Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

2; cũ

lee minhyung tự nhận bản thân không phải là một kẻ hay ghen.

rõ ràng là thằng đàn ông nào cũng nhận định như thế cho đến khi bắt gặp hạnh phúc của đời mình đang ăn kem rất vui vẻ bên cạnh người yêu cũ.

ừ, đéo nhầm đâu. lee minhyung chỉ vừa mới tắt stream, bước ra khỏi trụ sở được vài trăm mét thì đập vào mắt hắn là cảnh tượng minseok đang cười tít cả mắt lại với bóng dáng cao cao bên cạnh, mà cụ thể ra là kim hyukkyu.

kim hyukkyu.

ba chữ này luôn có một sức nặng vô hình đối với lee minhyung. dù cho hỗ trợ của hắn có thủ thỉ hàng trăm lần "không" mỗi khi hắn bế em lên và hỏi một câu ngu ngốc "em còn tình cảm với người yêu cũ à?", thì minhyung vẫn không thể yên tâm nổi. 3 năm và 3 tháng, một sự so sánh khập khiễng. dẫu hắn có ôm em bao nhiêu lâu, có lẽ cũng chẳng thể so với chiếc áo khoác ấy. mặc cho hắn có hôn em bao nhiêu lần, cũng chẳng thể khiến em nhớ nhung như khi họ ở bên em. nói một cách chính xác, lee minhyung đang cảm thấy sợ.

sợ bản thân không sánh nổi,

sợ mình không đủ tốt,

sợ rằng sẽ mất đi em.

hắn tin rằng bản thân không phải kiểu người thánh nhân sẽ chúc phúc cho người mình yêu nếu em tìm được hạnh phúc riêng. lee minhyung sẽ chỉ chấp nhận một khi hạnh phúc của em là hắn. vậy nên, việc để em quay trở lại vòng tay người cũ chắc chắn sẽ khiến hắn phát điên mà huỷ diệt em, cũng huỷ diệt đi tình cảm của mình. hắn sợ hãi quá nhiều thứ, cũng tự ti quá nhiều điều, và cứ mãi ôm hết tâm sự ấy một mình. xạ thủ sợ phải đối mặt với sự thật rằng em vẫn còn tình cảm với họ, rằng em sẽ nằm trong vòng tay của họ,

rằng em sẽ không còn là của hắn.

người đi đường dưới biết rằng mình cần tỉnh táo, nhưng khung cảnh em cười rạng rỡ với người cũ cứ như một thước phim hỏng phát đi phát lại trong đầu. lee minhyung cũng không nhớ làm thế nào mà bản thân đủ bình tĩnh để quay về nhà, đóng cửa và nốc tới chai soju thứ ba như thế này nữa.

thảm hại.

có lẽ cũng chẳng bất ngờ lắm nếu như em quay trở lại đây sau buổi gặp mặt kia và ném vào mặt hắn một câu đại loại như là em với kim hyukkyu còn vương vấn hay mẹ gì đấy kiểu thế. và nếu điều ấy xảy ra thật thì,

có lẽ là lee minhyung sẽ phát điên lên mất, đúng nghĩa đen.

hắn cứ mãi chìm đắm trong mớ suy nghĩ hỗn độn, chẳng hề nghe thấy tiếng nhập mã khoá và mở cửa ở đằng sau. minseok nhẹ chân bước vào bếp, nhăn mũi khó chịu khi ngửi thấy mùi rượu quẩn quanh bóng dáng to lớn đang ngồi thu lu một đống kia. đã là lần thứ ba trong tuần em bắt gặp người yêu mình nốc cồn vô tội vạ rồi, cứ thế này thì có lẽ minseok phải báo cáo hắn lên ban huấn luyện mất.

"lee minhyung." thành công thu hút sự chú ý của đối phương, tim minseok đập cái thịch đau đớn khi nhìn thấy con người trước mặt: tròng mắt đỏ lừ với mái tóc đen rối tung, tay vẫn nắm chặt chai soju lạnh lẽo. "lại uống? cậu nhất thiết phải hành hạ bản thân như thế này sao?"

"không phải em vẫn đang đi với anh hyukkyu à? em cứ đi đi, tôi ổn. với cả sau này tới thì nhớ bấm chuông, tôi không thích người khác tự tiện vào nhà mình như vậy." minhyung cay đắng nói. cứ cho là ổn thật đi, nhưng hắn thật sự không muốn đối mặt với em vào lúc này. hắn chỉ sợ em sẽ nói ra lời đau lòng ấy, sợ rằng mình sẽ không thể nhận định em là "của hắn" được nữa.

minseok sửng sốt. đây là lần đầu tiên minhyung gián tiếp đuổi em ra khỏi nhà hắn như vậy. còn nữa, sao lại là hyukkyu? bộ não kịch liệt suy nghĩ, lục tìm trong trí nhớ cá vàng của mình xem liệu em có làm điều gì có lỗi với hắn hay không. giật mình nhớ ra chuyện lúc chiều, có vẻ như con gấu béo này lại nghĩ lung tung gì đó rồi. thở dài đánh thượt một cái, minseok nhanh nhảu chạy đến, lách người ngồi lên đùi trong ánh mắt khó hiểu của người tình.

"minhyung, tớ yêu cậu."

"à ừ." quá ngỡ ngàng với những gì người yêu nhỏ vừa nói, minhyung đớ người. đây là lần đầu tiên, sau 3 tháng, em chính thức nói lời yêu hắn. dù có là đồng ý yêu nhau, em cũng chỉ cho hắn một cái gật nhẹ. đấy cũng là điều làm minhyung đau đáu suốt mấy tháng qua. hắn chưa nhận được bất cứ lời khẳng định nào từ em cả, và đây quả là một bất ngờ lớn.

"đã là lần thứ hai tớ nói 3 chữ này với một ai đó, đề phòng cậu thắc mắc thì lần đầu tiên là với anh hyukkyu."

à đấy, vẫn là kim hyukkyu. vẻ tươi sáng hớn hở của lee minhyung mới được vài giây thì ngay lập tức tắt ngóm. "hay thật, giờ em còn chủ động nhắc tới anh ta luôn."

khẽ thở dài, minseok vòng tay ôm lấy con gấu béo trước mặt thật chặt. "nhưng để tớ hỏi cậu câu này nhé?"

"ừ, em hỏi đi."

"cũ là gì?"

"là không mới?"

"nghiêm túc."

"dùng đồ lâu thì nó cũ, không còn được như trước nữa. sao tự nhiên em lại hỏi thế?" minhyung một bụng đầy dấu hỏi nhưng cũng không quên vòng tay ôm lấy em. cáu thì cáu thật, nhưng nhỡ em ngọ nguậy không ngồi ngoan rồi rơi xuống đất thì hắn sẽ xót chết mất.

"không phải tự nhiên tớ hỏi cậu định nghĩa của từ 'cũ' đấy, và cũng không phải tự nhiên tớ với anh hyukkyu lại thêm chính chữ 'cũ' đấy sau cái danh xưng người yêu kia." minseok nhẹ nhàng đáp lời, thành công khiến con gấu béo trước mặt cứng họng.

"tớ với anh hyukkyu, ngoài chữ bạn bè ra thì giờ cũng không còn tình cảm nào khác. từ tình bạn thành tình yêu, rồi cũng từ yêu quay về làm bạn. so với tình yêu, tớ thấy mình hợp làm bạn với anh ấy hơn. nó giống một sự ngưỡng mộ hơn là tình cảm yêu đương. và đó cũng là lí do bọn tớ chia tay."

trong khi người yêu nhỏ mải mê liến thoắng giải thích, mọi sự chú ý của minhyung chỉ đặt ở phiến môi hồng hồng ấy. ừ, tại sao hắn lại nghĩ nhiều thế làm gì trong khi hắn cần phải tin tưởng vào lời nói của em? mọi chuyện trở nên tồi tệ do hắn cứ mải suy diễn một mình mà thôi. khẽ thở ra một hơi, minhyung ngẩng đầu nhìn lên người yêu nhỏ của mình.

hôn một cái chắc không bị đánh đâu nhỉ?

"cậu có nghe tớ nói không thế?" minseok nghi ngờ. nãy giờ minhyung cứ ngơ người, nhìn chằm chằm vào em nhưng lại không nói gì. uống rượu nhiều bị chập mạch là có thật đấy à?

"ờm tôi xin lỗi, em có thể nhắc lại được chứ, câu trước đó ấy?"

"câu nào? tớ ngưỡng mộ anh hyukkyu á?"

"không, trước đó cơ."

"tớ hợp làm bạn với anh ấy hơn?"

"ừ, đúng. nếu em hợp làm bạn với anh ta, thế thì em hợp làm gì với tôi?" xạ thủ của T1 xiết chặt hơn vòng tay của mình, khẽ đưa người tới gần đôi môi nhỏ xinh hồng hào đến mức chết tiệt ấy. hắn muốn hôn em đến điên rồi.

"ờm, thẳng thắn nhé?"

"ừ. em nói đi."

"tớ nghĩ tớ hợp làm tình với cậu."

một thoáng im lặng bao trùm lên căn nhà nhỏ. minhyung đơ người, trong khi tình yêu của hắn nói xong thì cười thích chí, tranh thủ đặt một cái hôn phớt lên môi rồi nhanh chóng lủi đi mất, mặc cho con gấu béo nào đó cứ ngồi chết điếng giữa nhà, không tin vào những gì mình vừa nghe được.

và thế là chuyện 'cũ' của minseok và minhyung cứ thế bị cho vào dĩ vãng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro