Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 27

Shin Jiwon suýt phun hết nước ra ngoài, Jung Jaehyun thấy phản ứng của cô như vậy, hỏi lại: "Không phải à?"

"Không không không," Shin Jiwon lắc tay, thầm nghĩ Hyeonjoon giấu giỏi ghê: "Đúng là như thế, em chỉ thấy bất ngờ Kim Jeonghyeon nói cho anh thôi."

Jung Jaehyun cảm thấy lời này của cô rất đáng nghi, quay sang nhìn cô chằm chằm.

Shin Jiwon thấy vậy, chớp mắt nhìn anh ta, nhanh trí bảo: "Ăn rau đi."


Ăn xong, Shin Jiwon chụp một tấm 3 người ngồi cùng nhau rồi cất điện thoại: "Chờ ghi hình xong thì đăng IG." cô quay đầu nhìn về phía Hyeonjoon: "Tới đó anh nhớ share lại nha."

Hyeonjoon gật đầu.

"Anh thì sao?" Jung Jaehyun hỏi cô: "Có share không?"

"Thôi anh đừng share." Shin Jiwon đáp: "Anh mà share một cái là fan cp lại làm loạn."

Jung Jaehyun:...

"Cơ mà." Shin Jiwon suy nghĩ một chút: "Anh không share lại thì em mất mặt lắm."

Jung Jaehyun "Ờ" một tiếng.

Shin Jiwon vỗ bàn một cái: "Hay là vậy." cô cầm điện thoại lên, nói với Hyeonjoon: "Hai đứa mình chụp thôi, không chụp chung với anh ấy, anh ấy không share lại em cũng không mất mặt?"

Jung Jaehyun:...

Hyeonjoon nhạy bén phát hiện sắc mặt Jung Jaehyun thay đổi: "Vậy không hay lắm đâu." cậu nói: "Show này là sân nhà của đàn anh mà, anh là người mới tham gia vào mùa này, em là khách quý tuyên truyền, 3 người chúng ta còn cùng công ty, chụp mỗi 2 người thì lỡ đâu người khác tưởng chúng ta có mâu thuẫn với đàn anh đúng không?"

Shin Jiwon nghĩ lại, đúng thật ha.

Cô đặt điện thoại xuống, bất đắc dĩ nói: "Thế 2 anh share hết đi, hầy, mệt ghê."

Jung Jaehyun:...

Jung Jaehyun đứng lên, nói câu: "Em nghĩ nhiều quá rồi đấy" rồi cất bước ra khỏi phòng ăn.

Hyeonjoon nhìn anh ta rời đi, hỏi Shin Jiwon: "Anh ấy giận rồi hả?"

Shin Jiwon lắc đầu: "Không biết, có điều lúc trước ảnh hay giận lắm, giờ tính đỡ hơn rồi, đừng lo, có Minhyeong phía sau anh mà, anh ta dám xử tệ với anh thì anh mách Minhyeong để anh ấy tới nói chuyện với anh ta."

"Đàn anh đối xử với anh tốt lắm." Hyeonjoon nói.

"Thế em thì sao?" Shin Jiwon hỏi cậu.

Hyeonjoon cười cười: "Em cũng vậy, còn đáng yêu nữa."

Shin Jiwon cũng cảm thấy mình đáng yêu quá trời: "Tiếc là Lee Minhyeong không thấy vậy, đúng là tên mù mà!"

Hyeonjoon vỗ vai cô: "Tính hướng mà, đâu còn cách nào, chân trời nào mà chẳng có hoa thơm cỏ lạ, anh thấy đàn anh cũng được lắm đó."

Shin Jiwon gỡ tay cậu ra, ghét bỏ nói: "Anh học nhanh quá ha, bộ em là trái banh hả mấy anh cứ đá tới đá lui, đi, về phòng nghỉ."


Yoon Hayong không đi ăn tối, một mình trốn trong phòng, nghĩ lại chuyện lúc sáng. Sau khi tâm trạng bình tĩnh trở lại, cô ta cảm thấy hôm nay bản thân thực sự quá bốc đồng, đáng lẽ không nên bắt đầu nhanh như vậy, Shin Jiwon nói đúng, đáng ra phải chờ lúc cô không có mặt mà ra tay, nếu thế thì trong tình huống chỉ có mỗi Song Yoona là nữ thì càng thuận lợi hơn.

Cô ta đang nghĩ ngợi, đột nhiên có tiếng gõ cửa, Yoon Hayong đi tới mở cửa ra, thấy ngoài cửa là Jung Jaehyun. Cô ta hơi kinh ngạc, nghiêng người tránh chỗ, hỏi anh ta: "Có chuyện gì ư?"

Jung Jaehyun nhìn động tác đó là biết cô ta lo nói chuyện bị người khác nghe thấy nên muốn cho mình vào phòng rồi mới nói, có điều trước giờ anh ta không thích vào phòng con gái, huống chi tùy tiện vào phòng con gái mà có ai nhìn thấy thì sẽ khó tránh khỏi mấy lời đồn thổi, nên trước nay anh ta chưa từng đi vào.

"Tôi không vào." anh ta nói: "Nói ngắn gọn thôi, chuyện hôm nay là lần đầu cũng như lần cuối, nếu cô nghĩ Hyeonjoon chiếm tài nguyên của Kang Seokhoon mà ghim cậu ấy thì để tôi nói rõ cho cô biết, Hyeonjoon có thể tham gia chương trình này là nhờ quan hệ của tôi, do tôi giới thiệu, cho dù Kang Seokhoon không có chuyện, cậu ấy cũng sẽ tới tham gia."

Yoon Hayong đoán được anh ta tới vì chuyện của Hyeonjoon lại không ngờ anh ta sẽ nói mấy lời này: "Anh Jaehyun, em cứ nghĩ anh không ưa cậu ta."

"Không có."

"Nhưng giờ cậu ta đang chiếm tài nguyên của anh, hút máu anh mà? Nếu không nhờ anh sao cậu ta tới đây ghi hình được chứ."

"Cô cả nghĩ quá rồi." Jung Jaehyun nói.

Yoon Hayong không giống với Kim Doyoung, Kim Doyoung là bạn anh ta, anh ta sẽ giải thích cho hắn, Yoon Hayong thì không, Jung Jaehyun lười nói nhiều với cô ta: "Tôi nói rồi đấy, tôi không muốn nhìn thấy lần thứ hai đâu."

Anh ta nói xong, xoay người về phòng, Yoon Hayong nhìn anh ta, nghĩ mãi mà vẫn không hiểu tại sao.


Hyeonjoon trở về phòng, nằm trên giường, nghĩ lại mấy chuyện xảy ra ngày hôm nay, cảm thấy khá thăng trầm. Cậu cầm điện thoại lên, gửi tin nhắn cho Lee Minhyeong: Gọi video được không?

Lee Minhyeong đang xem báo cáo của quý này, xem được nửa chừng thì nhận được tin nhắn của Hyeonjoon, nhìn dòng chữ trên điện thoại, anh do dự một lúc. Anh cảm thấy Hyeonjoon có khuynh hướng vượt rào, muốn hạ nhiệt với cậu một tí, thậm chí còn định nói là cậu không cần chủ động quá, để anh chủ động là được rồi, chúng ta giữ khoảng cách chút đi.

Anh nghĩ thế, đặt điện thoại xuống, định làm như không thấy gì nhưng ngay sau đó anh lại nghĩ Hyeonjoon ghi hình chương trình này phải gặp Han Wangho, tuy cậu ấy với Han Wangho không tính là tình địch nhưng vì tên Park Jaehyuk kia làm trò không đâu, chắc chắn trong lòng sẽ khó tránh được mà đi so sánh, vào lúc này gửi tin nhắn cho anh, có khi nào vì gặp Han Wangho nên thấy không vui không?

Lee Minhyeong nghĩ tới đây thì không đành lòng nữa, cuối cùng phải tự khuyên bản thân, cứ nhận đi đã, đâu thể nào để bé tình nhân của mình chịu oan ức ở chỗ Han Wangho lại còn phải tủi thân ở chỗ mình chứ, Hyeonjoon không phải là một bé tình nhân hợp lệ nhưng anh là một kim chủ hợp lệ mà! Làm papa, khó tránh khỏi phải nhường nhịn con mình một tí.


Lee Minhyeong thuyết phục bản thân, giơ tay nhấn gọi video cho Hyeonjoon, Hyeonjoon thấy thông báo cuộc gọi video, nhanh chóng ngồi dậy, dựa vào giường nhận điện thoại, nhìn anh cười.

Lee Minhyeong vốn cho là cậu bị oan ức ở chỗ Han Wangho nên mới tìm mình an ủi, không ngờ đập vào mắt lại là một khuôn mặt tươi cười: "Nhìn cậu vui ghê nhỉ?"

"Ừm." Hyeonjoon đáp: "Tôi vừa ghi hình xong phân đoạn đầu tiên, anh đoán xem tụi tôi quay gì?"

"Quay gì?" Lee Minhyeong hỏi cậu.

"Escape room."

"Cậu chơi được lắm à?"

Hyeonjoon gật đầu: "Sao anh biết?"

"Không thì cậu còn nói với tôi à?" Lee Minhyeong cười một tiếng: "Cũng chỉ có lúc xoè đuôi thì cậu mới chủ động thế thôi."

Hyeonjoon bị anh nói thế vừa ngượng ngùng vừa không nhịn được muốn nói anh biết chuyện vui của mình: "Đúng là tôi thể hiện ổn lắm, nhiều lần tìm được điểm mấu chốt này, lúc cuối còn bắt được chủ mưu nữa, tôi thấy mình hơi bị đỉnh đó."

"Đỉnh thật đấy." Lee Minhyeong cổ vũ.

"Han Wangho có làm khó cậu không?" Anh hỏi.

Hyeonjoon suy nghĩ một chút: "Tranh chấp vài câu với tôi nhưng bị tôi phản bác lại."

"Hắn không tức à?"

"Tôi cũng không biết, có điều ghi hình xong tôi mới nhận ra một vấn đề, chương trình này có sắp xếp cả rồi, thiết lập của Han Wangho là IQ cao, escape room thích hợp cho thiết lập của hắn, kết quả trong khâu này tôi tranh chấp với hắn mấy lần còn nhiều lần làm hắn không nói được gì, thế chẳng phải là vô hình trung phá thiết lập của hắn sao? Hắn có tức thì cũng bình thường."

"Cậu nói thiết lập của Han Wangho là IQ cao, vậy còn cậu?" Lee Minhyeong hiếu kỳ.

"Tôi không có thiết lập." Hyeonjoon đáp: "Ê-kíp nói tôi có thể đi theo hướng ngốc nghếch hài hước, nhưng tôi không giỏi mảng này nên cũng không cố tình tấu hài làm gì."

"Ai nói cậu không giỏi mảng này." Lee Minhyeong cảm thấy cậu nhận thức về bản thân hơi sai: "Có lúc cậu cũng vui tính lắm."

"Có à?" Hyeonjoon nghi hoặc: "Lúc nào?"

"Như là, lúc cậu nói cậu muốn làm độc đinh ấy." Giờ Lee Minhyeong nhớ tới vẫn cảm thấy buồn cười, thấy ví dụ để nói về cậu đúng là sinh động vô cùng.

Hyeonjoon không nghĩ anh sẽ nhắc tới chuyện này, bất đắc dĩ cười nói: "Khác nhau mà, đấy là đang nói chuyện với anh thôi."

"Cậu có 2 nhân cách cơ à?" Lee Minhyeong trêu chọc cậu.

Hyeonjoon phồng má không nói gì, đúng là ở trước mặt Lee Minhyeong thì cậu rất vui vẻ tùy ý, trước mặt người khác thì không như vậy, không có nghĩ cái gì thì nói cái đó.

Lee Minhyeong thấy cậu không trả lời, cũng không làm khó cậu, đổi câu hỏi: "Cậu với Jung Jaehyun thế nào?"

Hyeonjoon gật đầu: "Rất tốt, đàn anh quan tâm tôi lắm, lần ghi hình này tụi tôi chung đội, có cả Jiwon nữa."

"Vậy là được, địa vị Jung Jaehyun cao, cậu ta chịu quan tâm cậu thì những người khác cũng không dám đụng tới cậu."

"Trừ Han Wangho ra thì những người khác ổn hết, à, còn Yoon Hayong nữa." Hyeonjoon nhớ tới lúc trước Lee Minhyeong có nói, gặp chuyện phải nói anh biết, vì vậy kể hết chuyện xảy ra trong mật thất cho Lee Minhyeong, cảm khái nói: "Lần này phải cảm ơn Jiwon, Yoon Hayong là con gái, tôi có nói lại chị ta đi nữa thì người khác cũng thấy tôi bắt nạt chị ta, Jiwon nói thì thích hợp hơn nhiều."

"Nhưng Jiwon chỉ ghi hình tập này với cậu thôi, lỡ sau này Yoon Hayong lại giở trò thì cậu phải làm sao bây giờ?"

"Đơn giản thôi." Hyeonjoon nói: "Giờ chị ta đã là người có tiền án, nếu chị ta lại có động thái gây bất lợi cho tôi thì tôi sẽ hỏi mọi người còn nhớ lần trước chị ta vu cáo tôi thế nào không? Mọi người đâu ngốc, nhất định sẽ tự hỏi liệu chị ta có giở trò cũ nữa không."

Lee Minhyeong gật đầu: "Cậu nắm chắc là được."

"Ừ."

Hyeonjoon hàn huyên cùng Lee Minhyeong một lúc, sau đó mới miễn cưỡng cúp điện thoại, chuẩn bị ngủ một lát, cậu nằm trên giường, nhìn ngày tháng trên điện thoại, chần chừ không biết có nên tặng quà giáng sinh cho Lee Minhyeong không? Nếu có thì tặng cái gì cho thích hợp đây?


Cậu đang tự hỏi thì nghe có tiếng gõ cửa, Hyeonjoon đi qua mở cửa, thấy bên ngoài là đạo diễn, Hyeonjoon hơi ngạc nhiên, hỏi: "Đạo diễn, có chuyện gì không?"

Đạo diễn vào phòng, ngồi xuống ghế salon với cậu, cười nhìn cậu, tán dương: "Hyeonjoon, biểu hiện trong mật thất của cậu hôm nay được ghê đấy, thông minh lắm."

"Cảm ơn." Hyeonjoon lễ phép nói.

"Có điều" đạo diễn thở dài: "Cậu cũng biết đấy, show của chúng ta có thiết lập tính cách, cậu chơi escape room giỏi thì ok đi nhưng sau này cậu giấu tài chút được chứ? Cậu biết mà, người nổi tiếng dễ bị ghen ghét lắm, cây cao gió cả."

Hyeonjoon không ngờ hắn qua đây để nói chuyện này với cậu, nhất thời tâm trạng có hơi phức tạp: "Nhưng tôi tham gia chương trình này là để hút fans, nếu tôi không có gì hay ho thì sao mà có thêm fans được?"

"Thì cậu đi con đường tấu hài cũng được mà, giờ người mới quay show toàn là nhờ con đường này mới nổi không đấy, ngoại hình cậu bắt mắt khá hợp con đường này."

"Tôi không biết." Hyeonjoon đáp: "Tôi không giỏi mảng này, tôi không làm được."

"Hyeonjoon à, tôi nói với cậu mấy lời này cũng là vì tốt cho cậu cả, cậu cướp thiết lập của Han Wangho cậu nghĩ Han Wangho có bằng lòng không? Cậu nghĩ đi tôi sẵn sàng đến đây thuyết phục cậu bằng những lời nói chân thành, chúng ta làm chương trình miễn là rating cao, ai thông minh hơn ai hài hước hơn không phải đều như nhau sao? Đều là chương trình của chúng ta đấy thôi?"

"Vậy là, Han Wangho nhờ chú tới?" Hyeonjoon hỏi.

"Không phải cậu ấy nhờ tôi tới, chỉ là người đại diện của cậu ấy gọi điện hỏi tôi có chuyện gì vậy? Han Wangho nhà bọn họ đến đây để làm bàn đạp sao? Cậu biết mà, nhân khí Han Wangho cao, chúng tôi không muốn xung đột với cậu ấy, chắc chắn cậu cũng không muốn xung đột với cậu ấy đúng không."

Hyeonjoon nghe vậy, cười lạnh trong lòng, cậu không muốn xích mích với Han Wangho nhưng cũng không muốn bị Han Wangho chèn ép. Một tên Han Wangho, một tên Park Jaehyuk, chỉ có hai tên này là cậu không muốn nhịn!

"Đạo diễn, những gì diễn ra trong mật thất hôm nay chú cũng thấy cả rồi đấy, toàn bộ hành trình tôi đều làm nhiệm vụ dựa theo quy tắc, tôi làm nhiệm vụ của tôi, liên quan gì đến Han Wangho, lẽ nào vì anh ta mà sau này tôi nghĩ cái gì, phát hiện cái gì đều phải giấu giấu diếm diếm, không nói gì hết sao? Thế thiết lập của tôi đâu phải tấu hài, là người câm mới đúng."

Đạo diễn cảm thấy cậu không chịu nghe khuyên bảo: "Không phải là không cho cậu nói chuyện nhưng cậu phải có mức độ thôi, không thể át đi Han Wangho được. Như việc chủ nhân bút ký hôm nay đi, nếu cậu không vạch trần Kim Doyoung hoặc vạch trần trễ hơn thì dù Han Wangho có nhầm cũng sẽ không lúng túng tới vậy. Nhưng hành động của cậu trong mật thất, thực sự cứ như đang đối nghịch với cậu ấy vậy, cậu ấy vừa chỉ ra Kang Hoon thì cậu liền chỉ ra Kim Doyoung, làm vậy không được hay."

"Có gì mà không hay? Lúc tôi vạch trần Kim Doyoung là lúc Kang Hoon đang nghi ngờ Han Wangho, nói thế thì tôi còn giúp Han Wangho phản bác lại Kang Hoon, anh ta nên cảm ơn tôi mới phải."

Đạo diễn thấy cậu dám nói vậy, nghĩ cậu còn là người mới mà tính tình đã lớn thế rồi. Hắn đang định dạy dỗ Hyeonjoon phép tắc sinh tồn của người mới thì nghe tiếng gõ cửa.

Đạo diễn nhìn về phía cậu, hỏi: "Ai vậy?"

Hyeonjoon lắc đầu: "Tôi cũng không biết." Cậu đứng lên định đi mở cửa, lại bị đạo diễn quát: "Ngồi xuống, không cần phải để ý liền giờ đâu, chúng ta chưa có nói xong."

Hyeonjoon quay đầu nhìn về phía hắn, nghiêm túc nói: "Tôi biết chú muốn nói gì nhưng tôi không đồng ý, trong hợp đồng không có điều khoản này, tôi cũng không cảm thấy việc tôi đang làm là sai, cho nên tôi sẽ không thay đổi."

"Hyeonjoon, cậu nghĩ cho kỹ, cậu không thay đổi sẽ đụng phải lộ tuyến của Han Wangho, bên chúng tôi muốn hợp tác lâu dài với Han Wangho, cậu cứ như vậy, hậu kỳ không đảm bảo được screen time của cậu đâu."

Hyeonjoon không ngờ hắn sẽ nói lời uy hiếp cậu quang minh chính đại như vậy, nhất thời có hơi nổi giận, nhưng ngay sau đó đã nở nụ cười, cậu nhìn người trước mặt, hỏi: "Bên chú ký với Han Wangho, tốn không ít tiền nhỉ?"

Đạo diễn không rõ sao cậu lại đột nhiên đổi đề tài, nhưng đây cũng không phải là việc gì không thể nói, do đó hắn gật đầu: "Đúng thế."

"Với nhân khí của Han Wangho, hẳn là cũng chỉ ký với bên chú một mùa nhỉ."

"Đây là đương nhiên."

"Vậy chú có nghĩ tới một vấn đề." Hyeonjoon lại ngồi xuống, nhìn hắn nói: "Nếu tôi đồng ý làm theo thiết lập bên chú thì mùa kế tiếp Han Wangho có chịu tham gia chương trình này nữa không? Có chấp nhận mức giá như bây giờ không?"


Đạo diễn bị câu hỏi này làm cho sửng sốt, đây quả thực là một vấn đề, quay show là quan hệ đôi bên cùng có lợi giữa nghệ sĩ và chương trình nhưng cũng là quan hệ lựa chọn lẫn nhau, trong giới này có rất nhiều nghệ sĩ cũng như có rất nhiều chương trình. [Running mùa 4] là chương trình hạng A nhưng nó không phải là chương trình hạng A duy nhất, không ai có thể đảm bảo rằng những khách mời cố định sẵn sàng tham gia ghi hình mùa này cũng sẽ sẵn lòng tham gia mùa tiếp theo, do đó nên ê-kíp chương trình luôn đối xử lịch sự với Jung Jaehyun để anh ta có thể tiếp tục hợp tác với bên chương trình.

"Nhân khí Han Wangho bây giờ không thấp, sau khi chương trình phát sóng, dựa vào thiết lập của show chắc chắn sẽ hot hơn nữa, nước lên thì thuyền lên, tới năm sau, nếu anh ta trở lại tham dự chương trình thì chắc chắn không còn cái giá này đâu nhỉ. Nhưng cũng có thể anh ta không hề dự tính sẽ tiếp tục tham gia chương trình này, minh tinh nổi tiếng như anh ta chắc chắn có rất nhiều chương trình trả giá cao mời anh ta tham dự."

"Cậu muốn nói gì?" Đạo diễn hỏi cậu.

Hyeonjoon cười cười: "Đạo diễn biết rõ tôi muốn nói gì. Han Wangho rất nổi tiếng, không sai, nhưng cũng vì vậy biến số của anh ta quá nhiều, tỷ lệ hoàn vốn đầu tư không cao. Nhưng tôi không phải vậy, nếu chú để tôi chơi bình thường, nếu tôi hút được fans nhờ chương trình thì tôi sẵn sàng báo đáp lại ê-kíp chương trình, tiếp tục tham gia ghi hình mùa tới với giá hữu nghị." .

Đạo diễn cười một tiếng: "Cậu nghĩ đâu ra đấy thật."

"Chú có thể thử xem." Hyeonjoon nói "Show này của chúng ta là vừa ghi hình vừa phát sóng, sau khi ghi hình xong 3 tập đầu tiên sẽ phát sóng tập 1, tổ tiết mục có thể xem trước hiệu quả một chút, nếu như sự thật chứng minh tôi như vậy có thể tăng rating thì 3 tập tiếp theo tôi sẽ giữ vững như bây giờ. Nếu như do tôi cứng đầu, kéo rating chương trình xuống thì 3 tập sau bất kể là muốn tôi ngốc nghếch hài hước cũng được, làm người câm cũng được, tôi sẽ không nói hai lời, nghe theo sắp xếp của chú. Thậm chí không cần netizen bình luận không tốt về tôi, mấy tập sau chú muốn cắt xén sao cũng được, dù chú không cho tôi lên hình, tôi cũng không có gì để nói."

Đạo diễn nghe vậy, không nói gì.

"Tập này cũng đã ghi hình xong, ván đã đóng thuyền, muốn thay đổi cũng không được, vừa lúc thích hợp để thử nghiệm, không phải sao?" Hyeonjoon hỏi ngược lại.

Đạo diễn suy tư một lúc lâu, hỏi cậu: "Ban nãy cậu nói, nếu cậu hot lên thì mùa tiếp sẽ tham gia ghi hình với giá hữu nghị, cậu giữ lời được không?"

"Tất nhiên là được." Hyeonjoon nói.

"Để tôi suy nghĩ xem sao." Đạo diễn suy nghĩ lúc, đứng lên, nhìn Hyeonjoon một cái, rời khỏi phòng cậu.

Lúc này Hyeonjoon mới thở phào nhẹ nhõm, cầm điện thoại lên gọi cho Kim Jeonghyeon: "Anh Jeonghyeon, đến phòng em đến một chuyến đi."


Kim Jeonghyeon nghe đến khúc đạo diễn muốn Hyeonjoon giấu tài, thấy tức cười thực sự: "Lại còn cây cao gió cả? Hắn ta điên rồi sao? Câu này dùng trong giới giải trí chắc? Cậu đồng ý rồi?"

"Không có." Hyeonjoon lắc đầu: "Em phân tích lợi và hại cho anh ta, mở một tờ chi phiếu trắng, cơ mà em cũng không nói quá trớn, em chỉ nói nếu như tổ tiết mục không chèn ép em, em hot rồi sẽ dùng giá hữu nghị tham gia ghi hình mùa tiếp theo, nhưng giá hữu nghị là bao nhiêu thì em chưa có nói."

Kim Jeonghyeon gật đầu: "Lần này cậu phản ứng nhanh đấy."

Hyeonjoon cười cười: "Dù gì em cũng đang trưởng thành mà."

Cậu nói hết một lần chuyện ban nãy đạo diễn nói cho Kim Jeonghyeon: "Chuyện là như vậy, còn lại phải nhờ anh Jeonghyeon đi xử lý."

Kim Jeonghyeon gật đầu: "Việc này cậu không cần lo, hắn ta bỏ qua anh đi nói với cậu là do thấy mặt cậu non mới muốn doạ cậu, để anh đi tìm hắn, anh còn muốn hỏi xem như này là như nào? Chẳng phải đại diện của Han Wangho nói cậu lấy Han Wangho làm bàn đạp à? Vậy anh muốn hỏi thử tổ tiết mục, bọn họ o bế Han Wangho như thế là định lấy Jung Jaehyun làm bàn đạp à?"

Hyeonjoon vừa nghe hắn muốn kéo Jung Jaehyun ra, lo là làm thế sẽ ảnh hưởng đến Jung Jaehyun, do dự nói: "Chuyện gì ra chuyện đó, không cần liên luỵ đàn anh chứ."

"Chẳng sao đâu." Kim Jeonghyeon nói: "Đàn anh cậu không để ý đâu, giờ địa vị cậu thấp, không đè ép được Han Wangho, tổ tiết mục cũng vì thế mới chịu cho cậu ta mặt mũi. Bởi vậy anh nhất định phải nhắc nhở bọn họ một chút, trong cái show này, người hot nhất, nhân khí cao nhất, địa vị lớn nhất không phải Han Wangho. Bọn họ cho Han Wangho cầm kịch bản thông minh là như nào, cảm thấy Jung Jaehyun không đủ thông minh à? Phía bên mình còn chưa bất mãn đây này, bên Han Wangho có gì mà bất mãn, thiết lập của bản thân gánh không xong còn không biết ngại đi trách móc người khác, ngu xuẩn."

"Chính xác!" Hyeonjoon gật đầu phụ họa: "Ngu xuẩn!"

Kim Jeonghyeon nghe hai chữ này của cậu, quay đầu nhìn cậu: "Hình như cậu rất ghét Han Wangho thì phải?"

"Việc hắn làm đáng để em thích à?" Hyeonjoon hỏi ngược lại.

"Cũng đúng." Kim Jeonghyeon thở dài: "Được rồi, cậu đừng lo việc này nữa, để anh đi giải quyết, lần sau lại có thêm người tới tìm cậu, cậu đẩy thẳng qua anh, khỏi phí lời với đám đấy."

"Được."

"Vậy cậu nghỉ ngơi đi, anh đi đây." Kim Jeonghyeon nói xong, đi khỏi phòng Hyeonjoon.


Buổi chiều lúc ghi hình, Shin Jiwon đi tới cạnh cậu, hỏi cậu: "Hồi trưa anh đi đâu thế? Em đi tìm mà không thấy đâu."

"Buổi trưa là em gõ cửa à?"

"Anh trong phòng hả?" Shin Jiwon ngạc nhiên nói.

Hyeonjoon gật đầu: "Lúc ấy đạo diễn trong phòng anh, không cho anh mở cửa."

"Hắn tới tìm anh làm gì? Có việc thì tìm Kim Jeonghyeon chứ?"

Hyeonjoon nụ cười một tiếng: "Han Wangho không vừa ý ban sáng anh cướp spotlight hắn ta, nói đại diện của hắn liên hệ tổ đạo diễn, bảo anh bớt lại."

Shin Jiwon cạn lời: "Bản thân hắn ta không được còn trách người khác, anh đồng ý rồi hả?"

Hyeonjoon lắc đầu: "Sao anh phải đồng ý, hắn ta nghĩ mình là ai, có tư cách gì quơ tay múa chân với anh."

"Chính xác!" Shin Jiwon vỗ vai cậu: "Anh đừng sợ, tuy nhân khí của anh không bằng hắn ta nhưng anh có Minhyeong, hậu đài anh cứng hơn hắn nhiều."

"Không dùng tới." Hyeonjoon bình tĩnh hơn Shin Jiwon nghĩ: "Quay show thôi cần gì Lee Minhyeong phải ra tay, tự anh đánh bại hắn ta được."

Shin Jiwon nghe vậy, không khỏi nhìn cậu nhiều hơn: "Anh tự tin quá ha."

"Dựa vào biểu hiện của anh trong mật thất lúc sáng thì anh có đủ cơ sở để tự tin." Cậu nhìn Han Wangho từ xa, thầm nghĩ chẳng phải Han Wangho cũng chỉ biết mấy thứ như nấu cơm, ca hát, đóng phim thôi à, mấy cái đó cậu cũng biết, thậm chí cái Han Wangho không biết cậu cũng biết, Han Wangho đã không nể mặt cậu vậy cậu cũng không cần cho Han Wangho mặt mũi, dù sao hai bên cũng chẳng ưa gì nhau, thế thì xem thử xem ai thích hợp với chương trình này hơn, ai được hoan nghênh hơn, cậu là người mới không có gì để mất, được ăn cả ngã thì thôi, thua cũng không thiệt thòi.


Với suy nghĩ đó, Hyeonjoon không hề khoan nhượng khi đấu với Han Wangho phần sau.

Cậu nhìn 3 hạng mục: chạy đường dài, khiêu vũ và gấp giấy origami còn lại trên sân, cố ý hỏi Han Wangho: "Anh Han chọn cái nào?"

Han Wangho nhìn hạng mục gấp giấy origami, nhớ tới nội dung kịch bản lúc trưa tổ đạo diễn đưa cho hắn, không phải gấp giấy thông thường mà là vừa gấp vừa trả lời câu hỏi. Hắn ta nhớ lại những câu hỏi đã đọc vào buổi trưa, đảm bảo mình vẫn còn nhớ gần hết nội dung, nói với Hyeonjoon: "Cái này đi."

Hyeonjoon không nghĩ hắn sẽ chọn gấp giấy, có điều cái này cũng không khó, gấp sao, gấp hạc, gấp hoa hồng cậu đều biết, nên gật đầu đồng ý: "Ok."

MC thấy hai người họ đã chọn xong hạng mục, giải thích quy tắc của trò chơi. Luật chơi là vừa gấp sao vừa trả lời câu hỏi trong thời gian quy định, 1 sao là 1 điểm, đáp đúng một câu là 2 điểm, đáp sai một câu trừ 2 điểm, mỗi người có 3 lượt bỏ qua.

Bắt đầu tính giờ, Han Wangho bắt đầu trước vừa gấp sao vừa trả lời câu hỏi.

"Trăng sáng soi tự bao giờ, nâng chén hỏi trời xanh. Bài thơ này được viết vào ngày lễ truyền thống nào?"

"Trung thu."

"24 tiết, sau kinh trập là gì?"

"Xuân phân."


Khi trả lời câu hỏi kết thúc, Kim Doyoung đụng Jung Jaehyun, nói với anh ta: "35 câu, bỏ 3 câu, sai 5 câu, cũng giỏi đấy, kỳ này đội tụi tôi thắng chắc rồi."

"Cứ xem đi."

"Cậu nghĩ nhóc đàn em của cậu trả lời tốt hơn được hả?" Kim Doyoung không tin: "Vậy cậu ta quay show này làm gì, sang show nhà bên quay [Bộ Não Mạnh Nhất] mới phải."

Jung Jaehyun cười cười, không nói gì.

Han Wangho đứng lên, nhường chỗ cho Hyeonjoon, nhẹ nhàng nói: "Đến cậu, thể hiện tốt nhé."

Hyeonjoon cười cười, trả lời hắn: "Sẽ thế."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro