Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Chuyện tình yêu ngào đường; các cảnh quay được quay dưới bối cảnh T1 Summer Greeting.
Author: barley_tea Original work: https://archiveofourown.org/works/58647094/chapters/149430871 Bản dịch đã có sự đồng ý của tác giả; vui lòng không đem đi nền tảng khác.
Tác giả: Tọa Quan Sơn HảiSố chương: 80 chương chính văn + 8 phiên ngoạiThể loại: nguyên sang, đam mỹ, hiện đại, ngọt sủng, song khiết, xuyên thư, hào môn thế gia, giới giải trí, chủ thụ, nhẹ nhàng, ấm áp, 1vs1, HE.…
Chỉ edit duy nhất tại: ❁WORDPRESS: maitran.wordpress.com | ❁WATTPAD: maitrancSau khi xuyên thành pháo hôi Omega của bạo quânTác giả: Nhất Diệp Bồ ĐềThể loại: Cổ đại, Ngọt sủng, Xuyên thư, Sinh con, ABO, Cung đình hầu tước, 1×1, HEĐộ dài: 100 chươngEdit: maitran.wordpress.comVăn án:Lâm Diệu xuyên thành pháo hôi Omega thua trận bị hiến cho bạo quân của địch quốc.Được lệnh ám sát tên bạo quân vào đêm thị tẩm.Sau khi ám sát không thành, bị bạo quân tra tấn nhục nhã mà chết trong đau đớn.Điểm chết người chính là, thời điểm cậu xuyên tới, đúng lúc nguyên chủ ám sát không thành, bị bạo quân tóm được!Người ta đồn rằng bạo quân hỉ nộ vô thường, hung ác thô bạo, giết người như ngóe.Lâm Diệu vì mạng sống, chỉ có thể ôm chặt đùi bạo quân, dựa vào tin tức tố mỹ vị trăm phương nghìn kế mời sủng.Ai biết mời sủng xong, bụng liền to ra.Lâm Diệu:...... xong đời.Phải nhanh chạy trốn! ------------------------CP: Bạo quân Alpha công VS vừa đáng yêu lại tàn nhẫn Omega thụAlpha = Xích Kiêu, Omega = Đệ HônNhân vật chính: Lâm Diệu, Tần Chí…
🔞WARNING CHAP H SỬ DỤNG TỪ NGỮ THÔ TỤCTên cũ: Someone Always Love Me.Có nội dung, hài hước, ngược ít, lãng mạn, từ ngữ thô tục, futa, 'chịch' rất nhiều, HE.Slogan: "Chịch phong độ là nhất thời, chịch đẳng cấp là mãi mãi!"Không cover, chuyển ver.Chỉ update truyện duy nhất trên wattpad.16/10/2021 - 15/1/2022.Futa: Gái có cu.…
Tớ không thấp, nhưng so với cậu ấy, vẫn là quá lùn.Đôi lúc tự ti, tớ tủi thân phàn nàn, Khôi cao quá.Cậu ấy chẳng nói gì, chỉ là, đưa tay vòng qua eo tớ, bế xốc lên. Chân tớ, không chạm đất, và đầu tớ, đã ngang hàng với người ta. Môi cậu ấy và môi tớ, chẳng biết cố ý hay vô tình, chạm nhẹ vào nhau. Cậu ấy trìu mến nhìn tớ, thủ thỉ hỏi.- Cao thế này, đã đủ chưa?- Đủ, nhưng lát Khôi thả Thu xuống, thì Thu sẽ hết cao ý.Tớ làm bộ dỗi hờn, cậu ấy xoa đầu nịnh nọt.- Vậy không thả nữa.- Bế cả đời luôn á?- Ừ, cả đời!Cậu ấy cười hiền, tớ biết là xạo, nhưng ngọt!!! ❤️❤️❤️...#khoithu #chocun P/S: Lan Rua's Story ~ Porcupine & Duck Family.…
TRUYỆN EDIT LẬM QT, THỜI GIAN QUÁ LÂU VÀ QUÁ LƯỜI ĐỂ SỬA 😭🙏🏻Tác giả: Đại Phi.Editor: Chanh Xanh Xanh.Tình trạng edit: Hoàn.Nguồn cv: Vespertine.Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại , HE , Tình cảm , H văn.---Ngắn gọn thì đây chính là chuyện kể về một ĐÔI VỢ CHỒNG chơi SẮM VAI nhân vật (Role play).P.S: Hành văn biến thái, chỉ có chịt, cao H, có đề cập đến các loại đạo cụ thô bạo, từ cưỡng gian cho đến giam cầm, gói gọn trong ba từ khẩu vị nặng!!!Nữ chính: Hoa Ly - Nam chính: Bạc Đình.…
Gặp đã là một cái duyên và cùng nhau đi hết chặng đường dài lại là một cái duyên lớn.Kết hôn với chính khách nhưng cô chỉ làm dâu nhà hào môn trong chín mươi ngày. Đêm tân hôn, chồng cô uống rượu say bí tỉ. Một tháng sau, anh bận rộn tranh cử, vui vẻ với những người đẹp vây quanh. Ba tháng sau khi kết hôn, anh đặt cô dưới thân, biến cô thành “nửa người” thuộc về mình.Cô yêu thương, quan tâm từng li từng tí đến anh. Cô chua xót đau khổ nhưng vẫn ép bản thân ra vẻ hạnh phúc. Rồi ba cô bất ngờ nhảy lầu, biến cố hào môn xảy đến, khiến cô ra đi lặng lẽ với đôi bông ngọc trai đen. Nhiều năm trôi qua, cô trở thành tác giả tiểu thuyết ăn khách với quyển "Hào môn kinh mộng". Vào buổi tiệc mừng công của mình, trông thấy người đàn ông ngồi trên hàng ghế nhà đầu tư, cô đột nhiên hoang mang hoảng sợ...Người đó vươn tay tháo đôi bông ngọc trai đen của cô, cô muốn lấy lại, nhưng người đó thu tay về, nở nụ cười với cô, “Muốn lấy? Đêm nay đến phòng làm việc của tôi mà lấy.”.Cô ngỡ ngàng lùi từng bước về sau. Đôi mắt người đó vẫn sâu thẳm như ngày xưa, “Còn chín ngày nữa mới hết nghĩa vụ làm vợ của cô.”…