Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

4.

"Chó vật dám uống đồ của nhà người ta quy củ đều đã quên sao? Đến đây!" Đột nhiên xuất hiện trách cứ như là vùng địa cực Hàn Phong làm người không rét mà run đồng thời cũng cắt đứt Chaeyoung xuất thần ngóng nhìn.
"Ô ô ô" Dalgom phát ra tiếng kêu sợ hãi lách mình chạy vội tới bên người nàng.
"Ách, xin cậu đừng dữ với Dalgom" Mắt thấy Dalgom tại Lisa quát run rẩy co lại trốn đến chân của mình nàng lập trường bạc nhược yếu kém tối nghĩa mở miệng cầu tình.
"Tôi quản giáo chó của nhà của tôi liên quan gì tới cô?" Lisa xem ra gương mặt tuấn mỹ chính tà khó phân biệt.
"Dalgom là bạn tốt của tôi." Nàng cố lấy dũng khí đón nhận ánh mắt lạnh lẽo của nó.
"Chó của nhà tôi chẳng lẽ tôi quản thúc sủng vật nhà mình còn phải hỏi qua ý kiến của cô?" Nó nhíu mày trừng.
Từ trước đến nay người bên ngoài vừa thấy được thần sắc lạnh lùng của hắn sẽ sợ tới mức liên tiếp phát run, chỉ có nàng không sợ hắn.
"Tôi ... tôi không có ý đó nhưng mà Dalgom. Dalgom nó hiện tại không chịu nổi dọa ... Khẩu khí nói chuyện của cậu ... có thể đừng dữ như vậy không ... " Tuy hai tay toát mồ hôi lạnh Chaeyoung vẫn không chịu buông tha quyết tâm bảo vệ cho Dalgom .
"Tôi dữ hay không liên quan gì tới cô, cô cần gì lắm miệng" Thân hình thon dài của Lisa nhanh như báo ra tay nắm lên chú chó nhỏ đang tránh né nó, đang tính toán trở về trừng trị một phen.
"Dalgom! Lisa xin cậu mau buông tay đừng dùng sức bắt nó!" Hoảng sợ khi thấy Dalgom bị Lisa cao cao mang theo. Lý trí Chaeyoung hoàn toàn biến mất, nàng xông lên phía trước phấn đấu quên mình, đối với nó khi dễ Dalgom loạn đã một trận.
Đối mặt Chaeyoung công kích căn bản không đau nhức, không ngứa Lisa  không nhúc nhích, tùy ý nàng vô lực nắm tay càng không ngừng rơi xuống, ánh mắt vốn không gợn sóng trong chớp mắt hiện lên một tia tán thưởng.
"Lá gan của cô không nhỏ!" Cho đến thế công của Chaeyoung giảm bớt, Lisa nắm lấy cổ tay của nàng chỉ cần nó dùng sức gập lại sẽ gãy.
"Tôi ... thực xin lỗi, xin cậu đừng tức giận, xin cậu có gì từ từ nói Dalgom nó sẽ ngoan ngoãn theo cậu trở về." Tiếp thu được Dalgom phát ra ánh mắt cầu cứu lúc này Chaeyoung mới ý thức được mình mới vừa làm gì.
Nàng rõ ràng động thủ đánh người hơn là lại là Lalisa Manoban cao cao tại thượng!
"Nó là chó nhà tôi vốn nên nghe lời của tôi!" Thử hỏi có chủ nhân nào nhìn thấy vật cưng nhà mình được người khác ôm vào trong ngực mà cao hứng? Cho dù bọn họ nhiều năm không ở nhà thân là vật cưng không nên có hai lòng.
"Nhưng Dalgom nó ... nó mang thai đối với nó không thể quá thô lỗ" gom góp toàn bộ dũng khí trong nội tâm, Chaeyoung không sợ ánh mắt sắc bén của Lisa lại lần nữa vì Dalgom xin tha.
"Nó mang thai?! Thế nào cũng là loại chó hoang!" Lisa nộ khí trùng thiên lực tay không tự chủ tăng thêm, Dalgom đau đến buồn bã không ngừng.
"Không, không phải chó hoang. Thực xin lỗi, làm cho Dalgom mang thai chính là GumGum nhà tôi" Chaeyoung hốc mắt phiếm hồng lo lắng tranh thủ thời gian giải thích.
"Hừ, thì ra là GumGum coi như nó lợi hại!" Biết không phải là chó hoang bên ngoài làm cho nhà mình vật cưng mang thai, Lisa rốt cục chịu thả chú chó nhỏ trong tay ra.
Chaeyoung duỗi tay tranh thủ thời gian ôm lấy Dalgom, trấn an thân thể nho nhỏ của nó bất an run rẩy.
"Biết là Gumgum vậy cậu cũng không cần tức giận Dalgom a!" Nàng ngẩng đầu nhìn Lisa cảm kích.
"Ai nói, không có sự đồng ý của chủ nhân liền vụng trộm trái cấm, nên phạt!" Chứa đựng một tà nịnh cười, nó hết lần này tới lần khác không cho cậu nhanh như vậy liền phóng hạ trong lòng lo lắng.
"Cậu... cậu muốn phạt Dalgom ?" Khuôn mặt trái xoan nhỏ nhắn thoáng chốc trắng bệch một mảng.
"Đó là đương nhiên, nó nếu là vật cưng do nhà tôi nuôi dưỡng đương nhiên phải tuân thủ theo quy củ của nhà tôi." Thần sắc nàng bối rối làm cho nó cao hứng, một cỗ hào hứng trêu cợt nàng.
"Nhưng mà tôi nghe mẹ cậu nói. Thực xin lỗi, tôi nói sai rồi, tôi nghe nói Manoban phu nhân và phu nhân nhà tôi vốn có ý định cho Gumgum và Dalgom lai giống, như vậy Dalgom cũng không tính là phạm sai làm lớn a!" Nàng nhớ rõ từng nghe đầu bếp Park gia đề cập nữ chủ nhân cố ý mượn từ tiểu Cẩu đám hỏi lai giống đến xúc tiến quan hệ hai nhà.
"Sự kiện đó còn chưa được cho phép" Lisa trả lời như là một chậu nước lạnh hung hăng giội tắt ngọn lửa hy vọng cuối cùng trong lòng Chaeyoung.
"Nhưng mà ..." Trong đầu Chaeyoung một đoàn hỗn loạn lo lắng suy tư làm thế nào mới có thể để cho Lisa bớt giận.
Nó mày phong nhảy lên khéo miệng ranh mãnh giơ lên, ánh mắt sắc bén như mũi dao không lưu lại dấu vết đánh giá nàng.
Tóc mượt chải chỉnh tề, chân mày nhỏ nhắn cong cong tôn lên đôi mắt long lanh, phía dưới là lông mi dày vểnh lên như cánh quạt che lắp, dưới sống mũi khéo léo là môi trái tim cực kỳ giống một trái cà chua đỏ bọc đường ngọt, tổ hợp mặt hình trái xoan xem ra thật mát mẻ ngọt ngào, thân thể mặc dù hơi gầy yếu nhưng chỗ nên trổ mã cũng thật linh lung hấp dẫn.

Trong nháy mắt một cái ý nghĩ tà ác nảy sinh trong đầu nó =))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro