Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 2

Kim Mingyu không phải là kiểu người dễ dàng bị thu hút bởi ai đó. Nhưng sáng nay, anh lại đứng trước quán cà phê lâu hơn thường lệ, chỉ vì một Omega xa lạ.

Anh không cố tình lại gần, nhưng ánh mắt cứ vô thức dõi theo bóng dáng người kia. Cậu đứng đó, lặng lẽ uống trà, dường như đang đắm chìm trong suy nghĩ riêng. Mãi đến khi một y tá bước tới, nói gì đó, cậu mới gật đầu nhẹ rồi quay người đi vào bệnh viện.

Mingyu thu hồi ánh mắt, nhấp một ngụm cà phê, vị đắng lan ra nơi đầu lưỡi. Anh không nghĩ quá nhiều, chỉ cho rằng đó là một sự chú ý nhất thời.

Nhưng anh không ngờ, số phận lại khiến họ gặp lại nhau sớm đến vậy.

Buổi chiều hôm đó, khi công việc kết thúc, Kim Mingyu rời khỏi tập đoàn của mình và lái xe đến bệnh viện. Ban đầu, anh không định đến đây, nhưng trợ lý riêng vừa báo rằng ông nội anh đang nhập viện để kiểm tra sức khỏe định kỳ. Là cháu trai duy nhất, anh tất nhiên không thể phớt lờ.

Bệnh viện tư nhân này thuộc hệ thống y tế cao cấp, chuyên phục vụ những bệnh nhân có địa vị trong xã hội. Khi Kim Mingyu bước vào đại sảnh, không ít ánh mắt lặng lẽ hướng về anh. Với khí chất lạnh lùng, phong thái nghiêm nghị của một Alpha quyền lực, anh khiến không ít Omega vô thức bị thu hút.

Nhưng anh chẳng hề để tâm.

Mingyu nhanh chóng tìm đến phòng bệnh của ông nội. Nhưng khi anh vừa mở cửa bước vào, một giọng nói trầm thấp nhưng dịu dàng vang lên:

"Chào ông, kết quả kiểm tra của ông rất ổn định, không có gì đáng lo ngại."

Mingyu khựng lại trong thoáng chốc.

Giọng nói này...

Anh đưa mắt nhìn về phía giường bệnh, nơi một bác sĩ trẻ tuổi đang đứng cạnh ông nội anh, trên tay vẫn còn cầm tập hồ sơ bệnh án. Khi người kia quay lại, ánh mắt hai người vô tình chạm nhau.

Là Omega ban sáng.

Hương thơm của cỏ hương bài và bạc hà lại một lần nữa thoảng qua, nhẹ nhàng nhưng quấn quýt.

Omega ấy cũng nhận ra anh, nhưng chỉ dừng lại một giây rồi nhanh chóng thu hồi ánh mắt, tiếp tục trò chuyện với bệnh nhân.

"Ông chỉ cần duy trì chế độ ăn uống hợp lý, hạn chế rượu bia. Nếu có bất kỳ triệu chứng nào lạ, hãy gọi ngay cho tôi."

Mingyu chậm rãi bước vào phòng, đứng bên cạnh ông nội mình. Khi bác sĩ hoàn tất việc kiểm tra, cậu thu dọn hồ sơ rồi nhìn anh, giọng điềm tĩnh:

"Anh là người nhà bệnh nhân?"

"Cháu trai của ông ấy."

Omega khẽ gật đầu, vẻ mặt không biểu lộ cảm xúc gì nhiều. "Tôi là bác sĩ phụ trách của ông. Tôi họ Xu, Xu Minghao."

Xu Minghao.

Mingyu lặp lại cái tên đó trong đầu.

Cái tên này rất hợp với người trước mặt—dịu dàng, nhưng cũng có sự kiên định riêng.

"Vậy làm phiền bác sĩ rồi." Anh nói, giọng điềm tĩnh như mọi khi.

"Đây là trách nhiệm của tôi." Minghao không nói nhiều, chỉ để lại một nụ cười nhạt rồi quay người rời đi.

Mingyu nhìn theo bóng lưng cậu, ánh mắt sâu thẳm.

Dường như Xu Minghao không hề bị ảnh hưởng bởi pheromone của anh. Hoặc có thể, cậu đã học được cách kiểm soát phản ứng của bản thân từ lâu.

Lần đầu tiên, Kim Mingyu cảm thấy tò mò về một Omega

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro