Chap 6 : Cô là ai?
Sáng hôm sau , đem đôi mắt thâm như gấu trúc của mình ngồi dậy đánh răng rửa mặt rồi gọi một cuộc điện thoại
" Alo , cô Liêm ạ? "
" Alo bà chủ là tôi đây ạ "
" Hôm nay tôi muốn đến biệt thự để đón lũ trẻ về nhà "
" Dạ………dạ bà chủ muốn đón lũ trẻ về ạ? "
" Ừ , tý nữa tôi sẽ đến"
" vâng ạ bà chủ "
Giọng nói bà Liêm có đôi chút vui mừng , Hạ Hy cảm thấy kỳ lạ , cô đón đứa bé đi bà ta không cảm thấy buồn chút gì à? Dù gì cũng 4 năm bên nhau cơ mà
Dù nói vậy nhưng Hạ Hy cũng nhanh chóng bỏ qua vấn đề , cô sau khi làm vệ sinh cá nhân xong liền xuống bãi đỗ xe , ghé vào siêu thị thấy trên đường mua một ổ bánh bao vừa lái xe vừa ăn
Rất nhanh đã tới nơi , căn nhà riêng mà cô mua cho bà Liêm dùng để chăm sóc lũ nhóc
Căn nhà nhìn khá đẹp , có vẻ thơ mộng , đi sâu một chút vào căn nhà , đứng ngoài cổng nhìn vào có đôi chút trống vắng , lạnh lẽo
Nhìn vào ngôi nhà da gà da vịt Hạ Hy nổi hết nên , thật sự cô hơi sợ , định bấm chuông cửa để vào nhà thì thấy một đứa bé mái tóc màu vàng nhìn khá dễ thương lắm lấy tay cô
Đôi mắt cậu bé đó màu xanh nước biển nhìn hơi giống người ngoại quốc , sau khi nắm được tay cô liền lắc lắc nói với một chiếc giọng rất là cute
" Cô ơi ~~ cô là ai ? Vì sao lại tới đây ạ? ~~~~"
Hạ Hy là một người càng lớn lên phát triển lên tính tình lại càng thêm đôi chút lạnh lùng , nên đứa trẻ nào nhìn thấy cô đều một khóc , hai né
Không ngờ hôm nay lại có một đứa trẻ với khuôn mặt thiên sứ như vậy tới nắm tay cô hỏi cô vì sao tới đây
" Cô tới để đón con gái cô ? "
" Con gái ~~? "
" Ân , cô tới để đón hai đứa con gái cô , tụi nó là song sinh ''
" Ở ngôi nhà này "
Tay Hạ Hy chỉ chỉ vào ngôi nhà , ngôi nhà này nhớ năm đó cô mua vì nhìn thấy đẹp đẽ thơ mộng , có không khí ấp áp của gia đình , không hiểu bây giờ nhìn vào làm sao nó lại u ám lạnh lẽo đến đáng sợ
" Nhưng mà cô……"
Bàn tay cậu bé không lắc nữa , giọng ngỏ dẫn , chỉ chỉ phía bức tường kia , cô nhìn thấy khá quen mắt , cậu nhóc nhìn khá giống cậu bé này , cô mới nhận ra thì ra hai anh em hị là song sinh
Cậu bé có mái tóc màu vàng , mặc đồ màu trái ngược với em trai cậu là màu đen , đôi mắt xanh biển tuyệt đẹp , nhìn lôi cuốn như muốn hút hồn người vào trong đôi mắt xanh ấy
Một tay ôm trái bóng lưng dựa vào tường , đôi mắt nhẹ nhàng lướt qua bên này
" Ngôi nhà này là của mẹ mua cho tụi con , kia là anh trai con , nhưng bọn con lại là nam……"
Bọn nhóc đang nói , thì đột nhiên có một người phụ nữ trung niên nhìn thấy cô liền chạy ra mởi cửa
" Bà chủ , bà chủ cô tới rồi à? Thật thất lễ quá , tôi đang định ra đón cô mà cô đã tới rồi à , bà chủ mau vào nhà đi , đứng ở đây nắng lắm bà chủ "
" Ân "
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro