28
28__________ Chap 28__________
Cảm giác nhột nhạt và lạnh băng trượt dài trên cổ khiến Yong giật mình tỉnh dậy . Và cậu giật bắn mình lùi lại , khi nhận ra thứ vừa trượt dài trên cổ cậu là chiếc lưỡi lạnh băng của hắn . Và cậu sững sờ nhìn hắn _ Hắn đang ngồi đó , ánh mắt đỏ rực nhìn cậu thèm thuồng , cặp răng nanh nhọn hoắc nhe ra đe doạ , những chiếc móng dài màu bạc vươn ra sáng choé ... Yong khẽ run lên , nhìn hắn không chớp mắt ... cậu biết bộ dạng này của hắn ... bộ dạng khi hắn '' ăn '' ở dưới tầng hầm ... và lần này , cậu bàng hoàng nhận ra ... trong mắt hắn , giờ cậu là '' thức ăn '' ... hắn không nhận ra cậu ... đau buốt .... Đau vô cùng .
_ Top... top ..ơi..._ Giọng Yong khẽ run lên , ánh mắt cậu đau đớn nhìn hắn ...
Nhưng đáp lại vẫn là ánh mắt đỏ au rực lửa của hắn , tiếng gầm gừ khe khẽ thoát qua cổ họng ... Hắn khẽ nhỏm dậy , vụt vươn tay kéo mạnh cậu ngã nhào xuống ... rồi nhanh như cắt , hắn nhảy phắt lên , ngồi đè trên người cậu , đôi tay thô bạo bóp chặt đè cứng đôi vai mỏng manh của cậu xuống giường ... Cậu khẽ nhăn mặt , đôi vai cậu đau buốt , cậu sững sờ , thảng thốt nhìn hắn , trong phút chốc , cậu không còn nhận ra được một '' Top"' yêu cậu đến điên dại ... những giọt nước mắt cậu vô thức lăn dài trên khuôn mặt trắng bệt đi vì sợ hãi và ngạc nhiên đến cực độ ... Còn hắn , mái tóc trắng giờ rũ xuống , lất phất che đi ánh mắt đỏ au và đôi chân mày đang nhăn lại , hắn cắn chặt răng , cố ngăn đôi tay mình ôm siết lấy cơ thể nhỏ bé đang run rẩy của cậu để lau đi những giọt nước mắt vừa ứa ra từ đôi mắt nâu trong veo mà hắn vô cùng yêu quý ... _ '' Đừng nhìn ta như vậy , Yong ... ta van người , đừng nhìn ta như vậy ...'' _
Mặc kệ cái trí óc đang tê đi vì khó chịu của hắn đang gào thét , cậu vẫn nhìn chầm chầm vào hắn ... hắn như muốn nổi điên lên , ánh mắt , khuôn mặt , cái mím môi đau đớn của cậu khiến hắn khó chịu .... Hắn không muốn và cực kỳ không thích điều đó ... nhưng hắn biết rõ bản thân mìh đang làm gì và cần làm gì ... hắn cố ép đôi tay lạnh băng của mình bóp mạnh hơn vào đôi vai Yong , và dường như từng cái nhíu mày nhăn mặt vì đau đớn của cậu càng làm bản thân hắn đau đớn hơn cả cậu gấp vạn lần... nhưng tất cả đều do hắn chọn , hắn đã quyết định , hắn thà giữ chặt cậu trong vòng tay mình dù là với mối quan hệ nào đi nữa , còn hơn là để cậu rời xa khỏi tầm mắt hắn ...
_ Ngươi là ai ?_ Hắn khẽ gầm gừ , trong khi từ từ cúi xuông, nhìn cậu bằng đô mắt đầy đe doạ ....
Câu hỏi của hắn như vết dao , đâm thẳng vào trái tim vốn dĩ đã rát buốt của Yong ... hắn thật sự không nhận ra cậu ... cậu bật khóc , nước mắt trào ra ràn rụa , vẫn giọng nói trầm khàn , nhưng giờ lại quá đỗi lạnh lẽo và độc ác , ánh mắt dịu dàng vẫn nhìn cậu giờ lại đỏ au đầy khát máu ... Nỗi đau khổ khi hắn không còn nhận ra cậu dường như đã lấn át mất nỗi sợ hãi bên trong con người cậu ... đau .. đau ... cậu chỉ còn cảm nhận được nỗi đau đang tràn ngập trong trái tim và cơ thể mình ... cậu run rẩy nhìn hắn bằng đôi mắt mở to ướt đẫm nước và tuyệt vọng ...
_ To..p.... _ cậu gọi tên hắn ... yếu ớt và nhẹ hẫng ...
Hắn khẽ run lên ... cả cơ thể hắn đều run lên , trong sự cố gắng đóng trọn vai diễn mà hắn đã định ... nhưng hắn đau quá , tiếng gọi yếu ớt nấc ngẹn của cậu khiến sự kiềm chế trong hắn muốn nổ tung ra ... hắn muốn ôm cậu ... rất muốn ôm lấy cậu vào lòng ... Nhưng rồi ...
_ Ngươi gọi ai vậy ... _ Giọng hắn vẫn lạnh tanh _ ... thức ăn .
Và hắn khẽ sững người ... cậu mỉm cười , nụ cười tuyệt đẹp với đôi mắt ướt đẫm , nụ cười và ánh mắt dịu dàng vẫn thường dành cho hắn ... Sau giây phút sững sờ ,Hắn cắn chặt răng , nhắm nghiền mắt , cắm phập những chiếc móng vuốt vào đôi vai của Yong ... _ '' Ta van ngươi ... đừng nhìn ta như vậy ...Yong ... ta van ngươi ...''
Cậu khẽ nhíu mày đau đớn, nhưng rồi , cậu lại cố gắng nhoẻn miệng mỉm cười ... mặc kệ những giọt máu đang từ từ chảy ra thấm đẫm trên vai áo ...
_ Tôi gọi người tôi yêu ..._ Giọng cậu nhẹ hẫng , dịu dàng ... hắn đau buốt ... _ huynh muốn uống máu tôi thật sao ..._ vẫn giữ nụ cười và ánh mắt dịu dàng dành cho hắn, cậu từ từ đưa đôi tay run rẫy vuốt lên khuôn mặt xinh đẹp đang cứng đờ đi của hắn ..._ ... hãy uống máu tôi nhé ... uống cho đến giọt cuối cùng ... để tôi trở thành 1 phần của huynh ... và ... quên tôi đi nhé ...
Hắn lặng người , trong phút chốc , đôi tay hắn khẽ nới lỏng khỏi đôi vai của cậu , khuôn mặt nhìn cậu thang thốt ... Yong khẽ nhíu mày đau đớn , cậu cô guợng ngồi dậy , dang đôi tay yếu ớt ướt đẫm máu ôm lấy cơ thể lạnh tanh của hắn , dựa đâù vào bờ ngực im lìm không nhịp dập của hắn , cậu khe khẽ thì thầm với nụ cười và những giọt nước mắt lăn dài trên mặt ...
_ Không cần lo đâu ... cứ uống cạn máu tôi nếu huynh muốn ... chỉ cần huynh sống thôi ... chỉ cần huynh sống thôi ... Top ... chỉ cần huynh sống thôi ... quên hết đi ... quên đi ...
Cơ thể hắn như hoá đá , cơn đau buốt phủ trùm lên cái cơ thể bất tử giá lạnh của hắn ... đau ... đau quá... cậu đang ôm lấy hắn , đang gục đầu vào ngực hắn , nhưng hắn lại không thể ôm cậu ... không thể , không được ... hắn hiểu rõ điều đó ... và khi những giọt nước mắt nóng hổi của cậu thấm vào làn da lạnh buốt của hắn , hắn giật mình thức tỉnh ...
Nhanh như cắt hắn đẩy bật cậu ra , lật úp cậu xuống giường và nhanh chóng đè chặt cậu bằng đầu gối ... Yong khẽ rên lên đau đớn , hành động bất ngờ của hắn khiến vết thương trên vai cậu đau buốt và cực kỳ khó chịu , nhưng cậu nhanh chóng nín bặt , cắn chặt môi mà từ từ nhắm nghiền đôi mắt ... cậu chờ đợi ... và chấp nhận trở thành bữa ăn cho hắn ... còn hơn hắn sẽ vì cậu mà mất mạng ... cậu chỉ cần hắn sống ... còn cậu , cuộc sống thiếu hắn khác gì cái chết ... nếu được trở thành 1 phần nhỏ nhoi và vĩnh viễn ở lại trong cơ thể hắn , đối với cậu có lẽ đó là điều tốt nhất ... Nhưng cậu không hề biết rằng ... phía trên cậu , nơi cậu không thể nhìn thấy được ... đôi vai hắn đang run lên , lẩy bẩy ... đôi mắt đỏ au khát máu giờ đã trở lại màu đen thẫm ... và những giọt nước mắt đau đớn lăn dài trên khuôn mặt góc cạnh của hắn ... đau ... đau đớn đến vô cùng nỗi đau khi tự tay mình hành hạ người mình yêu thương , trân trọng nhất ... Giờ hắn đã hiểu và đang cố gắng vượt qua nỗi đau như cắt ấy ... Bỗng ... _ '' Huynh ... đệ vào được chưa ? sao lâu vậy ..?'' _ Tiếng nói của Daesung vang lên trong đầu khiến hắn khẽ giật mình ... Đưa tay lau vội những giọt nước mắt đang chảy dài , cố trấn tĩnh để biến đôi mắt mình trở lại màu đỏ ..._ '' Được rồi , đếm đến 3 thì ngươi vào nhé .''_ Vừa âm thầm trả lời Daesung , hắn vừa chậm rãi cúi xuống , bàn tay vuốt dọc theo lưng cậu như đang ve vãn , trong khi chiếc lưỡi dài lạnh toát liếm nhẹ lên vành tai cậu , thì thầm ..
_ Được rồi , nếu như ngươi nói vậy ...
Yong nhắm nghiền mắt , cảm nhận cặp răng nanh nhạn hoắc của hắn từ từ chạm vào cổ ... Bỗng ...
_ HUYNH ĐANG LÀM CÁI GÌ VẬY ..._ Daesung hét lên và lao nhanh tới ...
Trong khi Yong còn chưa kịp hiểu chuyện gì đang xảy ra , thì cả cơ thể cậu đã bị Daesung vừa từ đâu xuất hiện lôi tuột ra khỏi hắn và được anh che chắn lại trước mặt ...
Daesung hơi hốt hoảng , anh đã vô cùng sửng sốt khi thấy đôi vai đầy máu của Yong và cả ánh mắt đau đớn khôn cùng của hắn , anh cố lấy thân mình che đi tầm nhìn của Yong , trong khi anh thầm nhắc hắn ..._ '' Huynh , đôi mắt huynh vẫn đang khóc kìa ..'' _ hắn giật mình vội quay người lại , quay lưng về phía anh và cậu .
_ Bạn ngươi à , Daesung . Sao lại bảo vệ cho nó ..._ Giọng hắn lạnh băng trong khi đôi tay quẹt nhanh trên mặt .
_ À ... ừ ... huynh đừng đụng vào .._ Daesung khẽ ấp úng , anh bối rối với vỡ kịch mà anh bị vướn vào ...
Hắn quay người lại , nhìn về phía anh ..
_ Vậy ta ..._ Bỗng hắn bỏ lửng cậu nói , khuôn mặt hốt hoảng lao vụt đến anh , Daesung hơi giật mình ... nhưng nhanh như cắt hắn lướt qua anh và ôm chầm , đỡ lấy thân hình vừa quỵ xuống ngất liệm của Yong . Ôm chặt lấy cơ thể mỏng manh của Yong trong vòng tay , hắn hốt hoảng ngước lên nhìn Daesung bằng ánh mắt lo sợ ..
_ DAESUNG ... MAU LÊN ... NÓ... NÓ.. SAO ... NÀY ..._ Hắn hét lên khiến Daesung giật bắn người , anh lao vội đến , nhanh chóng kiểm tra vết thương và tình trạng của Yong ...
Trong khi Daesung nắm chặt tay Yong cố bắt mạch cho cậu , thì hắn vẫn ôm ghì lấy cậu , máu cậu ướt cả áo hắn ... và hắn run lên ... sợ hãi ... ánh mắt thảng thốt nhìn Daesung chờ đợi .. Huyết Phụ lạnh lùng và tàn nhẫn hoàn toàn biến mất , hắn giờ cũng chỉ là 1 kẻ đang lo sợ đến vô cùng cho người mìinh yêu quý ...
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro