Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

13





Buổi sáng khi ánh nắng chiếu vào căn phòng hoan ái đêm qua, vừa vặn đánh thức Ryu Minseok nửa mê nửa tỉnh mà nhúc nhích, cún nhỏ nhận ra mình đang bị nằm gọn trong vòng tay to lớn. Cậu vội vàng nhắm mắt rồi mở mắt thật nhanh để xác nhận, giật mình giựt lùi ra sau toan ngồi dậy thì cơn đau nơi hạ thể kéo đến đánh ngã cậu nằm xuống mà kêu lên

- Aa...

Lee Minhyung bị tiếng rên rỉ của cậu đánh thức, quay đầu sang liền nhận được ánh mắt ai oán cắm lên người mình mà gãi đầu cười xoà

- Sao lại nhìn anh bằng ánh mắt đó, là anh giúp bạn đó nha

- Giúp chị cậu ấy, đau chết ông đây rồi

Ryu Minseok giọng khẽ nức nở như bị bắt nạt mà rưng rưng nước mắt nhìn hắn

- Được rồi được rồi, vừa tỉnh lại biến ngay lại thành cún con khó chiều ngay, thật muốn đem cậu chuốc thêm một lần nữa

- Cậu dám?

- Đương nhiên..không.

Lee Minhyung cười một mình rồi lại nằm xuống mặt đối mặt, một tay di chuyển xuống xoa xoa thắt lưng giúp cậu dễ chịu

- Sao lại giúp anh đỡ ly đó?

Ryu Minseok đang rên rỉ bỗng như bị trúng điểm đen mà cũng tự hỏi bản thân là tại sao mình phải đỡ giúp hắn chứ?

- Không biết. Có thể là vì tôi sợ cô ta bỏ thuốc độc cậu thì không còn ai làm phiền bên tai tôi nữa chăng?

- Cậu quan tâm anh?

- Tôi mới không thèm quan tâm cậu

Nói rồi đỏ mặt úp mặt xuống gối cố gắng né tránh ánh mắt của Lee Minhyung vẫn đang dán lên người mình nhìn mình

Minhyung nghe cậu trả lời như vậy liền không nhịn được mà cười thành tiếng

- Hahaha, được rồi ko trêu cậu nữa, hôm nay dù sao cũng là ngày nghỉ, không cần phải lo lắng mà nằm nghỉ thêm một chút đi

- Ưmm..

Ryu Minseok mệt mỏi trả lời, thật sự đêm qua cậu nửa nhớ nửa không nhưng bây giờ không muốn quan tâm đến vì vẫn còn dư chấn nên chỉ muốn vùi người xuống giường cuộn lại như một em sâu bông mà ngủ thêm

Lee Minhyung nhìn tóc gáy của người kia một lúc lại nghe tiếng thở nhè nhẹ liền biết cậu đã ngủ tiếp thì tiến sát đến bên tai nhỏ giọng thì thầm

- Cún con, cảm ơn, anh lại nợ bạn thêm một lần rồi.

Nằm ôm cún nhỏ đang say giấc một lúc thấy căn phòng có chút ngột ngạt mà đánh bạo đặt một nụ hôn nhẹ lên má cậu như chuồn chuồn lướt nước rồi đứng dậy mặc quần áo cho cả 2, bế sốc cậu dậy ẵm tư thế công chúa đi xuống dưới trả phòng xong đặt cậu vào ghế phụ lái về biệt thự của mình, Ryu Minseok vì còn dư chấn mệt mỏi hôm qua mà vẫn ngủ say như chết không quan tâm Lee Minhyung làm gì

Lúc cún nhỏ mở mắt thức giấc lần nữa cũng đã quá trưa, bất giác nhìn trần nhà xa lạ mà ngơ ngác ngồi dậy nhìn xung quanh xác định một lúc mới biết không phải nhà mình, Lee Minhyung vì sợ ánh nắng chiếu vào cậu sẽ ngủ không ngon nên đã cẩn thận kéo hết rèm lại khiến phòng có chút tối làm Ryu Minseok vừa đau hạ thể vừa lò dò mấy bước đã vấp phải ghế mà ngã sóng soài xuống sàn kêu lên ai oái

Lee Minhyung lúc này mới từ phòng tắm chỉ khoác mỗi áo choàng tóc còn ướt bước ra thấy một cục bông tròn nhỏ nằm úp mặt xuống đất mà không nhịn được cười, với tay kéo rèm ra, Ryu Minseok vừa đau vừa ngại cứ nằm im một chỗ làm Lee Minhyung không còn cách nào khác đành lại cúi xuống bế người kia dịu dàng đặt lên ghế sofa, còn kê thêm một chiếc gối mềm sau thắt lưng sợ cậu vẫn còn khó chịu

- Tôi..tôi đang ở đâu vậy?

- Nhà anh.

- Sao cậu lại đưa tôi đến đây? Cậu biết nhà tôi mà

- Anh cậu nhắn với anh không nên cho bạn về nhà, anh ấy không muốn ba mẹ bạn biết.

- Uh..vậy bây giờ tôi muốn về nhà

- Xuống nhà ăn một chút đã. Để anh giúp bạn

Nói rồi không đợi Ryu Minseok trả lời tự ý kéo 2 chân cậu kẹp vào hông đứng dậy đỡ mông ôm người cậu vắt vẻo như một em Koala đi xuống bếp, Ryu Minseok ngại ngùng vành tai đỏ ửng mà cứ úp mặt vào vai tránh ánh mắt của gia nhân nhà Lee Minhyung đang lén lút nhìn cả hai

Nhẹ nhàng đặt Ryu Minseok xuống mới kéo ghế bên cạnh ngồi xuống, cả hai dùng bữa trưa trong không khí yên lặng, ai cũng không nói với ai lời nào, Ryu Minseok vì ngại mà chỉ cúi đầu ăn, Lee Minhyung thì nhất thời không muốn cậu suy nghĩ nhiều cũng không trêu chọc

Sau khi ăn Lee Minhyung lại một lần nữa theo thế bế koala đu thân ban nãy mà đưa cậu ra vườn sau nhà dù Ryu Minseok kịch liệt phản đối bảo mình đã có thể tự đi rồi nhưng vì sức lực cả hai quá chênh lệch cũng không thể chống đối được thêm, bước chân vừa đến vườn đã khiến Ryu Minseok mắt sáng như sao, nhìn thấy khu vườn liền chuyển đổi tâm trạng vô cùng hào hứng lắc lư cổ Lee Minhyung ý bảo đi nhanh một chút

Lee Minhyung mỉm cười rảo bước rồi đặt cậu ngồi xuống một chiếc xích đu nhỏ màu trắng, bản thân mình thì ngồi lên chiếc ghế nhỏ bên cạnh, Ryu Minseok vui vẻ chân vô thức đung đưa ngắm trời ngắm mây ngắm hoa để gió nhẹ nhàng lướt qua làm tóc cậu bay bay, tay mân mê chén trà nhỏ trông vô cùng hưởng thụ

Lee Minhyung chỉ ngồi gác chân, một tay cầm trà một tay cầm báo mắt lâu lâu vẫn liếc sang nhìn dáng vẻ vô thực của người bên cạnh, dáng hình Ryu Minseok bé nhỏ xinh đẹp dưới nắng chiều nhẹ chưa bao giờ ngừng khiến trái tim Lee Minhyung xao xuyến như thể cậu là con của thần mặt trời trao xuống hành tinh này cho hắn

- Minhyung Minhyung, ở đây thật đẹp tôi không biết cậu cũng có chốn lãng mạn như vậy

- Bạn vui là tốt rồi.

Ryu Minseok bị lời nói của Lee Minhyung chọc đến ngại ngùng quay sang chỗ khác, những gì đêm hôm trước hiện lên làm cậu không biết nên nói gì với Minhyung lúc này, cũng không biết phải làm thế nào cho đúng vì chưa bao giờ cậu nghĩ đến tình huống bản thân sẽ ngồi ở đây

- Chuyện đêm hôm qua bạn đừng nghĩ ngợi nhiều. Đều là đôi bên đồng thuận.

Lee Minhyung như đọc được suy nghĩ của người bé nhỏ đối diện mà lên tiếng trước xua đi không khí ngại ngùng lúc này

- Cậu là chỉ muốn đè tôi sao?

- Bảo cún nhỏ khờ khạo thì có đúng ko nhỉ, đầu óc học bá mà chỉ nghĩ được đến như vậy?

- Anh đây là muốn đường đường chính chính với bạn.

- Không thể! Tôi là trai thẳng đó nha, chuyện hôm qua chỉ là sự cố thôi à

Cún nhỏ dù vẫn né tránh ánh nhìn của Lee Minhyung nhưng môi lúc này lại bĩu ra hết cỡ tỏ dấu hiệu không bằng lòng

- Thật sự thẳng sao?

- Phải đó!

Vừa nói vừa hất hàm như dùng chút cố gắng yếu ớt cuối cùng níu kéo sự mạnh mẽ

Ý nghĩ còn chưa nghĩ xong đã thấy gáy mình bị một bàn tay to lớn kéo ép xoay mặt qua, môi lại được một trận ấm áp truyền tới áp lên, chiếc lưỡi quậy phá lại được dịp lấn tới tách khoang miệng cậu ra mà đi vào trong. Vì đêm hôm trước hai người hôn rất nồng nhiệt nên cậu nhất thời theo phản xạ mà há miệng ra như vốn đã quen thuộc mà mặc kệ chiếc lưỡi kia sục sạo bên trong, nhè nhẹ đưa lưỡi mình cùng quấn quít lấy, hương hoa hoà cùng ánh nắng dịu nhẹ quấn lấy hai thân ảnh một lớn một bé như hợp thành một khiến khung cảnh lúc này như bức hoạ vô giá mà Lee Minhyung dù có đánh đổi cả gia tài cũng muốn đổi

Lee Minhyung hôn cậu tới khi cậu không còn một chút dưỡng khí, tay đánh bộp bộp lên lưng mới chịu thả ra cho cậu thở

- Thẳng thì đối với anh đây cũng thành cong! Bạn, bây giờ là người của anh

- Tôi không phải người của cậu

- Lần đầu của bạn là anh, lần cuối của bạn cũng phải là anh.

Giọng nói đanh thép cùng nụ cười lưu manh thành công trêu chọc cục bông nhỏ trước mặt nổi giận, Ryu Minseok bực tức phụng phịu một lúc lại đành ngồi im không có lời nào có thể đáp trả con người ngang bướng như Lee Minhyung, huống gì âm lực của hắn chỉ cần hạ tone một chút liền gần như nhấn chìm cậu, dù sao thì cậu cũng không muốn bỏ lỡ khung cảnh đang êm đẹp thế này thì đành im lặng nhẫn nhịn còn hơn

- Tối nay bạn muốn đi cùng anh sang nhà thầy Lee không?

- Để làm gì?

- Tiệc nướng nhỏ thôi

- Được thôi. Dù sao cũng là lộc ăn mà

Ryu Minseok nhún vai, dù gì cũng đều là người quen ăn cùng một bữa cũng chẳng mất mát gì, thêm một phần cậu là vì tò mò về người thầy luôn nghiêm trang đạo mạo trong mắt cậu đêm hôm qua lại xuất hiện trong bộ dạng khác hoàn toàn khiến cậu đến bây giờ vẫn chưa thể tin nổi

Buổi tối Lee Minhyung lấy quần áo của mình cho Ryu Minseok mặc, vì không cùng size nên nhìn cậu không khác gì chó nhỏ bơi trong áo hoodie oversize, Lee Minhyung vô cùng yêu thích đi ra cổng cứ ôm chặt cậu trong tay mà hôn hôn lên má luôn miệng khen đáng yêu làm cậu ngại với gia nhân mà đỏ bừng mặt chỉ biết cúi đầu đi cho nhanh trách bản thân hình như có hơi dễ dãi với cái con gấu lớn xác này muốn làm gì làm

Vì nhà của cả hội Lee Minhyung đều gần nhau chỉ có nhà Ryu Minseok là ngược hướng nên việc di chuyển chẳng tốn mấy thời gian đã đến căn hộ của Lee Sanghyeok, xe vừa vào cổng Ryu Minseok đã mắt tròn mắt dẹt mà thảng thốt, đây mà gọi là nhà sao? Không khác gì một cái lâu đài cả, phải to bằng cả nhà Lee Minhyung lẫn Ryu Minseok cộng lại

Đón 2 người họ là Han Wangho trong cặp kính tròn, thân đeo tạp dề màu nâu sẫm có in hình đậu phộng trông rất vô hại, Ryu Minseok còn tưởng mình đang nhìn nhầm người này với người ở quán bar hôm nọ là hai người khác nhau, Han Wangho thấy Minseok và Minhyung đi chung có phần hơi ngạc nhiên mà cười một cách ý nhị, một bên đám Moon Hyeonjoon ngồi sẵn ở sân vườn chỉ gật đầu tỏ vẻ như đã biết rõ mà chăm chỉ gắp than thổi lửa

Ryu Minseok còn có thể thấy Park Jaehyuk tay cầm kẹp gắp cục than nóng trêu chọc Son Siwoo bị Son Siwoo trực tiếp ném nguyên cái xô đựng đá vào đầu kêu lên oai oái rất buồn cười, tâm trạng theo đó mà tốt lên không ít

- Em không ngờ anh Minseok với anh Minhyung lại nhanh như vậy nha, đại ca Lee quả là đại ca Lee thoắt cái đã có thể đem học bá lạnh nhạt bình thường đi bên cạnh rồi

Choi Wooje không biết từ phía sau đã đứng bên cạnh cậu từ lúc nào huých huých tay Ryu Minseok khiến cậu nhất thời không biết nói gì, cũng chẳng biết phải nói làm sao mới phải

Cậu với Lee Minhyung bây giờ là mối quan hệ gì cậu cũng chưa dám xác định, 5 lần 7 lượt chối bỏ người ta tới lúc người ta tấn công ngược lại thì lại ngoan ngoãn đi theo khiến tâm tư cậu có chút rối bời

- Ai như em với thằng Hyeonjoon, vờn nhau bao nhiêu năm mới dám chính thức mà thừa nhận

Lee Minhyung rất tự nhiên tiến tới khoác vai cậu giúp cậu trả lời

- Yah, liên quan gì hả? Là anh Hyeonjoon muốn tốt cho em đó

- Lưu manh giả danh thì có.

Nói rồi đi lại vỗ vai Moon Hyeonjoon cười đắc ý. Thật ra việc Choi Wooje cũng có tình cảm với Moon Hyeonjoon cũng đã được Lee Minhyung phát hiện ra từ lâu, từ việc thằng nhóc này rất hay tỏ ra ngoan ngoãn bên Moon Hyeonjoon nhưng quay đi lại là một Choi Wooje rất ngạo nghễ sẵn sàng coi khinh đối thủ trên con đường học tập của mình khi vô tình nghe được những lời Choi Wooje nói khi đứng trước bảng điểm xếp hạng toàn trường ngay sảnh

- Cố thế nào cũng không qua được tao, đúng là vô dụng

Lúc đó Lee Minhyung còn tưởng mình đã nghe nhầm nhưng ngay khi đi đến gần lại thấy Choi Wooje giật thót mình quay mặt đi lấy lại biểu cảm r lại cười ngoan ngoãn như mọi khi, chỉ có Moon Hyeonjoon mới bị lừa thôi và Lee Minhyung cũng không hề có ý định sẽ nói cho hắn biết, còn thấy rất thú vị

Buổi chiều ngày hôm đó ở nhà Moon Hyeonjoon sau câu nói ấy hắn sẽ nghĩ Choi Wooje sẽ đẩy hắn ra rồi chạy trốn như mọi khi, không ngờ Choi Wooje lại mạnh dạn như nuốt hết can đảm từ xưa đến nay mà túm cổ áo hắn kéo xuống hôn mạnh bạo như câu trả lời, bị bất ngờ khiến hắn không tự chủ được mà cùng hoà vào cái hôn ấy rồi mọi chuyện được đà lại tiến xa hơn dù hắn đã hứa với lòng không bao giờ bày tỏ cho tới khi Choi Wooje 18 tuổi. Từ lúc đó Choi Wooje gần như luôn dính chặt bên cạnh, hắn dù không muốn cũng vẫn phải cho cậu biết về thế giới riêng của mình, cậu học sinh nổi tiếng ngoan hiền tài giỏi không ngờ lại cũng rất nhanh tiếp nhận mà không một lời thắc mắc khiến hắn cảm giác Choi Wooje như đã lộ ra cho hắn thấy một mặt khác hoàn toàn chẳng giống mọi khi hay thể hiện ra cho hắn thấy, nhưng cũng rất nghe lời khi Moon Hyeonjoon bảo chưa thể dắt em tới T-One được, hắn luôn muốn giữ Choi Wooje trong sáng như hắn luôn biết trước đây

Lee Minhyung luôn cảm thấy những cuộc gặp gỡ rồi trở nên thân thiết với hắn đều rất thần kì, đơn cử như từ lúc biết người chú họ Lee Sanghyeok luôn tĩnh lặng trang nghiêm sau lưng lại thay gia đình điều hành rất nhiều mảng tối

Lee Sanghyeok lần đầu bắt gặp Lee Minhyung lén gia đình đến T-One ăn chơi đập phá cũng không có một lời phàn nàn, bản tính Lee Minhyung gần như là được thừa hưởng từ Lee Sanghyeok của những năm tuổi trẻ, ngông cuồng hiếu thắng nhưng rất ổn định, luôn là người kế thừa sáng giá chỉ sau Lee Sanghyeok nên dù sao để Lee Minhyung ngông cuồng trong bầu trời dưới trướng mình vẫn an tâm hơn là để thằng nhóc này lọt vào tay những thế lực thù địch

Rồi dần dần thân thiết hơn thì lại thấy Lee Minhyung kéo Moon Hyeonjoon cùng Jeong Jihoon và Park Jaehyuk đến tạo thành một vòng tròn kiên cố được gọi là các thiếu gia báo đời báo đốm của Lee Sanghyeok, nhưng cũng giúp đỡ được hắn rất nhiều trong việc dẹp loạn bọn có ý định phá hoại ở T-One

Vì là cùng dòng họ lại rất thân thiết nên việc chia sẻ những mặt tối cũng không phải là vấn đề, cụ thể cũng vẫn là hoạt động trong thế giới ngầm. Như bên phía Lee Sanghyeok là hoạt động quản lý hộp đêm, gái mại dâm và thuốc phiện thì gia đình Lee Minhyung lại đang cố gắng bàn giao hoạt động bên mảng vũ khí, ba của Lee Minhyung bề ngoài luôn luôn đạo mạo khí chất doanh nhân trong sạch nhưng bên trong thế giới ngầm không ai là không biết Lee gia có thế lực lớn đến thế nào, lại còn quan hệ rất tốt với cảnh sát và chính phủ nên đường đường chính chính một mình một cõi mà phát triển, chưa một lần công khai tổng giá trị tài sản nên khi xuất hiện tên trong bảng vàng những người giàu có thì luôn nằm ở top thấp, không như gia đình của Ryu Minseok luôn nằm ở top cao

Lee Shinhyung cùng Lee Minhyung và Lee Sanghyeok là 3 cá thể đặc biệt duy nhất trong Lee gia được biết việc gia đình mình hoạt động ngầm, Lee Minhyung dù còn nhỏ tuổi nhưng tố chất rất tốt lại rất được lòng mọi người trong họ, việc tạo nên tam giác quỷ luôn sẵn sàng cán đán mọi việc sau khi chủ tịch Lee về hưu là rất quan trọng

Sau khi Lee Shinhyung muốn lui dần về phía sau hỗ trợ việc kín thì Lee Sanghyeok bắt đầu ra mặt, rất nhanh chiếm được sự tin tưởng của thế giới ngầm, còn được ưu ái gọi là 'Quỷ vương' về sự quyết đoán còn hơn cả tiền bối trong nhà, Han Wangho là lý do duy nhất khiến Lee Sanghyeok giữ được lý trí lẫn sự khát máu của mình, nhưng cũng luôn là cánh tay phải của Lee Sanghyeok khi hắn cần, một cặp bài trùng không thể tách rời oanh tạc chiếm thị phần ngày càng to lớn cho tổng công ty, về phần Lee Minhyung thì luôn được huấn luyện đặc biệt để mai sau thay thế chiếc ghế của chủ tịch Lee nắm mảng vũ khí vì Lee Sanghyeok đã từ chối vì không muốn quyền lực của mình quá khuếch trương miễn là Lee Minhyung phải được chính tay mình bảo hộ

Trong buổi tiệc nhỏ ở nhà Lee Sanghyeok hôm nay cũng có sự góp mặt của Lee Shinhyung, anh tiến tới trước mặt Ryu Minseok nhìn một lúc thì hơi cau mày vì thấy quá quen mắt nhưng cũng rất dịu dàng chào hỏi không muốn doạ sợ cậu, biết Ryu Minseok là đối tượng của Lee Minhyung thì càng nhìn cậu lâu hơn, nhìn đi nhìn lại cũng vẫn chưa nhớ ra được cậu giống ai thì đã bị em trai mình đi tới vỗ vai kéo sang một bên trò chuyện với Lee Sanghyeok

Ryu Minseok từ lúc thấy cả 3 người bọn họ nói chuyện riêng nhưng ánh mắt vẫn nhìn mình một cách kì lạ thì không khỏi tò mò nhưng nghĩ đều là người thuộc dòng họ Lee cũng không dám hỏi thêm, chỉ lẳng lặng mà uống trà nói vài ba câu chuyện phiếm cùng Choi Wooje trong lúc đợi Jeong Jihoon đang cực lực nướng thịt tới xù hết đầu lên vì khói than để bắt đầu bữa ăn

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro