G x D
Là một người hướng ngoại hiếm có khó tìm trong giới LOL, Lee Minhyung chưa bao giờ che giấu cảm xúc của mình.
Xưa đến nay, cậu luôn thẳng thắn bộc lộ suy nghĩ cá nhân, không hề né tránh hay e ngại biểu đạt cảm xúc. Cậu sẵn sàng trao đổi ý kiến của mình với khán giả trong livestream và thể hiện năng lực đỉnh cao của bản thân mình.
Cậu tự tin nhưng không hề mù quáng, lạc quan nhưng không khờ khạo, điều này rất hiếm có. Nó giúp cậu có khả năng học hỏi nhanh, tiếp thu lời đánh giá của mọi người rồi phát huy và cải thiện ưu điểm khuyết điểm, đồng thời cậu cũng rất ham tự học.
Ừm... Tất nhiên...
Trong đó còn bao gồm học lên giường với tiền bối như thế nào.
Thật lòng thì, lúc mới nhìn thấy Kim Hyukkyu, thứ đầu tiên Lee Minhyung để ý là bàn tay anh. Cổ tay mảnh khảnh vô cùng, khớp xương yếu ớt vô cùng, dường như có thể bị bẻ gãy rất dễ dàng. Nhưng trong trận đấu, đôi tay này lại cực kỳ mạnh mẽ, thực hiện nhiều pha xử lý tinh xảo vô song. Sự tương đồng về suy nghĩ của ADC khiến tinh thần Lee Minhyung hưng phấn.
Thứ cảm giác hưng phấn này đạt đến đỉnh điểm trong phút giây hai người chạm nắm tay nhau sau trận đấu.
Lee Minhyung thích người giỏi.
Nhất là trèo lên trên người giỏi.
Vì vậy cái tên Kim Hyukkyu và ID Deft chui vào đầu Lee Minhyung, mài đi mài lại, nhớ mãi không quên.
Cậu muốn làm quen với người giỏi, cậu muốn Kim Hyukkyu tiếp thu mình.
Nhân lúc tập huấn ASIAD, cuối cùng Lee Minhyung đã có cơ hội tiếp xúc gần Kim Hyukkyu lần nữa. Ngày trước hai người chỉ có thể gặp mặt trên trận đấu, quá ít cơ hội để nói chuyện với nhau. Mà tính Kim Hyukkyu thì ngại ngùng, Lee Minhyung cũng không dám phá nát bầu không khí trầm tĩnh quanh Kim Hyukkyu tùy tiện.
Cậu chỉ có thể đánh ánh mắt thăm dò hết lần này tới lần khác, soi từ đầu đến chân, từ trên xuống dưới. Cậu phát hiện, toàn thân vị tiền bối này, chỗ nào cũng thật xinh đẹp, chỗ nào cũng hấp dẫn người khác. Như vậy mới đúng, Lee Minhyung kiêu ngạo nghĩ, đây mới là Kim Hyukkyu huyền thoại chứ.
Quan sát cẩn thận sẽ phát hiện vài điều đặc biệt, thí dụ như, Kim Hyukkyu có một nốt ruồi giọt lệ, nó khiến cả người anh thêm phần khiêu gợi. Ví dụ như, lúc nói chuyện, Kim Hyukkyu rất ưa vểnh môi bĩu môi trước một cái, khí chất chậm rãi từ tốn, tỏa ra cảm giác thả lỏng.
Có điều thứ Lee Minhyung thích nhất vẫn là nốt ruồi trên mu bàn tay anh, đính giữa ngón trỏ và ngón giữa, dâng lên hạ xuống theo động tác tay của anh. Lee Minhyung cảm thấy nó thật đẹp làm sao, đẹp tới nỗi khiến người ta muốn liếm một cái lên nốt ruồi nho nhỏ đó.
A... anh Hyukkyu có cho mình liếm thử không nhỉ? Lee Minhyung vô cớ nghĩ ngợi, nếu như mình van nài anh Hyukkyu, anh Hyukkyu có từ chối không? Sẽ có, đúng không... Nhưng mà nốt ruồi của anh Hyukkyu đẹp tuyệt làm sao...
Lee Minhyung không hề cảm thấy suy nghĩ của mình có vấn đề gì, dù thậm chí hiện giờ cậu ta còn chẳng thân quen gì với Kim Hyukkyu. Điều này thôi thúc cậu muốn biết, nếu như cậu và Kim Hyukkyu thân quen rồi, cậu có thể làm càn tới mức nào.
Mà tập huấn đúng là một cơ hội tốt để làm quen với Kim Hyukkyu.
Lee Minhyung đã bắt chuyện được với Kim Hyukkyu như cậu muốn. Lee Minhyung là một người vui tính, hơn nữa tính Kim Hyukkyu chan hòa hòa đồng, thế nên bầu không khí giữa hai người tốt như dự đoán. Mỗi khi Kim Hyukkyu bị chọc cười, khí chất trên người anh càng thêm mềm mại hơn, tỏa ra cảm giác "gì cũng được".
Vì vậy Lee Minhyung mở miệng hỏi, dùng ngữ điệu cứ như hỏi hôm nay như thế nào để hỏi Kim Hyukkyu: "Anh Hyukkyu, em có thể liếm nốt ruồi trên tay anh không?". Kim Hyukkyu hết sức kinh ngạc, hai mắt trợn to đầy mờ mịt, giống như tự dưng hệ thống ngôn ngữ hỏng hóc nghe không hiểu tiếng Hàn.
Thực tế, Kim Hyukkyu cũng đang nghi ngờ, không lẽ là do bình thường mình bị áp lực quá nên dẫn đến hệ thống ngôn ngữ mất kiểm soát, nếu không thì sao anh lại nghe thấy người hậu bối trước mặt, người hậu bối trước đó còn rất lễ phép nói ra điều như vậy.
"Anh Hyukkyu, em có thể liếm nốt ruồi trên tay anh không?"
Lee Minhyung lập lại câu hỏi, lần này Kim Hyukkyu hoàn toàn chắc chắn, à tiếng Hàn của mình vẫn ổn, bèn tự gật đầu.
Nhưng Lee Minhyung thì lại cho rằng đây là anh đồng ý với yêu cầu của mình. Hai bàn tay cậu dùng sức tóm lấy cổ tay của Kim Hyukkyu, kéo nhẹ về phía mình. Nhỏ thật đấy, Lee Minhyung cảm khái trong lòng, cổ tay mảnh khảnh thế này thì cậu phải nhẹ nhàng hơn mới được.
Hơi thở nóng ấm phả lên tay phải của Kim Hyukkyu, anh thấy Lee Minhyung đang cúi đầu và hôn lên nốt ruồi trên mu bàn tay anh, rồi dùng đầu lưỡi làm nó ẩm ướt. Động tác của cậu rất nhẹ, ngược lại gây ra cảm giác tê ngứa, Kim Hyukkyu vô thức muốn rút tay về nhưng lại phát hiện mình hoàn toàn không nhúc nhích được.
Lee Minhyung còn đang liếm nốt ruồi của anh, kèm theo vài nụ hôn.
À, bây giờ đã thân với anh Hyukkyu hơn rồi? Chắc thế... Đã cho mình liếm rồi cơ mà? Vậy có thể làm chút chuyện thân thiết hơn đúng không? Ừ, chắc chắn là được.
Lee Minhyung tự hỏi tự đáp trong đầu, vui sướng ngẩng đầu, nhìn khuôn mặt hơi ngơ ngác của Kim Hyukkyu chằm chằm, hỏi thêm một vấn đề làm người ta xịt keo hơn.
"Anh Hyukkyu, em có thể địt anh không?"
Giờ Kim Hyukkyu không biết trả lời thế nào nữa, là do anh không theo kịp thời đại hay sao? Chẳng lẽ người trẻ tuổi bây giờ gặp nhau một phát là thích hỏi mấy câu này sao? Sao toàn hỏi mấy câu này thế?
Trong lúc anh đang yên lặng, Lee Minhyung có năng lực hành động rất cao đã bắt đầu mom men hôn từng tấc từ mu bàn tay anh dọc lên trên, thậm chí còn có tay rảnh cởi quần áo của Kim Hyukkyu.
Não Kim Hyukkyu xoay mòng mòng, nửa im lặng nửa dung túng mặc kệ hành vi của Lee Minhyung. Theo động tác của cậu, anh mềm oặt nằm tựa lên ghế sofa, mặc người muốn làm gì thì làm.
Cơ thể Lee Minhyung rất nóng, nhiệt độ giữa da thịt kề sát đốt cháy anh phát run. Nhưng nụ hôn của Lee Minhyung thì rất dịu dàng, tương phản rõ rệt với hình thể cường tráng của cậu. Nụ hôn rải từ nốt ruồi trên mu bàn tay đến nốt ruồi ở khóe mắt, độ nóng chậm rãi lan tràn.
Hôn rồi hôn lên cánh môi xinh đẹp, dụ dỗ người ta tự há miệng ra, sau đó tấn công vào. Đầu lưỡi đuổi theo đầu lưỡi, trao đổi nước bọt, còn có thể nghe thấy tiếng thở thật khẽ của tiền bối. Thật sự quá mỹ diệu.
Cậu dùng một tay nắm tay Kim Hyukkyu kéo lên trên đầu, tay kia ôm chặt vòng eo mảnh khảnh của anh, da thịt nhẵn nhụi hơi trượt qua kẽ ngón tay. Lee Minhyung hôn lên cổ Kim Hyukkyu.
Muốn cắn ghê, nhưng mà sẽ để lại dấu. Vậy thì cắn vào xương quai xanh, kích thích Kim Hyukkyu run rẩy. Tiếp theo liếm liếm, để lại vệt nước ướt nhẹp, rồi thuận đường đi tới lồng ngực mềm mại. Dùng hàm răng gặm cắn lớp thịt mềm hơi mỏng, vết đỏ nổi lên trên ngực đúng hẹn.
Nhẹ nhàng hôn lên đầu ti Kim Hyukkyu, làm người vô thức rên hừ hử. Đúng lúc này lại dùng sức, nuốt trọn vào khoang miệng, ma sát.
Lee Minhyung ôm ý xấu, chỉ chăm nom phần bên trái mà bỏ mặc phần bên phải, ép Kim Hyukkyu ứa ra vài giọt nước mắt, treo vắt vẻo bên sườn mặt, rồi bị Lee Minhyung liếm sạch.
Anh Hyukkyu mau nước mắt thật đấy... Hơn nữa khóc đẹp quá đi mất. Lee Minhyung cảm thán trong lòng, chịu thua mà hôn hôn đầu ti bên phải, hầu hạ người yếu ớt dưới thân mình thật kỹ càng.
Lee Minhyung đẩy hai chân Kim Hyukkyu ra, phát hiện Kim Hyukkyu đã mất quyền kiểm soát, dịch thể trào ra lênh láng, cả người ửng đầy vết hồng. Tiền bối người người kính trọng đang dang rộng hai chân, thân thể mềm nhũn chờ người ta tới chơi thật sự quá khiêu gợi. Lee Minhyung phết một chút đồ bôi trơn trên tay rồi bắt đầu mày mò trong cơ thể Kim Hyukkyu.
Đôi bàn tay với khớp xương rõ ràng của cậu đang khai thác từng chút trong đường hành lang chặt chẽ. Thứ cảm giác đau đớn căng đầy kỳ dị bò lên não Kim Hyukkyu theo thớ dây thần kinh, anh dần thấy khó thở, muốn khép chân lại nhưng lại bị người ta giữ cố định, chỉ có thể rộng mở trần trụi, mặc ai làm gì thì làm.
Giây phút Lee Minhyung đâm vào cơ thể, anh khóc thành tiếng. Đồng thời cảm giác sung sướng kích thích cùng cực kéo tới, thân thể anh run rẩy nho nhỏ, bên trong co rút từng hồi, kẹp Lee Minhyung chỉ có thể thở dốc. Mà Kim Hyukkyu đã hơi mất tỉnh táo, cậu nhỏ trước người anh còn đang cương cứng và phần đầu chảy ra chút dịch trong. Kim Hyukkyu bị địt tới cao trào.
Lee Minhyung ôm người mềm oặt lên, vừa đi vừa đâm. Kim Hyukkyu yếu ớt dựa trên người Lee Minhyung, kề sát bên tai cậu nỉ non vài tiếng thở dốc và thút thít ngọt lịm. Tư thế đứng thật sự rất sâu, Kim Hyukkyu bị địt tới nỗi chịu không nổi nữa.
Đến lúc nằm lên giường, Kim Hyukkyu đã giống như một con búp bê bị chơi hỏng, chỉ biết mở hai chân mặc ai đâm vào. Ngoan thật đấy, Lee Minhyung nghĩ, bảo gì làm đó, kêu tự ôm chân thì tự ôm chân, bảo tự moi lỗ nhỏ thì tự mình moi lỗ nhỏ.
Nói tóm lại là "chơi sướng".
Đến cuối cùng, Kim Hyukkyu bị Lee Minhyung địt tới nỗi bắn ra. Tinh dịch màu trắng phun lên bụng dưới của Lee Minhyung và chảy xuống dưới, chảy xuống giữa hai chân anh, hòa lẫn chảy xuôi cùng chất lỏng mà Lee Minhyung bắn vào trong cơ thể anh, dính nhớt mà đầy nhục dục.
Tuy nhiên Lee Minhyung cảm thấy chưa đủ. Cậu thầm nghĩ, mình phải học hỏi nhiều hơn, như vậy mới có thể làm anh Hyukkyu sướng hơn.
Cậu cười cười, trong lòng sắp xếp kế hoạch học tập xong hết. Cậu là người ham học hỏi như vậy đấy, dù sao chỉ có học tập mới tiến bộ hơn, đúng không? Hơn nữa cậu và anh Hyukkyu đã thân như vậy rồi, chắc chắn anh Hyukkyu sẽ không từ chối đâu.
Nếu như bị từ chối, vậy ra tranh thủ địt anh Hyukkyu để thân hơn chút nữa...
Cậu cười vui vẻ hơn.
Ngày hôm sau, lúc đứng dậy, cậu nghe thấy các đồng đội đang trò chuyện, mọi người sôi nổi tám đủ thứ, nội dung bay khắp thế gian, không biết tại sao lại chuyển tới Kim Hyukkyu.
Đối với vị tiền bối dịu dàng thân thiện như chú alpaca này, ai ai cũng quý, lời khen đủ kiểu tuôn ra không cần nghĩ, chỉ có mình Lee Minhyung cứ giữ im lặng, trông rất bất thường.
Vì thế Moon Hyunjoon lên tiếng hỏi, Lee Minhyung suy tư vài giây rồi nhoẻn miệng cười, tiếng nói khó giấu vẻ vui sướng.
"À... Trên bàn tay phải của anh Hyukkyu có một nốt ruồi, đẹp lắm."
================
Hello cả nhà yêu của tui, sau thời gian bị nhốt trong khu quân sự thì tui đã được tái hòa nhập cộng đồng. Sau này tui sẽ đi con đường tà giáo tiếp :3
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro