Chương 48
Một tay Trình Án Thước không bám được cổ Đoạn Thanh Sơn, đầu ngón tay trắng nõn như pha lê đâm vào vai hắn, lưu lại những vết hình lưỡi liềm, từng hàng từng hàng một. Đoạn Thanh Sơn chín nông một sâu nện từng cái một. Đầu lưỡi hắn cuốn lấy từng mảng da thịt của cậu, mút hôn tới lui. Những dấu hôn đỏ tươi lần lượt trải ra trên cơ thể trắng nõn, chiếc áo phông trắng che kín mảng da thịt Đoạn Thanh Sơn thèm khát, hắn kéo vạt áo cậu lên đặt trước miệng Trình Án Thước, nói: "Cắn lấy."
Trình Án Thước há miệng cắn một cái, uốn cong thân hình, những chiếc xương bướm xinh đẹp ép chặt vào nhau, những đoạn xương gồ lên từ sau gáy, có những chấm xanh đỏ điểm xuyết xâm chiếm làn da trắng sáng, tựa như Đoạn Thanh Sơn lúc này, hoàn toàn xâm chiếm Trình Án Thước.
Cánh tay của cậu vươn tới eo của Đoạn Thanh Sơn, dương vật của Đoạn Thanh Sơn đỉnh lên trên không ngừng. Ngón tay của Trình Án Thước cuộn tròn siết chặt quanh eo hắn, Đoạn Thanh Sơn được cậu chạm vào càng thêm sung sức.
"Trình Án Thước, em động đi." Đoạn Thanh Sơn chống cánh tay lên, nhìn tinh dịch chảy ra từ nơi giao hợp của mình và Trình Án Thước, kéo Trình Án Thước lên hôn một cái, "Được không?"
Trình Án Thước nhìn Đoạn Thanh Sơn thật sâu, không trả lời hắn. Cậu chậm rãi đưa tay cởi sợi dây đỏ, dùng tay trái nâng bàn tay phải bị thương lên, thè lưỡi liếm vết đỏ trên cổ tay nơi sợi dây siết ra. Trong mắt đỏ bừng của cậu tràn ngập dục vọng,từ răng môi cậu rơi xuống cổ tay, tạo ra những vết hằn.
Một vết thắt mới không xuất hiện trên cổ tay Trình Án Thước mà là trên của quý của Đoạn Thanh Sơn. Hắn nhìn người đang lặng lẽ liếm tay mình, con cặc cắm trong cơ thể Trình Án Thước tựa như bị một sợi dây thừng giữ lại, siết chặt, thít chặt lên từng tấc trứng dái, nghiền nát và vắt ra từng giọt tinh dịch của hắn.
Toàn thân Trình Án Thước run lên, lại ngã vào trong lòng Đoạn Thanh Sơn mà thở dốc kịch liệt. Hắn vòng tay ôm cổ cậu, cúi đầu hôn lên mắt và môi của Trình Án Thước.
Trình Án Thước rất thích hôn, nghiêng đầu đón nhận Đoạn Thanh Sơn, chạm vào cánh tay cơ bắp cân đối của hắn. Mỗi lần Đoạn Thanh Sơn hôn Trình Án Thước, hắn đều muốn hôn mãi cho đến khi mùa hè kết thúc, cơn mát mùa xuân dịu dàng lại đến, chỉ có cách này họ mới có thể buông xuôi, từ bỏ.
"Đủ rồi..."
Trình Án Thước đẩy Đoạn Thanh Sơn ra, khuôn mặt đỏ bừng như say rượu, đưa tay xuống dưới háng, chạm vào dương vật của Đoạn Thanh Sơn, bởi vì tay bị thương nên cậu không thể điều khiển chính xác. Đoạn Thanh Sơn đưa tay đỡ eo cậu, xoa xoa làn da mỏng manh của cậu, hai mắt nóng rực.
Hắn nhìn Trình Án Thước hơi nâng người lên, con cặc cứng rắn màu đỏ của hắn trượt ra ngoài, từ trong cái lỗ đỏ thẫm của cậu chảy ra một dòng tinh dịch màu trắng sữa, nhỏ giọt xuống chân cậu, cùng với tinh dịch cậu bắn lên người hắn, chiếc giường đỏ đã bị ố và nhăn nheo.
"Anh muốn bắn... đến bao giờ..."
Trình Án Thước giữ lấy dương vật của Đoạn Thanh Sơn, hạ người xuống nuốt trọn cây gậy vẫn còn đầy sức sống sau nhiều lần xuất tinh, sâu đến mức giọng nói cuối câu run rẩy. Cậu muốn nhấc mông lên một chút nhưng bị Đoạn Thanh Sơn bóp mông một phát, tóm lấy eo của Trình Án Thước ấn vào gậy thịt của hắn, trả lời cậu: "Bắn hỏng cặc thì kết thúc."
Trình Án Thước chỉ cử động được mấy lần, thắt lưng đã muốn gãy ra. Trước đó Đoạn Thanh Sơn đâm mạnh quá tàn nhẫn, cả người Trình Án Thước luôn đạt đến cao trào phát run, tình triều kéo dài biến cậu thành một con rắn mềm nhũn không xương, quấn quanh Đoạn Thanh Sơn, vừa lạnh lẽo vừa dâm đãng.
"Thước Nhi..." Đoạn Thanh Sơn cảm thấy thật sướng, hắn giơ tay lên khám phá dọc theo cái bụng mềm mại của Trình Án Thước, ấn vào núm vú nhô ra của cậu, nghe Trình Án Thước rên rỉ câu người, dẫn dắt cậu: "Kẹp chặt mông, chậm rãi di chuyển... sướng muốn chết."
Sắc mặt Trình Án Thước đỏ bừng, càng ngày càng nóng, cậu ngẩng đầu, đặt tay lên đùi Đoạn Thanh Sơn, chậm rãi cử động.
Góc độ này thật mẹ nó quá đẹp. Đoạn Thanh Sơn có thể nhìn thấy lỗ sau của Trình Án Thước đang hút chặt con cặc của hắn, nó nhả ra như thế nào và hút hắn vào trong lỗ đáng yêu ra sao. Tấm màn giường màu trắng như tuyết che đi khuôn mặt bí ẩn xinh đẹp của Trình Án Thước, những mảng xanh đỏ thay thế hắn hôn lên cậu.
"Ha... Không được..." Lần này khoái cảm đến với Trình Án Thước đặc biệt nhanh, cậu tự mình hành động, cậu biết rõ điểm nhạy cảm của mình ở đâu, lý trí rõ ràng là muốn chạy trốn, nhưng lại bị dục vọng dìm xuống khiến cậu học được cách tự mình hưởng thụ, cọ xát con cặc của Đoạn Thanh Sơn vào tuyến tiền liệt hết lần này đến lần khác, mỗi lần đều càng sâu và nặng hơn lần trước.
"Tới rồi sao?" Đoạn Thanh Sơn nhếch môi cười, vươn tay nắm lấy bé chim của Trình Án Thước, che kín mã mắt trên đó, ngăn cản cậu xuất tinh, "Tôi còn chưa được thỏa mãn, Thước Nhi... Đến lấy lòng tôi, tôi sẽ cho em bắn."
Trình Án Thước run rẩy thân thể không nhịn được nữa, khoái cảm xuất tinh bị ngăn cản, thân thể trắng nõn phủ một lớp mồ hôi mỏng, ánh sáng từ cửa sổ nhỏ chậm rãi di chuyển tới, có một tia sáng rất mỏng manh mà ấm áp làm cho làn da mịn màng của cậu tỏa sáng, những giọt nước mắt và tinh dịch càng hiện rõ.
Đoạn Thanh Sơn đột nhiên không còn muốn Trình Án Thước lấy lòng hắn nữa, liền lợi dụng ánh nắng ban mai hôn lên thân thể thon gầy quyến rũ của Trình Án Thước.
"Đoạn... Thanh Sơn..." Trình Án Thước mất hết sức lực, nhào vào trong ngực Đoạn Thanh Sơn, nhưng thân thể cậu vẫn quấn lấy dương vật của hắn, vươn tay sờ cằm Đoạn Thanh Sơn, ngước mắt nhìn hắn với đôi mắt đầy sắc xuân quyến rũ, cậu nói với giọng khàn khàn: "Cho... anh muốn, em đều cho anh..."
Đoạn Thanh Sơn duỗi hai tay dọc theo vòng eo lõm xuống của Trình Án Thước, dùng hai tay xoa bóp cặp mông hồng hào của cậu, dùng lực mạnh mà chính xác đẩy cặc của hắn vào.
Đoạn Thanh Sơn vén màn giường, hoa văn trên đó phủ lên ngực Trình Án Thước, một dải dài bao phủ lấy đùi của cậu, làn da hồng hào thấp thoáng lặng lẽ quyến rũ Đoạn Thanh Sơn.
Đoạn Thanh Sơn sờ soạng đùi của Trình Án Thước, ôm chặt cậu dập vào vài cái, Trình Án Thước ôm lấy vai hắn, thở hổn hển liên tục, sau khi xuất tinh mới từ từ lắng xuống.
Đoạn Thanh Sơn rút dương vật của mình ra, cắm ngón tay vào cái lỗ vẫn đang đóng mở để nuốt dị vật, phóng ra từng dòng tinh dịch màu trắng đục. Trình Án Thước quá mệt mỏi, cậu hơi mở mắt ra, cách lụa trắng hôn Đoạn Thanh Sơn: "Cặc hỏng... không thể làm..."
Môi Trình Án Thước bị hôn đến đỏ bừng, màu đỏ trên giường cũng bị Đoạn Thanh Sơn hôn đốt trên người cậu, màu trắng bao phủ lên, màu xanh lá cây cũng không tha, rơi vào khóe mắt hắn, tựa như một nốt ruồi xanh.
Đoạn Thanh Sơn vén màn giường, đẩy Trình Án Thước trở lại chiếc giường trắng đỏ, hai chân hắn kẹp chặt đôi chân trắng nõn yếu đuối của Trình Án Thước, lưỡi cạy ra cái miệng xinh đẹp của cậu, không biết là cảnh cáo hay là giễu cợt, lại thêm một lớp son đỏ cho cậu: "Sẽ không hư, cho dù tôi địt em vạn lần, nó cũng không hỏng đâu."
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro