Chap 3
Sáng sớm, cả lớp ra biển tắm. Bất chợt, một đứa khựng lại, mặt biểu cảm 50 sắc thái. Thằng bé quay sang chỉ trỏ đứa bạn đi cùng. Thằng đi cùng lại gọi thêm 2 đứa nữa cùng đứng lại xem. Rồi 1 đoàn rồng rắn đứng trên bờ phi lao nhìn mà không ai dám bước xuống bãi cát. Trang Anh là đứa ra cuối cùng. Và có thể ngờ được không? Khuôn mặt cả 1 ngày ủ dột, cười như mếu bỗng chợt mỉm cười tươi roi rói. Trên bãi cát, bao nhiêu trái trái tim, từ be bé đến to to xuất hiện chỉ với một dòng chữ: Trang Anh - tớ thích cậu".
Không gian như đặc quánh lại, và Mặt Trời phúa xa xa cũng bắt đàu ửng hồng như khuôn mặt cô bạn tôi bây giờ. Một đứa nào đấy phá tan sự im lặng:
- Chị bí sướng nhé! Được anh nào trong đoàn để ý?!
- Hay là Hoàng nó gửi lời gió tới đến đây nhỉ? - Có đứa thì thào.
Chẳng cần biết lí do, với Trang Anh, bất kể đó là ai, hẳn cô bạn đang sung sướng chết đi được! Nụ cười rạng rỡ trở lại sau một ngày ủ dột, cô bạn chạy ra biển đầu tiên, đùa sóng và nhảy múa "hồn nhiên hơn cô tiên". Cả hội con gái cũng chạy theo bắt chước, trong khung cảnh trời bao la bát ngát. Tiếng cười giòn tan hoà với tiếng rì rào của sóng biển.
***
Thắng nhập đoàn chúng tôi muộn một hôm. Gãi đầu gãi tai, "thằng cu" bảo:
- Nhớ lớp không chịu được!.
- Nhớ lớp hay nhớ Bí Thư? - Cả lũ nhao nhao.
Sau này về đến Cẩm Phả, nhắc lại cuộc đi chơi, đứa nào cũng kể lại câu chuyện ấy như kiểu một câu chuyện cổ tích. Riêng tôi, chỉ biết nghe và cười. Bởi vì có ai biết rằng, sáng sớm hôm ấy, tôi cũng ra biển từ rất sớm.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro