
Strongest bot duo in the world (18+)
Một tay ôm cúp, một tay ôm người. Chiến thắng này tựa như một giấc mơ, bóng loáng, đẹp đẽ nhưng nó khác với giấc mơ ở một chỗ, nó có thật.
Cho tới tận khi về phòng, Gumayusi vẫn chưa thoát khỏi sự choáng ngợp của ánh sáng, của tiếng pháo hoa và âm thanh hô vang tên đội bọn họ - T1. Anh cứ nằm nhoài trên giường mãi cho tới khi có một vật thể lạ phi vào lòng mình.
"Vật thể lạ" kia nhỏ nhỏ, mềm mềm lại thơm thơm. Mái tóc xù cọ vào cổ anh ngứa ngứa nhưng Minhyung lại chẳng muốn đẩy ra chút nào. Ryu Minseok nằm trong lòng người yêu dụi qua dụi lại, nãy ôm trên sân khấu chưa đủ giờ về nhà muốn ôm tiếp đó được chưa? Người có người yêu đẹp trai tài giỏi chiều mình hơn bà cố nội thì có quyền làm vậy!
"Minseokie"
"Dạ?"
Ryu Cún Con hẳn chẳng biết bản thân có bao nhiêu ảnh hưởng tới người phía dưới mình đâu. Trong lúc nhóc con còn đang bận tận hưởng hơi ấm từ người thương thì người bắt tay làm bạn với quỷ kia lại phải khổ sở nhẫn nhịn.
Ơ nhưng mà, giờ họ là nhà vô địch rồi. Tại sao còn phải nhẫn nhịn nhỉ?
"Nay bé có mệt không?"
"Bé hônggggg."
Tay lớn đặt sau lưng, một cú xoay người nhẹ nhàng và thế là cún nhỏ lại nằm dưới thân gấu lớn. Vốn cứ tưởng tâm can bảo bối chẳng hay biết gì về sức mê hoặc của bản thân, nhưng giây phút Lee Minhyung từ trên cao nhìn xuống em, em lại bày ra đôi mắt đưa tình đó và cái nhếch mép đầy tính toán kia.
À, ra là em cũng muốn lắm rồi.
Môi lưỡi giao nhau tạo thành những âm thanh đầy xấu hổ, nhưng giờ này còn ai để ý tới chúng nữa em ơi. Chỉ có tình ta đong đầy, chỉ có những cái chạm nóng bỏng này là quan trọng mà thôi.
Minhyung cúi đầu hôn lên cổ em, chẳng đau cũng chẳng mạnh chẳng nhẹ, nhưng cảm giác này lạ lắm, làm em cứ rên hừ hừ nơi cuống họng. Những vết hồng hồng bắt đầu được anh rải rác ra khắp nơi, giờ đây còn sợ gì bị phát hiện, giờ đây còn sợ gì máy quay, giờ đây còn sợ gì người đời, giờ đây chỉ còn lại anh với em.
"Minseokie, cởi ra anh xem nào."
Keria trên sân đấu có bao nhiêu quyết đoán, có bao nhiêu dũng cảm, có bao nhiêu mạnh mẽ thì Ryu Minseok trên giường, dưới thân Lee Minhyung có bấy nhiêu ngại ngùng, có bấy nhiêu ngọt ngào, có bấy nhiêu mê hoặc.
Thân thể trắng bóc sớm đã bị hơi thở của người lớn hơn hun cho đỏ ửng, những nụ hôn Lee Minhyung thả rơi xuống thân em tựa như sợi lông vũ, nhẹ nhàng, ngứa ngứa. Từ cổ tới xương quai xanh, rồi tới ngực, bụng trên và bụng dưới, nhưng chẳng đáp lại sự kỳ vọng của em, anh lại đi một đường quay lại hai đầu vú vì lạnh vì ngại mà ngại ngùng thẳng đứng.
Một bên vú được Minhyung ngậm mút, bên còn lại thì được bàn tay thô ráp của xạ thủ sờ nắn. Nói không sướng thì chắc hẳn là nói dối, bởi than ôi, xúc cảm mà hơn hai tháng rồi em chưa được cảm nhận lại sắp ùa về đây. Nỗi nhung nhớ từ ASIAD, sự kìm nén từ Worlds giờ đổ về đây, hòa cùng xúc cảm của hiện tại làm bầu không khí càng thêm gợi tình.
Cuốn theo những xúc cảm ở phía trên, Minseok chẳng hề nhận ra thân dưới của em đã "tự" thoát y từ lúc nào. Dương vật hồng hào của em được bàn tay ấm nóng của người kia bao bọc lấy, chỉ qua vài cái sọc nhẹ nhàng nó đã từ bán cương thành cương cứng. Ryu Minseok tựa vào lồng ngực trần của Lee Minhyung, yếu ớt nỉ non những thanh âm vô thức, để mặc người kia trêu đùa vật quý của em.
"Minseokie, bé để quên anh rồi."
Lee Minhyung, tay thì vẫn lên xuống chẳng ngừng nhưng giọng thì tỏ ra tủi thân lắm, cứ như người ta thất sủng vị vua cao quý vậy.
"Q-quên...hah..quên gì cơ?"
"Quên này này."
Nói rồi anh nắm lấy cái tay bé nhỏ kia đặt xuống con quái vật dưới đũng quần mình. Cún nhỏ biết rõ một lát nữa thôi, tay em sẽ rã rời tới đâu nhưng lời của Lee Minhyung trên giường chính là mệnh lệnh, chỉ có thể tuân theo chứ chẳng thể phản kháng.
Tay nhỏ bọc lấy dương vật lớn, tay lớn bọc lấy dương vật nhỏ, hai chiếc tay kề sát bên nhau, lồng ngực người này dính lấy lưng người kia. Tất cả đều là tình yêu, tất cả đều là nỗi nhớ, tất cả đều là hạnh phúc mà họ xứng đáng có được.
Cậu em trai của Minseok đang có dấu hiệu giật từng hồi nên Lee Minhyung lập tức nảy lên ý định trêu ghẹo người thương một chút. Sao lại trách anh được chứ, có thì trách em nhỏ sục nãy giờ mà cự vật của anh vẫn đang phải cứng đau cứng đớn kia kìa.
Ryu Minseok vốn đã chuẩn bị sẵn để bắn ra lần đầu trong buổi tối, nhưng đột nhiên gã người yêu của em lại độc ác bịt đầu dương vật nhỏ lại. Mặc kệ em có cựa quậy, mặc kệ em có bĩu môi dỗi hờn hắn vẫn chẳng chịu tha cho em.
"Ư..tha cho bé đi mà.."
Đáp lại cậu vẫn là cái lắc đầu lạnh lùng và lời nhắc nhở em đừng quên nhiệm vụ với đôi bàn tay kia. Nhưng Ryu Minseok là ai cơ chứ, bé nhỏ nào có dễ chịu thua vậy.
Nhanh như chớp, Minseok nhướn người lên cắn lấy trái táo trên cần cổ của người yêu và đột nhiên, cứ như em đã nhấn vào một công tắc nào đó, toàn bộ động tác của Minhyung đều bị đình trệ. Ryu Minseok tự hào ngồi lại vào lòng của gấu lớn, cũng đồng thời bắn ra một cách thoải mái và rồi trước khi em đứng lên leo sâu vào trong giường, Minseok kiêu hãnh cúi xuống hôn lên đầu khấc của ADC một cái thật kêu.
Cho tới khi xạ thủ số một thế giới kịp phản ứng lại với cú tốc biến hôn gió của Ahri thì kẻ gây ra mọi chuyện đã nằm ở phía sau, hai chân dang rộng và cậu đang dùng chính tinh dịch mình vừa bắn ra để mở rộng cho phía sau.
Khung cảnh này cứ như một cú huých mạnh vào tâm trí của Minhyung, có gã đàn ông nào nhịn được việc người mình yêu nằm trên giường với tư thế mời gọi như vậy thì gã đó cũng chẳng phải anh.
Thay thế ngón tay mảnh khảnh của em bằng hai ngón to dài của anh, phía trong Minseok được khuấy đảo nhiệt tình. Phía dưới quấn lấy nhau, phía trên cũng chẳng thể rời nhau tới một lần, cứ hôn rồi lại hôn. Minhyung nghiện vị Minseok, còn Minseok thì nghiện cảm giác âu yếm này.
Nhưng mà phía dưới đã được chuẩn bị kỹ lưỡng tới trống rỗng rồi, nếu giờ người yêu còn không cho em cái khoái cảm em hằng mong chờ kia thì em sẽ dỗi lắm đó, dỗi thiệt luôn. Nhưng may sao Minhyung vẫn luôn là người chiều em nhất trần đời.
Con quái vật kia cuối cùng cũng được quay về với hang ổ yêu thích của nó, ấm áp, đầy nước và luôn đi cùng những thanh âm phi thường êm tai. Lee Minhyung một đẩy vào sâu trong em, một đẩy nữa chạm tới điểm mẫn cảm quen thuộc và rồi là vô số lần nhấp ra nhấp vào.
Giọng của em khàn đặc, chẳng rõ là do tiếng hô vang khi chiến thắng, chẳng rõ là do men rượu của tiệc ăn mừng hay là do người thương đưa đẩy trong em sung sướng quá. Minseok ôm lấy Minhyung, móng tay em cào lên lưng người những vết đỏ chói nhưng anh chẳng thấy đau mà chỉ thấy bao la là khoái cảm.
Minseok đã xuất tinh lần thứ hai nhưng dương vật của Lee Minhyung vẫn đang đều như giã gạo ra vào trong em, tưởng như một con trâu nghìn sức mãi chẳng biết mệt. Sự chênh lệch về sức khỏe này làm em có chút không phục. Suy nghĩ biến thành hành động, Ryu Minseok cắn lấy vành tai của người lớn hơn, rồi nhẹ nhàng liếm láp đầy ái muội.
Và rồi nhanh như chớp, giống như mới uống một lon nước tăng lực, Minhyung gia tăng sức mình, gia tăng tốc độ, chạy nước rút và bắn từng đợt tinh dịch nóng hổi vào sâu trong em.
Nhưng cả anh cả em đều biết, đêm nay còn dài, đời này cũng còn dài, hành trình này còn dài, chiến thắng này cũng còn dài. Toàn bộ khoảng thời gian dài đó, chúng ta đều có nhau.
_____________________________________
Huhu T1 thật sự đã giành được chức vô địch mà họ xứng đáng có được rồi 😭 Mình yêu và tự hào về T1, về ZOFGK nhiều lắmmmm 🫂
Hãy gáy thật to nhé, vì chúng ta là NHÀ VÔ ĐỊCH ‼️
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro