Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Phần 1 : Duyên

Ngoài trời , cơn mưa bắt đầu tạnh hẳn , chỉ còn lại vài giọt mưa đọng trên phiến lá . Một cô gái khoảng tầm 18 tuổi đứng dưới gốc cây cổ thụ già để tránh mưa . Cô đưa bàn tay nhỏ nhắn của mình ra ngoài , xác định trời đã ngừng mưa , cô bước ra .
Hôm nay là ngày đầu tiên đi làm việc , cô phải khẩn trương nhanh không sẽ muộn giờ . Cô bắt đầu rảo bước thật nhanh để đi tới công ty .
Vì vội quá , đến khi phải qua đường cô đã không để ý đèn mà cứ thế đi qua .
-- / két / --
Tiếng xe ô tô phanh gấp mạnh gây chói tai người trên đường . Cô sợ hãi ngồi bịch xuống mặt đất . Xe mở cửa , một người đàn ông trong xe bước ra , cất tiếng hỏi :

-Cô...... không sao chứ ?

- Tôi ổn , tôi không sao hết - cô trả lời mà như người mất hồn .

- Không sao là tốt ! . - nói rồi , anh ta cất bước quay lại xe của mình rồi phóng đi mất .

Cô ngước lên nhìn , đứng dậy , phủi bụi trên quần áo mình sau việc vừa rồi . " Anh ta phũ thật , chỉ hỏi vài câu rồi đi . Đúng là khó ưa ! " . Cô nheo mắt lại , nghĩ thầm trong đầu . Chợt cô nhớ đến công việc của mình " Aaaa , muộn quá rồi ! .
_________________________
    × Tại tập đoàn Trần ×
Đây là tập đoàn lớn nhất cả nước , với hơn 50 chi nhánh bé nhỏ toàn quốc . Hơn thế , chủ tịch của tập đoàn này khác hẳn với những người khác , Trần Hạo Thiên chỉ mới 24 tuổi đã có thể nắm giữ cả tập đoàn này . Có nhiều lời đồn rằng Trần Hạo Thiên còn nắm trong tay một bang tên là Hổ Phách , cứ mỗi khi người nào đồn thì hôm sau sẽ không còn thấy xác nên mọi người đều sợ mà né tránh .
Rất nhiều đàn bà đến tìm anh để vì tiền , vì tài sản của anh . Điều đó làm anh càng trở nên chán ghét , lạnh nhạt .
Lại nói về cô gái kia , vừa bước vào công ty liền loay hoay không biết phải đi đường nào . Được một lúc tìm đường không ra , cô mới nhờ một cô nhân viên gần đó và hỏi :

- Cô à , cho tôi hỏi thang máy ở đâu ạ ? .

- Thang máy ạ ? Cô đi thẳng ra chỗ  đông người kia rồi rẽ phải , đi thẳng một đoạn và rẽ phải tiếp là đến . - cô nhân viên vừa nói vừa nở nụ cười thân thiện

- Dạ cảm ơn cô . A , tiện thể cho tôi hỏi phòng chủ tịch tầng bao nhiêu ạ ? .

Lúc này , cô nhân viên tối sầm mặt lại - Cô hỏi phòng chủ tịch Trần để làm gì ? - giọng điệu cô ta thay đổi như lật bánh , từ nhẹ nhàng , thân thiện trở nên lạnh lùng tới đáng sợ .

- Tôi hôm nay được tuyển làm thư kí tạm thời thay cô Tuyết Nhi vì sức khỏe cô ấy đang kém . - Cô thấy khuôn mặt của cô nhân viên thay đổi mà lòng run lên .

Nghe vậy cô nhân viên bớt tối lại - Thì ra vậy , phòng chủ tịch ở tầng 69 .

- Cái gì ? 69 sao ? Gì mà cao vậy ? - Cô hỏi liên tục như không muốn nghe câu trả lời .

Cảm ơn cô nhân viên một hồi , cô tiếp tục đi về phía cầu thang máy " Công ty gì mà to thế , lại còn cao dữ vậy ? Không biết chủ tịch công ty là ông già nào mà nhiều tiền thế ? " . Vào cầu thang máy , bước vào là một cô gái sặc mùi nước hoa nồng nặc , cô cảm thấy khó thở vô cùng , ngay lập tức ấn nút 69 để cho đi càng nhanh càng tốt . Cô gái nồng mùi nước hoa ấy quay lại nhìn cô bằng ánh mắt kì dị đến khó hiểu .
* Ting * tiếng thang máy dừng lại ở tầng 69 .
Cô cùng cô gái " nước hoa " ấy bước ra ngoài và đi đến phòng chủ tịch . Đến cửa phòng , cô gái kia mới bắt đầu quay lại hỏi cô bằng giọng như khinh thường :

- Sao cô lại ở đây ? - Cô ta hỏi đồng thời miệng nhếch lên một đường cong .

- Tôi.... tôi đến làm thư kí mới à tạm thời cho chủ tịch .

- Vậy sao ? Thế thì làm cho tốt cái chức thư kí - chữ " thư kí " được cô ta nhấn mạnh rồi quay đi mở cửa phòng bước vào .

Giọng cô ta thay đổi hoàn toàn , vừa rồi chất vấn cô đáng sợ vậy mà bước vào phòng chủ tịch cô ta liền dùng giọng nũng nịu đến buồn nôn :

- Thiên à , Em đến rồi này anh - Cô ta đi đến ngồi lên đùi rồi quàng tay ôm người ngồi đó .

- Cút ! - Anh lạnh lùng nói .

Cô gái ngồi đó bắt đầu quay sang phía người đang đứng lép mình phía cửa ra vào . Giọng khinh bỉ nói to :

- Cô không nghe thấy chủ tịch bảo cút sao ? . Còn đứng đấy làm gì ? . Cút đi .

- Tôi bảo cô cút !. - Anh ta cúi xuống nhìn cô gái đang ngồi trên đùi mình .

- Em... em sao ? Sao em phải cút chứ ? .

- .........

Thấy sự lạnh lùng của anh , cô ta sợ hãi đứng dậy rồi đi ngay ra ngoài và rất nhiên là không quên để lại một cái lườm xéo dành cho cô gái ở cửa .

- Sao ? Không định vào ? - Vị chủ tịch nói .

Nghe vậy , cô giật mình , sợ hại bước vào " Quả này chết chắc rồi ! " thầm nghĩ mà run người . Cô ngồi xuống ghế đối diện chủ tịch.

Cô nhìn người đối diện mình mà không khỏi run sợ . Mắt một mí nhưng vẫn to , mũi cao , môi... rất đẹp . Nhưng cô bỗng nheo mắt lại " Hình như anh ta rất quen , đã gặp ở đâu rồi nhỉ ? " . Tiếng nói lạnh lùng ấy lại vang lên lần nữa :

- Nhìn tôi đủ chưa ?

Anh ta bắt đầu ngửng đầu lên . Khuôn mặt hoàn hảo ấy nhìn thấy cô giật mình .

-" Là anh sao ? " , " Là cô sao ? " - Hai người đồng thanh hỏi .

Sự ngạc nhiên ấy chỉ diễn ra trong 6 giây rồi vụt tắt . Không ngờ lại có duyên như vậy .

---- Lần đầu viết , thông cảm----

#KiiL

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: