Ngài Trình, đi theo tôi."

Đây là một cái đình viện phục cổ Trung Quốc, cửa vào hình vòm rất nhỏ, bên trong cây xanh sinh trưởng tươi tốt, hoa tươi tùy ý khoe sắc, không người tu bổ, giống như một vườn cây thiên nhiên. Nước chảy từ suối nước giữa đình viện vào phiến đá bên dưới, chảy vào rừng trúc phía xa.

Trình Án Thước hỏi A Duyệt vẻ mặt nghiêm túc, "Đây là nơi nào?"

"Biệt thự tư nhân của Tống Hà."

"..." Hỏi cũng như không. Trình Án Thước còn muốn hỏi Đoạn Thanh Sơn tới đây làm gì, nhưng cậu thật sự không phải kiểu người tự muốn làm khổ mình, hơn nữa thấy A Duyệt rất cảnh giác nên không quấy rầy cô. Bây giờ cậu chỉ muốn tìm được Đoạn Thanh Sơn thật nhanh, giúp hắn giải vây.

"Ở bên trong này."A Duyệt dừng trước một cửa phòng, chỉ chỉ bên trong, "Anh Đoạn bảo cậu đi vào."

Trình Án Thước nhẹ nhàng gật đầu, A Duyệt ở ngoài với A Duyệt trong nhà khí chất thật khác nhau, Trình Án Thước bị cô làm cho khẩn trương, tay cậu chạm vào súng trên eo, chậm rãi đẩy cửa đi vào.

Bố cục bên trong là kiểu cổ, có bàn ghế làm bằng gỗ, lư hương đang bốc khói, cùng một bức bình phong phỉ thúy giá trị xa xỉ ở giữa phòng. Nếu không phải thấy điều khiển từ xa trên bàn, Trình Án Thước còn cho rằng mình đã xuyên không.

"Tới rồi?"

Thần kinh cao độ của Trình Án Thước cảnh giác, phân biệt rõ ràng thanh âm này mình không quen biết, nháy mắt rút súng ra, hướng về phía tiếng nói phát ra.

Cậu không thấy rõ người, một bàn tay từ đằng sau vươn tới muốn cướp súng của cậu. Cậu thu cánh tay lại, cong lưng thúc khuỷu tay về phía bụng người phía sau. Người đó phản ứng càng nhanh nhạy hơn, chặn tay cậu lại, tiêu tán lực của Trình Án Thước rất nhiều.

Trình Án Thước nhớ đến lời dạy của Âu Nguyên, đang muốn phản kích liền thấy Đoạn Thanh Sơn lôi kéo tay cậu, mắt cười đến là cong.

Đoạn Thanh Sơn dọc theo tay cậu nắm lấy khẩu súng, chạm vào ngón tay cậu, nói, "Em học rất nhanh, nhưng cũng không tốt lắm, lần sau lên giường, vừa đánh nhau vừa làm tình cũng được đấy? Thước Nhi, hình ảnh em rút súng ra đúng là mê chết tôi mà."

Bắn chết hắn trí mạng, ngón tay trắng trẻo cầm súng giết hắn.

"Không phải anh bị nhốt ở đây sao? Nhìn anh có vẻ vui nhỉ?" Trình Án Thước rút tay ra, nhét khẩu súng về bên hông.

Đoạn Thanh Sơn thực sự có nỗi khổ khó nói.

Sau khi nói chuyện với Tống Hà, Đoạn Thanh Sơn đã muốn khởi hành về nhà, nhưng Tống Hà nửa đường chặn xe hắn, muốn cùng hắn bàn bạc đối phó Tang Văn Trạch. Tống Hà nói trong tay ả còn mấy con đường lưu thông tiền tệ của Yến Thành, bà ta muốn ngồi xuống nói chuyện với hắn.

Có tiền không kiếm là thằng ngu. Đầu óc Đoạn Thanh Sơn nóng lên, nhất thời đồng ý rồi bị mời tới nơi này. Tống Hà tặng cho hắn một thanh niên xinh đẹp mảnh khảnh, nói kết giao phải ngươi tới ta đi, đây là em trai ả, Tống Quyển. Khi nào hai người làm xong thì ả sẽ thả hắn đi.

Camera gắn ở cuối giường như đang mong chờ được thấy cảnh xuân. Mà Tống Hà đang ở một gian phòng khác xem trực tiếp trận tình ái này.

Chuyện này đương nhiên không đơn giản như thế, chắc chắn Tống Hà đã giao nhiệm vụ gì đó cho Tống Quyển. Dã tâm của Tống Hà là do năm tháng tích lủy ra, cái ả muốn không phải đơn giản như giết Tang Văn Trạch, mà là... muốn một ngụm nuốt trọn hai đại thế lực Tang Văn Trạch và Đoạn Thanh Sơn.

"..."

Trình Án Thước mặt vô biểu tình nghe xong, bị Đoạn Thanh Sơn dẫn tới vị trí khuất camera, thấy Tống Quyển bị trói gô nằm trên mặt đất.

Người gầy gầy, thoạt nhìn rất đáng thương.

"Tống Quyển khá xinh đẹp." Trình Án Thước khách quan đánh giá một câu.

Đoạn Thanh Sơn cúi đầu nhìn thoáng qua, bởi vì giãy giụa, làn da của Tống Quyển lõa lồ ra, vừa trắng vừa non, là rất đẹp.

"Đẹp." Đoạn Thanh Sơn dời ánh mắt lên khuôn mặt Trình Án Thước, hắn nắm lấy cổ tay cậu kéo người đến trước mặt, tiến đến hôn lên mặt cậu mấy cái, "Em càng đẹp hơn. Cởi quần áo ra, mặc của cậu ta vào, để tôi liếm."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #hvan