Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 75

Hyeonjoon hỏi thử: "Em có quần jean không?"

"Trời nóng thế này, tem không mặc quần jean đâu."

"Vậy em nói quần là...?"

"Váy quần và quần đùi á."

"Vậy em mặc quần đùi đi." Hyeonjoon đề nghị: "Anh sợ em mặc váy làm nông, dân cư mạng sẽ nói thái độ em không nghiêm túc."

Shin Jiwon bất mãn: "Em chỉ cần làm tốt công việc là được rồi mà."

"Thế em phải cố gắng lên nha."

"Yên tâm, không thành vấn đề."

Lee Minhyeong không biết nói gì nhìn trời, gì mà không thành vấn đề, là vấn đề lớn đó biết không, một đại tiểu thư như Shin Jiwon trải qua cuộc sống nông thôn kiểu gì đây! Anh nhìn Shin Jiwon, chỉ cảm thấy đại tiểu thư nhà này chẳng hiểu biết gì về bản thân hết.


Thời điểm ba người đến khách sạn, Jung Jaehyun đã đến từ trước rồi. Thấy ba người đến, anh liền chạy qua đón, lần lượt đưa thẻ phòng cho bọn họ: "Đừng nói với những người khác tôi là người lên kế hoạch cho mùa một của chương trình nhé, trừ ba người và Doyoung ra, những người khác đều không biết, chỉ cần nói tôi cũng giống như mọi người là khách mời đến tham gia là được."

"Anh sợ sau khi mọi người biết được chuyện này sẽ ngượng ngùng khi ở chung với anh đúng không?" Shin Jiwon hỏi.

"Thông minh." Jung Jaehyun khen ngợi.

"Yên tâm đi, đang ngồi ở đây đều là những người thông minh, sẽ không nói gì đâu."

Shin Jiwon nói xong, cô liền cầm thẻ phòng chuẩn bị quay về phòng, vừa đi được mấy bước, cô liền lên tiếng gọi: "Hyeonjoon, đi nào, anh còn đứng ở đấy làm gì?"

Hyeonjoon nghe vậy, đành phải nói với Jung Jaehyun cậu lên phòng thu xếp hành lý trước, sau đó kéo Lee Minhyeong lên lầu.

"Lát nữa chúng ta dùng bữa chung với nhau nha." Shin Jiwon nhìn hai người nói: "Nhưng chắc hai người phải chờ thêm một lúc nữa, vì Goeun vẫn chưa tới, em phải chờ cô ấy."

Lần này Kim Goeun sẽ tham gia ghi hình chương trình bạn bè này với Shin Jiwon. Tuy cô và Shin Jiwon không cùng công ty, nhưng cô lại là tiểu hoa đang được lăng xê của một công ty khác, Shin Jiwon quen biết cô là nhờ trước kia hai người từng đóng phim chung với nhau, Kim Goeun diễn vai nữ hai cho Shin Jiwon, tính tình cô tốt, luôn luôn thân thiện với mọi người. Thế nhưng trong một lần tâm tình nam chính không tốt dẫn đến phải quay lại nhiều lần, cô lên tiếng tỏ vẻ với nam chính hay là nghỉ ngơi một chút rồi quay tiếp nhé? Kết quả một câu này đã chọc giận nam chính, mắng cô nửa ngày trời.

Kim Goeun chỉ là một tiểu hoa tuyến hai, đối phương lại là một tiểu sinh đang lên diễn vai nam chính, nên Kim Goeun không thể tranh cãi với đối phương được, chỉ có thể hạ thấp mình mở lời xin lỗi. Ban đầu Shin Jiwon không quan tâm, nhưng về sau thấy nam chính càng lúc càng nói quá mức, bèn nhịn không được mở miệng nói thay cho Kim Goeun mấy câu, cô đường đường là một tiểu hoa lưu lượng đứng đầu, độ nổi tiếng cách xa trên cả nam chính, thế nên cho dù đối phương có không cam lòng, cũng không thể nói thêm gì được nữa, lúc này mọi chuyện mới dần yên lặng.

Kim Goeun thấy Shin Jiwon lên tiếng giúp đỡ, sau khi nam chính đi rồi, cô liền lễ phép nói lời cảm ơn. Shin Jiwon không để trong lòng, nhưng Kim Goeun lại luôn muốn báo đáp, tính tình cô cẩn thận, đôi khi Shin Jiwon quên gì đó, cô sẽ chủ động nhắc nhở Shin Jiwon ngay. Đôi khi Shin Jiwon muốn gì đó, cô cũng có thể lấy ngay từ trong túi ra đưa ngay cho Shin Jiwon, Shin Jiwon cảm thấy cô rất ý tứ, nên cũng thường xuyên qua lại, dần dần hai người đã thân thiết hơn.

Đợt ghi hình lần này, đây là lần đầu tiên Shin Jiwon là thành viên chủ nhà của một chương trình giải trí, cô sợ bản thân vứt bừa bãi được cái này mất cái khác, nên đã tìm Kim Goeun tới, đồng thời cũng nghĩ nhân cơ hội này sẽ giúp Kim Goeun hút thêm một ít fan. Đương nhiên Kim Goeun rất vui vẻ, cô đã tranh thủ sắp xếp thời gian để tham gia vào mùa này.

Đại khái là Jung Jaehyun đã cố tình sắp xếp từ trước, nên phòng của Hyeonjoon và Lee Minhyeong ở ngay bên cạnh phòng của Shin Jiwon, Shin Jiwon khẽ nói lát nữa gặp, sau đó liền bước vào phòng.


Hyeonjoon mở cửa phòng, cậu kinh ngạc phát hiện đây là một căn phòng xép, cậu thả vali xuống, cầm chai nước khoáng lên uống mấy ngụm, sau đó đưa cho Lee Minhyeong, quay người nhìn ra ngoài cửa sổ.

"Đẹp không?" Lee Minhyeong hỏi cậu.

"Cũng được." Hyeonjoon nói: "Bước sang một thành phố mới mà đương nhiên sẽ có chút tò mò, không biết ngọn núi ngày mai chúng ta đi sẽ trông như thế nào đây?"

"Đến mai sẽ biết ngay thôi."

"Ừm."

Hai người hàn huyên một chút, sau đó cùng chơi một ván game, chợt nghe thấy có tiếng gõ cửa. Hyeonjoon tiến lên mở cửa, là Shin Jiwon và một cô gái xinh đẹp điềm đạm. Cô gái kia thấy Hyeonjoon, liền phất tay cười cười với cậu, sau đó lại âm thầm đẩy nhẹ Shin Jiwon một cái.

Lúc này Shin Jiwon mới chợt phản ứng lại, cô giới thiệu: "Đây là Goeun, Kim Goeun, bạn của em, là người sẽ tham gia chương trình giải trí lần này với em. Đây là Moon Hyeonjoon, kia là Lee Minhyeong."

Kim Goeun gật đầu, cô vươn tay ra với Hyeonjoon: "Chào cậu, rất vui khi được làm quen với cậu."

Đây là lần đầu tiên Hyeonjoon gặp được người nói những lời chào chính thức như thế này, cậu cũng duỗi tay ra bắt lấy tay cô: "Tôi cũng rất vui khi được làm quen với cô."

Kim Goeun kiềm chế niềm vui sướng nho nhỏ trong lòng, cô yên lặng thu tay về, sau đó lại nhẹ nhàng nắm chặt, mỉm cười ngọt ngào.

"Đi thôi, chúng ta đi ăn cơm đi." Shin Jiwon nói.

"Ừm."

Hyeonjoon nói xong, Lee Minhyeong cũng đã đi đến cửa, hai người bước ra ngoài, cùng Shin Jiwon và Kim Goeun đi về phía thang máy.

Kim Goeun vừa nói chuyện với Shin Jiwon, vừa vô thức trộm ngắm nhìn Hyeonjoon – người vừa rồi mới bắt tay với cô, sau đó lại nghĩ miên man vừa rồi đối phương nói chuyện với cô thật dịu dàng. Hyeonjoon ngoài đời còn đẹp hơn so với trên TV cô thường hay nhìn thấy nữa, tuy cả năm này trời xui đất khiến không thể gặp được cậu nhưng rốt cuộc lần này đã gặp được rồi, lại còn có thể tham gia chương trình giải trí chung với cậu được tận mấy ngày trời, so với việc chỉ gật đầu chào hỏi thông qua việc tham gia hoạt động thì còn tốt hơn nhiều.

Kim Goeun cảm thấy cả người có chút vui vẻ, chim sẻ nhỏ trong lòng cứ như đang muốn tung cánh bay lượn khắp không trung vậy, cô thoáng lấy lại tinh thần nên cũng không kịp nghe rõ vừa rồi Shin Jiwon đã nói những gì, cô bèn lên tiếng hỏi lại: "Vừa rồi cậu nói gì ấy nhỉ?"

"Cậu đang nghĩ cái gì vậy?" Shin Jiwon bất đắc dĩ nói: "Tôi đang hỏi cậu có mang theo quần jean không, có thể tôi sẽ mượn cậu một cái để mặc."

"À có, tôi có mang theo, cậu cứ tùy ý mặc đi, đến lúc đó cậu thích cái nào thì cứ nói với tôi."

"Ừm." Shin Jiwon gật đầu.

Hyeonjoon nghe vậy liền cười cười, cậu cảm thấy tuy ngoài miệng Shin Jiwon nói không cần nhưng trong lòng vẫn luôn ghi nhớ những điều cậu nói. Cậu khẽ chạm vào Lee Minhyeong, Lee Minhyeong cũng trao đổi một ánh mắt nhìn thấu mọi chuyện với cậu, sau đó nhìn sang Shin Jiwon.


Bốn người đi thang máy gặp Jung Jaehyun trước, hỏi xem anh có muốn ăn cơm cùng không, Jung Jaehyun tỏ vẻ OK: "Vừa khéo Doyoung tới rồi, tôi sẽ đi chung với cậu ấy, gặp nhau tại nhà ăn."

"Được."

Mấy người đi xuống lầu, sau đó tìm một cái bàn còn trống ngồi xuống. Jung Jaehyun đến trễ hơn một tí, lúc anh tiến vào, bên trái Shin Jiwon là Hyeonjoon, bên phải là Kim Goeun, vì thế anh đành phải ngồi xuống bên cạnh Lee Minhyeong, đương nhiên Kim Doyoung cũng ngồi xuống bên cạnh Jung Jaehyun.

Hầu hết những người ở đây Kim Doyoung đều quen biết qua, ngoại trừ Lee Minhyeong, vì thế anh vô cùng tự nhiên hỏi: "Vị này là?"

"Là bạn của tôi." Hyeonjoon nói: "Lee Minhyeong."

Kim Doyoung gật đầu: "Xem ra Hyeonjoon dẫn theo một người bạn ngoài giới ha."

"Những người khác đều dẫn theo bạn trong giới à?" Hyeonjoon tò mò.

"Cũng không hẳn." Jung Jaehyun nói: "Joo Minki dẫn theo anh trai, Park Jiyoung thì đi cùng chồng, cả hai đều không ở trong giới giải trí."

"Vậy người còn lại thì sao? Yoon Sunwoo đi cùng với ai?"

" ."

"À." Shin Jiwon kéo dài giọng, Yoon Sunwoo là một tiểu sinh tuyến hai, Nam Johyuk cũng tương tự như vậy, quan hệ của hai người vẫn luôn không tồi, lập đội thế này xem như cũng đã đoán được từ trước rồi. Về Joo Minki cùng Park Jiyoung, Joo Minki là tuyến hai, Park Jiyoung cũng ở mức tuyến hai tương tự, cho nên nhìn từ trên xuống dưới dàn thành viên chủ chốt trong chương trình này, người có địa vị cao nhất chính là Jung Jaehyun, kế tiếp chính là Shin Jiwon.

Shin Jiwon rất hài lòng: "Gọi món đi, EM đói lắm rồi."

Hyeonjoon đưa thực đơn sang cho cô: "Nhìn xem, em muốn ăn gì?"

Shin Jiwon cũng không ngại ngần, trực tiếp bắt đầu chọn món, chọn xong, liền đưa cho Kim Goeun, rất nhanh đã xoay đủ một vòng, mỗi người đều chọn được vài món ăn và thức uống, sau đó đưa giấy gọi món cho người phục vụ.

Kim Goeun nhìn Hyeonjoon, cô ra vẻ bình tĩnh hỏi: "Hyeonjoon, có phải sắp tới[Chá Cô Thiên]sẽ được công chiếu không?"

Hyeonjoon không ngờ Kim Goeun sẽ chủ động hỏi cậu vấn đề này, cậu thoáng kinh ngạc một chút, nhưng vẻ mặt vẫn bình thường nói: "Đúng vậy, nếu không có gì bất ngờ xảy ra có lẽ sẽ được chiếu vào tháng 11, tháng sau sẽ bắt đầu tuyên truyền."

"Thời gian này cũng không tệ lắm, xem như là khoảng thời gian tốt nhất sau kỳ nghỉ hè và trước kỳ nghỉ đông."

"Vốn dĩ sẽ công chiếu vào kỳ nghỉ hè nhưng kết quả vẫn chưa làm xong hậu kỳ, có lẽ tháng này mới làm xong được vậy nên mới đẩy đến tháng 11."

"Thế thì tốt rồi, xem ra hậu kỳ bộ phim này rất nghiêm túc, đến lúc đó chắc hẳn thành phẩm sẽ không tồi đâu. [Tại Nhân Gian] cũng sẽ được chiếu vào năm nay sao?"

Hyeonjoon cảm thấy cô rất quen thuộc với các tác phẩm của cậu: "Có lẽ[Tại Nhân Gian]sẽ được chiếu vào Tết Âm Lịch, mở đầu năm mới."

"Khi ấy cũng rất tốt, hy vọng phòng bán vé có thể bán đắt."

Hyeonjoon cười cười: "Cảm ơn."

"Không có gì."

Lee Minhyeong nghe hai người đối thoại một hồi, anh lặng lẽ nhìn Kim Goeun một cái, yên lặng không nói gì.

Kim Doyoung có hơi chút tò mò về Lee Minhyeong, anh nhắn tin hỏi Jung Jaehyun một câu: Người bạn kia của Hyeonjoon làm nghề gì vậy? Thoạt nhìn có vẻ không đơn giản.

Jung Jaehyun liền trả lời: Cậu biết làm gì, dù sao cũng đừng chọc đến người đó, là người cậu không thể trêu vào.

Kim Doyoung khiếp sợ nhìn Jung Jaehyun một cái, Jung Jaehyun hơi hơi gật đầu, Kim Doyoung thấy vậy, càng lúc càng thấy hoang mang trong lòng, địa vị lớn ư? Rốt cuộc là ai?

Mãi cho đến khi món ăn được mang ra, Kim Doyoung nhìn Lee Minhyeong giúp Hyeonjoon chọn thêm đồ uống khi cậu vừa uống hết, lúc này đột nhiên có đợt ánh sáng xẹt ngang qua, mẹ nó ơi, Hyeonjoon là nghệ sĩ T1, ông chủ T1 không phải họ Lee sao? Thế vị này là......

Kim Doyoung cầm điện thoại di động lên, hỏi Jung Jaehyun: Ông chủ T1 đó hả? Không thể nào lại trẻ đến thế. Có quan hệ với ông chủ T1 đúng không?

Jung Jaehyun bình tĩnh trả lời: Ăn cơm của cậu đi, nghĩ nhiều làm gì.

Kim Doyoung thấy anh không trả lời, tuy vậy anh vẫn giữ vững đáp án này trong lòng, anh đã ở trong giới này nhiều năm rồi, cũng biết làm người hay làm việc không được tiến sâu quá, vậy nên anh không tiếp tục rối rắm về thân phận Lee Minhyeong nữa, yên phận ngồi ăn phần của mình. Chỉ là đôi khi lại không khỏi có chút cảm thán trong lòng, thật không ngờ, Hyeonjoon lại quen biết được một người bạn như vậy, thật lợi hại.

Mọi người vui vẻ dùng cơm xong, sau đó đều quay về phòng. Hyeonjoon cùng Lee Minhyeong không muốn lăn lộn nữa, cả hai đều đi ngủ sớm, ngày hôm sau mọi người theo tổ đạo diễn đi đến sơn thôn.


Thời tiết tháng 8 rất nóng nên đa số mọi người đều mặc những bộ trang phục mát mẻ, vì để xinh đẹp duyên dáng, trên cơ bản các ngôi sao nữ đều chọn mặc váy, Shin Jiwon thấy tình hình không chỉ mình cô mặc váy, lúc này mới thả lỏng tâm tình xuống. Người chủ trì nhìn thấy bọn họ, liền hàn huyên với bọn họ vài câu, đại khái nói sơ qua về quy tắc trò chơi, thu điện thoại di động của mỗi người, sau đó tiến vào phân đoạn ghi hình.

"Hoan nghênh các vị đến với thôn quê, ở đây, các vị sẽ được trải qua một kỳ nghỉ nông thôn ba ngày hai đêm cùng với người bạn đồng hành của mình, được cảm nhận đất gió nơi đây, được hưởng thụ phong cảnh tự nhiên, đồng thời cũng được nâng cao sự hiểu biết về cuộc sống sinh hoạt ở nông thôn. Đợt ghi hình lần này, chúng ta sẽ có hai hình thức ghi hình, ghi hình và phát sóng trực tiếp, trong quá trình ghi hình tổ chương trình sẽ chọn bất kỳ một phân đoạn nào đó để tiến hành phát sóng trực tiếp, hiện tại, trong 6 đội ở đây, mỗi đội xin hãy cử ra một người bước ra khỏi hàng, đầu tiên chúng ta sẽ tiến hành chọn lựa căn nhà mà các vị sẽ ở trong suốt hành trình ba ngày hai đêm này."

Lee Minhyeong nhìn mắt Hyeonjoon: "Anh đi nhé."

Hyeonjoon không có ý kiến.

Lee Minhyeong bước ra khỏi hàng, đứng cùng với những người vừa được đề cử.


Người chủ trì nhìn bọn họ: "Nếu chọn nhà, vậy không bằng các vị hãy đọc một câu thơ nào đó có liên quan đến nhà đi, nhà ở đây có thể là một hình tượng cụ thể, như cung điện chẳng hạn, hoặc cũng có thể trừu tượng, chỉ cần chứa từ 'nhà', thơ từ ca phú cổ đại cũng được, người đọc thơ đầu tiên lát nữa sẽ là người đầu tiên được chọn nhà."

Lee Minhyeong nghe vậy, liền bắt đầu hé miệng đọc thơ: "Tháng tám thu cao gió thét già, cuộn mất ba lớp tranh nhà ta, tranh bay sang sông rải khắp bờ, mảnh cao treo tót ngọn rừng xa, mảnh thấp bay lộn vào mương sa......"

*Trích bài thơ "Bài ca nhà tranh bị gió thu phá" – Đỗ Phủ

Người chủ trì sửng sốt một chút, thấy Lee Minhyeong vẫn đang tiếp tục đọc thơ, bèn vội vàng nói: "Đủ rồi, vậy là được rồi, chỉ cần  một câu là được, không cần  toàn bài."

Lee Minhyeong không ngờ lại đơn giản như vậy: "Vậy lát nữa tôi là người đầu tiên được chọn nhà đúng không?"

"Đúng vậy, hiện tại anh có thể nghỉ ngơi rồi."

"OK." Lee Minhyeong quay về bên cạnh Hyeonjoon, anh nhún vai nói: "Đơn giản vậy sao? Đề bài tặng điểm à?"

Hyeonjoon nhìn anh: "Là do anh phản ứng quá nhanh, người chủ trì mới vừa nói xong anh đã bắt đầu đọc thơ rồi, những người khác còn chưa kịp phản ứng kia kìa."

"Cái này mà cũng cần phản ứng sao?" Lee Minhyeong quả thật khó hiểu: "Dựa theo tính cách của anh, nếu không phải băn khoăn chúng ta đang ghi hình chương trình, khi cậu ta nói được một nửa anh đã đọc thơ từ lúc đó rồi."

Hyeonjoon nhìn thoáng qua micro trên người anh: "Khiêm tốn chút đi, Minhyeong."

Lee Minhyeong theo ánh mắt cậu nhìn lại micro trên người mình, bình tĩnh nói: "Yên tâm, bọn họ sẽ không cắt đoạn này vào."


Hiếm khi anh tham gia chương trình giải trí, lần này là vì nể mặt Hyeonjoon và cũng vì Jung Jaehyun là người sản xuất chương trình này nên anh mới tham gia, nếu chương trình cắt những đoạn không nên phát sóng này vào, khiến anh kiếm thêm một đám anti fan, chắc chắn anh sẽ khiến cho người chế tác chương trình này thôi việc ngay.

Hyeonjoon nhìn vẻ mặt tự tin của anh, chợt cảm thấy có lẽ cậu nên hỏi xin Jung Jaehyun, xin được kiểm duyệt chương trình trước khi được phát sóng, bởi vì cậu không muốn Lee Minhyeong tham gia chương trình giải trí vì cậu, mà lại kéo thêm một đám anti-fan, như vậy rõ ràng là mất nhiều hơn được.

Hyeonjoon nghĩ vậy, không khỏi nhìn sang Jung Jaehyun, Jung Jaehyun đã đọc thơ xong quay về chỗ cũ rồi, Shin Jiwon vẫn đang đọc thơ, thoạt nhìn Park Jiyoung cũng vừa nghĩ ra được bài thơ nào đó, chỉ còn Joo Minki cùng Yoon Sunwoo rõ ràng đang chút bối rối không biết làm sao, đang cau mày trầm tư suy nghĩ.

Người chủ trì thấy hai người họ thật sự không nghĩ ra được, cũng không biết làm sao nhìn về phía đạo diễn, đạo diễn khẽ gật đầu, người chủ trì bèn khẽ lên tiếng nhắc nhở: "Hai vị có thể xin trợ giúp từ những người khác, sau đó đoạn này chúng ta sẽ cắt bỏ."

Hai người như được đại xá, nhanh chóng quay đầu hỏi bạn đồng hành, Joo Minki còn ổn, anh trai Joo Junghak của cô liền giúp  một câu thơ cho cô.

Yoon Sunwoo thì thảm hơn cô nhiều, bạn đồng hành Nam Johyuk cũng đang vẻ mặt ngơ ngác nhìn anh, hồi còn đi học anh ta sợ nhất là thơ, thật vất vả mới nhớ được vài bài, nhưng tất cả đều bị mọi người đọc hết rồi, lúc này khi nhận ánh mắt xin giúp đỡ từ người bạn đồng hành, anh ta cũng chỉ có thể thấy thương mà không giúp gì được.

Yoon Sunwoo chợt cảm giác được bản thân đã mang nhầm bạn rồi, bạn bè thúi gì thế này! Anh không nên đi cùng một học tra giống anh đến đây! Phải đi cùng một học bá mới đúng!

Hyeonjoon nhìn dáng vẻ đau khổ của hai người họ, không nhịn được bèn nhắc nhở một câu: "Chênh vênh trăm thước lầu cao, giơ tay với được trăng sao trên trời."

*Trích bài thơ "Dạ túc sơn tự" – Lý Bạch

Nam Johyuk nghe được, nhanh chóng gọi Yoon Sunwoo, lúc này Yoon Sunwoo mới thông qua cửa.

"Cảm ơn người anh em." Nam Johyuk nói lời cảm ơn.

"Không có gì." Hyeonjoon mỉm cười nói.

Yoon Sunwoo đọc thơ xong, người chủ trì liền cầm các tấm ảnh chụp hình nhà ở lại đây, lúc này mọi người mới dựa theo thứ tự ngâm thơ xong lúc trước bắt đầu tiến hành chọn lựa nhà ở cho chính mình.


Lee Minhyeong nhìn một hồi, bèn hỏi Hyeonjoon: "Em thích căn nào?"

Hyeonjoon nhìn sáu tấm ảnh, sáu tấm ảnh này lần lượt chụp các cảnh như sau, một cái bệ bếp, một cái tủ lạnh đang mở ra chứa đầy đồ ăn, một cái giường có nệm cao su, một giàn nho, một cái TV và một thùng nước suối.

Hyeonjoon nghĩ ngợi một hồi, bèn chọn tấm ảnh có cái tủ lạnh chứa đầy đồ ăn, ít nhất chọn cái này có thể bảo đảm ba ngày này hai người họ sẽ được ăn cơm no. Người chủ trì đưa tấm ảnh cho cậu, phía sau tấm cảnh có một con số, là căn phòng số 3.

Jung Jaehyun và Kim Doyoung thương lượng một chút, sau đó chọn tấm ảnh chụp cái giường có nệm cao su.

Shin Jiwon hơi chút do dự, Kim Goeun ghé vào tai cô nói: "Chọn thùng nước suối kia đi, vừa rồi tôi thấy có người phái gánh nước á, lỡ như tổ chương trình không cung cấp nước cho chúng ta, muốn uống phải đi gánh, đối với hai người con gái như chúng ta, có lẽ sẽ có chút khó khăn đó."

Shin Jiwon nghe vậy, nháy mắt liền cảm thấy thật gian trá quá đi! Cô nhìn hết một lượt các khách mời ở đây, cũng chỉ có cặp của cô cùng Kim Goeun là cặp duy nhất có hai người con gái, vì thế cô không nói hai lời liền chọn tấm ảnh nước suối: "Tôi chọn căn này."

Ngay sau đó, những người khác cũng tiến hành lựa chọn, người chủ trì thấy mọi người đều chọn xong hết rồi, lúc này mới tỏ vẻ các đội có thể về nhà nghỉ ngơi. Hyeonjoon cùng Lee Minhyeong vừa kéo vali vừa cầm ảnh chụp bắt đầu đi tìm nhà.


Căn nhà hai người phải ở không quá xa, đi chưa được bao lâu, liền thấy được 3 mũi tên chỉ đường. Hyeonjoon theo hướng mũi tên đi về phía trước, sau đó liền sợ ngây người.

Cậu không thể tin được quay đầu nhìn về phía Lee Minhyeong: "Đây, đây là căn nhà mà chúng ta sẽ ở sao?"

Lee Minhyeong cũng có chút không thể tin được, anh nhìn cánh cửa gỗ đang mở rộng ở ngay trước mặt, có thể thấy rõ ràng bên trong khuôn viên có một cây lê và một căn nhà mà hai người họ sẽ ở trong ba ngày tới, chỉ là căn nhà này có hơi......

"Em biết hiện tại anh muốn nói gì không?" Lee Minhyeong bày ra vẻ mặt cuộc sống không còn gì để luyến tiếc.

Hyeonjoon ngẩng đầu nhìn anh.

"Anh chợt nhớ lại bài thơ[Bài ca nhà tranh bị gió thu phá]mà anh đã ngâm trước đó, anh cho rằng anh chỉ là một thôn dân, không ngờ anh còn là nhà tiên tri nữa, sớm biết như vậy anh đã ngâm mấy câu thơ này "Năm bước một lầu, mười bước một các. Hành lang uốn cong như lụa, mái nhà cao nhọn như mỏ chim. Đều ôm địa thế, góc thì đâu vào nhau. Quanh co chằng chịt như tổ ong, như xoáy nước, không biết là mấy nghìn nóc.""

*Trích bài thơ "A Phòng cung phú" – Đỗ Mục

Hyeonjoon vốn đang khiếp sợ căn nhà ở trước mặt, nghe thế liền nở nụ cười: "Anh nghĩ cái gì vậy, giờ còn mong muốn ở trong cung của A Phòng. Anh ngâm bài kia cũng được mà, sinh thời có thể thể nghiệm được căn nhà mà Đỗ Phủ cư trú ngay thời điểm đó chính là vinh hạnh của anh, nói không chừng có thể khiến linh cảm sáng tác của anh trỗi dậy thì sao?"

Lee Minhyeong liền bày ra vẻ mặt "em đang trêu anh đấy hử", anh là một tác giả viết truyện huyễn tưởng thì có linh cảm sáng tác gì ở đây? Huống hồ anh đã rửa tay gác bút rồi đấy biết không?!

"Vậy thì có lẽ anh sẽ chuyển sang viết văn học nghiêm túc, chủ nghĩa hiện thực thôi." Lee Minhyeong cảm thán.

"Đi thôi, vào xem chủ nghĩa hiện thực của chúng ta nào." Hyeonjoon dẫn đầu đi vào trong.


Căn nhà này không quá giống với các căn nhà khác trong thôn, không phải được xây bằng gạch, mà là bằng gỗ tạo thành. Nóc nhà có một cái lỗ khá lớn, dường như thiếu một tấm ván gỗ ở nơi đó nên ánh sáng có thể trực tiếp chiếu rọi vào bên trong. Hyeonjoon đứng nhìn toàn bộ bên trong căn nhà, căn nhà này chỉ có duy nhất một phòng, một cái bàn gỗ cùng hai băng ghế, một cái lu đựng nước, một chiếc giường gỗ, một cái tủ, và một cái tủ lạnh không hề dung hòa hoàn cảnh.

"Bọn họ nghĩ sao mà lại để cái tủ lạnh ở nơi này, thật chẳng ra sao cả!" Lee Minhyeong cảm thấy tổ chương trình này rất gian trá!

"Thôi vậy cũng được rồi." Hyeonjoon nói: "Từ lúc chúng ta tiến vào đến giờ, không ngửi được bụi bặm, chứng tỏ tổ chương trình đã dọn dẹp giúp chúng ta từ trước rồi, như vầy cũng không tệ."

"Anh thấy đánh giá không tệ của em hơi cao đấy."

"Bằng không bây giờ anh muốn tổng vệ sinh à?" Hyeonjoon hỏi.

Lee Minhyeong:......

Hyeonjoon nhìn anh, đột nhiên hoài nghi: "Anh đã từng tổng vệ sinh bao giờ chưa?"

Lee Minhyeong:......

Lee Minhyeong bèn nở nụ cười thân thiện, sau đó nói lảng sang chuyện khác: "Hay là, chúng ta đi nhìn chiếc tủ lạnh xa hoa kia của chúng ta trước đi."

Hyeonjoon mỉm cười gật đầu, quả nhiên, cậu biết ngay, với một đại thiếu gia như Lee Minhyeong, đừng nói là tổng vệ sinh, có khi ngay cả chổi anh cũng chưa từng chạm qua. Hyeonjoon lắc đầu, cậu lại gần nói nhỏ vào tai anh: "Làm sao bây giờ, em cảm thấy hiện tại có lẽ chương trình chúng ta đang tham gia không phải là[Bố ơi mình đi đâu thế?]nữa rồi."

"Thế là gì?" Lee Minhyeong rất phối hợp hỏi.

Hyeonjoon khẽ hỏi bên tai anh: "Anh biết chương trình[Kế hoạch biến đổi]không?"

*Kế hoạch biến đổi: Dạng chương trình có hai nhóm khách mời với hai hoàn cảnh và môi trường sống khác nhau, sẽ đổi cho nhau và thử thách ghi hình, sống trong 24h

Lee Minhyeong:......

Lee Minhyeong tự cảm thấy anh không cần biến đổi!

Hyeonjoon vỗ nhẹ vào bờ vai anh: "Không sao đâu, có em ở đây rồi, yên tâm."

"Lời này nên để anh nói mới phải."

"Ngại quá mình ơi, em cảm thấy với đại thiếu gia như anh, có lẽ sẽ nhanh thôi anh sẽ không còn tư cách để nói những lời này nữa."

Lee Minhyeong mỉm cười: "Phải không, vậy chúng ta cứ chống mắt lên mà xem."

"Được thôi."

Hai người vừa nói chuyện vừa đi đến trước tủ lạnh, Hyeonjoon và Lee Minhyeong kiểm kê một chút, tủ lạnh chứa rất nhiều loại rau củ, thậm chí còn có một miếng thịt. Hyeonjoon kéo ngăn đông ra, đối lập với ngăn lạnh, ngăn đông có vẻ quạnh quẽ hơn nhiều, chỉ có hai cây kem.

Hyeonjoon đóng tủ lạnh lại, nhìn về phía người bạn đồng hành của cậu: "Đến đây nào thiếu gia, chúng ta dọn dẹp căn nhà trước rồi hãy tính đến những chuyện khác."

Lee Minhyeong nhìn căn nhà trước mặt, dọn dẹp thế nào? Như này vẫn cần dọn dẹp?


Hyeonjoon tìm được một cái chổi, hai cái thau và giẻ lau từ một góc nhà, xem ra tổ chương trình cũng còn có chút lương tâm, kế đó cậu đổ nước vào thau. Hyeonjoon đổ một ít nước sang cái thau còn lại, thả giẻ lau vào, sau đó đưa giẻ lau cho Lee Minhyeong: "Anh lau sơ qua bàn ghế đi."

Lee Minhyeong tiếp nhận giẻ lau, bắt đầu lau bàn.

Hyeonjoon cũng cầm chổi lên, bắt đầu quét tước căn nhà một lần.

Vật dụng trong nhà không nhiều, nên rất nhanh đã quét tước xong, Hyeonjoon nhìn về phía lu nước, lu nước này khá sạch sẽ, hẳn là tổ chương trình đã chuẩn bị nước cho hai người họ dùng. Cậu gọi Lee Minhyeong một tiếng, sau đó ra ngoài sân đi đến nhà bếp bên cạnh.

Nhà bếp rất đơn giản, bên trong có một nhà kho nhỏ, một bệ bếp, bên trên có một cái nồi.

"Không có chén đũa sao?" Lee Minhyeong nghi hoặc.

"Hẳn là ở trong cái tủ kia." Hyeonjoon nói: "Chúng ta xem xem."

Quả nhiên, sau khi mở tủ ra, phát hiện có vài ngăn kéo, trong đó có một ngăn kéo đựng chén đũa, một ngăn kéo đựng một ít gạo và mì linh tinh.

Hyeonjoon đóng tủ lại, cậu rửa tay, chuẩn bị trải giường chiếu.

Cậu mở vali, lấy khăn trải giường và vỏ chăn ra, Lee Minhyeong khiếp sợ nhìn cậu: "Em mang theo những thứ này luôn sao?"

Hyeonjoon nghe giọng điệu này của anh liền biết anh không mang, nhưng không sao cũng may là cậu cũng mang một phần cho Lee Minhyeong.

"Yên tâm, em......"

Chưa kịp nói dứt câu, Lee Minhyeong đã cầm lấy tay cậu nói: "Anh biết mà, chắc chắn em sẽ không nhởn nhơ mặc kệ anh, tuy hai người một giường một chăn có hơi chật nhưng anh nguyện ý ngủ chung với em."

Hyeonjoon chớp chớp mắt, Lee Minhyeong nhìn cậu, vẻ mặt vô cùng dịu dàng.

Hyeonjoon hết cách, bèn yên lặng nuốt câu nói "Em có mang theo giúp anh" kia vào lòng, thay bằng vẻ mặt đau thương nói: "Khổ cho anh rồi."

"Một chút cũng không khổ." Lee Minhyeong thành thật nói.

Nhưng cho dù Hyeonjoon có chuẩn bị đầy đủ đến đâu thì vali vẫn không thể chứa gối đầu và chăn. Cậu ngẩng đầu nhìn camera-man đã đi theo cậu và Lee Minhyeong từ lúc bắt đầu cho đến bây giờ, toàn bộ quá trình đều không thốt lên một lời, vô cùng an tĩnh phảng phất như không hề tồn tại, cậu hỏi: "Cho hỏi tổ chương trình có thể cung cấp gối đầu và chăn không?"

"Có thể." Camera-man nói: "Lát nữa đạo diễn sẽ cho người mang đến cho hai vị." Anh nghĩ ngợi một hồi, lại nói: "Bao gồm cả vỏ chăn mới."

Lee Minhyeong:......

Lee Minhyeong bình tĩnh nhìn về phía camera-man, lạnh nhạt nói: "Không cần vỏ chăn, tôi có hơi khó tính về đồ dùng sinh hoạt cá nhân, dùng của Hyeonjoon là được rồi."

Camera-man cảm thấy tổ chương trình cũng chuẩn bị không tệ mà, nhưng sau khi nghe Lee Minhyeong nói chuyện với Hyeonjoon, nhìn lại khí chất quần áo trên người Lee Minhyeong, anh đã thầm đoán được tuy Lee Minhyeong không phải người trong giới, nhưng ắt hẳn cũng là phi phú tức quý, nên kế đó cũng không nhiều lời nữa.

Hyeonjoon không vạch trần Lee Minhyeong, xem như cam chịu chuyện hai người chung một cái giường chung một cái chăn.

Không được bao lâu, tổ chương trình đã mang đến vật dụng giường chiếu, bên cạnh đó còn kèm theo một thẻ nhiệm vụ, Hyeonjoon liền mở thẻ nhiệm vụ ra, vừa nhìn liền thấy hai chữ rất to: Gánh nước.

Hyeonjoon quay đầu nhìn Lee Minhyeong, cậu lật mặt sau của thẻ nhiệm vụ: "Vì giải quyết vấn đề uống nước, mời các vị tập hợp tại địa điểm ghi hình trước đó vào lúc 11 giờ rưỡi, chúng ta sẽ tiến hành thi đấu gánh nước, người đến sau sẽ gánh nhiều nước hơn người đến trước xem như là trừng phạt."


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro