Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 80

Shin Jiwon khiếp sợ: "Anh nói cái gì?"

"Kim Goeun thích Hyeonjoon." Lần này Lee Minhyeong dùng câu khẳng định.

"Sao anh biết?"

"Có người mơ ước bạn trai của tôi, sao tôi lại không nhận ra được?"

Shin Jiwon chợt nhớ lại hồi giữa trưa Kim Goeun có hỏi cô là có thích Hyeonjoon hay không, hóa ra là cậu ấy thích Hyeonjoon cho nên mới hỏi mình vấn đề đó. Hơn nữa còn có vẻ gấp gáp, vừa về đến nhà là tắt hết các camera hỏi mình ngay.

"Hôm nay cô ấy còn cho Hyeonjoon một túi khăn ướt." Lee Minhyeong nói: "Cô ấy có cho Jung Jaehyun hay các ông trai khác không?"

Shin Jiwon lắc đầu.

"Vậy nên mới nói, tại sao chỉ cho một mình Hyeonjoon?"

"Có lẽ là vì muốn báo đáp Hyeonjoon đã gánh nước hộ tụi em hồi sáng."

"Vậy sao không cho tôi? Khi chia đội em chọn Hyeonjoon, tôi mới là người chung đội với cô ấy."

"Ờ nhỉ."

"Em về hỏi cô ấy một chút, nếu cô ấy không thích, vậy thì do tôi quá nhạy cảm, tình nhân luôn hóa Tây Thi. Nhưng nếu cô ấy thật sự thích Hyeonjoon, dù sao cũng là bạn của em, em hãy khuyên cô ấy nhanh chóng từ bỏ đi."

Shin Jiwon gật đầu, cô bất mãn nhìn Lee Minhyeong: "Tụi em có mệnh gì thế này, thật thảm quá đi, một người thích anh, một người thích Hyeonjoon, đúng là đáng thương."

Lee Minhyeong nghe vậy liền bật cười: "Vậy nên em cũng nhanh chóng chuyển sang thích người khác đi, tôi thấy Jung Jaehyun đối xử với em rất chu đáo đấy."

Shin Jiwon giơ tay tạo một thế ngừng với anh: "Anh điên rồi sao? Anh là fan cp của em đúng không? Mau dừng lại đi, sao anh cũng giống họ rồi vậy!?"

Cô nói xong, liền mở micro đi ra ngoài, cô nói với camera-man: "Đi thôi, đi xem nhà bếp của các anh."


Thời điểm Lee Minhyeong mang cô vào nhà bếp, Hyeonjoon cũng xắt nguyên liệu xong mang tới, Lee Minhyeong thấy vậy liền ngồi xuống bắt đầu nhóm lửa.

"Anh vậy mà biết nhóm lửa!" Shin Jiwon kinh ngạc nói: "Chỉ mới một ngày thôi mà coi bộ anh đã thích ứng với hoàn cảnh nơi đây rồi, đúng là trai làng mới mà."

"Dù sao chắc chắn cũng chịu được hơn em." Lee Minhyeong nói.

Hyeonjoon thấy lửa đã tốt, bèn đặt nồi cơm lên trước. Trong lúc đợi cơm chín, Kim Goeun cũng đã mang phần nguyên liệu còn lại cô đảm nhận xắt ra.

Chờ được một lúc, Hyeonjoon liền mở nắp nồi ra xem, quả nhiên, cơm đã được nấu chín. Cậu nhấc nồi lên, bảo Lee Minhyeong mang vào trong nhà, sau đó bắt đầu xào rau, sau khi xào hết toàn bộ bốn món rau rồi, cậu mới bắt đầu chiên bánh bao.

Vốn dĩ cậu muốn làm thêm một món chè lạnh lê hấp đường phèn nhưng cuối cùng lại bị Lee Minhyeong ngăn lại: "Vậy là được rồi, trời cũng đã tối, chúng ta ăn mấy món này là đủ rồi."

Hyeonjoon đoán có lẽ anh đau lòng vì mình, nên cũng không kiên trì nữa, cùng Lee Minhyeong mang bánh bao chiên vào nhà.


Tuy những món này đều là cơm nhà nhưng với hoàn cảnh bây giờ, không khỏi có chút ấm áp, Shin Jiwon vừa ăn vừa cảm thán: "Hyeonjoon, anh nấu ăn ngon thật đó, trước giờ chưa từng có dịp thử qua, hôm nay xem như được học hỏi rồi."

"Lần sau em tới nhà anh đi, anh sẽ làm cho em ăn."

Lee Minhyeong bất mãn: "Em ấy muốn ăn gì không thể tự đi mua được sao, cần em làm cho ăn làm gì, em có phải đầu bếp của em ấy đâu?"

Shin Jiwon cạn lời, oán hận gắp nguyên một đũa thịt ở trước mặt anh, xem như đang trả thù.

Kim Goeun an tĩnh ăn cơm, đôi khi sẽ nói vài câu với Hyeonjoon cùng Shin Jiwon. Lúc này Shin Jiwon mới phát hiện, Kim Goeun thật sự không hề nói chuyện với Lee Minhyeong, còn mỗi lần nói chuyện với Hyeonjoon, Kim Goeun sẽ vô thức nói chuyện nhỏ nhẹ, ánh mắt nhìn cậu vô cùng chăm chú.

Đây cũng không hẳn là một dấu hiệu, Shin Jiwon nghĩ. Vì thế, sau khi cơm nước xong, Shin Jiwon rửa chén cùng Kim Goeun, sau đó nhanh chóng kéo cô về nhà.

Kim Goeun muốn ở thêm một lúc nữa, ở đến lúc bắt đầu bữa tiệc lửa trại bốn người cùng đi luôn nhưng không ngờ Shin Jiwon lại muốn về nhà, đành phải đi theo cô quay về.

"Chúng tôi đi thay quần áo." Shin Jiwon nói xong, camera-man cũng hiểu chuyện không đi theo vào nhà, Shin Jiwon đóng cửa, sau đó nói một câu với camera trong nhà, tắt camera đi.

Kim Goeun hỏi: "Cậu muốn thay bộ nào? Chắc buổi tối sẽ không có nhiệm vụ nữa đâu, nhiệt độ nơi này vào ban đêm chênh lệch với ban ngày rất lớn, hiện tại có hơi lành lạnh rồi đó, hay là mặc một chiếc váy dài đi."

Shin Jiwon nào có tâm tư suy nghĩ xem tối nay sẽ mặc gì, hiện tại trong lòng cô chỉ có duy nhất một chuyện, đó chính là: "Goeun, hỏi cậu chuyện này nha, có phải cậu thích Hyeonjoon hay không?"

Kim Goeun sửng sốt một chút, mình tưởng mình đã giấu kỹ tâm tư rồi chứ, không ngờ......

"Cậu nhìn ra được rồi sao?" Cô khẽ hỏi.

Shin Jiwon nghe vậy, bèn cảm thấy hai người các cô đúng là một cặp chị em khốn khổ mà: "Cậu thật sự thích anh ấy sao?"

"Có một chút ấn tượng tốt." Kim Goeun nói: "Thời điểm các cậu tham gia[Running 4 giờ], tôi đã để ý tới anh ấy rồi, tôi cảm thấy anh ấy rất thông minh, tính cách cũng rất dịu dàng, cho nên......"

"Nhưng," Shin Jiwon nhìn cô, tàn nhẫn nói: "Anh ấy đã có người yêu rồi."

Kim Goeun nghe vậy, bèn nhịn không được có chút hoảng hốt.


Shin Jiwon kéo cô ngồi xuống giường, nghiêm túc nói với cô: "Trước đó tôi không biết cậu thích anh ấy, nếu tôi biết, tôi đã khuyên cậu bỏ anh ấy từ sớm rồi. Hyeonjoon đã có người yêu rồi, cảm tình cũng rất ổn định, là người quen của tôi, đối phương không tồi, cho nên cậu đừng đặt tình cảm lên người anh ấy nữa. Nếu cậu muốn xem anh ấy như bạn bè, thế thì không sao nhưng nếu cậu muốn anh ấy thích cậu, căn bản là không có khả năng đâu, cho nên Goeun à, cậu đừng thích anh ấy nữa."

Vừa rồi khi mới ăn cơm xong, Kim Goeun vẫn còn đang đắm chìm trong tư tưởng dường như đã thân thiết hơn với Hyeonjoon rồi, thế nên khi hiện tại nghe được tin tức này, nhất thời cô cảm thấy có hơi khó chịu trong lòng.

Shin Jiwon thấy cô rũ mắt không nói gì, nét mặt có chút buồn bã, bèn nhỏ nhẹ khuyên nhủ: "Khắp trời đâu chốn không hương cỏ, nếu cậu thích người vừa thông minh lại vừa dịu dàng, đợi hôm nào tôi giới thiệu một người khác cho cậu nhé."

"Không cần đâu." Kim Goeun khẽ nói: "Tôi chỉ bất ngờ với tin tức này mà thôi, tôi không biết anh ấy đã có người yêu, trước đó cũng chẳng nghe ngóng được thông tin gì về chuyện này, tôi vẫn luôn cho rằng anh ấy đang độc thân, cho nên, mới kinh ngạc một chút mà thôi."

"Không có gì đâu." Kim Goeun cười cười: "Tôi chỉ cảm mến anh ấy một chút mà thôi. Ban đầu khi nhìn thấy anh ấy, tôi còn rất lo lắng không biết anh ấy có khác xa với hình tượng đó giờ mà tôi vẫn nghĩ hay không, có khiến tôi thất vọng hay không. Nhưng sau khi tiếp xúc với anh ấy, tôi cảm thấy anh ấy còn tốt hơn hình tượng ở trên màn ảnh nữa, nên khi ấy mới bắt đầu có chút cảm mến, nhưng cũng may là hiện tại chỉ mới chớm nở quyết định thích anh ấy thôi, vẫn chưa thật sự thích lắm, cho nên hiện tại dù có từ bỏ anh ấy, tôi vẫn cảm thấy không khó chịu lắm đâu."

"Ừm ừm." Shin Jiwon ôm Kim Goeun vào lòng: "Dù sao cậu cũng đừng buồn, mấy chuyện tình yêu này vẫn luôn phiền toái nhất, cậu nhìn tôi đi, đến bây giờ vẫn chưa có bạn trai đây nè."

"Đó là do cậu không muốn thôi, có rất nhiều người đang theo đuổi cậu."

"Nhưng đến khi tôi muốn thì đối phương lại không muốn đó chứ." Shin Jiwon cảm thán: "Vậy nên, mấy chuyện cả hai cùng yêu nhau này thật sự rất khó, chúng ta cứ từ từ mà tới thôi."

Kim Goeun nghe vậy, bèn gật đầu đồng ý, ban đầu cô còn tưởng rằng sau khi tham gia chương trình này cô sẽ bắt đầu thân thiết hơn với Hyeonjoon, từ đó sẽ có nhiều cơ hội hơn nhưng không ngờ, Hyeonjoon đã có bạn gái rồi. Tình yêu đúng là một chuyện vô cùng phiền toái.

Hai người nâng má đồng lòng thở dài, sau đó lại vì hành động giống nhau của cả hai mà bật cười.

"Được rồi, mau thay quần áo thôi." Kim Goeun nói: "Sắp tới bữa tiệc đêm lửa trại rồi."

Shin Jiwon gật đầu.


Thật ra bữa tiệc đêm lửa trại này tương đối giống một buổi hàn huyên bên đống lửa hơn, các khách mời tham gia đều ngồi xung quanh đống lửa, vừa nói chuyện phiếm, vừa thưởng thức các món ăn khuya do tổ chương trình chuẩn bị.

Khi Yoon Sunwoo cùng Nam Johyuk nhìn thấy các món ăn khuya do tổ chương trình chuẩn bị, cả hai liền xông lên níu chặt lấy cái bàn, hô to: "Đạo diễn à, tụi tui yêu ông chết mất."

Cùng cảm xúc này với hai người họ chính là Park Jiyoung cùng Sung Dongin, cơm chiều của hai người chỉ có hai quả táo, lúc này nhìn thấy các món ăn khuya trên bàn, nháy mắt liền có tinh thần.

Đạo diễn cười ha hả bảo mọi người ngồi xuống, người chủ trì cũng ngồi xuống theo làm người quản trò, mọi người vừa chơi trò chơi vừa nói chuyện phiếm.

Sung Dongin vừa mới bị Sung Deokdam dạy dỗ một trận, Sung Deokdam khuyên bảo: "Cháu hãy nhân cơ hội này mà gần gũi hơn với Lee Minhyeong, lập nên một mối quan hệ tốt hiểu không?" Sung Dongin còn có gì mà chưa hiểu nữa, chú họ đã nói rõ ràng như vậy rồi, đành phải làm theo mà thôi.

Vì vậy khi Park Jiyoung mang cháo đến trước mặt Sung Dongin, Sung Dongin liền chuyển cháo trên tay qua trước mặt Lee Minhyeong: "Đây là tôi xin lỗi vì chuyện lần trước."

Lee Minhyeong:......

Lee Minhyeong cảm thấy anh ta thay đổi thái độ nhanh thật: "Không cần."

Anh đẩy chén cháo trở về.

Sung Dongin nhìn chén cháo trước mặt, cũng không miễn cưỡng anh nữa, nghĩ thầm đợi sau này tìm cách khác tiếp cận vậy, dù sao hồi chiều cũng mới ầm ĩ với nhau một trận nên hiện tại anh ta cũng không trông mong Lee Minhyeong sẽ rộng lòng bắt tay giảng hòa với anh ta.

Vì thế Sung Dongin liền cười cười với Lee Minhyeong: "Vậy nếu ngày mai anh cần tôi hỗ trợ điều gì thì cứ việc nói nhé."

Lee Minhyeong:......

Cần anh làm gì? Cần anh kéo chân sau sao? Lee Minhyeong cảm thấy, hiện tại điều mà tôi cần nhất chính là, Sung Dongin hãy trở lại bình thường đi!

Park Jiyoung nhìn Sung Dongin, cô yên lặng cúi đầu, không nói gì.


Vì muốn khuấy động không khí, người chủ trì liền tổ chức một trò chơi nhỏ cho mọi người cùng tham gia, rất nhanh mọi người đã tụ họp lại chơi với nhau, cười nói vui vẻ. Ngay lúc này đạo diễn liền nhắc nhở người chủ trì có thể mở phát sóng trực tiếp được rồi, chẳng qua lần phát sóng trực tiếp này, chỉ có Jung Jaehyun cùng Kim Doyoung là được lọt vào ống kính.

Jung Jaehyun nghe vậy, liền lấy điện thoại di động từ tay nhân viên công tác, mở phát sóng trực tiếp lên, độ nổi tiếng của anh cao nên khi vừa phát sóng trực tiếp, các fans liền nối đuôi nhau nhảy vào xem, nhìn quần áo và hoàn cảnh xung quanh anh, phát hiện anh không có ở trong nhà, bèn nhắn hỏi: "Anh ơi, anh đang ở đâu vậy?" "Anh ơi, anh đi quay phim mới sao?" "Bên cạnh là Kim Doyoung ạ?".

Jung Jaehyun chọn một số câu hỏi để trả lời, sau đó thì tắt phát sóng trực tiếp, mọi người không hiểu ra sao, bèn sôi nổi suy đoán trên khắp các trang mạng cùng các diễn đàn xem hiện tại anh đang ở đâu và đang làm gì?

Kế đó đạo diễn cũng giao nhiệm vụ cho Shin Jiwon và Hyeonjoon: "Jiwon, giữa trưa mai, cô cũng phát sóng trực tiếp một đoạn nhé, bảo đảm chỉ có cô và Goeun lọt vào ống kính thôi. Hyeonjoon thì sáng ngày mốt hãy phát sóng trực tiếp, cũng bảo đảm là chỉ có cậu và Lee Minhyeong ở trong ống kính thôi. Những người còn lại, đợi sau khi ghi hình xong sẽ có lịch phát sóng trực tiếp."

Mọi người nghe đến đây, liền hiểu được tổ chương trình đang muốn tổ chức tuyên truyền, các chương trình khác là giữ lại và tung ra con át chủ bài vào lúc cuối cùng, nhưng[Thiếu Niên Du Ngoạn]thì lại không theo quy tắc đó, mà là bắt đầu tuyên truyền các con át chủ bài lên trước. Jung Jaehyun, Shin Jiwon, Moon Hyeonjoon là ba vị khách mời có độ nổi tiếng cao nhất ở đây, cho nên tổ chương trình mới muốn tuyên truyền ba người này trước để tạo độ hot thảo luận cho chương trình.

Phương pháp này không hẳn là chưa từng có chương trình sử dụng, vì vậy mọi người cũng không quá kinh ngạc, tất cả đều tỏ vẻ nguyện ý phối hợp.


Chờ đến khi kết thúc bữa tiệc đêm lửa trại, Hyeonjoon cùng Lee Minhyeong về đến nhà, cả hai đều cảm thấy mệt lã cả người, hai người rửa mặt đơn giản, sau đó tắt camera, lên giường tiến vào mộng đẹp.

Sáng hôm sau, Hyeonjoon bị tiếng gà trống gáy đánh thức, cậu cảm thấy rất ồn, hai tay che lấy lỗ tai chui rúc vào lòng Lee Minhyeong, khiến Lee Minhyeong cũng vì thế mà bừng tỉnh.

Lee Minhyeong nhìn Hyeonjoon đang nhíu mày che tai ở trong lòng anh, bèn tri kỷ phủ thêm một bàn tay lên tai cậu, giúp cậu che bớt đi tạp âm.

Hyeonjoon nằm ngủ trong lòng anh tầm thêm nửa giờ nữa, sau đó mới chịu tỉnh dậy, Lee Minhyeong thấy cậu vẫn đang mơ màng, bèn chọt chọt vài cái lên mặt cậu, thẳng đến khi Hyeonjoon hé miệng muốn cắn ngón tay anh, lúc này mới cảm thấy thỏa mãn thu hồi ngón tay.

Hai người thay quần áo, cùng nhau ăn một bữa cơm đơn giản, sau đó liền nhận được một thẻ nhiệm vụ từ tổ chương trình, trên thẻ yêu cầu lát nữa mọi người tập trung tại chỗ cũ – nơi mọi người đã tập trung vào ngày hôm qua. Hyeonjoon nhìn nhiệm vụ hái rau củ trên thẻ, chợt nghĩ thầm, đừng nói là ngày hôm qua yêu cầu mọi người bán hoa quả, hôm nay là bán rau củ nha, thật giống một chương trình giải trí bán hàng mà!

Nhưng trò chơi mà tổ chương trình đưa ra lại không phải như vậy.

"Xin hỏi các vị ở đây, có ai biết nấu cơm không?" Người chủ trì nhìn mọi người đang đứng trước mặt, lên tiếng đặt câu hỏi.

Lee Minhyeong cảm thấy hiện tại mình cũng được xem như là biết nấu nhỉ, đang định giơ tay lên, chợt cảm giác được hình như Hyeonjoon đang giật giật ngón tay anh, anh bèn yên lặng nhìn Hyeonjoon một cái, Hyeonjoon vẫn đang nhìn về phía trước, tỏ vẻ như người vừa mới chạm vào anh chẳng phải là cậu, cậu bình tĩnh giơ tay phải lên.

Tuy Lee Minhyeong không hiểu vì sao cậu lại làm vậy nhưng Hyeonjoon đã ám chỉ anh rồi, anh cũng sẽ không tham gia nữa, bèn tỏ vẻ bản thân là người không biết nấu cơm.

Người chủ trì đếm một hồi: "Cho nên chỉ có Jaehyun, Goeun, Hyeonjoon cùng Junghak thôi phải không?"

"Trò chơi như thế này, lát nữa trong bốn vị ở đây chúng ta sẽ cử ra hai vị, tiến hành một cuộc thi nấu ăn, bốn đội còn lại sẽ lần lượt chọn một trong hai vị đầu bếp ở đây – người mà các vị cảm thấy có khả năng chiến thắng trò chơi này, hỗ trợ đầu bếp, cùng đầu bếp vào vườn hái rau củ, sau đó về nhà nấu nướng. Khi đồng hồ điểm 12 giờ trưa nay, mọi người sẽ tập hợp lại ở chỗ này, hai vị đầu bếp sẽ lần lượt trình bày những món ăn mà mình đã nấu ra cho mọi người cùng thưởng thức và tiến hành bầu chọn, đầu bếp nào có số phiếu nhiều hơn sẽ là người chiến thắng, mọi người có hiểu không?"

Mọi người gật đầu, Jung Jaehyun nghe vậy, bèn cố ý nhường màn ảnh lại cho Hyeonjoon, anh nói: "Vậy tôi rút nhé, với trình độ của tôi, tự tôi ăn thì không sao chứ thi đấu thì không được đâu."

"Tôi cũng vậy." Kim Goeun nói: "Tôi cũng xin rút nha."

Hai người rút lui, lúc này trong sân chỉ còn lại mỗi Hyeonjoon và Joo Junghak, Hyeonjoon nhìn Joo Junghak, Joo Junghak hỏi cậu: "Tay nghề nấu nướng của cậu thế nào?"

"Cũng tàm tạm." Hyeonjoon thành thật nói.

"Tôi cũng tạm được." Joo Junghak cười nói.

Joo Minki nghe vậy, bèn yên lặng xoay đầu đi, cái gì mà cũng tạm được chứ, anh là một blogger ẩm thực đó! Còn so tài làm gì nữa? Anh ấy thắng là cái chắc!

Nam Johyuk thấy vẻ mặt kỳ quái của cô, bèn lên tiếng hỏi: "Sao thế? Sợ anh cô thua à?"

"Anh biết vì sao tôi mang anh tôi tới tham gia chương trình này không?"

"Vì sao?" Nam Johyuk cảm thấy khá tò mò với những đội mang theo bạn bè hoặc người thân là người bình thường vào chương trình này. Người bình thường không thể so với các minh tinh, năng lực cảm nhận đứng trước máy quay của họ yếu hơn nhiều, cho nên nếu mang theo một người bạn hay người thân không phải minh tinh, thường thì những người đó sẽ có một hoặc hai điểm nổi trội gì đó. Chỉ là không biết Joo Junghak có điểm nổi bật gì đây.

"Bởi vì tôi không biết nấu cơm, nên tôi mới mang anh ấy theo xem như một phiếu bảo hiểm."

"Ồ." Nam Johyuk gật đầu.

"Anh của tôi còn có một thân phận khác nữa, anh ấy là một blogger ẩm thực, có tầm 500 nghìn fans đó." Joo Minki bất đắc dĩ nhìn Nam Johyuk: "Hiện tại anh đã biết vì sao tôi lại bày ra vẻ mặt đó rồi đúng không?"

Nam Johyuk hiểu rồi, nhiệm vụ lần này chẳng khác nào là được tạo ra vì Joo Junghak, thế mà Joo Junghak lại không biết xấu hổ nói "Tôi cũng tạm được"!


Người chủ trì thấy trong sân chỉ còn lại hai vị đầu bếp Hyeonjoon cùng Joo Junghak, liền sảng khoái nói: "Vậy đề cử hai vị nhé, có tất thảy 13 người ở trong sân này nên mỗi người sẽ phải nấu 8 món ăn, danh sách món ăn đều phải có đủ bốn khẩu vị như sau: ngọt, chua, cay và thanh đạm, hai vị hiểu rõ luật chơi rồi chứ?"

Hyeonjoon cùng Joo Junghak gật đầu: "Hiểu rồi."

"Vậy bốn đội còn lại sẽ lựa chọn vị đầu bếp mà mình sẽ hỗ trợ trong cuộc thi đấu lần này, vui lòng đứng phía sau vị đầu bếp mà mình muốn chọn."

Đương nhiên đội Jung Jaehyun và đội Shin Jiwon sẽ chọn Hyeonjoon rồi, nhưng ngoài dự kiến chính là, đội Sung Dongin cũng đứng ở phía sau Hyeonjoon.

Hyeonjoon:......

"Tôi cảm thấy tay nghề nấu nướng của Hyeonjoon không tồi." Sung Dongin giải thích.

Hyeonjoon:......

Lee Minhyeong đau đầu, anh nhìn về phía Sung Dongin: "Anh qua đội của Joo Junghak đi."

"Nhưng tôi......"

"Để tôi đi cho." Jung Jaehyun đột nhiên nói: "Để Sung Dongin bên đội Hyeonjoon đi."

Lee Minhyeong nhìn Jung Jaehyun, thầm nghĩ cậu còn bè thêm vào nữa.


Rất nhanh Hyeonjoon đã nhận ra rằng, nếu Jung Jaehyun và Shin Jiwon đều chung một đội với cậu, điều này sẽ khiến lưu lượng chương trình không đồng đều, vô tình sẽ xếp đội của cậu nổi bật hơn đội Joo Junghak, thứ hai là cả ba người đều chung một công ty, sẽ khó tránh khỏi có anti-fan nói cả ba người đang chơi trò kết bè kết phái. Jung Jaehyun – thân là người sáng tạo ra chương trình này, đương nhiên anh phải xem xét đến yếu tố hiệu quả chương trình sau khi được công chiếu, vậy nên anh mới cố ý cân bằng lưu lượng trong chương trình.

Nếu xếp như vầy, độ nổi tiếng của cả hai đội sẽ không chênh lệch quá.

Mà Joo Minki, khi cô nghe được Jung Jaehyun muốn qua đội của cô, lập tức liền hưng phấn múa may cánh tay tỏ vẻ: "Anh Jaehyun, anh yên tâm, chọn anh của tôi là chỉ có đúng chứ không có sai, tay nghề nấu nướng của anh ấy siêu siêu đỉnh luôn đó!"

Lee Minhyeong nhìn Jung Jaehyun cùng Kim Doyoung rời đi, lại quay đầu nhìn vợ chồng Sung Dongin đang đứng mỉm cười bên cạnh, anh đành phải tạm thời tiếp nhận đội ngũ như hiện tại.

Thế nhưng......

Anh nhìn về phía Park Jiyoung, Park Jiyoung bị anh nhìn có chút xấu hổ, cô cúi đầu xuống, sau đó chợt nghe Lee Minhyeong lạnh lùng nói: "Nói ít làm nhiều."

Nháy mắt Park Jiyoung liền nhớ tới câu nói mà cô đã cố tình nói với Shin Jiwon cùng Hyeonjoon khi đứng ở bên cạnh giếng nước hôm qua, nhất thời có chút chột dạ.

Sung Dongin thấy Lee Minhyeong nhìn Park Jiyoung, còn tưởng rằng Lee Minhyeong tin lý do thoái thác ngày hôm qua của anh ta, bèn vội vàng nói: "Anh yên tâm, Jiyoung đã biết sai rồi, em ấy sẽ không tái phạm nữa đâu."

Hyeonjoon:......

Hyeonjoon cảm thấy quả nhiên người này chẳng biết xấu hổ gì cả!


Người chủ trì thấy hai đội đã tập hợp xong, liền nhờ các vị đồng hương dẫn mọi người vào vườn hái rau củ.

So với hái hoa quả, rõ ràng hái rau củ đơn giản hơn nhiều, thậm chí khi đến hái cà chua, Nam Johyuk còn vừa hái vừa ăn, Yoon Sunwoo thấy vậy bèn cười, cũng hái một quả lên ăn.

Hyeonjoon hỏi Lee Minhyeong: "Anh muốn ăn không?"

Lee Minhyeong không có hứng ăn những loại hoa quả chưa được rửa sạch này, vì vậy anh khẽ lắc đầu, Hyeonjoon thả cà chua về lại trong rổ, tiếp tục đi hái những nguyên liệu khác.

Vườn rau củ này có rất nhiều nguyên liệu đa dạng, mọi người hái được một hồi, Hyeonjoon cùng Joo Junghak cảm thấy đủ rồi, lúc này mới chuẩn bị về nhà nấu cơm.

Sung Dongin đi theo Lee Minhyeong, dọc theo đường đi muốn tâm sự đôi lời với anh nhưng mỗi lần mở miệng đều bị anh lạnh lùng ngăn lại, Shin Jiwon bật cười: "Anh không thấy anh ấy không muốn nói chuyện với anh sao?"

"Không liên quan đến cô." Sung Dongin nói.

Lee Minhyeong cảm thấy rất phiền, anh nói: "Để nguyên liệu lại là được rồi, anh trở về đi."

"Làm vậy sao được, tôi còn muốn giúp Hyeonjoon nấu cơm nữa."

"Anh biết nấu cơm ư?"

"Tôi có thể hỗ trợ."

"Sung Dongin." Lee Minhyeong kiên nhẫn nói: "Tôi không biết Sung Deokdam đã nói gì với anh nhưng con người của tôi không thích người khác lại gần nịnh nọt, nếu anh còn như vậy, tôi sẽ liên hệ Sung Deokdam, hỏi xem có thể đổi sang người khác được hay không."

Sung Dongin nghe vậy, liền có chút xấu hổ, đúng là anh ta có tâm muốn nịnh nọt Lee Minhyeong nhưng không ngờ đối phương lại thẳng thắn chặn đứng anh ta ngay ngoài cửa.

"Thật ra Dongin chỉ muốn làm bạn bè với anh mà thôi." Park Jiyoung nói lí nhí.

Lee Minhyeong lạnh lùng cười một tiếng: "Có rất nhiều người muốn làm bạn bè với tôi nhưng tôi không cần."

Anh nói xong, liền xoay người tiếp tục đi về phía trước.


Sung Dongin cùng Park Jiyoung cầm rổ, không biết có nên đi theo nữa không.

"Đi thôi." Shin Jiwon nhìn hai người họ nói: "Còn đứng sững sờ ở đây làm gì nữa? Dù sao cũng chỉ là chương trình tạp kỹ, đơn giản thôi, suy nghĩ nhiều làm gì. Đúng rồi, anh có khớp với chìa khóa không, ba đồng một chìa, mười đồng ba chìa đó, anh có khớp không?"

"Cô......" Park Jiyoung muốn tức giận với Shin Jiwon, nhưng lại bị Shin Jiwon cắt lời: "Đừng có cô cô tôi tôi ở đây nữa, hai người không muốn ghi hình sao, không thì về nhà nghỉ ngơi đi, nếu ghi hình thì nhanh cái chân lên, tính làm trễ thời gian của người khác à?"

Cô nói xong, liền kéo Kim Goeun đi về phía trước, Park Jiyoung bất mãn trong lòng, thế nhưng lại không cam lòng vì bản thân đã cất công đến đây một ngày trời mà vẫn chưa ghi được bao nhiêu ảnh, đành phải khuyên nhủ chồng đi theo bọn họ. Dù sao thì Sung Dongin cũng có sĩ diện, sau khi nghe Lee Minhyeong nói câu kia, anh ta không còn xum xoe ở trước mặt Lee Minhyeong nữa. Thầm nghĩ tối về sẽ liên hệ với Sung Deokdam, nói tình huống hiện tại cho ông nghe.


Khi dạo trên đường, Hyeonjoon đã nghĩ xong thực đơn trưa nay rồi, vì vậy khi vừa về đến nhà cậu liền bắt đầu phân phối nhiệm vụ, bảo mọi người rửa rau xắt dưa, bắt đầu chuẩn bị nấu ăn.

Lee Minhyeong giúp cậu nhóm lửa, Hyeonjoon đổ dầu vào, bắt đầu làm món thanh đạm trước. Ngày thường cậu và Lee Minhyeong đều ăn những món thiên về vị cay là chính, vì vậy, Hyeonjoon không làm những món thường ngày nữa mà là làm những món thanh đạm Lee Minhyeong đã dẫn cậu đi ăn ở những nhà hàng cơm nhà trước đây. Khi ấy hai người đều cảm thấy những món này không tồi, cho nên sau khi nếm thử Hyeonjoon liền về nhà trổ tài vài lần, tuy không thể tái hiện hoàn toàn, nhưng dù sao cũng giống một ít hương vị, cũng xem như là một món ăn khá ngon.

Thao tác nấu ăn của cậu rất nhanh nhẹn, Lee Minhyeong, Shin Jiwon, Kim Goeun đứng bên cạnh làm trợ thủ. Sung Dongin cùng Park Jiyoung không biết giúp gì, bèn yên lặng đứng ở cách đó không xa.

11 giờ rưỡi, món cuối cùng của Hyeonjoon ra lò, cậu bảo những người khác mỗi người bưng một món ăn, riêng cậu và Lee Minhyeong thì mỗi người bưng hai món, đoàn người xuất phát đi về nơi tập trung buổi sáng.

Joo Junghak vẫn chưa tới, người chủ trì đã dọn bàn ghế xong xuôi hết rồi, Hyeonjoon cùng đồng đội đặt món ăn lên bàn, sau đó ngồi xuống. Người chủ trì nhìn những món ăn đang tỏa ra hương thơm ở trước mặt, bỗng dưng cảm thấy thật đói, thầm nghĩ nhóc con này cũng được ghê.


Thời điểm sắp đến 12 giờ, rốt cuộc Joo Junghak cũng tới, anh cùng đồng đội nhanh chóng đặt món ăn lên bàn, sau đó ngồi xuống.

"Được rồi, hai đội cũng đã tập hợp đông đủ rồi, chúng ta bắt đầu ăn thử luôn đi, sau khi ăn xong, trừ hai vị đầu bếp ra, các vị còn lại hãy viết tên của vị đầu bếp đã nấu ra những món ăn mà các vị tương đối thích nhất lên trên giấy, viết ẩn danh, sau đó gấp lại bỏ vào thùng phiếu ở sau lưng tôi, vị đầu bếp nào có được nhiều phiếu nhất sẽ là người chiến thắng trong trò chơi hôm nay."

Sáng ra ai ai cũng đói, tất cả đều đã muốn được ăn từ lâu rồi, lúc này mọi người đều cầm đũa lên, vừa hỏi "Đây là món gì": "Món này gọi là gì", vừa đánh giá "Không tồi": "Món này cũng ngon ghê".

Vốn dĩ Joo Junghak cho rằng anh thắng trận này là điều không thể nghi ngờ, thế nhưng sau khi thử hai món ăn của Hyeonjoon, anh không khỏi sửng sốt một chút, anh nhìn về phía Hyeonjoon, Hyeonjoon đang ngồi trên ghế, Lee Minhyeong đang gắp một đũa thức ăn cho cậu, cậu thong thả vừa ăn vừa tán gẫu với Lee Minhyeong.

Thoạt nhìn Hyeonjoon vẫn còn rất nhỏ, khí chất trong sạch, hệt như một khối ngọc được ngâm trong nước vậy. Anh cho rằng với một minh tinh như Hyeonjoon, ắt hẳn cậu sẽ giống như em gái của anh, được người người trong nhà cưng chiều, nên sẽ không biết làm các công việc nhà, thế nhưng không ngờ cậu lại biết nấu cơm và còn nói là tạm được nữa. Khi ấy, Joo Junghak cũng thật sự nghĩ là cậu chỉ nấu tạm được thôi, không ngờ, cậu lại nấu ăn ngon hơn những gì mà anh đã tưởng tượng.

Joo Junghak cảm thấy, có lẽ mình không còn nắm chắc cuộc thi này nữa rồi.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro