Tropical night
Tác giả: Qiaoshuhuang
---------
—— Nóng lắm à?
Ryu Minseok vẫn chưa trả lời được câu hỏi này. Sức nóng hiện tại là do đám đông chen chúc, sau khi về hậu trường và cởi áo khoác thì chỉ còn lại những vết mồ hôi mờ nhạt chảy trên người. Ở khách sạn cao cấp, nhiệt độ nước của vòi sen được điều chỉnh vừa phải, cậu vẫn nhớ mình đã dùng sữa tắm có hương cam nhẹ nhàng khoan khoái, nhưng bây giờ mùi trên người không còn nhiều nữa.
Hormone của Lee Minhyung bao trùm khắp nơi, nệm trong phòng ngủ mềm mại quá đỗi, cả hai như muốn chìm vào trong đó. Cảm giác bị vây hãm thế này nóng bức vô cùng, dù cho cậu chẳng mặc gì cả.
Cảm giác trần trụi thế này thật quá xấu hổ. Ryu Minseok không muốn lộ ra vẻ dâm đãng vô liêm sỉ, nhưng người ấy cứ vuốt ve sườn mặt cậu, nâng cằm nhỏ, lặp đi lặp lại câu hỏi.
"Nóng lắm à?"
Ryu Minseok ghét nhất bộ dạng cợt nhả ấy của hắn, tựa như nhìn thấu hết thảy nội tâm của cậu. Nhưng ân ái là chuyện cực kỳ riêng tư, và nếu nó diễn ra ngay lúc này thì không còn sự riêng tư nào nữa. Ryu Minseok có thể nhớ được những lần cậu chủ động nâng mông dụ dỗ đối phương, mức độ nhiệt tình như vậy là điều mà chưa đồng đội, người nhà hay bạn bè nào từng chứng kiến. Cậu sẽ để người kia liếm láp nhũ hoa và đút tay vào hậu huyệt, sau đó bản thân dang rộng hai chân, rên rỉ với giọng điệu chẳng rõ là cầu xin hay ra lệnh. Ryu Minseok chỉ có thể nỉ non hết lần này đến lần khác.
"Chồng ơi..."
Không một lời đáp lại, nhưng Lee Minhyung chẳng vội vàng. Họ đã mây mưa từ khi bước vào phòng, chuyện này gần như không thể tránh khỏi. Ngày mai vẫn còn lịch trình quan trọng, thế nhưng hai người đã ngầm hiểu nhau mà đến đây.
Câu chữ của Lee Minhyung từ "Anh muốn đụ bạn" thành "Bạn phải bị chịch chết", nhưng Ryu Minseok lại không lên tiếng phản bác. Cả hai tựa vào cửa ve vuốt nhau, cậu hạ người xuống chuẩn bị cho một màn khẩu giao. Dương vật của Lee Minhyung đã cương cứng không chịu được, quen thuộc đi vào miệng nhỏ xinh đẹp kia. Ryu Minseok cúi đầu, nhẹ nhàng liếm ướt quy đầu to lớn, bày ra bộ dạng thuần khiết u sầu, thế nhưng hành động bú gậy thịt lại vô cùng điêu luyện, âm thanh nhớp nháp tục tĩu phát ra do đầu lưỡi cứ mải miết chơi đùa. "Thằng em" của hắn tiến sâu đến cổ họng khiến cậu phải ngửa mặt mê man, chuyển sang tư thế nửa quỳ. Khi tinh dịch phun đầy khắp mặt, cậu ngã quỵ trên nền đất.
Lee Minhyung kéo cậu vào phòng tắm.
Bọn họ làm một lần trong phòng tắm, cảm giác ướt át thật khác lạ. Lee Minhyung đổ dầu gội vào lòng bàn tay, tuy nhiên Ryu Minseok lại hơi ngứa răng, hôn hôn lên vai và ngực của hắn. Dĩ nhiên hắn làm gì để yên khi bạn nhỏ tỏ ra thèm khát như vậy, thế là hai người ngả vào bồn tắm mà hôn nhau đến cạn kiệt hơi thở. Dầu gội trên tóc từ từ chảy xuống hai bên trán, Ryu Minseok đành phải nhắm mắt lại. Họ trao đổi nước bọt ngọt ngào lẫn với vị đắng của dầu gội chảy từ chóp mũi xuống miệng, nhưng Lee Minhyung lại lôi cậu đứng dậy, để nước từ vòi hoa sen xối xuống người. Một tay hắn vòng qua eo nhỏ, tay kia để tay cậu choàng lên vai hắn.
Cứ như thế, cậu ôm lấy cổ gấu lớn và được gấu lớn bế về giường.
Khi "mong muốn" trở thành "có được", người ta thường sẽ chán.
Ngoại trừ tình dục.
Thế nhưng chẳng hiểu vì sao, giống như mọi lần phối hợp trong trận đấu, chuyện giường chiếu của cả hai nhịp nhàng không kém. Nụ cười dè dặt của Lee Minhyung và biểu cảm khốn cùng cũng trở nên đồng bộ một cách kinh ngạc. Với khả năng kiểm soát mọi thứ trên giường của hắn, việc nghiên cứu cơ thể của Ryu Minseok giống như việc cần làm để xác nhận rõ ràng liệu hắn có muốn hay không và liệu Ryu Minseok cũng cảm thấy như thế chăng. Đáng lẽ đó là một cuộc rà soát nhàm chán nhưng cơ thể dâm đãng này đã đưa ra đáp án hoàn hảo.
Lỗ nhỏ róc rách nước dâm sẽ chứa đầy tinh dịch nhờn dính trắng đục, vành tai cùng đầu ngực nhạy cảm sẽ bị Lee Minhyung xoa nắn đến sưng đỏ, nhiệt độ cơ thể tăng bất thường, nhưng Ryu Minseok vẫn sẽ kẹp chặt đùi tên xạ thủ, bởi vì cậu không muốn bỏ lỡ một phút giây sung sướng nào. Mỗi khi người kia đẩy hông về phía trước, dương vật lại tiến sâu hơn vào vách thịt.
Cậu thoải mái đến mức hét lên chói tai, lẽ ra Lee Minhyung phải hoảng hốt nắm tay cậu hỏi han, nhưng vì đây là trên giường nên tất cả đều bị đối phương đè ép đến run rẩy, sau đó lại đâm sâu hơn, khuôn mặt cực khoái của Ryu Minseok khó tránh khỏi hiện ra trước mắt. Cậu có thể cảm nhận được Lee Minhyung đang chăm chú quan sát mình, nhưng cậu không còn nghĩ được gì nữa, đầu óc trống rỗng nhìn lên trần nhà, khóe miệng chảy nước bọt.
Nhiều người không hiểu tại sao AD lại phải bận tâm lấy lòng hỗ trợ, đặc biệt là một AD như Lee Minhyung. Đối với thế giới ngoài kia, có một số chuyện không thể tưởng tượng được. Ryu Minseok biết rất rõ rằng tất thảy cống hiến, hy sinh và nỗ lực đều sẽ được đền đáp vào một lúc nào đó. Đôi khi đó là kết quả của trận đấu, chiến thắng là phần thưởng tuyệt vời nhất, nhưng chỉ chiến thắng thôi thì không làm con người hoàn toàn thỏa mãn. Phải là chiến thắng với niềm vui cháy bỏng, và khi niềm vui ấy không đủ, họ sẽ tìm đến con đường khác.
"Nóng, nhưng không đến mức muốn xỉu."
Cuối cùng cậu cũng đáp lại. Lee Minhyung đưa ngón tay vào khuấy động miệng nhỏ, cậu cắn nhẹ một cái, biết rõ điều này sẽ khiến người kia hưng phấn hơn, sau đó ngân dài câu trả lời của mình một chút.
"Trừ khi bạn có thể hạ gục em."
Lee Minhyung hôm nay cứ như con công xòe đuôi, vừa mỉm cười vừa thầm than thở, kiềm chế không được xiêu lòng. Họ đứng dậy, tay Lee Minhyung nhẹ nhàng mơn trớn tấm lưng mềm mại khiến cậu muốn ngã vào lồng ngực to lớn, muốn cảm nhận được vòng tay rắn chắc của hắn. Lần đầu tiên ôm nhau, Ryu Minseok phát hiện một phần cơ thể mình bắt đầu thức tỉnh, ý thức như gắn liền với cơ thể của đối phương, may mắn thay cậu cũng dần đắm chìm trong sự thoải mái ấy.
Ở nơi khuất tầm nhìn camera, Lee Minhyung lặng lẽ nắm lấy tay cậu đặt lên ngực mình.
Chuyện ân ái đêm nay là chẳng thể tránh khỏi, lúc ấy Ryu Minseok đã nhận ra.
Họ trò chuyện trên giường thường xuyên hơn so với sau các trận đấu tập, nhưng chỉ là những lời tục tĩu vô nghĩa —— tất nhiên chúng khá hữu ích trong khoảng thời gian quấn quýt lẫn nhau. Trên giường, họ sẽ không bàn luận về trận đấu hay dự đoán kết quả xuyên suốt hai tuần vòng bảng. Khi tay của Lee Minhyung trượt xuống hông Ryu Minseok, cậu liền ngẩng mặt lên. Cánh tay hư hỏng ấy bất cứ lúc nào và bất cứ nơi đâu đều có thể lần mò xuống vị trí kín đáo ấy, nơi dù đã được khám phá vô số lần vẫn tràn ngập khao khát pha chút sợ hãi. Cậu chẳng biết thứ âu yếm mà Lee Minhyung mang đến sẽ là tiếng thở dài nhẹ nhõm hay là đau đớn đến mức cao trào. Giữa lúc đang loay hoay thì bỗng trời đất quay cuồng, ngón tay Lee Minhyung niết lấy đầu khấc của cậu, nhẹ nhàng lả lướt đến hai bên tinh hoàn, xoa bóp cho đến khi cún con rên rỉ cầu xin tha thứ, nhưng hắn sẽ chẳng làm thế đâu.
Sẵn sàng trao cho Ryu Minseok sự mạnh mẽ và chắc chắn nhất, đó chính là Lee Minhyung.
Điểm thêm nhiều vết đỏ trên người chẳng phải khó khăn gì, nhưng Ryu Minseok chọn cách không quan tâm.
Người ta luôn bảo khi bước đến ván đấu thứ năm thì kết quả không còn phụ thuộc vào những gì bên ngoài nữa, chỉ quan trọng rằng tuyển thủ có còn đủ tự tin giành lấy vinh quang hay không —— mà tự tin ấy à? Ryu Minseok nhìn sắc mặt Lee Minhyung, hai chân kẹp chặt bàn tay thon dài kia, khớp ngón tay cấn vào đùi non làm cậu thấy hơi đau, nhưng cưỡi trên người Lee Minhyung là loại cảm giác vô cùng thỏa mãn.
Họ sẽ chẳng mất ngủ đâu.
Mùa hè năm 2007, "Đêm nhiệt đới" lần đầu tiên xuất hiện tại Seoul. Nhiệt độ thấp nhất vào ban đêm vượt quá 25°C, nóng bức khiến người dân không tài nào ngủ được.
Ryu Minseok nhẹ nhàng rút ngón tay ra khỏi lỗ nhỏ, dịch nhầy trong suốt rơi vào khe chân, cảm giác nhớp nháp vốn đã khó chịu lại còn bị mồ hôi chảy ròng ròng lấn át. Cậu nhẹ nhàng nâng hông lên, hai tay Lee Minhyung vẫn bình thản kê đầu. Cậu lấy gối đè xuống cũng không đủ để trấn áp đối phương, đôi tay ấy lúc này chỉ phục tùng thân dưới của Ryu Minseok.
Hậu huyệt từ từ nuốt chửng gậy thịt, vô cùng thưởng thức sự thâm nhập từ dị vật khổng lồ. Ryu Minseok hạ người xuống, đây là phút giây ngắn ngủi còn có thể nói được một câu hoàn chỉnh trước khi chìm vào bể dục, và cậu rất trân trọng.
"Minhyung." Cậu cọ cọ đầu mũi của tên gấu kiêu ngạo trước mặt, mặc dù khoảng cách rất gần nhưng không hề thấy khó thở. Chàng xạ thủ đáp lại trong tiếng nước nhớp nháp, "Hửm?"
"Minhyung..." Âm thanh của Ryu Minseok lại giống thì thầm hơn, cậu chợt nhớ lại lý do họ lên giường lần đầu tiên, cho dù nó không hợp với thẩm mỹ của cậu chút nào. Tựa như nhiệt độ trên da, lửa dục của dần lan rộng và bùng phát, hành vi cơ thể hoàn toàn mất kiểm soát. "Đổ mồ hôi nhiều nên trông xấu lắm... Bạn đừng nhìn em mãi như thế."
Lời này cũng dành cho những lúc thi đấu.
Tại sao cứ nhìn cậu chẳng thèm giấu diếm gì cả? Trước ánh mắt như thiêu đốt của đối phương, cậu chỉ phiền muộn, thậm chí còn thấy nóng khi ánh nhìn của hắn cứ rực lửa như vậy. Cún nhỏ kìm lòng không đáp lại hay ôm ấp gì cả, rõ ràng hiện tại không giống như lúc trần trụi quấn nhau trên giường, cậu cảm giác như bị người kia nhìn thấu tâm can.
Ryu Minseok ngả người ra sau một chút, bắt đầu run rẩy. Hậu huyệt bị dương vật xuyên xỏ, cậu chỉ muốn đắm chìm trong dục vọng và quên đi những gì bản thân vừa thốt nên. Ái tình triền miên khiến người ta mụ mị, và cậu cũng chẳng ưa những kẻ thiếu thức thời như vậy, nhưng trong vô thức cậu lại nghịch mái tóc còn bết nước trên trán. Tay Ryu Minseok vẫn đang lùa vào tóc mái, nhưng tay của người kia đã giữ lấy eo cậu.
"Không hẳn." Lee Minhyung trả lời, "Mặc dù không quá đẹp, nhưng rất gợi cảm."
Nhiệt độ phòng cùng dư vị chiến thắng khiến adrenaline dâng cao ngất ngưỡng, nhưng người duy nhất có thể kiểm soát được ngọn lửa ham muốn này chính là hắn.
Hiện tại Lee Minhyung vẫn có thể nhẫn nhịn chỉ vì hốc mắt ứa lệ của hỗ trợ nhỏ, hắn đã nghĩ ra hàng trăm hàng nghìn cách để hạ nhục cậu, thậm chí là cưỡng hiếp cậu. Khoái cảm như thế cũng có chút tội lỗi đấy, và hắn không chắc mình sẽ làm gì tiếp theo với con cún dâm đãng này.
Ryu Minseok nheo mắt lại, "Không đẹp thật sao?" Mái tóc ướt đẫm càng thêm rối bù, tựa như vừa đi đánh trận về.
"Không phải." Lee Minhyung cố ý dừng lại, nhìn chằm chằm gương mặt nhỏ nhắn đỏ ửng. "Trông rất thiếu đụ."
Giọng điệu rất bình tĩnh, giống như từng mắng Ryu Minseok là con điếm khi cậu ngồi xổm xuống thổi kèn cho hắn, nói thẳng ra một điều mà bản thân Ryu Minseok chẳng thể phủ nhận.
Mới ở tư thế cưỡi ngựa được một lát mà Ryu Minseok đã như điên loạn, miệng nhỏ trước còn lẩm bẩm "Minhyung..." sau đã thành "chịch em đi" rồi chuyển sang tư thế doggy quỳ rạp trên giường. Nệm quá mềm khiến tay chân Ryu Minseok cứ lún xuống, cảm giác dương vật không thể đỉnh đến tận cùng khiến bạn nhỏ khóc lóc rên rỉ. Lee Minhyung cứ như đang ôm một bé cún con, bế cậu ra khỏi giường rồi áp lên bức tường đối diện.
Ryu Minseok bị hôn hít đến mức hai chân co rúm, gậy thịt to lớn ra vào lỗ thịt càng lúc càng nhanh khiến cả người cậu sắp nhũn ra thành bùn nhão. Cậu siết chặt cổ người kia, cầu xin hắn cho mình thoát khỏi bể dục đau khổ này. Bé con đã lên đến đỉnh không biết bao lâu, thế nhưng lời hồi đáp của Lee Minhyung lại là.
"Anh bắn vào trong được không?"
Cậu trả lời "Được" một cách tự nhiên, hương vị của tinh dịch làm cậu càng thêm thỏa mãn. Tuy nhiên gấu lớn lại áp vào trán cún nhỏ, lặp lại câu hỏi, chỉ là lúc này ý tứ có thay đổi.
"Không phải tinh dịch."
Lee Minhyung nhẹ nhàng hỏi cậu một chuyện mà hắn chưa từng thử qua trước đây.
"Anh tiểu vào trong được không, Minseokie?"
Nóng quá —— Ryu Minseok nghĩ, chắc chắn không phải cậu bị mê hoặc bởi những cái ôm siết cùng môi kề môi đâu, mà cơ thể này đang tự động làm gì đó mà cậu chưa sẵn sàng chấp nhận, đến khi sóng nhiệt thực sự ập tới họ mời quay trở lại bồn tắm. Tựa vào thành bồn tắm lành lạnh, nhiệt độ chẳng thể hạ xuống được, dịch thể từ từ tuôn ra thành dòng, còn hai người nào đó vẫn còn đang hôn môi câu lưỡi đắm đuối. Ryu Minseok choáng váng, chậm rãi vuốt ve gò má của người yêu. Cả hai đều thở dốc, mồ hôi đầm đìa, Lee Minhyung vươn tay mở vòi hoa sen.
Ryu Minseok nghĩ ngợi, nhiệt độ của vòi sen luôn ở mức vừa phải, không lạnh cũng không nóng.
"Vẫn còn nóng sao?"
Hắn hỏi thật cặn kẽ, nhưng cậu lựa chọn nhắm mắt lại, hôn lên đôi môi ấy.
---------
Một chiếc 1shot nóng như thời tiết Sài Gòn 🥵
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro