Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 4: Lễ đính hôn

Vốn dĩ Minseok định tới nhà Hyeonjoon để ăn chực cơm tối, kết quả cơm thì chưa được ăn mà đã bị đôi cẩu nam nữ kia chọc tức đến no.

Minseok so với đương sự là Hyeonjoon còn kích động hơn, liên tục giục Hyeonjoon viết đơn xin từ chức: "Bây giờ cậu viết đơn từ chức đi, đừng làm nữa, cũng đừng nhẫn nhịn Lee gia kia nữa!"

Có lẽ là vì bảo bối, cũng vì quá thất vọng với Lee Minhyeong, Hyeonjoon bây giờ cực kỳ bình tĩnh: "Chuyện đấy không quan trọng, đợi cơm nước xong rồi hẵng nói. Tối nay cậu muốn ăn món gì?"

Cậu vừa nói vừa đứng dậy, trong lòng cân nhắc có nên nấu một món cá hay không.

Nghe nói Omega trong thời kỳ mang thai mà ăn cá thì bé con khi ra đời sẽ thông minh. Nhưng hiện tại ngửi thấy chút mùi tanh là cậu đã chịu không nổi rồi.

Minseok nghe Hyeonjoon hỏi liền theo bản năng mà liệt kê một loạt món mình muốn ăn: "Tôi muốn ăn sườn heo hấp khoai môn, cá kho tiêu, thịt lợn xào mầm tỏi, còn cả món tủ thịt heo sốt chua ngọt của cậu nữa.......!Mà khoan, không không không, viết đơn từ chức trước đi."

Hyeonjoon không để ý tới Minseok, cậu đi vào bếp mặc tạp dề lên, thuần thục đem khoai môn cắt thành từng miếng nhỏ.

Người nào không biết còn tưởng cậu thích nấu ăn. Nhưng thật ra Hyeonjoon thật sự không thích xuống bếp. Từ nhỏ cậu đã bị gửi nuôi ở nhiều nhà họ hàng khác nhau. Vì sợ bản thân bị ghét bỏ, cậu liền giành làm hết những việc trong nhà. Ngoại trừ phải rửa bát, quét nhà thì việc cậu hay làm nhất chính là nấu cơm.

Mỗi ngày chưa đến 6 giờ sáng đều phải thức dậy nấu cháo và làm màn thầu. Đến tối đi học về lại vội vàng chạy đi nhặt rau nấu cơm. Có lần cậu bị dầu nóng văng vào người nên hất đổ con cá vừa rán, dì đã nổi cơn tam bành rồi dùng roi mây đánh cậu một trận. Từ đó, Hyeonjoon không thích nấu ăn nữa.

Sau này khi gặp Lee Minhyeong, thỉnh thoảng Hyeonjoon cũng sẽ xuống bếp nấu cho hắn vài món. Vì Lee Minhyeong thích ăn, nên cậu cảm thấy nấu ăn cũng không khó chịu như trước nữa. Cậu còn đặc biệt đăng ký vào lớp dạy nấu ăn và học được vài món ngon về nấu cho Lee Minhyeong. Giờ nghĩ lại đúng là ngớ ngẩn.


"Cậu ngây người gì thế? Lại nghĩ đến tên khốn Lee Minhyeong kia à?" Minseok nghiêng người huơ huơ tay trước mặt cậu.

Hyeonjoon hoàn hồn, tiếp tục cắt khoai môn: "Không có, anh ta không xứng."

"Cậu biết vậy là tốt, đừng có đợi đến lúc anh ta cảm thấy cậu tốt hơn Lim Jiyeon, tìm đến cậu đòi tái hợp thì cậu lại bị lừa thêm lần nữa."

Động tác trên tay của Hyeonjoon khựng lại một chút, sau đó nhàn nhạt nói: "Sẽ không"

Sau đó, cậu lại bổ sung thêm một câu: "Lee Minhyeong sẽ không về tìm tôi, anh ta còn bắt tôi phải tham dự lễ đính hôn của mình và Lim Jiyeon......"

"Đm?" Minseok vừa nghe liền bùng nổ "Anh ta còn có mặt mũi bắt cậu đi? Thằng chó chết! Nếu không phải vì đánh không lại anh ta, tôi sẽ thay cậu băm anh ta thành trăm mảnh rồi!"

Hyeonjoon mím môi không nói gì, trầm mặc đem khoai môn đã cắt xong đặt lên đĩa.

Minseok vẫn tiếp tục lẩm bẩm: "Không được, Lee Minhyeong chắc chắn là muốn sỉ nhục cậu, cố tình khiến cậu bẽ mặt. Phải nhanh chóng tìm cho cậu một Alpha tốt hơn hắn!"

Nói rồi hai mắt Minseok sáng lên, tựa hồ nhớ tới chuyện gì, vội vàng chộp lấy điện thoại di động lướt lướt vài cái, sau đó đưa đến trước mặt Hyeonjoon.

"Giới thiệu cho cậu một người siêu tốt, 100% là cực phẩm, hàng to xài tốt, so với Lee Minhyeong chỉ có hơn chứ không có kém" Gương mặt Minseok tràn đầy đắc ý nói.

Hyeonjoon thấy trên màn hình là một người đàn ông mặc vest màu xám, ngũ quan anh tuấn, ánh mắt ôn hòa ưu nhã ngồi trên chiếc sofa màu trắng. Dù cách một cái màn hình vẫn có thể nhận ra mị lực này thuộc về một người đứng đắn trưởng thành. Không hề nghi ngờ gì nữa, chỉ nhìn thôi đã biết đây là một Alpha cực kỳ xuất sắc.

Minseok giới thiệu: "Anh ấy là học trường ở trường cấp 3 của tôi, tính tình vô cùng tốt. Trước đây vẫn luôn ở nước ngoài, nhưng hai năm trước bị người nhà gọi về kế thừa gia nghiệp. Anh ấy bây giờ là kim chủ ba ba đùi to nhất trong giới giải trí đấy. Mấy ông đạo diễn rồi minh tinh các kiểu đều muốn được ảnh đầu tư cho."

Hyeonjoon liếc nhìn màn hình một cái, sau đó nhìn gương mặt đầy sự mong chờ của Minseok, nói: "Nhìn cậu bây giờ y hệt bà mối."

Minseok tỏ vẻ kiêu ngạo: "Nếu mà có thể ghép đôi cho hai người, tôi tình nguyện đi bộ qua khắp mọi ngóc ngách của thành phố này."

Hyeonjoon: "........"

Minseok hứng thú bừng bừng muốn Hyeonjoon thêm vào bạn bè của học trưởng.

Thấy Hyeonjoon không hề quan tâm, Minseok liền dứt khoát đi vào phòng khách, cầm điện thoại Hyeonjoon lên, bắt cậu mở khóa vân tay. Hyeonjoon cảm thấy vô cùng bất đắc dĩ.

Nghĩ rằng bản thân và vị học trưởng kia không hề quen biết, đối phương chắc cũng sẽ không chấp nhận lời mời kết bạn SNS của mình đâu, cứ để Minseok tùy tiện bày trò đi.


Hyeonjoon chưa nói với ai về việc cậu mang thai, ngay cả bạn thân là Minseok cũng không dám nói.

Cậu sợ Minseok không cẩn thận lỡ miệng để Lee Minhyeong biết, đến lúc cậu có muốn cũng không bảo vệ được bé con trong bụng. Sau khi nộp đơn từ chức, Kang Sunghoon một câu giữ người cũng không nói, nhanh chóng phê chuẩn cho cậu.

Kang Sunghoon là cháu họ của Lee phu nhân, ở bộ phận thiết kế trang sức có thể nói là một tay che trời. Hắn đã ngứa mắt Hyeonjoon từ lâu, lúc nào cũng coi cậu là cái đinh trong mắt, cái gai trong thịt. Nguyên nhân vì sao rất đơn giản.

Bốn năm trước Hyeonjoon và Kang Sunghoon cùng tham gia cuộc thi thiết kế trang sức quốc tế, Hyeonjoon thì một đường tiến thẳng đến giải quán quân, trở thành nhà thiết kế mới nổi bật nhất năm đó, nhờ vậy mà được nhận vào làm trong bộ phận thiết kế trang sức của tập đoàn Lee thị.

Còn kẻ được mọi người xem trọng, nâng như nâng trứng hứng như hứng hoa Kang Sunghoon thì ngay cả top 10 cũng chưa lọt vào được. Đã vậy còn dính scandal đạo nhái tác phẩm của người khác. Vậy nên khoảng thời gian đó, mọi người đều đem Hyeonjoon và Kang Sunghoon so sánh với nhau.

Kể từ đó, Kang Sunghoon coi Hyeonjoon như kẻ thù.

Việc Hyeonjoon từ chức khỏi tập đoàn Lee thị cũng không gây nên sóng to gió lớn gì. Suốt mấy ngày nay đâu đâu cũng là tin tức Lee Minhyeong cùng Lim Jiyeon kết hôn, ai rảnh mà đi quan tâm tới người cũ đã bị đạp bỏ cơ chứ. Cùng lắm cũng chỉ là chê cười một phen thôi.

Còn Lee Minhyeong, chỉ sợ anh đang đắng chìm trong sự ngọt ngào của vợ mới, làm gì còn tâm tư quản việc từ chức của chồng cũ. Không, không đúng.

Hyeonjoon nghĩ, Lee Minhyeong chắc đang ước cậu cút thật nhanh, cút càng xa càng tốt đỡ phải chướng mắt hắn. Vừa đúng lúc, chờ sau khi tham gia cái lễ đính hôn đầy ghê tởm này, cậu sẽ thu dọn đồ đạc rời khỏi đây.


Lễ đính hôn của Lee Minhyeong được cử hành lúc 7h tối ở một khách sạn lớn năm sao cấp quốc tế, vậy mà anh thật sự để hai vệ sĩ thân hình cường tráng đến "Đón" Hyeonjoon.

Hyeonjoon cũng không thèm nghĩ đến việc mình xuất hiện trong buổi lễ với tư cách là chồng cũ của Lee Minhyeong sẽ bị cười nhạo cỡ nào. Rõ ràng đây là ý định của Lee Minhyeong và Lim Jiyeon, bắt cậu đóng vai thằng hề mua vui cho buổi đính hôn của hai người họ.

Trước khi xuất phát, Minseok vô cùng lo lắng, thông qua điện thoại bày kế cho cậu: "Chờ lúc nào đó nói với họ bụng cậu không thoải mái, muốn đi toilet, sau đó thì tìm cơ hội mà chuồn đi, đừng có đứng ngốc ở đấy để người ta chế giễu nghe chưa."

Hyeonjoon vẻ mặt bình tĩnh: "Không, tớ cũng muốn thử nhìn xem hôn lễ của hai người đó sẽ như thế nào."

Nhìn thử nam nhân từng bên tai cậu nói qua vô số lời ngon tiếng ngọt, thề rằng cả đời này sẽ đối xử tốt với cậu đêm nay sẽ lặp lại mấy lời âu yếm đó với người con gái khác như thế nào.


Xe rất nhanh đã chạy tới khách sạn.

Lúc này ngoài đại sảnh đã có rất nhiều khách đến, túm năm tụm ba đứng chung một chỗ, cầm ly rượu nhỏ giọng nói chuyện với nhau. Toàn là những nhân vật có máu mặt từ con nhà hào môn đại thế gia, nghệ sỹ nổi tiếng giới giải trí đến những thương nhân khét tiếng trong giới kinh doanh.

Đại sảnh được trang trí bằng rất nhiều hoa bách hợp tao nhã, ngụ ý bách niên hảo hợp, chiếc đèn chùm pha lê tỏa sáng lấp lánh chiếu lên tháp champagne ở giữa đại sảnh, mọi thứ đều rực rỡ lung linh động lòng người.

Thời điểm Hyeonjoon một thân lễ phục màu đen bước vào đại sảnh đã thu hút được sự chú ý của không ít khách mời. Một phần vì cậu là người cũ của Lee Minhyeong, một phần vì dung mạo vào khí chất của Hyeonjoon quá nổi bật, có muốn xem nhẹ cũng không được.

Bộ lễ phục kiểu Anh bó sát eo, cổ áo được gắn thêm một chiếc nơ, dáng người cao ráo, gương mặt xinh đẹp có phần nhu hòa không lạnh lùng như thường ngày.

Omega với vẻ ngoài vừa cấm dục vừa mềm mại như này chính là một mũi tên "Pằng" một cái trúng tim mấy Alpha độc thân.

Trong mắt bọn họ hiện lên tia kinh ngạc, gương mặt không chút biểu cảm nào, nhưng thân mình đã hơi hơi nghiêng về phía của Hyeonjoon, thậm chí mũi chân cũng đã hướng về phía cậu. Từ phương diện tâm lý học mà nói, những tư thế này của Alpha đã làm bại lộ suy nghĩ trong lòng họ. Bọn họ cực kỳ thấy hứng thú với Hyeonjoon, thậm chí còn có người chuẩn bị tiến lên!

Không có gì ngạc nhiên khi nói rằng, trong lễ đính hôn hôm nay họ muốn "Tấn công" Hyeonjoon!.


Nếu Hyeonjoon chịu để ý một chút sẽ phát hiện bản thân đang là tâm điểm của sự chú ý. Khắp nơi đều có Alpha nhìn cậu, bề ngoài thì ôn nhu lịch thiệp nhưng ánh mắt thì lại như lang tựa hổ.

Hyeonjoon không hề nhận ra tình huống hiện tại, sau khi bước vào đại sảnh liền ngồi trên ghế sofa ở phòng chờ, cầm điện thoại gửi tin nhắn cho Minseok. Bởi vì cúi đầu nên phần gáy của cậu lộ ra, làn da trắng nõn dưới ánh đèn trông như một khối bạch ngọc ấm áp khiến mấy Alpha kia càng lúc càng mất kiên nhẫn. Đương nhiên, họ còn chưa ngu tới nỗi tự nhiên đi đến làm phiền người ta. Ai nấy đều đang đợi cơ hội thích hợp nhất với mình.

Sự xuất hiện của Hyeonjoon làm cho cả đại sảnh xôn xao một phen. Dù là người biết hay không biết cậu đều cố ý vô tình mà liếc nhìn cậu một lần. Tò mò có, chế giễu có, khinh thường có, còn có cả những người chỉ muốn xem náo nhiệt bình thường lẫn người nhỏ giọng phán xét.

"Đằng kia chính là vợ cũ của Lee thiếu gia?"

"Đúng vậy, đẹp lắm phải không? Đáng tiếc cũng chỉ có cái mặt ưa nhìn, còn những cái khác.......!Ha, bản thân cũng có phải nhân vật chính đâu, chẳng hiểu sao lại đêm nay lại dám xuất hiện ở chỗ này."

"Có lẽ là do không biết xấu hổ." Một Omega sắc mặt trào phúng nói.

Mấy người đứng xung quanh cười nhạo vài tiếng, sau đó lại chế giễu nói: "Tôi nghĩ là vì cậu ta không cam lòng đi. Mọi người thử nghĩ mà coi, Lee gia ba đời nay đều là độc đinh, tương lai của toàn bộ Lee gia đều phụ thuộc vào Lee đại thiếu gia. Chỉ cần được gả cho anh ta thì có khác gì nằm trên núi vàng cả đời tiêu không hết đâu, muốn cái gì thì được cái đó, vinh hoa phú quý như vậy có mấy ai cam lòng từ bỏ cơ chứ."

"Mà nói đi cũng phải nói lại, không cam lòng thì làm được gì? Tôi nghe nói cái cậu họ Moon kia bị vô sinh, túi sinh sản hỏng rồi."

Lời này vừa nói ra, vài người lại nhìn về phía Hyeonjoon, ánh mắt dừng ở cái bụng nhỏ của cậu mang theo một phần thương hại, ba phần vui sướng khi người gặp họa.


Thời điểm ba năm trước khi Hyeonjoon kết hôn với Lee Minhyeong, cả thành phố đều biết chuyện này.

Lee Minhyeong còn mua nguyên một hòn đảo nhỏ tặng cho Hyeonjoon, lễ đính hôn của hai người chính là được cử hành trên hòn đảo đó. Đám cưới trong mơ kia khiến bao nhiêu người trong thành phố đỏ mắt ghen tị. Thế nhưng ai ngờ mới được ba năm, Hyeonjoon đã bị Lee gia đuổi ra khỏi cửa, kiều thê trong lòng Lee Minhyeong cũng biến thành một người khác. Đúng là quá xấu hổ.

Có người tò mò hỏi: "Lee gia sao lại cho cậu ta đến tham gia hôn lễ? Không sợ cậu ta làm loạn à?"

Một người khác bĩu môi nói: "Cậu ta mà dám à? Tôi đoán đây chính là ý đồ của Lee gia, cho cậu ta tận mắt nhìn thấy Lee đại thiếu gia cùng Lim Tiểu thư đính hôn, bóp chết cái tâm tư muốn tái hôn của cậu ta, đừng có lì lợm mà bám theo nhà họ.

Vài người gật đầu tán đồng với ý kiến này.

Nhưng cũng có vài người không hề quan tâm đến quá khứ của Hyeonjoon, ví dụ như những Alpha đang nhìn chằm chằm cậu từ nãy đến giờ kia.

Rất nhanh sau đó, một nam nhân mặc âu phục màu trắng đi đến trước mặt Hyeonjoon, nở nụ cười tuấn tú, giọng điệu ôn hòa hỏi: "Làm phiền cậu một chút, tôi có thể ngồi bên cạnh cậu không?"

Hyeonjoon ngẩng đầu, đang muốn nói chỗ này vẫn còn trống, anh cứ tự nhiên.

Không ngờ một Alpha khác cũng theo sát phía sau: "Thật ngại quá, tôi cũng muốn ngồi chỗ này. Đúng rồi, cậu Moon, tôi cảm thấy rất hứng thú với những bản thiết kế trang sức của cậu."

Hyeonjoon nhìn hai Alpha xa lạ trước mắt, một người nhẹ nhàng như ngọc, một người phong thần tuấn lãng, cả hai đều dùng ánh mắt sáng quắc mà nhìn chằm chằm cậu, trong lòng không khỏi mờ mịt.

Bọn họ làm gì vậy? Muốn bắt chuyện sao? Giây tiếp theo, lại có thêm hai Alpha nữa đi tới.

Trong số họ có một người Hyeonjoon nhận ra, là nam diễn viên đang nổi trong giới giải trí, chân dài vai rộng, thân hình cường tráng thu hút vô số fan nữ vây quanh.

Bốn Alpha đồng thời xuất hiện bên cạnh Hyeonjoon, khí thế bừng bừng, tin tức tố tràn ngập trong không khí, ánh mắt đầy khiêu khích liếc nhìn nhau làm bầu không khí nhất thời vừa vi diệu vừa quỷ dị.

Hyeonjoon nhíu mày. Cậu vốn là người lạnh lùng, không giỏi giao tiếp, đối diện với trường hợp như thế này liền quyết định đứng dậy rời đi.


Lúc này trong đại sảnh bỗng nhiên vang lên một tràng pháo tay. Hyeonjoon ngước mắt nhìn, thấy Lee Minhyeong nắm tay Lim Jiyeon từ trên lầu đi xuống.

Một người cao lớn anh tuấn, một người xinh đẹp, đi cạnh nhau giống như một cặp trời định làm người khác ngưỡng mộ.

Hyeonjoon trầm mặc nhìn, khóe môi bỗng nhếch lên, nói với Alpha mặc âu phục màu trắng đang đứng cạnh: "Bọn họ thực xứng đôi có phải hay không?"

Đối phương nhìn chằm chằm vào đôi mắt mang theo chút ủy khuất của cậu, chợt hiểu ra, nhỏ giọng nói: "Nếu cậu không vui thì có thể không cười, không cần làm khó bản thân."

Nụ cười của Hyeonjoon nhạt dần, sau đó liếc mắt nhìn sân khấu chính của đại sảnh, Lim Jiyeon đang tỏ ra ngượng ngùng, dưới ánh mắt của mọi người dựa sát vào lồng ngực Lee Minhyeong.

Lee Minhyeong ôm bả vai của cô ta, không biết nhỏ giọng nói gì mà khiến cho Lim Jiyeon cả mặt đỏ bừng, gương mặt e lệ ngượng ngùng tràn đầy ngọt ngào.

Hyeonjoon cười nhạo một tiếng, đè xuống cảm giác không thoải mái từ tận đáy lòng kia, xoay người bước ra ngoài. Ai ngờ vừa mới đi được hai bước, bốn Alpha kia đã ngăn cậu lại.

Alpha mặc bộ âu phục màu trắng bắt lấy tay cậu: "Cậu đi đâu?"

Giống như sợ Hyeonjoon sẽ chạy trốn.


Lúc này trên sân khấu, ánh mắt của Lee Minhyeong không biết là cố ý hay vô tình tìm kiếm bóng dáng của Hyeonjoon. Sau một hồi tìm kiếm thì cuối cùng cũng thấy Hyeonjoon đang đứng cùng với vài Alpha, lại còn nắm tay với một người trong số đó. Sắc mặt của Lee Minhyeong nhanh chóng trầm xuống.

Ở hôn lễ của anh, ngay trước mặt anh câu dẫn nam nhân, còn một lúc câu dẫn bốn người, mẹ nó cậu ta có ý tứ gì?! Lúc trước biết Hyeonjoon cất giấu tình nhân là một chuyện, chính mắt thấy cậu cùng Alpha khác ve vãn lại là một chuyện khác.

Lee Minhyeong không rõ trong lòng là tư vị gì, chỉ cảm thấy dường như lồng ngực thiêu hỏa, hận không thể đem Hyeonjoon nhốt lại, ai cũng không được nhìn một chút, hay chạm vào một chút!

Không có người nào so với anh hiểu tính hình của Hyeonjoon hơn. Nhìn bề ngoài thanh thanh lãnh lãnh, ở trên giường lại lãng đến không tưởng được, mỗi lần bị lăn lộn tàn nhẫn, liền ôm cổ anh mềm giọng mà kêu, rất nhiều lần Lee Minhyeong đều cảm thấy muốn chết ở trên người này.

Lúc này nhìn Hyeonjoon cùng nam nhân khác ve vãn, Lee Minhyeong trong lòng cười lạnh một tiếng, cũng mặc kệ đây là chính lễ đính hôn của mình, lập tức buông Lim Jiyeon ra, đi nhanh đến chỗ Hyeonjoon.

"Anh Minhyeong?" Lim Jiyeon lộ vẻ mặt mờ mịt, muốn giữ chặt được Lee Minhyeong nhưng góc áo anh cũng chưa đụng tới.

Các khách khứa cũng hai mặt nhìn nhau, không rõ một giây trước Lee Minhyeong còn ôm kiều thê vẻ mặt ôn nhu, giây tiếp theo như thế nào đột nhiên thay đổi mặt, khí thế âm u, gọi người kinh hãi!

Chẳng được bao lâu, mọi người nhìn thấy anh đi đến trước mặt Hyeonjoon, lúc này mới phản ứng lại, nhất định là Lee Minhyeong không vui nhìn thấy người vợ cũ ở chỗ này mới tức giận.

Không biết Lee đại thiếu gia sẽ xử lý cậu ta như thế nào? Kêu bảo an đem anh đuổi ra đi? Hay là dùng phương pháp khác làm cậu nhục nhã mà rời đi?

Các khách mời đều hứng thú bừng bừng mà chờ xem kịch vui. Nói đúng ra, là chờ xem Lee đại thiếu gia sẽ đối đãi với vị vợ cũ không biết xấu hổ này như thế nào.

Một chốc lát sau, chỉ thấy Lee Minhyeong không chút khách khí mà đem Hyeonjoon kéo sang một bên, động tác thực thô bạo, thanh âm cũng thực lãnh khốc: "Cậu tới nơi này làm gì?"

Hyeonjoon không dự đoán được Lee Minhyeong đột nhiên tới chỗ này, cánh tay bị anh dùng sức nắm chặt, cậu nhịn không được nhíu mày, đang muốn không phải anh bắt tôi đến đây để cho tất cả mọi người chê cười sao? Hiện tại lại hỏi như vậy?

Ai ngờ Lee Minhyeong một tiếng chất vấn xong, căn bản không cho cậu cơ hội mở miệng, anh nhìn thấy khăn trải bàn lập tức cầm lấy, một phen nhét vào trong miệng cậu!

"Ưm ưm" Hyeonjoon buồn bực, dùng sức quơ quơ đầu, muốn tránh thoát khỏi Lee Minhyeong bàn, lại giơ tay muốn đem khăn trong miệng lấy ra.

Ai ngờ Lee Minhyeong động tác càng mau, đem hai tay của cậu bắt chéo sau phía sau lưng, anh ta dùng một dải lụa được trang trí trên bàn một hai động tác liền đem cậu trói lại. Động tác trước sau không vượt qua mười giây, mọi người đều sửng sốt trong chốc lát, sau khi phản ứng lại là một trận cười nhẹ.

Tiếng cười này đối với Hyeonjoon vô cùng chói tai!

Cậu chưa từng có chịu khuất nhục như vậy, tự nhiên bị Lee Minhyeong ở trước mắt bao người đối xử giống như phạm nhân, không có một chút nhân cách cùng tôn nghiêm nào!

"ưm ...!" Hyeonjoon tức giận đến cả người phát run, đôi mắt đều đỏ, dùng sức giãy giụa lên.

Nhưng mà cậu bị hai người phục vụ gắt gao mà giữ lại cánh tay, căn bản tránh không được, lại nghe thấy Lee Minhyeong nói: "Đem cậu ta lên trên phòng nghỉ lầu trên đi, không có mệnh lệnh của tôi, không cho cậu ta xuống dưới, cũng không cho những người khác tiếp xúc với cậu ta!"

Lời này vừa nói ra, mấy Alpha vừa đối với Hyeonjoon có hứng thú liền lộ ra biểu tình không vui, vị nam minh tinh Alpha kia lại duỗi tay ngăn lại hai người phục vụ kia lại.

"Lee thiếu gia, cậu Moon dù sao cũng là vợ cũ của anh, anh làm như vậy có phải có điểm quá mức hay không?" Nam minh tinh Alpha nhìn Lee Minhyeong, trên mặt mang theo sự khéo léo mỉm cười, ánh mắt lại có chút thâm trầm.

Anh còn không muốn cùng omega này giao lưu một chút, nhưng không nghĩ như vậy lại bỏ lỡ cơ hội, tự nhiên không thể làm gì nhìn đối phương bị đưa lên phòng nghỉ.

"Tôi cũng cảm thấy Lee thiếu gia có điểm chuyện bé xé ra to." Người Alpha mặc âu phục cũng đứng ra, "Tôi nghĩ cậu Moon chỉ là tới chúc phúc cho anh cùng Lim tiểu thư, cũng không có ý tứ khác."

Nói anh nhìn về phía Hyeonjoon, một đôi mắt đào hoa chớp chớp, hỏi: "Cậu Moon, tôi nói không sai đi? Tôi tin tưởng cậu tuyệt đối không phải một người cố chấp không buông bỏ được một người."

Hyeonjoon lập tức gật đầu.

Lee Minhyeong lại càng thêm bực bội. Một hai Alpha này đều che chở cậu ta, còn ngay trước mặt anh liếc mắt đưa tình, thật là xem anh như không tồn tại sao! Đêm nay anh thế nào cũng phải đem Hyeonjoon nhốt vào phòng nghỉ đi, nếu không còn không biết tao hóa này muốn câu dẫn bao nhiêu Alpha!

Lee Minhyeong trầm mặt, khẩu khí lãnh ngạnh: "Đây là tôi cùng Jiyeon tổ chức lễ đính hôn, tôi không muốn xuất hiện chuyện gì ngoài ý muốn. Vì bảo đảm lễ đính hôn tiến hành thuận lợi, đối với người nào đó không mời tự đến, tôi chỉ có thể áp dụng thủ đoạn phi pháp này."

Ngay sau đó đảo mắt qua, nhìn chằm chằm người phục vụ, lạnh lùng mà nói: "Còn không nhanh đem cậu Moon lên lầu nghỉ ngơi!"

Hai người phục vụ da đầu tê rần, nghĩ đến trong lời đồn Lee Minhyeong kia âm ngoan thủ đoạn, mồ hôi lạnh đều tuôn ra, lập tức mang Hyeonjoon như bay mà lên lầu.


Lee Minhyeong!

Hyeonjoon phẫn hận mà nhấm nuốt ba chữ này, hận không thể cắn chết đối phương, cắn chết nam nhân trước mắt này đã từng nói sẽ quý trọng cậu, yêu quý cậu cả đời!

Rõ ràng là tên hỗn đản này uy hiếp cậu tới tham gia lễ đính hôn lễ này, hiện tại lại làm trò mọi người mặt nói anh không mời tự đến, làm khách khứa đều cho rằng cậu không biết xấu hổ, chưa từ bỏ ý định với Lee Minhyeong. Không còn có người nào so với anh vô sỉ hơn.

Nhìn gương mặt lạnh lùng của Lee Minhyeong, Hyeonjoon lại không có phản kháng, nuốt phẫn uất xuống trong lòng, thẳng lưng từng bước một đi lên trên lầu.

Tất cả mọi người đều xem thường cậu, Lee Minhyeong ở trước mặt mọi người nhục nhã cậu, cậu cũng muốn bảo vệ tôn nghiêm chính mình, tuyệt đối không thể ở trước mặt anh lộ ra một điểm yếu đuối nào.

Trong đại sảnh khách khứa còn tưởng lại được chê cười Hyeonjoon thêm một chút nữa, xem cậu là một Omega trang nhã, thanh cao này lại giống như mụ đàn bà đanh đá ầm ĩ, khóc lóc thảm thiết quỳ xuống van nài.

Ở đây mọi người đều ghen tị với cậu, Hyeonjoon có khuôn mặt xinh đẹp, khí chất lại tốt tất cả mọi thứ đều hoàn hảo. Bọn họ muốn nhìn Hyeonjoon lộ ra vẻ mặt đê tiện, làm cho bọn họ thoả mãn mà nhìn cậu chịu nhục. Nhưng mà Hyeonjoon không có khóc, cũng không có nháo, chỉ là quay đầu lại nhìn thoáng qua, khuôn mặt trừ bỏ có chút tái nhợt, không có một chút ít chật vật, hai tròng mắt càng bình tĩnh như nước.

Có người bĩu môi: "Thật không thú vị."

Trong đại sảnh rất mau khôi phục nguyên bản náo nhiệt, các khách mời lại lần nữa đứng chung một chỗ nói chuyện với nhau, Lim Jiyeon làm vẻ mặt ngọt ngào mà kéo cánh tay Lee Minhyeong nơi nơi kính rượu.

Uống lên vài chén rượu, hai má Lim Jiyeon ửng đỏ, nhìn Lee Minhyeong động tình mà nói: "Anh Minhyeong, không nghĩ tới anh vì lễ đính hôn của chúng ta mà lo lắng như vậy, chỉ là em sợ anh Hyeonjoon sẽ oán hận anh. Anh đừng hiểu lầm, em không phải nói anh Hyeonjoon nhỏ mọn, chỉ là sợ trong lòng anh ấy sẽ rất buồn."

"Mặc kệ cậu ta." Lee Minhyeong ôm Lim Jiyeon, không chút nào để ý đến Hyeonjoon. "Cậu ta từ trước đến nay như vậy, lòng dạ hẹp hòi, một chút việc nhỏ cũng nắm không bỏ."

"Có thể là bởi vì anh Hyeonjoon từ nhỏ không cha không mẹ nên không có ai quản giáo đi" Lim Jiyeon rũ mi mắt, nhíu lại hai hàng lông mày, thoạt nhìn thực vì Hyeonjoon lo lắng.

Đương nhiên, lời này nếu là người khác nghe thì chẳng khác nào nói Hyeonjoon không có gia giáo.

Lee Minhyeong lại cười cười, ôn nhu nói: - "Em nha, chính là quá đơn thuần. Đừng để cậu ta làm hỏng tâm trạng, đêm nay là lễ đính hôn của chúng ta, không cần bởi vì điểm này mà mất vui hứng thú."

"Vâng." Lim Jiyeon ngoan ngoãn gật gật đầu, giống tiểu miêu nhi dựa sát vào Lee Minhyeong.

Lee Minhyeong tuy rằng thực thích cô ta như vậy, trong đầu lại hiện lên hình ảnh của Hyeonjoon.

Từ đáy lòng dâng lên một tia bực bội, bỗng nhiên nhớ tới bốn năm trước, anh cùng Hyeonjoon lần đầu gặp nhau, Hyeonjoon nhìn anh chính là ánh mắt xa cách như vậy.Không phải bình tĩnh, mà là xa cách, là đem một người ra xa khỏi mình, không còn có quan hệ.

Ý thức được điểm này, bước chân Lee Minhyeong đột nhiên dừng lại, giữa mày cũng có vết hằn sâu, hận không thể hiện tại liền đi chất vấn Hyeonjoon rốt cuộc là có ý tứ gì.

Lim Jiyeon nhạy bén mà nhận thấy được Lee Minhyeong đột nhiên ôm chặt lấy thân mình, lập tức quan tâm hỏi: "Anh Minhyeong, anh làm sao vậy?"

"Không có gì." Lee Minhyeong lấy lại ý thức, cười sờ tóc cô, trong lòng lại càng thêm bực bội, đặc biệt là nghĩ đến ly hôn xong Hyeonjoon lại được rất nhiều Alpha vây quanh, trong lòng liền rất không thoải mái.

Chờ hôn lễ xong rồi, nhất định phải hung hăng "giáo huấn" tao hoá kia, xem cậu ta còn có sức lực đi tìm người khác hay không!

Nghĩ như vậy làm tâm tình Lee Minhyeong đỡ bực bội đi một ít, lại nhịn không được quay đầu về hướng phòng nghỉ trên lầu lúc này mới bình tĩnh xuống dưới.


Giờ này khắc này, Hyeonjoon đang ngồi ở trên sofa phòng nghỉ, ngoài cửa có hai người phục vụ đang đứng đấy, người khác vào không được, cậu cũng ra không được, cũng không biết khi nào buổi lễ này mới kết thúc.

Đại khái là bởi vì mang thai, còn không đến 9 giờ tối cơn buồn ngủ đã đánh úp cậu, trên người cũng có chút bủn rủn, Hyeonjoon nhịn không được nằm xuống.

Không biết qua đi bao lâu, đột nhiên miệng lưỡi trở nên khô rát, thân mình cũng càng ngày càng mềm, một loại quen thuộc, cảm giác khô nóng ập đến. Không xong!

Hyeonjoon trong lòng trầm xuống, đột nhiên mở mắt ra, vội vàng mà thở phì dốc. Cậu không dự tính được trước là kỳ động dục của cậu đến nhanh như vậy.

Nếu không nhanh uống thuốc ức chế vào hoặc là tiêm thuốc ức chế vào, tin tức tố của cậu khẳng định sẽ thu hút các Alpha trong đi lên... Đang nghĩ ngợi tới, "Phanh!" Một tiếng, phòng nghỉ bị người hung hăng mở ra.



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro