#2
"Chẳng ai thích nổi sự cô đơn, người ta luôn mong đến những điều tốt đẹp hơn. Có thể ở bên nhau, cùng nhau xây dựng tương lai, cùng nhau trải qua những ngày tươi đẹp hay khó khăn. Tóm lại có thể cùng nhau nắm tay đi qua hết ngày này sang ngày khác, cho đến khi già.
Chẳng ai thích nổi sự cô đơn, khi mỗi ngày đều phải một mình làm tất cả. Tự mình đi làm đi học, tự mình vất vả sớm hôm, tự mình lo lắng mọi điều trong cuộc sống. Trời nắng hay mưa cũng phải tự biết cách chăm sóc bản thân để không ốm. Nếu có ốm cũng phải tự biết mua thuốc để mau khỏi bệnh. Bệnh cũng chẳng ai lo, tốt nhất nên khỏe mạnh để kiếm tiền thì hơn.
Chẳng ai thích nổi sự cô đơn, khi mỗi sáng thức giấc khỏi những giấc mơ, không thấy em, không thấy em, cứ vội vã tìm em trong mơ hồ. Hóa ra đã rời xa nhau, nước mắt trực trào, thế là gục xuống nức nở từng hồi mà mãi không thôi.
Chẳng ai thích nổi sự cô đơn, nhưng lại không thể từ chối cô đơn. Bởi vì người không chọn mình, hạnh phúc không chọn mình, bởi vì bản thân đã được định sẵn phải một mình trôi qua từng ấy ngày tháng, phải được tôi luyện đến mạnh mẽ hơn sắt đá, để đến một ngày lấy cô đơn làm bạn, lấy nỗi buồn làm hạnh phúc. Chẳng còn sợ hãi khi phải ở một mình nữa. Bởi vì, đã chẳng còn gì để mất nữa rồi.
Em thật sự không muốn cô đơn, nhưng em nghĩ, em đủ mạnh mẽ để chạy qua mỗi ngày không anh."
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro