Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 14: Mingyu Được Tỏ Tình

     Mối quan hệ giữa Mingyu và Seokmin vẫn tiếp tục theo cách vừa thân thiết vừa đầy rắc rối. Nhưng rồi, một ngày nọ, mọi thứ bắt đầu thay đổi khi Mingyu bất ngờ nhận được lời tỏ tình từ một cô gái. Tình huống này không chỉ khiến Mingyu bối rối mà còn làm lộ ra những cảm xúc kỳ lạ trong lòng Seokmin – dù cậu vẫn khăng khăng rằng mình hoàn toàn "thẳng."

     Mọi chuyện bắt đầu vào một buổi chiều sau giờ học. Khi Mingyu chuẩn bị rời khỏi lớp, một cô gái cùng khóa tên Haneul ngập ngừng tiến lại gần. Cô cầm trên tay một bức thư và cúi đầu:
     "Mingyu, tớ... tớ thích cậu. Cậu có thể cho tớ một cơ hội được không?"

     Mingyu sững sờ, không biết phải trả lời thế nào. Haneul là một cô gái dễ thương, hòa đồng, nhưng cậu chưa từng nghĩ đến chuyện tình cảm với cô. Trước khi cậu kịp đáp lại, một giọng nói quen thuộc vang lên từ phía sau.

     "Ê! Mingyu! Đi về thôi!"

     Seokmin bước tới, nở nụ cười vô tư. Nhưng khi nhìn thấy Haneul đứng gần Mingyu với vẻ mặt bẽn lẽn, cậu nhíu mày:
     "Có chuyện gì vậy?"

     Mingyu lúng túng gãi đầu:
     "À... không có gì đâu. Đi thôi."

     Nhưng Seokmin không dễ dàng bỏ qua. Cậu quay sang Haneul, hỏi thẳng:
     "Sao cậu đứng đây? Cậu định nói gì với Mingyu à?"

     Haneul đỏ mặt, ấp úng:
     "À... mình chỉ... muốn tặng Mingyu cái này."

     Cô đưa bức thư cho Mingyu rồi nhanh chóng bỏ chạy. Seokmin nhìn theo bóng cô, ánh mắt đầy nghi ngờ.

     Khi cả hai về đến ký túc xá, Seokmin không thể giữ im lặng nữa.      Cậu khoanh tay, nhìn chằm chằm Mingyu:
     "Này, chuyện vừa rồi là sao? Đừng nói với tao là cô ấy tỏ tình với mày nhé."

     Mingyu ngồi xuống ghế, cầm bức thư, gật đầu:
     "Ừ, đúng là vậy."

     Seokmin bật dậy, la lớn:
     "CÁI GÌ? Tao chưa có bạn gái mà mày dám nhận lời tỏ tình trước tao à?!"

     Mingyu nhíu mày, khó hiểu:
     "Liên quan gì đến mày? Chuyện tao có bạn gái hay không là việc riêng của tao mà."

     Seokmin chỉ tay vào Mingyu, giọng đầy phẫn nộ:
     "Không! Tao không cho phép. Mày không được có bạn gái trước tao. Tao là bạn thân của mày, nên chuyện này phải theo thứ tự. Hiểu chưa?"

     Mingyu cười khẩy, đặt thư xuống bàn:
     "Thứ tự gì kỳ quặc vậy? Mày nghĩ mày là ai mà cấm tao hả?"

     Seokmin nhún vai, mặt đầy tự tin:
     "Tao là Seokmin. Thế đủ rồi."

     Trong những ngày tiếp theo, Seokmin luôn tìm cách "giám sát" Mingyu để đảm bảo cậu không tiếp xúc với Haneul.

     Một lần, khi Haneul cố gắng tiếp cận Mingyu trong thư viện, Seokmin bất ngờ xuất hiện từ phía sau, chen giữa họ và giả vờ vô tình:
     "Mingyu! Tao tìm mày nãy giờ. Đi ăn trưa thôi!"

     Haneul ngạc nhiên:
     "À, Seokmin, mình chỉ muốn nói chuyện với Mingyu một chút thôi..."

     Seokmin cười tươi, nhưng ánh mắt như muốn nói: Đừng hòng!
     "Xin lỗi nha, nhưng Mingyu bận rồi. Chúng ta đi thôi!"

     Không đợi Haneul nói thêm, Seokmin kéo Mingyu đi. Mingyu bật cười, lắc đầu:
     "Mày đang làm gì vậy? Tao chưa nói gì mà mày đã xen vào."

     Seokmin thản nhiên đáp:
     "Đơn giản thôi. Tao không muốn mày bị lừa. Tao làm vậy là vì muốn bảo vệ mày."

     Với bản tính ngây thơ, Seokmin không nhận ra rằng sự quan tâm quá mức của mình đang tạo ra những tình huống ngày càng gần gũi và khó xử giữa cậu và Mingyu.

     Một tối nọ, khi cả hai đang ngồi trên giường trong phòng ký túc xá, Seokmin đột nhiên tiến lại gần Mingyu, cầm lấy tay cậu:
     "Mingyu, tao hứa sẽ không để mày có bạn gái trước tao đâu. Tao sẽ luôn ở đây, làm bạn tốt nhất của mày."

     Mingyu ngước lên, cảm nhận hơi ấm từ tay Seokmin, và đột nhiên không biết nên nói gì.

     "Seokmin, mày có biết là mày đang rất kỳ lạ không?" Mingyu nói, giọng nhẹ nhàng.

     Seokmin bật cười:
     "Kỳ lạ gì chứ? Tao chỉ muốn bảo vệ mày thôi. Tao không muốn mày bị tổn thương vì yêu nhầm người."

     Mingyu nhìn sâu vào mắt Seokmin, cảm giác lạ lùng tràn ngập trong lòng.
     "Nhưng... mày có bao giờ nghĩ tại sao mày lại quan tâm đến tao như vậy không?"

     Seokmin nghiêng đầu, ngây thơ hỏi lại:
     "Thì tao là bạn mày. Làm bạn không phải nên thế à?"

     Sau sự việc, Mingyu bắt đầu suy nghĩ nhiều hơn về mối quan hệ giữa cậu và Seokmin. Liệu những hành động gần gũi của Seokmin chỉ là sự ngây thơ, hay còn điều gì khác mà chính Seokmin cũng không nhận ra?

     Trong khi đó, Seokmin vẫn vô tư như thường lệ, nhưng một phần nhỏ trong cậu bắt đầu thắc mắc về cảm xúc thật sự của mình.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro