Một đêm (1) R16
Tên gốc:One night
Tác giả: blvepixie
Nguồn đọc : wattap
Gun: hắn
Goo: anh
Tóm tắt : cuộc gặp gỡ giữa Gun và Goo
Có yếu tố 16+( chắc thế) ,trẻ em không lên đọc .Xin cảm ơn
.....
Jonggun nhìn tòa nhà trước mặt. Hắn hít một hơi rồi bước vào tòa nhà nguy nga trước mặt mang tên "CLUB VIVI". Jonggun nhìn quanh rồi đi về phía quầy bar đối diện ngay với người pha chế,ngồi xuống chiếc ghế trống rồi gọi đồ uống. Trong thời gian chờ đợi pha chế đồ uống của mình, Jonggun nhìn quanh một chút để xem có điều gì khiến hắn có thể chú ý không. Ánh mắt Jonggun dừng lại ở một người có mái tóc vàng ngồi cách mình không xa. Gun chộp lấy ly nước vừa được bưng ra rồi đi về phía người đang uống rượu một mình. Cẩn thận ngồi xuống cạnh chàng trai tóc vàng.
"Xin chào, tôi có thể ngồi đây được không?" Jonggun lên tiếng khi cảm thấy anh chàng bên cạnh đang bận uống rượu nên không nhận ra sự có mặt của mình. Người đó ngừng uống rượu rồi liếc nhìn Jonggun. Anh chỉ gật đầu nhẹ rồi lại tiếp tục uống.
Jonggun gãi đầu suy nghĩ ,có vẻ bông hoa bên cạnh dường như không quá quan tâm đến việc hắn đến .Nhưng sẽ không phải là Jonggun nếu hắn dễ dàng bỏ cuộc. Ánh mắt Jonggun không thể nào rời khỏi sự hấp dẫn vẫn đang uống rượu bên cạnh. Mặt anh đỏ bừng với làn da trắng càng tôn lên vẻ đẹp lai tây này. Nhìn cái chai rỗng trước mặt thì có vẻ như anh đã uống rượu được một lúc rồi.
"Này, uống đi. Cậu say quá rồi," Jonggun chộp lấy chai nước uống đang được một người xa lạ cầm.
"Cái quái gì thế, cứ làm phiền tôi vậy" như một đứa trẻ, anh cau mày ôm lấy chai nước uống để Jonggun không giật lấy. Mặt anh đỏ bừng như cua luộc. Người ta xác nhận rằng anh ấy đã rất say.
Jonggun mỉm cười một chút, rồi từ từ cầm lấy chai nước uống đang được ôm.
"Cậu say rồi, nên ngừng uống rượu thôi"
“Tôi vẫn chưa say,” anh cố lấy chai nước uống mà Jonggun đã lấy, nhưng Jonggun không cho. Bực mình, anh đứng dậy định gọi thêm ly nữa nhưng cơ thể lắc lư vì quá say. Jonggun nhìn thấy vậy liền lập tức nhanh chóng đứng dậy, đỡ lấy vòng eo thon gọn của chàng trai say rượu trước mặt, tránh việc anh ngã xuống.
“Tôi đã bảo là cậu say rồi mà,” Jonggun siết chặt vòng tay hơn. Người đang được ôm chỉ biết nhượng bộ vì đầu anh ta thực sự rất choáng váng. Jonggun mỉm cười rồi từ từ bế cậu chàng đó vào lòng và đặt anh ta ngồi trên ghế sofa.
“Đây, cứ nằm đi thì tốt hơn,” Jonggun ngồi xuống rồi kéo cơ thể của người đẹp mà hắn vẫn chưa biết tên rồi để nằm xuống và dùng đùi mình làm gối. Tất cả những gì anh ta được yêu cầu làm là tuân theo và bắt đầu thư giãn cơ thể, sau đó nhắm mắt lại để giải tỏa cơn say. Jonggun nhìn thấy điều đó chỉ mỉm cười và đắp cho anh chiếc áo khoác mà hắn mang theo cho đỡ lạnh.
Trong khi chàng trai tóc vàng đang ngủ, Jonggun chỉ nhìn chằm chằm vào khuôn mặt đang ngủ say. Không hiểu sao hắn lại rất có hứng thú với người con trai này, mặc dù mới gặp và thậm chí còn chưa biết tên. Hắn cần thận vuốt ve đôi má vẫn còn ửng đỏ của anh. Rồi ánh mắt di chuyển sang đôi môi hơi hé mở. Jonggun nuốt khan,hắn không thể rời mắt khỏi đôi môi đỏ mọng đó. Cảm giác nhộn nhạo trong cơ thể gào thét như muốn hôn lên đôi môi quyến rũ đó.
"Nghh," chàng trai mà hắn nãy giờ đang chăm chú bỗng rên rỉ một tiếng. Jonggun nao núng rồi nhìn đi chỗ khác,mặt hắn nóng bừng.
"Tôi đang ở đâu?" Người con trai nãy giờ nằm trong vòng tay hắn đứng dậy ôm đầu.
“Ơ, đừng dậy ngay." Jonggun ôm người ngăn không cho đứng dậy ngay,vì Jonggun chắc chắn rằng anh vẫn còn choáng váng. Tuy nhiên, người bị ôm lại lắc đầu ,cảm giác có vẻ vẫn nâng nâng cơn say.Anh lắc đầu một chút để lấy lại chút tỉnh táo và ngồi cạnh Jonggun. Rồi anh nhìn Jonggun với vẻ bối rối.
"Cậu là ai?"
"Tôi là Jonggun, tôi ngồi cạnh cậu. Tôi thấy cậu say quá nên tôi xử lý việc đó", Jonggun giải thích trong khi nhận bộ đồ mà người đàn ông tóc vàng trước mặt đưa cho, trông vẫn còn bối rối.
"Cảm ơn, tôi làm phiền cậu rồi"
"Không hề, liệu tôi có thể biết tên cậu là gì không?"
"Tên tôi là Jungoo, Kim Jungoo." Anh chàng tự xưng là Jungoo đưa tay ra và Jonggun vui vẻ chấp nhận.
*Jungoo.." Jonggun lẩm bẩm tên của người con trai mà hắn vừa mới biết tên.
"Vậy tôi xin tạm biệt, cảm ơn vì đã chăm sóc tôi," Jungoo tìm điện thoại di động của mình và ngay lập tức chộp lấy khi nhìn thấy nó trên bàn trước mặt.
“Đợi đã,” Jonggun nắm tay Jungoo.
"Tại sao?" Jungoo nhướng mày bối rối.
"Tôi đã chăm sóc cho cậu, cậu có thể uống cùng tôi được không? Sẽ không lâu nữa đâu," Jonggun hỏi. Jungoo lưỡng lự. Anh liếc nhìn chiếc điện thoại đang rung của mình rồi quay sang Jonggun, người đang cầu xin. Ugh Jungoo không để ý tới ánh mắt của Jonggun và ngồi xuống.
"Được rồi, tôi sẽ đi cùng cậu. Nhưng tôi không uống vì đầu cảm giác vẫn choáng lắm", Jungoo ngắt lời. Khuôn mặt của Jonggun ngay lập tức sáng lên.
"Được thôi,"
Jonggun ngay lập tức gọi đồ uống cho mình. Anh ấy đã không chạm vào đồ uống của mình suốt thời gian vừa rồi vì bận chú ý đến Jungoo. Gương mặt của Jungoo quyến rũ hơn bất kỳ loại rượu nào.
Jonggun liếc nhìn Jungoo, người có vẻ lo lắng. Anh ta nhìn vào điện thoại di động của mình nhiều lần và tỏ ra khó chịu.
"Tại sao?" Jonggun tò mò hỏi.
Jungoo cắn môi, do dự không biết có nên nói với người đàn ông mình vừa gặp hay không.
"À, xin lỗi tôi đã vô lễ, nếu cậu không phiền, tại sao cậu không trả lời nó?"
Jungoo lắc đầu.
"Không sao đâu, đó không phải chuyện quan trọng đâu. Chỉ là bạn trai cũ vẫn đang làm phiền tôi thôi", Jungoo giải thích. Anh liếc nhìn chiếc điện thoại đang rung lên lần nữa, rồi cáu kỉnh nhấc máy.
"Còn gì nữa, anh đã làm phiền tôi từ trước đó rồi," Jungoo hét lên. Không quan tâm đến Jonggun ngồi cạnh mình.
"Anh đang ở đâu? Sao anh lại nhấc máy lâu như vậy?"
"Chúng ta không còn quan hệ gì nữa nên đừng gọi cho anh nữa," Jungoo lập tức tắt điện thoại với sự bực bội, sau đó ném chiếc điện thoại lên bàn.
Jonggun chỉ quan sát hành động của Jungoo trong khi nhấm nháp đồ uống của mình.
"Uống?" Jonggun đưa ly của mình cho Jungoo nhưng anh ấy chỉ lắc đầu.
“Ôi đồ khốn,” Jungoo đột nhiên chửi rủa. Jonggun chỉ im lặng quan sát trong khi thỉnh thoảng nhấm nháp đồ uống của mình. Không hề nhận ra, một nụ cười hiện lên trên môi Jonggun khi hắn nhìn chằm chằm vào Jungoo.Có lẽ anh nhận ra mình đang bị ánh mắt nào đó nhìn quá lâu nên ngạc nhiên nhìn về phía Jonggun.
" Có gì trên mặt tôi à?" Jungoo hỏi. Jonggun lắc đầu.
"Anh chỉ đang thắc mắc tại sao lại có những chàng trai ngọt ngào như em"
Jungoo, người nghe thấy những lời của Jonggun, chỉ nhìn chằm chằm, má anh ấy đột nhiên ửng hồng.
"M-ý cậu là sao, tôi đẹp trai, không ngọt ngào," Jungoo càu nhàu trong khi vuốt thẳng áo để che đậy hành vi sai trái của mình.
"Ừ, em đẹp trai, ngọt ngào và xinh đẹp, anh rất thích," men rượu khiến người ta không làm chủ được hành động,không biết hắn có nhận ra hay không. Jonggun đưa tay ra vuốt ve má Jungoo,có vẻ như hắn đã bắt đầu say rồi.
Jungoo sững người, bàn tay Jonggun đặt lên má anh có cảm giác lạnh lẽo trái ngược với gò má nóng bừng của anh.
Không thấy có sự phản kháng nào, ngón tay của Jonggun di chuyển đến đôi môi hơi hé mở và xoa nhẹ bằng ngón cái của mình. Jungoo nắm tay Jonggun rồi nhìn người đàn ông tóc đen với ánh mắt buồn bã. Thành thật mà nói, ham muốn tình dục của anh đã bị cuốn hút kể từ khi ngón tay của Jonggun chạm vào má anh. Anh từ từ đưa mặt mình lại gần.
“Nếu cậu thích tôi, hãy biến tôi thành của cậu,” Jungoo thì thầm trước khi thu hẹp khoảng cách giữa họ.
Chết tiệt với tình trạng mới quen của họ, tâm trí Jungoo giờ chỉ tập trung vào hương vị của đôi môi Jonggun mà anh không ngờ lại rất ngọt ngào hòa quyện với vị rượu mà hắn đã uống.
Jonggun không bỏ phí cơ hội ngàn vàng này, ngay lập tức ôm lấy người Jungoo và đặt anh ngồi lên đùi mình. Tay hắn di chuyển ra gáy Jungoo để nụ hôn của họ sâu hơn, trong khi bàn tay còn lại của hắn luồn vào dưới chiếc áo sơ mi Jungoo đang mặc và vuốt ve làn da mịn màng khiến Jungoo thở hắt ra giữa nụ hôn của họ.
Jungoo dần cảm thấy không khí không thông rồi cúi đầu để hít thêm oxy. Ngoài môi của Jungoo, Jonggun còn di chuyển môi dần đến chiếc cổ dài của chàng trai và hôn say đắm, thỉnh thoảng liếm mút ,ngấm nháp hương vị da thịt của người đẹp trong lòng.Để lại dấu ấn sở hữu của mình.
"Nghh Gun..ahh.," Jungoo không thể kìm được tiếng rên rỉ khi môi Jonggun trượt xuống ngực anh và hôn lên nụ hoa nhỏ trên ngực anh.
Nghe tiếng thở dốc của Jungoo, ham muốn của Jonggun lên đến đỉnh điểm. Hắn vội vàng đứng dậy nắm lấy tay Jungoo rời khỏi nơi đó. Jungoo bối rối chỉ có thể theo bước Jonggun khi hắn đi về phía xe của mình.
“Vào đi,” Jonggun nói sau khi mở cửa xe cho Jungoo. Người con trai tóc vàng ngoan ngoãn làm theo, bước vào và ngồi vào ghế phụ.
Jungoo ngọt ngào ngồi xuống mà không hỏi Jonggun đưa mình đi đâu, thay vì hỏi anh lại thích trêu chọc Jonggun bằng cách chạm vào bên đùi được che trong quần của Jonggun.
"Jungoo, anh phải tập trung lái xe, kiên nhẫn nhé," Jonggun nhẹ nhàng gạt tay Jungoo ra rồi tăng tốc độ xe, muốn nhanh chóng về đến căn hộ vốn là đích đến của hắn. May mắn thay cơn say đã bắt đầu biến mất. Jungoo cau mày nhưng cuối cùng anh vẫn ngồi bình tĩnh không quấy rầy người nọ.
Đỗ xe xong, Jonggun bước xuống xe rồi tiến đến cánh cửa nơi anh đang ngồi. Mở cửa cho Jungoo rồi kéo tay anh về phía thang máy. Jonggun sốt ruột nhấn nút thang máy, rồi ôm chặt Jungoo.
"Chúng ta đang đi đâu vậy?"
"Nhà tôi"
"Anh đang làm gì vậy?" Jungoo ngạc nhiên hỏi.
"Tôi muốn đụ cậu," Jonggun trả lời.
"Sao không đi khách sạn?"
“Đừng hỏi nhiều nữa”, Jonggun lập tức bước ra khỏi thang máy, không quên nắm lấy tay Jungoo
Sau khi cửa mở, Jonggun lập tức đẩy Jungoo vào và hôn anh một cách mãnh liệt. Môi, má và cổ của Jungoo đều không thể thoát khỏi môi Jonggun. Lửa nóng đã bừng lên,khó có thể đợi chờ thêm. Jonggun lột hết quần áo của Jungoo rồi bế anh lên đưa về phòng ngủ, đồng thời tiếp tục hôn đôi môi căng mọng của Jungoo cho đến khi chúng sưng tấy.
Jonggun ném người Jungoo lên tấm nệm mềm mại rồi cởi bỏ quần áo của chính mình.
Jungoo nuốt khan, thân hình cường tráng của Jonggun thực sự anh rất thích . Bàn tay anh vươn ra chạm vào từng khối cơ bắp đẹp như tượng tạc của Jonggun.
"Hửmm??"Gun
Mắt anh hướng về phía chỗ gò cao giữa hai chân của Jonggun, rồi kéo khóa quần xuống giải phóng bộ phận nam tính đang cứng ngắc của Jonggun. Jungoo nhìn chằm chằm. Kích thước của Jonggun thực sự rất khác thường, dương vật tiết ra tinh trùng trông rất to và dài. Jungoo nuốt khan lần nữa khi tưởng tượng Jonggun sẽ đưa thứ đó vào trong cơ thể mình.
“Có vẻ như ngày mai tôi không thể đứng dậy được rồi,” Jungoo lẩm bẩm.
......
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro