Chương 52
Đoạn Thanh Sơn thích cắn, nhưng Trình Án Thước không cho phép, hắn bất đắc dĩ dùng răng cà nhẹ đầu vú của cậu.
Núm vú của Trình Án Thước hồng hào mềm mại, cái miệng bí mật bên dưới cũng hồng hào hấp dẫn. Đoạn Thanh Sơn nhấp một ngụm lớn rồi buông ra, hình dáng phồng lên bị ngón tay hắn bóp ra không biến mất, trở nên đỏ tươi do bị mút mạnh.
"Em phải mặc áo lót đi." Đoạn Thanh Sơn lại nhéo một cái, quay sang bên kia của Trình Án Thước, cũng giống như bên trái, đưa toàn bộ vào miệng liếm rồi lại cắn, tận dụng khoảng trống mà nhìn Trình Án Thước: "Mặc màu đỏ, có ren, cho tôi xem."
Hai chân Trình Án Thước vô thức co lại, ống quần bị ma sát lên xuống, đôi bắp chân trắng nõn như hoa mộc lan hiện ra rồi biến mất. Cậu đưa tay chạm vào đầu của Đoạn Thanh Sơn, cúi xuống nhìn những chiếc gai cắm vào ngực cậu, nói: "Vậy anh phải đeo một đôi tai chó cho em xem."
"Muốn nhìn chó địt em?" Đoạn Thanh Sơn buông tay ra, ngắm hai bên ngực cùng tròn vo dựng đứng hai bên, hài lòng cởi quần áo đang che người Trình Án Thước, cọ vào mặt cậu, "Tôi không phải chó, Thước Nhi, muốn tôi đeo một đôi tai sói không?"
"Muốn quần áo...ở bên ngoài..."
Trình Án Thước nắm lấy cái tay Đoạn Thanh Sơn đang định vứt quần áo của mình, trời nắng nóng, Đoạn Thanh Sơn cũng là một con sói hung dữ. Không có quần áo, Trình Án Thước cảm thấy Đoạn Thanh Sơn sẽ ăn thịt cậu đến tận xương, cái xác xấu hổ của cậu sẽ bị phơi bày ở nơi hoang dã, để ánh nắng biến nó thành một cái xác bị tình dục tra tấn đến chết.
"Vậy thì che đầu vú đang căng trướng tội nghiệp của em đi," Đoạn Thanh Sơn cười khẽ, gấp áo thành một dải dài, che ngực Trình Án Thước, dùng tay áo thắt nút sau lưng, "Che lại, không chừng sữa sẽ tràn ra mất."
"Nó sẽ không chảy." Trình Án Thước đưa tay vào trong áo khoác của Đoạn Thanh Sơn, dùng một tay cởi cúc áo của hắn, đầu ngón tay trắng nõn của cậu lần lượt mở từng chiếc cúc áo màu đen, thò tay xuyên qua chiếc áo hé mở của Đoạn Thanh Sơn, chạm vào thân hình cơ bắp vừa phải nhưng không đến nỗi đáng sợ của hắn. Cậu tiến lại gần Đoạn Thanh Sơn, nói: "Không phải con cặc của anh có nhiều nhất sao?"
Thực sự thích đến chết. Đoạn Thanh Sơn nghĩ thầm.
Hắn sắp chết trong mùa hè nóng nực này với tiếng ve sầu, tiếng chim hót và cây xanh che phủ vì tình yêu hắn dành cho Trình Án Thước.
Ở đây không có mùa đông, cây xanh tươi tốt quanh năm. Tình yêu cũng phải như vậy, không nên lạnh lẽo, không nên im lặng, vĩnh viễn luôn là xuân hạ.
"Vậy cho tôi địt, cho tôi địt một chút, được không?" Đoạn Thanh Sơn nắm lấy tay Trình Án Thước, kéo đến chỗ khóa quần, sờ vào cây gậy thịt sắp nổ tung của hắn, "Cứng suốt đường về, nó muốn."
Tay Trình Án Thước chủ động kéo quần lót của Đoạn Thanh Sơn, sờ vào dương vật đang cương cứng đứng thẳng, chạm vào túi trứng nặng trĩu của hắn rồi bóp nhẹ, dùng đầu ngón tay sờ sờ: "Tất cả đều ở bên trong."
"Tôi muốn nhét vào trong cơ thể em, một giọt cũng không sót lại."
Trình Án Thước đứng dậy, ngồi lên đùi Đoạn Thanh Sơn, đến gần hắn, nắm lấy dương vật của Đoạn Thanh Sơn bắt đầu nhấc lên. Đôi mắt hổ phách vẫn tràn ngập lạnh lùng, nó không ngừng quyến rũ Đoạn Thanh Sơn. Hắn nhéo nhéo cằm Trình Án Thước, đẩy lưỡi hắn vào đôi môi Trình Án Thước, vói vào trong nơi mềm mại, cuốn lấy đầu lưỡi không thể né tránh của cậu, cùng tạo nên cảnh tượng kiều diễm khác.
"Muốn chịch... không cần sờ..."
Đoạn Thanh Sơn thở hổn hển, nắm lấy tay Trình Án Thước, trong mắt tràn đầy sự khẩn thiết.
Ha ha, hắn chỉ là một con sói ngu ngốc đang động dục mà thôi.
Trình Án Thước tránh thoát khỏi tay Đoạn Thanh Sơn, hôn lên môi hắn, nhẹ nhàng cong môi: "Không cho, hôm nay không cho anh chịch."
"Trình Án Thước... sao em dám... ha..."
Trình Án Thước dùng lực tác dụng lên tay, khiến dương vật của Đoạn Thanh Sơn đau đớn. Đầu ngón tay cậu ấn vào khe lõm quy đầu, lưỡi cậu còn đang đốt lửa trong miệng hắn.
"Sao lại không dám?" Trình Án Thước chậm rãi xoa qua xoa lại đôi mắt đỏ hoe của Đoạn Thanh Sơn, hôn lên môi hắn, "Ngoan ngoãn nghe lời, nếu không... em bóp chim của anh. "
"Trình Án Thước..." Do hưng phấn, mạch máu trên thái dương Đoạn Thanh Sơn nổi lên, dương vật của hắn bị kích thích, hơi sưng lên trong lòng bàn tay của Trình Án Thước. Chất lỏng trong suốt chảy ra tay cậu, Đoạn Thanh Sơn nắm chặt eo Trình Án Thước. Cây xanh xào xạc trên đầu bọn họ, vài bông hoa trắng rơi xuống, rơi vào mu bàn tay đang nắm lấy dương vật của Đoạn Thanh Sơn, "Nếu em không thể làm nó bắn ra, tôi sẽ giữ em lại đây, bắn tinh cho đến khi bụng em sưng lên, giống như đang mang thai vậy."
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro