Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 1: #1 Giải Toả


Ánh đèn mờ ảo, căn phòng bao trùm trong bầu không khí mập mờ.

Hương bạch đậu trầm lắng hòa quyện với hương vị của hạt tiêu xanh, hương đất ẩm ướt hòa quyện với hương chanh bạc hà.

Dựa vào ánh sáng yếu ớt của đèn đầu giường, có thể miễn cưỡng nhìn thấy quần áo nằm rải rác trên sàn nhà, một người đàn ông cao lớn vạm vỡ ngồi trên giường, dựa lưng vào đầu giường, trong lòng ôm lấy Ryu MinSeok nhỏ nhắn. Bàn tay lớn với các khớp xương rõ ràng của người đàn ông ôm chặt eo Ryu MinSeok, lực đạo mạnh đến mức nhanh chóng để lại dấu hồng trên làn da.

「Ừm... chờ một chút...」
Ryu MinSeok chống đỡ vào đùi mạnh mẽ của người đàn ông bên dưới, cố gắng dùng tay để giảm bớt trọng lượng của mình, muốn ngăn cản vật khổng lồ trong cơ thể mình không đi vào quá sâu.

Nhưng người đàn ông dường như không muốn để em yên, ngược lại còn đặt tay lên vai em, dùng sức đẩy mạnh từ dưới lên, dương vật thô dài chạm vào một điểm sâu bên trong, Ryu MinSeok không thể nhịn được mà rên lên.

Trước khi mất thăng bằng, dùng tay ôm lấy cổ người đàn ông, chôn cả đầu vào ngực hắn ta, nơi vững chắc và an toàn, thở hổn hển.

"Haha, MinSeokie em đang làm nũng à?"
Giọng đàn ông trầm ấm dễ nghe, như lời thì thầm của Lucifer, khóe miệng nhếch lên khiến em mê mẫn, MinSeok yếu đuối như vậy rất hiếm thấy, ít nhất hắn chỉ thấy khi trên giường.

Ryu MinSeok không thể kiểm soát được nước mắt của mình, cảm xúc của em luôn dao động lớn. Hắn cũng không thể kiểm soát được dương vật của bản thân, sau một cơn co thắt, lỗ nhỏ ở đầu dương vật đã chảy ra, chất lỏng đặc sệt màu trắng trong suốt bắn tung tóe lên bụng của cả hai người.

Lee MinHyung cảm thấy vai và bụng đều ướt, nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc mềm mại của Ryu MinSeok, cúi đầu nhìn thấy những giọt nước mắt chảy xuống từ bé con nhỏ nhắn trong lòng dường như hắn đã quen thuộc, không còn cảm thấy lạ lẫm, ngược lại còn có chút cảm giác thành tựu.

「Ôi trời...」
Lee MinHyung dừng lại, tiếng cười không thể kìm nén tràn ra từ khóe môi, không có ý chế nhạo, mang theo một chút chiều chuộng, đưa tay dùng ngón cái lau đi nước mắt trên má: 「Anh xin lỗi, có làm đau em không?」

Ryu MinSeok mắt ngấn lệ, ánh mắt lấp lánh.

「Không đau... đm, không phải em đã bảo bạn đợi một chút sao...」
Với giọng điệu phàn nàn.

Bình thường thì Lee MinhHyung rất dịu dàng, nhưng khi lên giường thì như một con chó điên bị cởi vòng cổ, làm gì cũng chỉ theo ý mình, thô lỗ và mạnh mẽ, ham muốn kiểm soát rất cao, luôn bắt em phải làm những tư thế xấu hổ.

Nếu không phải vì Lee MinHyung sắp nổi điên, cần được xoa dịu... đúng rồi! Xoa dịu.

Đột nhiên ngẩng đầu nhìn về phía Lee MinHyung, muốn xác nhận tình trạng của hắn.

Đôi mắt vàng kim ban đầu đã trở lại màu nâu đậm, nghe câu vừa rồi, đôi mắt cười cong cong.

May mà đã bình tĩnh lại rồi.

Lee MinHyung có đôi mắt rất tình

Ryu MinSeok dám chắc rằng, đây là câu nói mà ai cũng sẽ đồng tình khi gặp trực tiếp Lee MinHyung.

Đôi mắt đẹp, ngoại hình xuất sắc, pheromone mạnh mẽ, tính cách kiên cường, dịu dàng chu đáo, hiểu lòng người - em biết những từ này dùng để mô tả đàn ông là rất lỗi thời. Nhưng thật sự ngoài việc hơi tự tin một chút, hắn chính là người bạn đời mà mọi Omega đều mơ ước.

Nhìn chằm chằm vào đôi mắt đẹp đó, Ryu MinSeok có chút lạc vào suy nghĩ của mình.

Em có gì tốt, có thể khiến hắn hy sinh đến như vậy?

Lee Minhuyn phát hiện Omega trước mặt có vẻ hơi mất tập trung, quyết định phạt em một chút.

Duỗi tay ra kéo người đang nằm trên người hắn, hai tay lần lượt luồn qua hai chân, đầu gối đặt lên khuỷu tay, kéo mông của Ryu MinSeok, trọng tâm nghiêng về phía trước một chút thì đứng dậy.

「Á! Ừm...」
Đang chìm đắm trong suy nghĩ, Ryu MinSeok đột nhiên treo lơ lửng, khiến em hoảng hốt, nắm chặt lấy điểm tựa duy nhất, hai chân cũng kẹp chặt eo của Lee MinHyung, mắt cá chân quấn chặt sau lưng hắn, em sợ em sẽ rơi xuống.
Từng bước một Lee MinHyung lại tiến sâu hơn một chút, những phần thịt xung quanh không biết là thích hay ghét mà co lại một chút.

「Bạn định làm gì? Bạn đi đâu vậy? Thả em xuống... ưm!」

「Trừng phạt Minseokie không chuyên tâm.」

Lee Minhyung vừa đi vừa đáp một cách hờ hững, hắn cần tập trung tinh thần, việc chống lại khoái cảm không phải là chuyện dễ dàng.

Đi đến bên bồn rửa tay trong nhà vệ sinh, nhẹ nhàng đặt Ryu MinSeok lên đó, cảm giác lạnh lẽo của đá cẩm thạch khiến Ryu MinSeok co lại một chút, nơi chứa Lee MinHyung bé cũng không tự chủ được mà thắt chặt lại.

「Ưm...ahh, đây có phải là hình phạt mà MinSeokie dành cho tôi không?」

Lee MinHyung mở miệng cười, cúi đầu, trán dựa vào vai của Ryu MinSeok từ từ rút ra cơ quan chôn sâu trong cơ thể của Ryu MinSeok.
Bức tường thịt mịn màng mềm mại cố gắng giữ lại cái cột thịt dài và dày, cơ bắp co thắt làm không gian hẹp lại rất nhiều, cảm giác cũng trở nên rõ ràng hơn.

Hành động cố ý chậm lại kéo dài cảm giác tê dại như vết cắn của hàng trăm con côn trùng kéo dài từ xương cụt đến tận sâu đầu.

Đợi đến khi Lee Min-hyung hoàn toàn rút ra, hắn đã đổ mồ hôi đầm đìa và thở hổn hển. Tình trạng của Ryu MinSeok cũng không khá hơn bao nhiêu. Đôi mắt Ryu MinSeok thất thần, miệng hé mở phát ra tiếng rên rỉ như mèo con, những ngón chân thanh tú cuộn lại, những ngón tay rõ khớp không tự chủ được mà siết chặt, móng tay bấu vào cánh tay Lee MinHyung để lại vết hằng đỏ rực.

Khóe mắt ướt ướt, bụng em run run, vết bắn lần trước lên bụng Lee MinHyung đã gần khô rồi, cũng không có chất lỏng mới.

Lee MinHyung nhìn vào bụng của hai người với đủ loại dấu vết, như thể phát hiện ra điều gì đó không thể tưởng tượng nổi.

「 Rơi vào khoái cảm?」

Ngón tay có vết chai do kéo cung nhiều năm, chạm vào bụng nhạy cảm của Ryu MinSeok, lại khiến em phát ra vài tiếng nức nở.

「MinSeokie em luôn mang đến cho tôi những thứ bất ngờ.」

Chưa kịp hồi phục lại, Lee MinHyung ngay lập tức kéo tay của Ryu MinSeok ra hiệu cho em quay người lại.

Ryu MinSeok đã không còn biết em đang làm gì nữa, lý trí như một dây cung sắp đứt, chỉ cần Lee MinHyung kéo nhẹ một cái là sẽ đứt ngay. Nếu bây giờ Lee MinHyung yêu cầu em làm chuyện ấy trong bồn tắm mà em ghét nhất, có lẽ em cũng sẽ đồng ý---Em thật sự rất ghét cảm giác nước nóng chảy vào cơ thể.

Ryu MinSeok chống hai tay lên bồn rửa mặt, hai chân nhón lên, đạp lên mu bàn chân của Lee MinhHyung, bụng dựa vào cạnh đá cẩm thạch lạnh lẽo, Lee MinHyung dán sát vào lưng em, một tay vòng qua eo em hướng về phía trước, nắm lấy bộ phận nhỏ chỉ một cỡ so với cơ thể hắn, một tay nắm lấy vai em, kéo vào không gian quen thuộc mà trước đây đã từng vào dường như rất chào đón sự xâm nhập của hắn, từng đợt từng đợt ùa lên, những phần thịt trống rỗng nhanh chóng thích nghi với nhiệt độ quen thuộc. Lần này vào sâu, sâu đến mức Lee MinHyung cảm thấy hắn như chỉ cách bồn rửa tay một lớp bụng của Ryu MinSeok tất nhiên điều này cũng liên quan đến kích thước đáng tự hào của hắn.

Buông dương vật nhỏ trong tay, hắn quay sang dùng lòng bàn tay ấn vào bụng Ryu MinSeok, miêu tả hình dáng uy nghiêm bên trong qua làn da mỏng manh, khi thì nhẹ nhàng vuốt ve, khi thì ấn, ấn vị trí của tuyến tiền liệt vào đầu của mình, quy đầu khiến Ryu MinSeok xuất tinh lần nữa, cơ bắp căng cứng không còn sức để hét lên, em nằm trên bồn rửa mặt, nhìn chằm chằm Lee MinHyung

Lee MinHyung không quan tâm việc đó, chỉ coi đó là thú vui.
Nắm chặt eo nhỏ của Ryu MinSeok điều chỉnh góc độ xong mới bắt đầu hành động.

Phần dưới cơ thể từng nhịp từng nhịp đẩy vào, rất sâu rất mạnh, mỗi nhịp đều không chút do dự đẩy vào điểm nhạy cảm nhất, như thể đã quyết tâm làm hỏng Ryu MinSeok

Mặc dù thường ngày Ryu MinSeok rất thích la hét, nhưng thực ra trên giường MinSeok lại đặc biệt ngại ngùng, tiếng kêu giống như mèo con, cơ bản là không có âm thanh lớn, nhưng Lee Minhyuk có thể từ biểu cảm, ngón tay, độ căng cơ của em mà phán đoán cảm giác của em ngay lúc đó.

Ví dụ như bây giờ.

Anh có thể nhìn thấy qua gương Ryu MinSeok một tay chống vào kính, một tay chống vào bồn rửa mặt, hai điểm trên ngực đứng thẳng, làn da mềm mại xung quanh nổi lên từng đốm đỏ nhỏ. Nơi hai người kết nối với nhau co thắt theo nhịp điệu, bụng cũng theo đó rung rung, mặc dù cúi đầu, nhưng hắn hoàn toàn có thể tưởng tượng ra biểu cảm của Ryu MinSeok cắn chặt môi dưới, nhíu mày.

Bây giờ hắn chỉ muốn nhìn thấy khuôn mặt đáng yêu của Ryu MinSeok, muốn thấy biểu cảm thoải mái của em, muốn biết em đang nghĩ gì, muốn có được tất cả từ em.

Dừng lại hành động, tay trái duỗi ra nắm lấy cằm của Ryu MinSeok, không thể bỏ qua dùng sức mạnh tay nhưng không đến nỗi làm đau em, để khiến em ấy ngẩng đầu lên.

Ryu MinSeok đang muốn xuất tinh, nhưng đột nhiên dừng lại, không thể nghi ngờ là hành động tàn ác nhất đối với em lúc này. Em bất mãn phàn nàn: "Sao bạn ..." Ryu MinSeok theo động tác của hắn, ngẩng đầu, nhìn thấy chính mình trong gương. Mặt em đỏ bừng, lông mi đẫm nước mắt, môi em đỏ bừng vì vết cắn của chính hắn. Bất cứ ai nhìn vào đều biết chuyện gì vừa xảy ra.

「Tôi chỉ muốn nhìn thấy mặt em MinSeokie...」

Lee MinHyung dựa đầu vào tai MinSeok, dùng ngón cái xoa xoa nốt ruồi dưới mắt em, giọng nói trầm thấp.

「Đừng khóc nữa, nhìn đi, MinSeokie đẹp lắm.」

Nói xong, hắn nhẹ nhàng hôn lên bên má không có nốt ruồi lệ của Ryu MinSeok rồi lại bắt đầu động đậy phần dưới. Nhanh hơn, mạnh mẽ hơn trước, chăm chú nhìn vào MinSeok trong gương, làm hết lần này đến lần khác, như thể không bao giờ mệt mỏi.

Ryu MinSeok không có thời gian nhìn mình trong gương mà cảm thấy xấu hổ, hoàn toàn có thể bỏ qua ánh mắt khó chịu đó, ánh mắt của hai người giao nhau trong gương, kính của Lee MinHyung đã được tháo ra từ lúc bắt đầu.

Như một đứa trẻ nhìn thấy đồ chơi trong tay người khác, loại khao khát muốn chiếm hữu, nguyên thủy và thuần khiết nhất, được gọi là ham muốn chiếm hữu, như thể muốn nuốt chửng nó vào bụng, không ai có thể lấy đi.

Bọn họ không phải là tình nhân, khi 2 đứa gần gũi nhau họ không hôn nhau, không nói lời yêu đương, không làm tất cả những gì mà các cặp đôi yêu nhau hay làm. Họ cũng không gọi đó là '' làm tình ''.

Hắn không yêu em thì tại sao lại nhìn em bằng ánh mắt như vậy? Em không biết được, cũng không thể hiểu được, với Lee Min-hyung là như vậy, em chỉ cảm giác xa lạ.

Lee MinHyung phát hiện Ryu MinSeok lại phân tâm, cảm giác không hài lòng tăng vọt.

Tại sao em ấy luôn bị phân tâm bởi mấy việc khác? Khi đang tự mình giải tỏa, sao còn có sức lực và tinh thần để nghĩ đến chuyện khác? Phải chăng lại đang nghĩ đến người anh trai thân thiết nào đó của em ấy?

Kết luận tự hắn suy diễn ra khiến bản thân càng lúc càng khó chịu hơn.

Phần dưới lại là một trận đè nén hết sức, tay nắm chặt eo của Ryu MinSeok rất mạnh, hoa năm cánh màu hồng nở rộ trên eo của em, khoảng mười phút sau sẽ tàn phai biến mất, như thể chưa từng tồn tại.

Âm thanh va chạm giữa thịt với thịt ngày càng mãnh liệt, phần thịt mềm mại của Ryu MinSeok trở nên hồng hào, hơi đau một chút, nhưng em vẫn có thể chấp nhận được, vì cảm giác thoải mái càng mạnh mẽ hơn.

「Ừm...」

Ngón chân cuộn lại, một tay nắm chặt tay mạnh mẽ ở thắt lưng, một tay nắm đấm chống lên gương, móng tay cắm sâu vào thịt, toàn thân cơ bắp căng cứng, bụng co thắt.

Lee MinHyung có thể cảm nhận được sự co thắt đều đặn bên trong, bức tường thịt bao quanh mình càng lúc càng chặt chẽ.

Tại điểm bão hòa của cả hai, Lee MinHyung rút ra, một lượng lớn chất lỏng nóng chảy xuống lưu lại trên đùi thon của Ryu MinSeok

Đây là thói quen đã có từ lần đầu tiên, không biết là do kiên trì nào hay bài học giáo dục giới tính nào khiến hắn nhất định phải xuất tinh ra ngoài, như thể nếu xuất vào trong thì hắn sẽ phải chịu trách nhiệm vậy.

Ryu MinSeok đã bắn đến mức không còn gì, chỉ còn lại một chút không có mùi vị, chất lỏng loãng đến mức không thể tả. Lee MinHyung chạm vào thứ mà Ryu MinSeok đã bắn ra, tùy tiện bôi lên bên trong đùi của đối phương.

Ôm lấy Ryu MinSeok hắn đặt một nụ hôn mang ý nghĩa khen thưởng xuống trán Ryu MinSeok, giọng nói nhẹ nhàng trầm ấm như những đám mây lớn trên bầu trời, vững vàng đỡ lấy em đang mệt mỏi: "Làm tốt lắm."

Lại nữa rồi, lại là câu nói làm họ xa cách. Mỗi lần làm tình kết thúc, hoặc là kì phát tình kết thúc, dù em có thật sự làm tốt hay không, luôn nhận được lời khen như thế từ Lee MinhHyung.

Ý hắn là gì ?

Em không biết, cũng không muốn nghĩ tới nó nữa, quá mệt rồi, em muốn ngủ một chút.

hết chap 1

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro