Chương 26
Hyeonjoon không ngờ lại có đồ bên trong thú nhồi bông, bóp thử mấy cái phát hiện thực sự có chỗ cứng cứng, cậu nhanh chóng tìm kéo rạch sói bông ra, giấu trong bụng sói chính là còng tay.
Hai người đều ngạc nhiên, nhìn nhau cười: "Giờ chỉ cần tìm ra chủ nhân bút ký nữa thôi."
"Nhưng mà," Hyeonjoon không hiểu nói: "Rốt cuộc hắn giết người bằng cách nào?"
Cậu bên này nghĩ không ra, bên Kang Hoon thì phát hiện một quyển sách tên [24 Billy], Kang Hoon nhìn quyển sách hỏi Jung Jaehyun: "Quyển sách này nói về tinh thần phân liệt đúng không?"
Jung Jaehyun gật đầu.
"Sao lại để cuốn sách này trong mật thất?" Kang Hoon nghi ngờ nói.
Jung Jaehyun suy nghĩ một chút, đột nhiên có một suy đoán, anh ta hỏi Kang Hoon: "Chủ đề mật thất này là gì? Tổ chương trình có nói không?"
Kang Hoon thử nhớ lại, lắc đầu: "Hình như không có."
"Bối cảnh mật thất này là cậu đến tìm quyển sổ kia, trong sổ nói bọn họ có 7 người tới tìm kho báu, 6 người dần dần biến mất không có tung tích, cuối cùng chỉ còn mỗi chủ nhân bút ký sống sót, vậy liệu rằng cái gọi là bảo tàng chỉ là một lời dẫn, việc bọn họ đang làm cũng không phải tìm kho báu mà là trị liệu tâm lý, từ đầu đến cuối đều chỉ có một người chính là chủ nhân bút ký, thế thì 6 người biến mất không còn tăm hơi chính là nhân cách phụ của hắn, còn sót lại là nhân cách chủ của hắn cho nên tới cuối bút ký vẫn chưa nói rõ tại sao 6 người kia biến mất, biến mất như thế nào."
Kang Hoon cảm thấy cũng có lý: "Do vậy nên tổ chương trình đặt quyển [24 Billy] ở đây để nhắc nhở chúng ta, bí mật mà chủ nhân bút ký muốn bảo vệ cũng là cái này nên mới muốn giết chúng ta."
"Đúng thế." Jung Jaehyun đáp.
"Vậy hắn giết người bằng cách nào?" Kang Hoon lẩm bẩm: "Chạm vào, đánh nhẹ, sử dụng động tác hay là xài đạo cụ? Nếu là đạo cụ thì là cái gì?"
Cậu ta đang nghĩ ngợi đột nhiên nghe thấy âm thanh nhắc nhở trong phòng: "Nam Taeil, rời phòng."
Nam Taeil ngơ ngác: "Tôi? Tôi bị giết á?"
Hyeonjoon muốn đi tới quan sát, liền nghe thấy tổ đạo diễn cảnh cáo: "Không được tới gần, Nam Taeil rời phòng."
Nam Taeil đành nói tiếng "Cố lên" rồi rời khỏi mật thất.
"Chú ý quan sát nửa người trên của anh ta." Hyeonjoon nói với Shin Jiwon, mình thì nhìn chằm chằm quần và giày của Nam Taeil.
Shin Jiwon không rõ vì sao nhưng vẫn nghe theo Hyeonjoon, quan sát tỉ mỉ áo của Nam Taeil và phần cổ cùng hai cánh tay lộ ra.
Đợi đến khi Nam Taeil rời khỏi, Hyeonjoon hỏi cô: "Em có thấy cái gì khác thường không?"
Shin Jiwon lắc đầu: "Không có."
Hyeonjoon không nói gì, nhớ lại đồ vật nửa người dưới của Nam Taeil, quần jean xanh, giày thể thao đen, không có gì khác lạ, chẳng lẽ không phải sử dụng đạo cụ để loại mà là chạm vào hoặc làm động tác nào đó? Ban nãy Nam Taeil tiếp xúc với những ai?
Cậu quay đầu nhìn một vòng, căn phòng hình vuông, có 4 hướng, Nam Taeil đứng bên tay phải cánh cửa, đứng gần Nam Taeil lần lượt là Han Wangho, Yoon Hayong, Kim Doyoung của đội anh ta cùng Jung Jaehyun, Kang Hoon bên đội cậu và Min Yoon, Song Yoona kế tiếp là một vị khách mời khác.
Do đó, từ góc độ vị trí mà nói những người có hiềm nghi lớn nhất là Han Wangho, Yoon Hayong, Kim Doyoung, Jung Jaehyun và Kang Hoon, tâm lý Hyeonjoon nghiêng về 3 người Han Wangho, Yoon Hayong, Kim Doyoung hơn, vì Jung Jaehyun và Kang Hoon là đồng đội của cậu, đặc biệt là Jung Jaehyun, Hyeonjoon có ấn tượng tốt về anh ta nên cậu không muốn nghi ngờ anh ta. Nhưng theo quan điểm lý trí thì trong tập đầu ghi hình, đối với một nhân vật như vậy, việc chọn một người chơi mới chắc chắn không an toàn bằng việc chọn một người chơi cũ, theo quan điểm này thì 4 người Yoon Hayong, Kim Doyoung, Jung Jaehyun và Kang Hoon càng đáng ngờ hơn.
Hyeonjoon vừa suy nghĩ vừa tìm manh mối.
Han Wangho hơi sốt sắng, thời gian không còn nhiều nhưng biểu hiện của hắn đến tận giờ vẫn chưa có gì xuất sắc, nhất là lúc hắn vừa chỉ ra Hyeonjoon có thể là chủ nhân bút ký lại bị Hyeonjoon phản đòn khiến Han Wangho vô thức sinh ra áp lực tâm lý. Thiết lập của hắn là khôn ngoan, tổ tiết mục bày ra mật thất này cũng là để làm nổi bật sự thông minh của hắn, cho fans của chương trình nhìn thấy ưu điểm của hắn mà sớm chấp nhận hắn là thường trú mới, nhưng giờ cứ như đang may áo cưới cho người khác vậy.
Han Wangho lén liếc mắt nhìn Hyeonjoon, từ thâm tâm hắn không cho rằng Hyeonjoon thông minh hơn hắn giỏi hơn hắn, một tên chỉ xứng làm người thay thế cho mình sao có thể so với hắn được cơ chứ, chẳng qua là số may thôi. Hắn tự nhắc mình đây chưa phải là kết thúc vẫn còn cơ hội để xoay chuyển, hắn biết thông tin mấu chốt về ải thứ 5 và chủ nhân bút ký, chỉ cần tìm ra chủ nhân bút ký, phá giải ải thứ 5 thì hắn vẫn sẽ là người chiếm trọn spotlight.
Nhẫn, Han Wangho nhớ tới thông tin mấu chốt tổ tiết mục nói cho hắn là cái này, chủ nhân bút ký mang nhẫn, hắn cúi đầu âm thầm nhìn chung quanh một vòng, kinh ngạc phát hiện, ải này mọi người đều mặc thường phục nên rất nhiều người đeo nhẫn để phối hợp với quần áo.
Shin Jiwon đeo một chiếc nhẫn sapphire, Yoon Hayong đeo một chiếc nhẫn nhãn hiệu cô ta đang quảng cáo, Kim Doyoung đeo một chiếc nhẫn xa xỉ chung nhãn hiệu quần áo, Kang Hoon đeo một chiếc nhẫn đơn giản, Min Yoon đeo một chiếc nhẫn thời trang đường phố.
Han Wangho hơi choáng, không biết nên nghi ngờ ai trong số họ.
Trong lúc hắn không biết nên hoài nghi ai thì Kim Doyoung may mắn tìm được một cái hộp: "Chìa khóa ban nãy đâu? Xem thử phải của cái hộp này không, cái hộp này giấu trong chậu hoa, tôi đào ra giờ tay toàn là bùn, ai có khăn giấy không?"
"Tôi có." Shin Jiwon nói, cô có theo quen mang theo khăn giấy khi ra ngoài, nhanh nhẹn đưa tay vào túi tìm khăn giấy nhưng lúc thò tay chạm vào mới nhận ra hôm nay cô mặc váy, túi trên váy là túi giả, đành rút tay về, hơi lúng túng nói: "Tôi quên mất, đồ tôi mặc không có túi, khăn giấy tôi để trong giỏ không có cầm theo."
"Không phải trên váy em có túi hả?" Kim Doyoung nhìn trang phục của cô hỏi.
"Là túi giả để trang trí."
Cô vừa dứt lời, một gói khăn giấy rơi vào lòng Kim Doyoung, Kim Doyoung vội chụp lấy, nói với Jung Jaehyun: "Cám ơn nha."
"Nhanh lau tay rồi mở hộp đi." Jung Jaehyun nói.
Kim Doyoung mở gói khăn giấy lấy ra một tờ, Shin Jiwon nhìn từ xa thấy Jung Jaehyun sử dụng cùng một nhãn hiệu khăn giấy với mình, cô hơi ngạc nhiên vừa định nói nhưng nghĩ cảnh fans cp high banh nóc đi viết luận văn chứng minh hai người họ thực sự là một cặp thì nuốt trở vào, đợi Kim Doyoung lau tay sạch sẽ rồi mở cái hộp vừa tìm được.
Hyeonjoon nhìn túi giả trên váy Shin Jiwon, nghĩ tới câu cô mới nói: "Là túi giả để trang trí." Trong đầu có vài hình ảnh chợt lóe, cậu nhớ lại giày của Nam Taeil vừa rồi, hỏi Shin Jiwon: "Em có nhớ lúc mới gặp Nam Taeil, trên giày anh ta có một hình tròn bao quanh ngôi sao năm cánh không?"
Shin Jiwon sửng sốt một chút: "Sao đột nhiên hỏi em cái này?"
"Em ngẫm lại trước đi, có không?"
"Sao em nhớ được," Shin Jiwon mơ hồ nhìn cậu: "Em còn chẳng để ý anh ta mang giày gì nữa là."
Hyeonjoon muốn hỏi thử Jung Jaehyun với Kang Hoon, lại lo lắng lỡ đâu hai người họ có một người là chủ nhân bút ký, cậu vừa hỏi sẽ bứt dây động rừng.
Cậu nhớ rõ hoa văn hình tròn chứa ngôi sao năm cánh trên giày Nam Taeil không nằm bên trái mà là bên phải, cậu luôn cho rằng đó là hoa văn trang trí trên thân giày nhưng nếu lỡ như trên giày vốn không có hoa văn đó thì sao? Vậy có khi nào đạo cụ dùng để giết người của chủ nhân bút ký là đồ vật kiểu như con dấu không, một khi hắn in nó lên người khác, người đó liền bị "giết chết", loại khỏi trò chơi.
Có điều, Hyeonjoon nghĩ, nếu thực sự đạo cụ là thứ kiểu như con dấu vậy đạo cụ này giấu thế nào? Cất trong túi à? Thế mỗi lần lấy ra rồi bỏ vào không phiền ư? Nhưng không để trong túi thì để đâu đây? Nếu là cậu, cậu sẽ chọn giấu chỗ nào?
Kim Doyoung dùng chiếc chìa khóa Han Wangho tìm được trước đó, thành công mở cái hộp ra, lấy được một cặp còng tay và chìa khóa để mở cánh cửa ải thứ 3, mọi người thành công tiến vào ải thứ 4.
Hyeonjoon đưa ra yêu cầu: "Chúng ta soát người đi."
Cậu nói: "Cách chủ nhân bút ký giết chúng ta không gì khác ngoài dựa vào động tác cơ thể hoặc dùng đạo cụ tổ đạo diễn cung cấp, soát người kiểm tra, ít nhất có thể xem trên người mỗi người có cái gì."
Jung Jaehyun tán thành: "Được đấy."
Anh ta lên tiếng, những người khác tự khắc không có dị nghị gì nhanh chóng kiểm tra, vì quay chương trình nên mọi người cũng không mang theo nhiều đồ, bên con trai trừ Jung Jaehyun mang một gói khăn giấy, Hyeonjoon mang cây bút chiếu tia cực tím lấy được ở ải đầu thì những người khác không ai mang theo gì. Bên con gái thì Song Yoona cầm son môi theo, Yoon Hayong đem gương, Hyeonjoon bảo Shin Jiwon giúp cậu kiểm tra thử son của Song Yoona, Shin Jiwon tiếc nuối nói: "Là son thật, còn là hiệu em thích nữa."
Hyeonjoon gật đầu, thầm nghĩ, nếu chủ nhân bút ký không phải giết người bằng cách tự mình tiếp xúc với người đó, vậy hẳn là phải dùng một cách tinh vi để giấu con dấu đi, nó sẽ là gì?
Cậu nói suy nghĩ của mình cho Shin Jiwon, Shin Jiwon kinh ngạc khi thấy cậu nghĩ nhiều tới vậy, hỏi cậu: "Vậy giờ anh nói em biết để em đả thông tư tưởng giúp anh à?"
"Có chút, nhưng phần nhiều là anh lo, vừa nãy anh đánh rắn động cỏ đòi soát người, chủ nhân bút ký chắc đoán được anh đang nghi rồi, nếu suy đoán của anh không đúng thì không sao nhưng nếu anh đoán đúng thì có khi chủ nhân bút ký sẽ giết anh ở ải này. Nên nếu anh chết, em cứ dựa vào lượng thông tin này mà suy đoán tiếp."
Shin Jiwon mở to mắt ngay lập tức: "Ây khoan," cô cảm thấy nặng trĩu đôi vai: "Tuy em thông minh nhanh trí thật nhưng mấy này em không biết. Anh nói thông tin cho em là cho người mù xem tranh, tranh đẹp không? Đẹp. Nhưng người mù có thấy gì đâu."
Hyeonjoon bất đắc dĩ: "Nhưng trừ em ra anh không đảm bảo ai khác không phải là chủ nhân bút ký được."
"Jung Jaehyun cũng không luôn hả?"
Hyeonjoon lắc đầu: "Lúc Dong Yongha và Nam Taeil bị giết, Jung Jaehyun cách bọn họ không xa mấy."
Shin Jiwon cảm giác áp lực lớn như núi: "Em sợ em không gánh nổi kèo này đâu."
Hyeonjoon thấy cô chần chừ, khí thế oanh tạc Yoon Hayong ban nãy bay sạch trở nên mềm mỏng hơn nhiều, xem ra cô thực sự không giỏi khoản này, chỉ đành nói: "Thực sự hết cách rồi, sau khi anh bị loại thì em hãy công bố những thông tin này, một mình em không đoán được thì hợp mưu hợp sức chắc có thể đoán ra."
"Sao anh không công bố giờ luôn?" Shin Jiwon hỏi cậu: "Chúng ta hợp mưu hợp sức, nói không chừng sẽ tóm được chủ nhân bút ký ngay."
"Rất đơn giản, thứ nhất, anh không biết anh đoán có đúng không, thứ hai," Hyeonjoon cười cười, mang theo một tia giảo hoạt, che mic nói nhỏ với cô: "Nếu như anh đoán đúng mà chưa chết thì có thể tìm ra tên đó là ai, anh không muốn trao cơ hội biểu diễn tốt như vậy cho người khác. Suy cho cùng, ở đây anh là người ít fame nhất cần thêm fans nhiều nhất còn gì."
"Được đấy," Shin Jiwon gật đầu: "Anh biết tự giác ghê nha."
"Anh cũng đâu ngốc."
Shin Jiwon cười: "Vậy anh biết tại sao từ lúc bắt đầu đến giờ em vẫn luôn đi theo anh không?"
"Em tham gia show này không phải vì anh à? Tất nhiên là đi chung với anh rồi." Hyeonjoon che mic trả lời cô.
Shin Jiwon lắc đầu, học theo cậu che mic nói nhỏ: "Là vì kiếm thêm screen time cho anh. Người thì nhiều show thì dài, hậu kỳ sẽ cắt bớt cảnh, nhân khí anh thấp bên chương trình sẽ cắt phần anh đầu tiên. Mà em đi cùng anh thì camera của hai ta cũng chung luôn, tiếng tăm của em ở đây chỉ đứng sau Jung Jaehyun, so với Han Wangho và Kim Doyoung còn cao hơn, chắc chắn bọn họ sẽ cho em lên hình đủ thời lượng, vậy thì cũng sẽ bảo đảm screen time của anh luôn."
Hyeonjoon không nghĩ tới việc này, nghe vậy mới phát giác mặc dù Shin Jiwon không am hiểu suy luận giải mã nhưng ở phương diện khác đúng là vô cùng thấu đáo: "Cảm ơn đàn chị." Cậu cười nói.
Shin Jiwon nghe cậu gọi mình là đàn chị, rất chi là thoả mãn, thầm nghĩ sau này phải khiến Hyeonjoon gọi cô như vậy trước mặt Lee Minhyeong mới được.
Hyeonjoon vốn cho là mình sẽ chết ở ải thứ 4 nhưng lại không, sau khi Yoon Hayong, Song Yoona và khách mời tuyên truyền chết rồi, Min Yoon may mắn tìm thấy chìa khóa tiến vào ải thứ 5. Đây là ải cuối cùng, những người còn lại gồm Jung Jaehyun, Kang Hoon, Hyeonjoon, Shin Jiwon, Kim Doyoung, Han Wangho và Min Yoon.
Han Wangho nhìn 3 người hiếm hoi sót lại bên đội mình, lại nhìn sang 4 người bên đội Hyeonjoon, khoá chặt tình nghi vào thành viên trong đội Hyeonjoon. Dựa theo thông tin mấu chốt mình có được trước đó cộng với tình hình hiện tại thì hắn cảm thấy chủ nhân bút ký chắc hẳn là Kang Hoon. Kang Hoon đeo nhẫn, tuy rằng tổng thể biểu hiện không mấy xuất sắc nhưng cũng có điểm sáng, tất nhiên quan trọng nhất là hắn nghĩ với tính cách của Shin Jiwon, với cả cô mới tham gia chương trình này lần đầu thì hẳn bên chương trình sẽ không xếp cho cô thân phận này, vậy thì chỉ còn lại mỗi Kang Hoon.
Hắn nghĩ tới đây, hỏi Kim Doyoung còng tay đâu, trong lúc Kim Doyoung còn đang mơ hồ không hiểu hắn muốn làm thì hắn ta đi tới trước mặt Kang Hoon, trực tiếp còng tay cậu ta, hỏi: "Cậu chính là chủ nhân bút ký, đúng không Kang Hoon?"
Kang Hoon hơi ngây ra, cậu ta thành chủ nhân bút ký hồi nào vậy?
"Dĩ nhiên không phải." Cậu ta phủ nhận nói.
"Bây giờ chỉ còn lại vài người, căn cứ theo quy tắc trò chơi, nếu có 1 đội bị diệt sạch toàn quân thì đội còn lại sẽ thắng, mấy cậu cũng thấy đấy, đội chúng tôi chỉ còn 3 người, mà đội mấy cậu còn tới 4 người, cho nên chủ nhân bút ký chắc chắn nằm trong đội mấy cậu. Moon Hyeonjoon và Shin Jiwon đều là lần đầu ghi hình chương trình này, để ổn thỏa tổ tiết mục sẽ không sắp xếp thân phận quan trọng như vậy cho họ nên chủ nhân bút ký chỉ có thể là cậu hoặc anh Jaehyun, cậu là người đầu tiên tìm ra quyển vở kia cũng là người giữ quyển bút ký đó, lúc Yoon Hayong chết, anh Jaehyun ở rất xa chị ấy, căn bản không có cách nào giết người, vậy thì chỉ có thể là cậu thôi."
"Thế lúc Song Yoona chết thì sao, tôi cũng đâu ở gần cô ấy, giết thế nào được." Kang Hoon vặn lại.
"Khoảng cách khi đó của cả 2 chỉ vài bước, chẳng tính là xa." Han Wangho kiên trì nói.
"Tôi thì cảm thấy chủ nhân bút ký trong đội anh cơ? Hắn cố ý giết đồng bạn nhằm tạo cảnh đội mình đang ở thế yếu, để những người khác nghi ngờ chủ nhân bút ký ẩn mình trong đội tụi tôi, điều này không phải là không thể. Trong trường hợp này thì anh cũng có khả năng là chủ nhân bút ký đấy."
"Không phải tôi." Han Wangho nói.
"Không phải Han Wangho đâu," Hyeonjoon nhìn bọn họ tranh chấp nửa ngày lại không nói tới trọng điểm, lúc này mới không nhịn được mở miệng nói: "Không phải anh ta nhưng đúng là chủ nhân bút ký nằm trong đội bọn họ."
"Cậu nói nhăng cuội gì vậy?" Han Wangho thấy cậu đột nhiên nói thế, lập tức phản bác: "Sao lại trong đội tụi tôi được, chính là Kang Hoon."
Trong đội bọn họ, người đáp ứng điều kiện mang nhẫn là Min Yoon và Kim Doyoung, Min Yoon mới lần đầu ghi hình không thể gánh nhân vật này, Kim Doyoung là đội trưởng sao lại giết nhiều đồng bạn của mình vậy được, hơn nữa Kim Doyoung không giỏi chơi trò này, toàn bộ hành trình đều dựa vào thiết lập may mắn tổ tiết mục an bài cho, tiết lộ cho hắn thông tin then chốt từ sớm mới có thể bất ngờ tìm ra chìa khóa, căn bản không phải ứng viên thích hợp cho chủ nhân bút ký.
"Không phải Kang Hoon," Hyeonjoon bình tĩnh nói: "Nếu tôi không đoán sai, chủ nhân bút ký hẳn là anh Doyoung."
"Tôi á?" Kim Doyoung kinh ngạc nói: "Sao tôi lại là chủ nhân bút ký được, Hyeonjooncậu đừng oan uổng người tốt chứ."
Hyeonjoon cười cười: "Anh Doyoung, lúc này rồi mà anh vẫn diễn tốt như vậy, chương trình nợ anh 1 giải Oscar đấy." Cậu nói: "Khi Nam Taeil rời đi, tôi quan sát anh ấy rất kỹ, trên giày anh ấy có một ngôi sao 5 cánh bọc trong vòng tròn nhưng chỉ có trên giày bên phải, bên trái không có, mới đầu tôi cứ cho là phụ kiện anh ấy tự trang trí thêm. Mãi đến khi Shin Jiwon nói túi trên váy em ấy là túi giả, tôi mới nghĩ hoạ tiết đó cũng có thể không phải có sẵn trên giày mà là có người in lên, bởi vì nó nằm trên giày tạo ra hiệu ứng trang trí giống túi giả, có thể đục nước béo cò, đánh lừa dư luận."
"Mà nếu là vậy thì cách chủ nhân bút ký giết người hẳn phải dựa vào thứ như con dấu. Nên vừa bắt đầu ải thứ 4 tôi mới nói mọi người kiểm tra đồ vật trên người nhau, trong này chỉ có son môi của Song Yoona có thể đổi thành con dấu, nhưng Jiwon đã kiểm tra, xác nhận là son môi không có vấn đề gì."
Han Wangho nghe vậy, cười một tiếng: "Thế theo cậu nói thì ải thứ 4 còn tìm được cây bút chiếu tia cực tím trên người cậu kìa, vậy chẳng phải bút của cậu cũng có thể đổi thành con dấu à? Hoặc cậu trực tiếp dùng bút chiếu, chiếu đến ai, người đó bị loại."
Hyeonjoon không phí lợi với hắn, lấy bút ra chiếu lên người hắn ta, Han Wangho cả giận nói: "Cậu làm gì đấy?"
"Không phải anh nói tôi chiếu tới ai người đó bị loại à? Sao anh vẫn yên ổn đứng đây."
Han Wangho bị lời này của cậu làm cho cứng họng, nhất thời không nói được gì.
"Muốn kiểm tra không?" Hyeonjoon thảy thảy cây bút chiếu tia cực tím của mình: "Tôi để anh kiểm tại chỗ xem có con dấu nào khác không này."
Han Wangho cảm thấy cậu đang gây hấn với hắn, không nói gì.
Jung Jaehyun thấy bầu không khí không đúng, nói với cậu: "Đâu tôi xem thử."
Hyeonjoon đối với đàn anh của mình vẫn rất tôn kính, đi tới, đưa bút cho anh ta, Jung Jaehyun nhận lấy, nói với cậu: "Cậu nói tiếp đi."
Hyeonjoon gật đầu: "Tôi đã nói phát hiện này cho Jiwon biết, sau đó lúc Song Yoona rời đi, Jiwon nói với tôi em ấy thấy họa tiết này trên góc váy của Song Yoona. Điều này cũng chứng minh, chủ nhân bút ký đúng là dựa vào con dấu để loại người khác, phàm là người bị đóng dấu đều tương đương với việc bị giết chết phải rời khỏi mật thất."
"Nhưng trên người anh Doyoung đâu có con dấu nào? Không phải chúng ta đã kiểm tra rồi sao?" Min Yoon hỏi.
Trong chớp mắt Han Wangho nhận ra, nhẫn, con dấu giấu ở trong chiếc nhẫn, hắn cuối cùng hiểu tại sao thông tin mấu chốt lại là nhẫn, không chỉ nói cho hắn biết người đeo nhẫn là chủ nhân bút ký mà còn nói cho hắn biết cách thức giết người ẩn giấu ở trong chiếc nhẫn. Chỉ là hắn không nghĩ tới điểm này.
"Là nhẫn." Hyeonjoon nói: "Anh ấy giấu con dấu trong nhẫn. Tôi nhờ Jiwon xem thử giúp tôi, em ấy nói tôi chiếc nhẫn của anh Doyoung có hơi lạ, em ấy từng thấy chiếc nhẫn tương tự của thương hiệu này, nó có vẻ hơi khác với chiếc này, nhưng với thân phận của anh Doyoung thì anh ấy sẽ không đeo một chiếc nhẫn nhái. Vậy thì hẳn là nó được thiết kế đặc biệt bởi tổ tiết mục cho trò chơi này, nếu tôi đoán không sai thì mặt nhẫn của anh Doyoung mở ra được và có một con dấu bên trong. Tôi nói đúng không? "
Kim Doyoung:...
Kim Doyoung cảm thấy mình coi thường Hyeonjoon rồi, hắn nỗ lực giãy giụa nói: "Hay cậu nghĩ lại đi?"
Nhưng Shin Jiwon đã lấy còng tay ra, cười đi về phía hắn: "Nhanh nào Kim Doyoung, đưa tay chịu trói đi!"
Kim Doyoung khoát tay áo một cái: "Jiwon, em đừng dựa gần anh thế, không thích hợp."
Shin Jiwon nắm lấy tay hắn còng lại: "Không tới gần sao bắt được anh, nấp kỹ ghê đấy."
Cô còng Kim Doyoung lại rồi mà Han Wangho vẫn còn đang còng Kang Hoon.
Kang Hoon nghiêng đầu nhìn Han Wangho, bất đắc dĩ nói: "Không phải tôi thật mà, anh cũng nghe Hyeonjoon nói rồi đấy, thả tôi ra đi."
Han Wangho nhìn cậu ta, trong lòng vẫn cứ nghĩ lỡ thật thì sao, lỡ đâu hắn đoán đúng thì sao, lỡ đâu là Kang Hoon thì sao.
Hắn không thả Kang Hoon ra, yên lặng chờ tổ tiết mục phán định như những người khác. Ngay sau đó trên đỉnh đầu vang lên tiếng tổ tiết mục nhắc nhở: "Hiện tại sẽ công bố chủ nhân bút ký, bên trong mật thất này, chủ nhân bút ký là.."
Mọi người nín thở tập trung lắng nghe, tiếng nhắc nhở rõ ràng vang lên: "Kim Doyoung. Chúc mừng đội Jung Jaehyun tìm ra chủ nhân bút ký, được cộng 2 điểm."
Shin Jiwon "Yeah" một tiếng: "Đội tụi mình thắng rồi."
Hyeonjoon cũng cười, trong 4 cửa trước đó, cửa đầu và cửa thứ 2 là bọn họ tìm thấy chìa khóa mở cửa, tới cửa thứ 3 và thứ 4 là nhóm Kim Doyoung tìm thấy chìa khóa mở cửa, bằng điểm nhau, nhưng với 2 điểm hiện tại dù không tìm được chìa khóa mở cửa thứ 5 thì đội họ cũng sẽ thắng.
Han Wangho nhìn nụ cười trên mặt cậu chỉ cảm thấy cực kỳ xấu hổ, hắn nghe thấy đối thoại của Kang Hoon và Kim Doyoung: "Cái còng này mở như nào thế? Anh Doyoung anh có chìa khóa không? Trước khi đi anh để lại chìa cho em với, không thì em chơi tiếp sao đây."
"Thế vừa khéo, em xuống sàn với anh luôn đê."
"Anh là chủ nhân bút ký, không phải em, em là dân lành không đội nồi đâu."
Han Wangho chỉ cảm thấy bị mỉa mai, thậm chí còn nghĩ Kang Hoon cố tình nói vậy để chế nhạo mình, hắn âm thầm siết chặt hai tay, cái trò này đúng thật là hỏng bét. Hắn hối hận vì đã từ chối nhắc nhở của đạo diễn, nếu lúc đó hắn xem kịch bản, biết bố trí từng ải thì làm gì tới lượt Hyeonjoon cướp spotlight, cái mật thất này xây dựng cho hắn ta, giờ lại cho không Hyeonjoon may áo cưới.
Hắn không cam lòng, ở ải thứ 5 dựa vào thông tin mấu chốt đạo diễn đưa cho tìm được chìa khóa mở cửa, nhưng cũng chẳng thay đổi được sự thật là nhóm Hyeonjoon đã thắng.
Giải quyết xong mật thất mọi người đều có chút mệt mỏi, thấy vậy tổ chương trình bảo mọi người về trước ăn cơm nghỉ ngơi, buổi chiều rồi quay tiếp.
Shin Jiwon kéo Hyeonjoon đi ăn, Hyeonjoon gọi Jung Jaehyun, Kim Doyoung cũng muốn đi cùng, nhưng bị Shin Jiwon từ chối với lý do "Nội bộ công ty tụi em đi chung, anh công ty khác theo làm gì"
Đây là lần đầu Kim Doyoung thấy bài ngoại trắng trợn công khai đến thế, nhất thời không nói nên lời với cô.
Shin Jiwon rất vui vẻ, muốn cạn ly với mọi người, chúc mừng team bọn họ giành được thắng lợi lần này: "Hyeonjoon anh giỏi ghê đó, pro hơn em nhiều."
Jung Jaehyun cũng thấy phương diện này cậu rất được: "Cậu từng đọc sách hay xem TV về giải mã trước đây chưa?"
Hyeonjoon gật đầu: "Rồi, còn từng viết nhưng không viết xong."
"Sao không viết xong?" Shin Jiwon hỏi cậu.
"Tốn nơ ron lắm, cả lúc đó đang bận nên gác lại luôn."
"Vậy sau này có thời gian rỗi thì anh có thể viết tiếp, viết xong còn có thể bảo Minhyeong xuất bản cho anh, ở chùa ăn lộc Phật ghê chưa."
Hyeonjoon cười cười: "Đúng thế nhỉ."
Jung Jaehyun nghe bọn họ nhắc tới Lee Minhyeong, ngước mắt nhìn về phía Hyeonjoon, hỏi: "Kim Jeonghyeon nói cậu là em họ xa của Lee Minhyeong à?"
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro